Lấy cái đồng hồ Casio của Bóng biển ra, "Bắt đầu!", tui bấm bút. Thằng
Nổ từ từ đứng thằng lên và "Bẹp!", chưa đầy một giây, nó rớt xuống cái
bộp.
_Óó...!- tiếng của Năm nổ thống thiết, nó té rồi đập tờ rym vô cái phao.
Sóng biển đánh dạt xác nó vào bờ, tay vẫn còn ôm "hàng" ra vẻ đau đớn lắm.
Tới lượt mấy thằng khác cũng chỉ được cao lắm hai giây. Tới phiên tui,
khà khà, ra hiệu cho thằng Tín, tui tự tin trèo lên cái phao Pesi xịt
hơi. Có thằng Tín ở dưới, trụ được một lúc thì Bóng biển la lên "Ba giây rồi!!!", đúng lúc đó sóng đánh cái ào, tui úp đầu xuống nước. Ngoi lên, mừng húm, kiếm thằng Tín ăn mừng.
_Á há há, thắng rồi mập địt ới!!!!- tui tìm thấy thằngg Tín, giơ tay lên định ăn mừng.
Bỗng dưng thấy cái mặt nó xanh lét, biết chuyện không lành, tui hỏi nhỏ:
_Gì vậy?
_Tao....tao....nhịn éo được, bĩnh ra quần rồi....
Đứng hình........................
_Mày thấy nó trôi đi đâu không?- tui run run
_Không.....- mặt nó vẫn xanh lét
_Ê tụi bây có con cá gì ngộ lắm nè!- giọng của thằng Năm nổ
_Sao?!- tui bơi lại
_Nó nhìn y như cục đất sét, dài dài, nâu nâu. Đù, nó éo sợ người bây ơi!- vừa nói Năm nổ vừa lấy tay khều khều.
Nhìn thấy, tui hoảng hồn, đích thị là "sản phẩm không mong muốn" của thằng Tín rồi... Lượn trước thì hơn.
Đúng lúc này, Bóng biển phang thẳng nắm cát vô mặt Năm nổ rồi cưới ha hả.
Năm nổ nóng máy, bắt luôn "con cá" màu nâu, dộng thẳng vô mặt vô mặt Bóng biển.
_Ui da! Éo đau, há há. Cát gì nhão nhoẹt vậy?- Bóng biển chùi mặt, hai tay dính đầy "cát", nó đưa lên mũi ngửi.
_Mùi kì kì mày ơi!- Sau khi ngửi xong, Bóng biển nhăn mặt nói
_Cục c....ứt đó!!! Cục c...ứt đó, há há há!!!!- tui ôm bụng cười ngặt nghẽo
Thằng Tín mặt xanh lét nhưng vẫn không nhịn được cười, Bóng biển với Năm nổ như chợt hiểu ra. Tụi nó la làng la xã.
_Thằng chó nào?!!! Thằng nào dám ỉa giữa biển?!!!! Con mẹ nó!!!!- Bóng biển vừa ngụp lặn vừa chửi.
_Cùi tay tao rồi!!!! Cùi rồi!!!!!- Năm nổ run run đưa hai bàn tay "vàng" của nó lên.
Tối, về khách sạn thay đồ, chuẩn bị đi ăn đồ biển. Năm nổ với Bóng biển nhìn chầm chầm vào đĩa ghẹ mà không dám ăn. Năm nổ nói với tui:
_Mày thấy cái nút chai rượu này không?
_Ờ, sao?
_Tao mà kiếm được thằng ỉa bậy lúc chiều tao sẽ nút đít nó lại bằng cái nút chai này.- Năm nổ run run, chắc chuyện "kinh hoàng" lúc chiều vẫn
còn ám ảnh nó. Nhìn qua phía Bóng biển, nó cũng ngồi yên một chỗ, mặt u
ám, uất ức. Tui thì nhìn thằng Tín, che miệng cười như bệnh....
Rượu bia hại sức khỏe.
_Sao hai đứa mày không ăn gì hết vậy?- ông Quang hỏi
_Không muốn ăn ghẹ, ghẹ gì rang me vàng vàng, nhão nhoẹt.- Năm nổ phân phua trong khi Bóng biển cúi gầm mặt.
_Rang me không vàng thì ra màu gì thằng kia?- ông Quang trả lời
_Màu đỏ cũng được.
_Đưa cái mặt qua đây, tao cho màu đỏ.
_Sao?
_Tao đập cho ra máu.- ông Quang thâm độc
_Thôi khỏi.- Năm nổ khoác tay.
Tui thấy vậy, bẻ ngay cái càng, đưa lên miệng chọc hai thằng nó:
_Hồi chiều bị một đống "vàng" đập vô trong mặt, chắc phê lắm.
_Cái gì?! Vàng ở đâu?! Đào đâu ra vàng?! Mày giấu đâu hết rồi?!!!- ông
Quang đang ăn, nghe vậy vứt luôn cái càng bự tổ xuống đất, ổng bóp cổ
thằng Bóng biển mà hai tay trơn tuột như "bắt sóc bỏ lọ"
_Điên à?! Buông ra coi!- Bóng biển tức tối, hất tay ổng ra rồi bỏ đi một mạch.
_Có chuyện gì vậy, T?- thấy vậy, mọi người nhao nhao
_Thôi, không gì đâu, mọi người ăn tiếp đi.
Một lúc sau, Bóng biển trở lại, hai tay khiêng thùng HeineKen. Mặt có vẻ như vui trở lại.
_Nhậu đê, nhậu không?- nó đặt thùng bia xuống, quay qua quay lại, lấc cấc hỏi mọi người.
_Ờ, đang định đi mua, nhậu đi.- lúc này ông anh trầm lặng nhất của Bóng biển lên tiếng, ổng tên là Hiếu.
_Ôkê, quất, có nước đá với ly sẵn rồi.- ông Quang nói
_Không, uống bằng ca.- Bóng biển đặt cái ca trà đá xuống bàn cái bộp.
_Nổi không ba?- Năm nổ cười
_Sợ gì.- thằng Tín hùa theo.
_Lão đại, quất không?- Năm nổ hỏi
_Hừm....cũng được.- tui cũng không muốn uống nhưng mà cũng gật đầu cho vui.
_Uống ít thôi nha.- Linh nhìn tui rồi nói, có vẻ như em không muốn tui uống nhưng cũng không muốn làm mọi người mất vui.
_He he, biết rồi sếp.- tui nhăn nhở
Rồi thì nhậu, vừa uống, tui vừa cầm cọng râu mực nhai, dai nhách
Uống chuyền, đứa này uống xong rồi tới đứa kia, tới khi nào hết thì rót tiếp vào cho đầy ca. Biết Linh không uống được nhiều, nên khi thấy em
ngà ngà có vẻ mệt, tui giành uống hết. Kết quả là say quắt cần câu. Vật
vờ, đầu óc như bay đi phương nào, hai mắt tui lờ đờ, chỉ còn nhận ra
được tiếng của mấy ông anh đang chén tạt chén thù. Mấy thằng kia chắc
cũng xỉn hết rồi, Năm nổ với Bóng biển ngồi kế tui đã úp mặt xuống bàn
từ lâu. Hai mắt không còn mở lên nổi nữa, tui cũng thiếp ngủ đi.
"Beep beep!!! Beep beep!!! Beep beep!!!", tiếng báo thức điện thoại chối tai, gắng gượng mở mắt ra, hai mi mắt nặng trịch, đầu nhức như búa bổ.
Tắt điện thoại, giờ mới phát hiện ra cọng râu mực vẫn còn ở trong miệng. Phun phèo phèo rồi lăn đùng ra ngủ tiếp. Quay qua bên phải, gác chân
lên đứa nào đấy. Chà, sao hôm nay mềm với êm quá vậy. Thấy đã quá, tui
quay qua ôm luôn, có cái gối người ôm ngủ phê vãi. Đã mềm còn lại thơm
thơm nữa chứ, thằng nào mà để tóc dài như con gái. Ôm đã đời, tui quay
qua bên trái. Cũng có đứa nào nằm đó. Lần này cũng ôm y như bên phải,
mới nhậu có một chầu mà sao thằng nào cũng mềm như bún vậy, đã vậy còn
có mùi thơm. Chắc mùi thơm của bia. Gặp đâu ôm đấy, tui nhắm nghiền mắt. Phê như con tê tê.
"Chụt...chụt..." Thấy ướt ướt má. Xùy xùy!
Thằng pê đê nào? Ngủ mà còn hun ông. Đẩy mặt nó ra, tui ngủ tiếp. Rồi
quay qua bên phải, rúc đầu vào cái "gối ôm", thơm vãi xoài Nó cũng dang
tay ra ôm lấy tui, đè mặt tui vào ngực nó. Con trai gì mà ngực mềm èo, y như con gái. Con gái......
Mở mắt ra......shit......cái mặt tui đang ịnh vào ngực....Linh......
Giật bắn người, tui choàng dậy, gỡ tay Linh ra. Bây giờ mới vỡ lẻ, tui
đang nằm trong phòng đám con gái. Bên trái là Vi, bên phải là Linh, kế
Linh là bà Đào....nhỏ Châu ngay phía dưới chân tui. Sướng! Sướng thật!
Nhưng mà để mấy ẻm thức dậy thấy tui nằm đây thế nào cũng thịt nát xương tan. Bỗng dưng run run, giở cái mền ra kiểm tra lại "vài thứ". Hốt
hoảng, tui cởi trần, chỉ còn duy nhất mỗi cái quần đùi. Rồi thì rướng
qua kiểm tra mấy người khác, lạy trời....May quá, quần áo mấy ẻm còn y
nguyên, áo thun ba lỗ, quần ngắn. Tướng nằm thì thì thôi rồi....gợi cảm
không chịu được. Máu mũi chực phọt ra.
_Ai vậyyyy...? Mới sáng mà....để người ta...ngủ....- giọng của Vi
Tui hoảng hồn, chụp cái quần jean rồi chui êm vào nhà tắm. Mở cửa ra,
bất ngờ vấp té, luống cuống thế nào túm ngay lấy...."bra" của mấy nàng
rồi ngã nhào xuống. Cái cây máng đồ bị gẫy, đống "bra" bay ào xuống đầu
tui. Lồm cồm bò dậy.
_T! Làm cái trò gì vậy?!!!
Quay phắt ra, cả đám con gái lần lượt tỉnh dậy nhìn tui như người ở Sao Hỏa mới xuống.
_Biến thái!!!!- Vi hét lên
Biến thái? Tui tự hỏi, sực nhớ ra mình đang đội đống "bra" trên đầu. Lúc này Linh cũng tỉnh dậy, em nhìn tui ngỡ ngàng.
Chết cmnr kì này chẳng lẽ mình lại biến thành siêu nhân chôm đồ lốt, lấy "bra" làm mắt kính sao?
Tòng ngòng đứng đó, với duy một chiếc quần đùi trên người. Trơ
trẽn, xấu hổ, nhục nhã, tất cả những ảm giác đó trộn lẫn với nhau, tui
hoang mang cực độ. Cái quần jean trên tay cũng rớt luôn xuống đất. Hất
vội đống "bra" trên đầu xuống.
_T? Anh làm gì ở đây vậy?- Linh ngỡ ngàng bước đến chỗ tui.
_A...anh....- tui run rẩy, miệng cất mãi không thành lời, hai má rần rần cứ như có luồng điện chạy qua.
_Khỏi nói nữa, không ngờ T lại làm cái trò này...- Vi nhìn tui lắc đầu
_Không, nghe T nói đi, T thức dậy là đã ở đây rồi!- tui cố gắng giải thích
_Có chuyện gì vậy?- tiếng mở cửa, mấy thằng chiến hữu với mấy ông anh
của Bóng biển bước vào. Thằng nào cũng ăn mặc chỉnh tề, sơ-mi bỏ thùng.
_Mày làm gì vậy T?- thằng Nổ trố mắt ra nhìn
_Thôi, T, về phòng đi, không có gì đâu, hiểu lầm thôi.- như chợt hiểu ra, ông Quang kéo tui ra ngoài.
Mấy đứa con gái không nói gì, duy chỉ có Vi là nhìn tui bằng cặp mắt
khác. Về phòng, tui cố gắng giải thích cho cả đám hiểu. Nhục nhã…..Đi
tắm rửa cho sạch sẽ. Thay đồ, lúc đó cũng khoảng chín giờ mấy rồi. Ông
Hiếu gọi điện kêu đồ ăn đem lên tận phòng.
“Kính coong!”, chuông
cửa kêu lên. Mới kêu thôi mà sao có sớm vậy. Ra mở cửa, thì ra là nhân
viên cửa hàng bán hoa. Ký nhận rồi thanh toán, xách giỏ hoa vô, để lên
bàn. Sớm không đến, muộn không đến, lại đến vào ngay lúc này. Mấy thằng
kia đứng ở trong phòng thì hí hửng nhìn tui cười, không biết tụi nó nghĩ cái gì trong đầu.
_Định đem tặng ai vậy cu?- ông Quang hỏi
_Tặng Linh, mà thôi chắc khỏi tặng. Nhục thấy bà rồi, mặt mũi đâu nữa....- tui nằm vạt xuống giường, than thở.
_Thôi, có gì đâu, ngủ chung một đêm thôi, không đứa nào "vác lu" thì được rồi.
_Anh nói nghe hay lắm, vậy nếu anh mà bị như em thì sao?- tui hỏi
_Thì...chí ít tao cũng phải chấm mút được chút xíu, chôm thêm cái "bra" về làm cảnh nữa.- ổng nói mà mặt tỉnh như không, còn đứng trước kính
sửa sửa lại cái cổ áo sơ-mi nữa chứ.
_Thôi, bó tay.- tui khoác tay trước tiếng cười của ổng
_Thay đồ đi mày, tối nay có chuyện vui, phải ăn mặc đàng hoàng.