-Dừng cả lại cho tao-Giọng nói phát ra từ sau đám đông chen vào từng bước đi của hắn mọi người đều rạp hết ra thành đường.
Cả lũ HT bang reo hò ầm ĩ-Thủ lĩnh của chúng đã tới, sau khi bọn chúng
nhìn thấy hắn thì cái tin Thành và Hoàng Nam đều biến mất đã là quá khứ
rồi.Nhưng HT bang kia còn thủ lĩnh Evil bang đâu chẳng nhẽ sợ cái oai
danh của Lê Đại Thành sao.
-Đại ca-cả bọn đang vây quanh 4 người kia đều quay ra cúi đầu chào hắn.
Nguyên cố gắng nhìn rõ mặt tên mà bọn kia vừa kính cẩn nghiêng mình chào thì nó không tin vào mắt mình nữa cái tên ở thư viện đây mà sao lại là
thủ lĩnh HT bang được chứ, cái tên nổi tiếng với những trò độc ác ngang
tàng mà lại có lúc giúp đỡ mình vậy sao, nhìn hắn bây giờ kinh khủng
thật khác hẳn với vẻ mặt lúc nó mới gặp.Chính nó cũng bất ngờ, chả nhẽ
những gì hắn làm chỉ để tiếp cận lấy lòng nó sao vì sự nghiệp đánh đổ
Evil bang sao.Nó bị hắn túng gáy ngay từ đầu.
-Chuyện gì vậy cả một lũ xông vào đánh nhau thế này-Thành lạnh lùng hỏi.
-Là người của anh gây chuyện trước-Khánh tiến tới đối mặt với Thành
-Theo trí nhớ của tôi thì cậu em đâu đủ tư cách lên tiếng với
tôi.-Thành-Thủ lĩnh của các người đâu sao không ra đây trốn rồi sao ?
-Anh ấy có việc không tới trường-My lên tiếng
-À cô người yêu bé bỏng cùa Hoàng Nam đây mà-Nói rồi Thành đưa tay vuốt má Tiểu My thì Luân chạy tới đẩy hắn ta ra.
-Tôn trọng lẫn nhau đi.Người của anh có lỗi trước chỉ cần đứng ra chịu tội thôi-Luân
-Nếu không thì sao?-Thành nhếch mép cười
-Chúng tôi phải làm rõ chuyện này không thì nhảy vô các người động tới
Evil bang ,4 chúng tôi có trách nhiệm giữ gìn quy củ ở đây.-Khánh chen
vô
-4 con tép các người thì đấu lại được ta sao.chỉ cần búng tay là xong-Thành
-Đừng coi thường nhau thế anh Nam không ở đây chúng tôi có quyền quyết
định các người vượt quá giới hạn rồi-Khánh tức giận hét to.
Thành lao tới định đấm thẳng vào mặt Khánh thì nó đã nhanh chân chạy tới đẩy Khánh ra và lĩnh trọn cú đấm của Thành vào mặt, tất tật mọi người
đổ dồn ánh mắt vào nó, 4 người kia sững sờ trước hành động của nó, cú
đấm của hắn quá mạnh nó cố gắng lắm mới đứng trụ được ( không nên đánh
giá thấp đối thủ).Máu chảy ra từ khóe miệng nó.Dần dần lấy lại tư thế nó lên tiếng
-Có cần phải nóng tính như vậy không ?-Nguyên nhìn Thành hỏi
-Sao cô lại..-Thành ngập ngừng hắn đâu có ngờ nó lại chạy tới giúp Khánh cơ chứ
-Dám chặn cú đấm thần tốc của Đại ka hả cô to gan thật đấy.-Điệp
-Chuyện này không liên quan tới cô tránh ra đi-Hạnh
-Cả hai im đi-Thành quát hai đứa khiến chúng bất ngờ từ trước tới giờ
hắn không bao giờ có hành động như vậy bảo vệ nó ư.Đến cả những người
chứng kiến hay những người từng biết danh tiếng của Thành cũng không
ngờ.
-Cô có sao không-Thành chỉ tay vào vết máu chưa đông trên miệng nó.
-Tôi biết chuyện này là người của anh động thủ trước nên biết điều thì hay hơn-Nguyên mím chặt môi lại xoa xoa má
-Thôi được-Thành ra hiệu cho Hạnh và Điệp đến trước mặt 4 người kia.
-Xin lỗi đi-Thành nói mà tim chúng sắp vỡ ra rồi
-Nhưng..bọn em..
-Nhanh lên.
Cả 4 người kia một phen ngạc nhiên tại sao Thành lại nghe theo lời nó
chắc không hẳn hối lỗi vì cú đấm kia chứ.Đại Thành hôm nay không giống
như trước hắn động lòng trước nó sao.Chẳng ai giải thích nổi.
Còn Khánh nhìn nó nhăn nhó vì khi nãy lãnh hộ hắn cú đánh của Thành mà xót xa.-”Cô ta đúng là đồ ngốc mà”
-Anh nếu làm vậy coi như chúng ta thua bọn nó, anh không nghĩ tới khu
vực phía Nam bao nhiêu lâu chúng ta muốn có sao?-Điệp uất ức trước lời
nói của Thành
-Này Nguyên nhân tiện tại đây cô quyết định luôn đi cô đứng về phía bên nào?-Hạnh
Cả căng tin xì xào có đầy đủ những tiếng khuyên nó ủng hộ evil bang hay
sang Ht bang là tốt nhất. Đầu óc nó quay cuồng sao lại là lúc này.
1 bên thế này 1 bên lại thế kia làm sao nó thoát đây
-Làm cái gì mà ồn ào thế? Giờ ăn chứ có phải giờ đấu khẩu đâu mà-Cái giọng vịt đực đó chỉ một mình 1 người có
Hảo cô nương bước đi duyên dáng vào trong , nó nảy ra ý nghĩ -”Cứu tinh
đây của ta”rồi chạy tới cạnh anh chàng nam nữ lẫn lộn này
-Tôi quyết định vào bang của Hảo cô nương đang ở.-Nguyên cố nói thật rõ còn Hảo cô nương chả hiểu gì
-Hả???????? mọi người lại lần nữa nhìn nó như vật thể lạ.
-Bộ không được sao?nó nhìn vẻ mặt của mọi người mà thấy lạ
-Nguyên à Hảo cô nương của chúng ta đứng đầu phe trung lập-My kéo tay nó
-Thì sao vậy tớ quyết định ở phe trung lập-Nó tươi cười
-Không dễ vậy đâu-Luân
-Muốn vào phe trung lập cô phải đánh bại điểm số của tất cả người đứng đầu 2 bang trong trường-Duy giờ mới thấy ra mặt.
-Cũng hay đấy-Nguyên búng tay
-Đừng tưởng dễ dàng nhìn chúng suốt ngày choảng nhau cúp tiết thế này
đều là cao thủ học tập đó-Thành giảm bớt sự lạnh lùng chết người của
mình.
-Bộ anh không thi sao?-nguyên ngơ ngác hỏi nó
-Đầu cô chứa óc heo hả anh ấy học lớp trên chỉ có 6 người bọn ta thi thôi-Hạnh
-Ok nếu cô muốn vào phe của tôi thì đánh bại họ đi lần thi khảo sát lần
này luôn nhá chỉ còn 3 ngày nữa thôi.Muốn thi thế nào cũng được và tôi
cầu mong cô đừng thắng là được vì ta muốn ta là số 1-hảo cô nương tự
nâng cao mình
-Bộ anh ta học đỉnh lắm hả?-Nó thì thầm với My
-Tất nhiên thần đồng khu vực đó không nghe danh Ngô Minh Hải hả?-My
-Dạ em có tai như điếc.Ơ hắn ta là anh trai Duy hả-Nguyên
-Tôi luôn xấu hổ vì anh ta-Duy quay mặt đi
-Trái ngược tính nhau nhỉ-Nguyên nhận xét
Mọi người cũng dần tách ra hết chuyện để xem rồi còn gì.
-Á tý quên tôi mất mấy buổi lên lớp ai có lòng ôn giùm tôi-Nó năn nỉ
-Không có sự trợ giúp từ khi cô bắt đầu-Hải bớt cái giọng vịt đực của mình trở nên nghiêm túc hơn.
-Vậy tôi bị thiệt.
-Cố mà chấp nhận hậu quả khi bị thua dần đi là vừa -Hạnh
-Bọn tôi không nể nang đâu-Khánh
-Có cố gắng thế nào thì cô cũng chỉ là đàn em thôi-Điệp
-Đừng đánh giá tôi quá thấp.-NGuyên
-Cô gắng nhé tớ không được giúp cậu-My
Nó ngượng cười , cuối cùng thì ai cũng ra khỏi căng tin luyến lưu làm gì
-Cô không sao chứ?-Khánh kéo nó( cả ngày nó toàn bị kéo với giật )
-Bộ là anh thì anh không đau chứ, cú đấm của hổ đó , đúng là thứ thiệt-Nguyên gật đầu lẩm bẩm
-Cô bị điên luôn hả tự thoại thế-Khánh nhìn nó mà không chịu nổi phá lên cười
-Hôm nay là ngày xui xẻo nhất đời phải về trừ ta thôi-Nguyên
-Ai bảo cô vừa nãy rủa tôi làm gì tự rước họa thôi-Khánh chọck nó
-Tôi cảm ơn ,ông trời đúng là bất công thấy trai đẹp là cho qua hết à-Nguyên
-Từ nay cô biết đường mà tránh-Khánh
-Mà cô với tên Thành quen nhau hả lúc nãy…-Khánh chưa nói hết câu thì nó chẹn họng
-Miễn bàn tôi quên chưa xử lý hắn, thôi tôi về lớp đây,cãi nhau đủ no rồi-Nguyên
Khánh nhìn theo bóng nó, tâm trạng có gì đó bất ổn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT