Nhưng, chuỗi hình ảnh đó chỉ là 1 lớp phông nền mờ đục thoáng qua mắt
Duy. Bởi in vào trí óc cậu rõ ràng nhất, không thể nhầm lẫn, chính là
gương mặt lộ diện của người ngồi trong xe kéo. Chưa đầy nửa giây, nhưng
không thể nào nhầm lẫn.Đó chính là gương mặt của Kiara.
Chiếc xe khách trở lại tốc độ bình thường. Ông tài xế ngoái lại, nói với hành
khách: ” Xong rồi, không có chuyện gì nữa đâu!”. Trước những câu hỏi và
cả sự giận dữ cảu họ, ông im lặng. Thậm chí, ông cũng đã vô cùng kinh
hãi trước cuộc tấn công bất ngờ. Nhưng vấn đề là ông đã trấn át nỗi sợ,
chỉ tập trung thực hiện những hành động cần thiết. Cốt lõi cùa sự can
đảm và thông mình thực sự không nằm ở lời nói hay cố gắng chứng tỏ.
Chúng chỉ hiện ra trong hành động. Đơn giản, nhưng thật đáng kính
trọng.
Ngồi cạnh bên, Ghi tái nhợt, cũng im lặng. Duy tựa hẳn
vào lưng ghế, mệt nhọc. Xe bắt đầu vào thành phố cao nguyên. Dưới luồng
sáng chói chang rọi dọc theo con đường lớn của những chiếc xe ngược
chiều, Duy hiểu sẽ không còn có cỗ xe nào đuổi theo họ nữa.
Nhưng cậu không thể quên được gương mặt của cái kẻ ngồi trong cỗ xe.
Lẽ nào Kiara vẫn còn sống? Chuyện quái quỷ gì đây? Cô ta là một hồn ma bám theo cậu, trả thù ư?
Và, liệu cô ta có sống sót được nữa hay không khi lao xuống vực thẳm?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT