Nó đi ra căn teen mua 1 hộp sữa,1 chai pepsi,1 chai nước cam, 1 chai
nước khoáng, 1 hộp sữa dâu với 1 bì bánh, về lớp nó đứa cho Pin, Ánh,
Huy và hắn mỗi người 1 hộp còn bì bánh nó với Huy cùng ăn .
-Su vẫn nhớ Pin thích uống pepsi à
-Nhớ chớ hihi
-Nè tui có kiu bà mua nước khoáng cho tui không hả?
-Ai biểu ông không chịu nói mua nước gì? Uống nước khoáng đỡ đi nhé.
Hắn giành giựt với Phong chai pepsi sau 1 hồi lăn lộn, vất vả hắn trở
về tay không mèo vẫn hoàn mèo, hắn đành ngậm ngùi uống nước khoáng vừa
uống xong hắn đe dọa nó
-Từ sau trở đi bà không được mua nước khoáng cho tui nữa?-hắn bỏ đi
Cả đám cười phá lên vì tính trẻ con của hắn
Kết thúc buổi học nó vừa hát vừa cất sách vở vào cặp chuẩn bị đi về với Huy thì Phong từ đâu đi đến
-Hôm nay Su về với Pin nha.
-Nhưng Su về với Huy ùi-nó khó xử
-Một bữa thôi mà, năn nỉ Su đó-Phong xụ xuống
-Thôi được rồi để Su nói với Huy đã
Nó với Phong đứng trước cổng trường chờ Huy bỗng nó thấy hắn chở Vy về
nó hơi buồn vì thấy cảnh đó nhưng nó không nghĩ nhiều nó đã có Huy rồi
cơ mà rồi nó mỉm cười
-Huy ơi hôm nay Mi về với Phong Huy về trước đi
-Thôi để Huy đi cùng luôn tụi mình dắt bộ ha-Huy đưa ra ý tưởng
Nó liếc mắt về phía Phong coi Phong phản ứng như thế nào
-Cũng được
Quãng đường về nhà mọi hôm rất dài mà sao hôm nay ngắn thế không biết
mới đây mà về tới nhà nó rồi, Huy và Phong nói chuyện rất hợp gu không
như hắn đụng tí là cãi nhau. Nó bước vào nhà vẫy tay tạm biệt hai chàng. Người ngoài nhìn vào thấy nó thật hạnh phúc khi bên cạnh nó có biết bao nhiêu chàng trai ga lăng luôn ở bên cạnh nó chắc họ gen tị lém hê hê.
Đối với nó như vậy là đã hạnh phúc lắm rồi nó biết hạnh phúc là lúc
mình buồn luôn có ai ở bên cạnh hay cho ta mượn để vai để khóc thỏa
thích, lúc ta mệt mỏi chán nản không thể bước tiếp được thì luôn có một
vòng tay, một câu an ủi, một bàn tay ấm áp nâng đỡ ta đứng dậy. Hạnh
phúc nó chỉ đơn giản vậy thôi nhưng nó giúp ta vượt qua mọi thử thách
khó khăn của cuộc sống. Không biết có đúng không nhưng nó nghĩ như vậy
đấy
Trời hôm nay đẹp quá nó muốn đi dạo, đi dạo giúp nó phấn chấn
hơn nó bước đi thật chậm, từng cơn gió nhẹ thoảng qua tóc nó nó thả hồn
vào gió bỗng nó dừng trước nhà hắn không biết tại sao lại như vậy nó
định quay đầu đi về thì thấy hắn đi ra với Vy
-Mi tới nhà Quân sao không vào-Vy ngac nhiên
-À..à-nó không biết giả thích sao chẳng lẽ nói tự nhiên đang đi dạo dừng trước nhà hắn. vô duyên hết cỡ
-Vào nhà đi đứng đó làm gì?-hắn nói
-Mi ở chơi nha Vy về đây
Vy đón taxi về nó cứ đứng im không nhúc nhích gì
-Định đứng im đây à vào nhà không hay để tui đóng cửa?
Nó không nói không rằng bước đi tiếp hắn chạy lại nắm tay nó
-Đi đâu đấy vào nhà
-Không thích
Hắn không nghe nó nói mà cứ thế lôi nó vào
-Ông bị điên à tui đã nói không vào rồi-nó hét lên
-Bà ăn gì chưa?
-Ăn rồi
Hức mạnh miệng làm gì không biết trưa giờ nó đã ăn gì đâu, mẹ nó có
việc đi đâu nó lười nấu ăn nên không ăn luôn. Đúng là cái bụng phản chủ
mà kêu lúc nào không kêu lại kêu vào đúng lúc này
-Ăn rồi của bà đó hả? Ngồi đó đi chờ tui nấu cho ăn-hắn cười nữa miệng
Sao hôm nay hắn tôts giữ vậy có khi nào hắn bỏ thuốc độc vào không
-Này ghét tui thì nói nha, đừng có bỏ thuốc độc vào đồ ăn tui còn yêu đời lắm
Hắn quay lại nói một câu mà nó muốn đá *** hắn bay qua Châu Phi
-Không thích-hắn nhái lại câu của nó
Nó lăn xăng chạy xuống bếp với hắn sẵn canh chừng hắn luôn
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT