“Còn chưa ngốc ha, ông ta chính là một thành viên của Ám U, mượn danh nghĩa võ quán vì tổ chức huấn luyện sát thủ, năm đó nếu không phải tôi kịp thời phát hiện trốn khỏi ông ta, hôm nay tôi đã là thành viên của Ám U” .

“Sao có thể như vậy, thầy hiền lành như vậy, tốt như vậy, làm sao lại là thành viên của bang phái tà ác kia ” .

“Ngây thơ, Ám U vì đạt được mục đích không chừa thủ đoạn nào, tôi có điều tra qua những người được ông ta thu dưỡng trong võ quán, bọn họ cũng gặp phải tình cảnh giống cậu, cũng là bị người ám sát, trong một đêm nhà tan cửa nát, chỉ để lại bọn họ, chẳng lẽ cậu chưa từng nghĩ tới, nếu như đối phương muốn nhổ cỏ tận gốc, tại sao không phái người đuổi giết các người. Mà lại bỏ qua cho cậu” .

“Không, không, làm sao có thể như vậy, tôi làm sao có thể nhận giặc làm cha hơn 10 năm” nước mắt theo khóe mắt chảy xuống.

“Được, được ngủ đi, chờ cậu tỉnh lại, thì mọi chuyện đã qua” ân, mí mắt tại sao lại nặng quá.

“Chị vừa mới cho tôi ăn cái gì?”.(anchan: thuốc ngủ chứ còn gì nữa)

“Không có gì, thứ ấy đối với cậu có lợi, nghỉ ngơi thật tốt đi” mọi người thấy Khuê ngủ say, khóe mắt còn vương nước mắt, thật xin lỗi, Khuê.

“Giúp tớ đem cậu ta nhốt vào phòng dưới tầng hầm đi” .

“Tại sao, Thần, cậu ấy không phải là sư đệ của cậu sao? Hơn nữa thân thế của cậu ta thật đáng thương a, có thể thả cậu ấy không” Phỉ.

“Cậu ngốc à, cậu ta bị người lợi dụng, tớ đem cậu ta giam lại, cũng là bảo vệ cậu ta” mọi người khó hiểu nhìn tôi .

“Ai nha, không nói với các cậu, sau này các cậu sẽ biết, nhanh lên” mọi người giúp tôi đem cậu ta nhốt lại dưới tầng hầm sau mọi người tụ lại một chỗ thương lượng chuyện tiếp theo, ngày đó bầu trời nổi lên một vệt màu trắng bạc, hội nghị kết thúc, mọi người trở về phòng ngủ.

“U, giúp tôi tra một người, tôi muốn các tư liệu liên quan về hắn” .

Ở một căn nhà Nhật Bản cũ kỹ, bên trong phòng một người đàn ông ngồi trên đệm nhỏ chăm chú pha trà, từng chi tiết mỗi một động tác phá lệ chăm chú cùng cẩn thận, tựa như trà cụ trước mắt không đơn thuần là trà cụ, mà giống như người yêu của anh ta, thật cẩn thận che chở! Anh mặc ki-mô-nô truyền thống của Nhật Bản, toàn thân màu trắng, tìm không ra một chút màu sắc khác, trong mắt một mảnh nhu tình, khóe miệng hàm chứa mỉm cười. Nhìn kỹ có thể phát hiện anh cùng Ảnh Khôi có vài phần giống nhau, Anh chính là anh trai của Ảnh Khôi, Tùng Tỉnh Liệt.

Cũng là sát thủ đứng hàng thứ tư trong thế giới thập đại sát thủ Liệt Hỏa vô tình. Thủ lĩnh hiện tại của tổ chức XUYÊN.

Tổ chức XUYÊN lúc trước ở Nhật Bản cũng chỉ là bang phái nhỏ, nhưng mấy năm sau đều đem những bang phái lân cận thu tóm. Tổ chức XUYÊN ngày càng lớn mạnh, mặc dù không thể so sánh với bang phái lớn như “Hồn Tế ” ” Huyết Phệ”, nhưng ở Nhật Bản xem như là đứng đầu. Mặc dù có tìm cách phát triển ra bên ngoài, nhưng tổ chức Mị từ trước đến nay luôn đối nghịch với anh, đang âm thầm quấy nhiễu, vẫn không thể ra khỏi Nhật Bản.

“Bang chủ” buông xuống trà cụ trên tay, khẽ cau mày lộ ra không vui.

“Vào đi” thanh âm rất nhẹ rất ôn nhu, từ ngoài cửa vào đến một người trung niên. Khom lưng 1 góc chín mươi độ, đứng dậy.

“Chuyện gì” .

Thấp đầu nói nhỏ bên tai, “Nga, làm sao lại như vậy” cau mày, trầm tư “Tôi biết rồi, cậu đi đi, giám thị bọn họ, có động tĩnh gì cho tôi biết” .

“Hắc” xoay người ra cửa.

Thực lực của Khuê tôi rất rõ, lại bị đối phương dễ dàng chế phục. Xem ra Băng Thần kia thật không đơn giản, trò chơi càng ngày càng thú vị, thật chờ mong kế tiếp sẽ phát sinh chuyện gì.

“Thần, người cậu muốn tìm chúng tớ tìm được rồi” Mộng.

“Nga, nhanh như vậy a, ở nơi nào, để tớ nhìn một chút” đi theo Mộng đi đến 1 căn phòng bỏ hoang ở sân sau, mở cửa phòng, một cổ mùi vị ươn ướt rửa nát truyền đến “Khụ khụ cái chỗ này thật là không thể hình dung a” Mộng đưa cho tôi một cái khăn ướt để che mũi, a, mùi nồng nặc như vậy, khó chịu chết tôi, đóng cửa lại, trong phòng nháy mắt lâm vào bóng tối, chỉ có một chút ánh sáng mặt trời xuyên qua cửa sổ cùng nóc nhà rọi vào.

Sau khi thích ứng với bóng tối, nhìn thấy một người nằm trên mặt đất cùng với đám đồ đạc hỗn độn, chỉ là ngất đi thôi, đầu tóc che ở trên mặt, nhìn không rõ tướng mạo. Lấy tay nhẹ lật người anh ta, lộ ra mặt mũi, rất giống Ảnh Khôi, gật đầu “Cũng không tệ lắm, trên đời lại có người giống nhau như vậy, cậu tìm được ở đâu thế ” .

“Hắc hắc cậu quan tâm làm gì, thế nào, cậu ta được chứ” .

“Ân, cũng không tệ” đi lên trước, mở miệng của cậu ta ra từ trong túi lấy ra một viên thuốc màu đen cho cậu ta ăn vào “Thần, cậu cho cậu ta ăn cái gì a” .

“Thuốc chết giả, từ lúc ăn vào cho đến 5 ngày sau cậu ta sẽ ở trong trạng thái chết giả, nhưng mà loại thuốc này hình như có chút tác dụng phụ” .

“Tác dụng phụ, là cái gì a?” .

“Tớ cũng không biết, được rồi, đi thôi, loại trò chơi này không có ý nghĩa, tớ không muốn chơi rồi, để các cậu chuẩn bị một chút, buổi tối bắt đầu hành động” .

Gật đầu, hai người ra khỏi phòng.

Liệt đi tới tổ chức XUYÊN. “Bang chủ” mọi người chào hỏi anh, khóe miệng mỉm cười đi đến hậu viện, đẩy cửa hậu viện, một đôi nam nữ trung niên ngồi trên bàn đá trong sân uống trà, vẻ mặt tươi cười, nghe thấy tiếng mở cửa, quay đầu nhìn lại, nụ cười trên mặt biến mất, thay vào đó là lạnh lùng cùng khinh bỉ! .

Nhìn thần sắc hai vợ chồng, không giận ngược lại cười nói ” hai vị thật có nhã hứng a, có thể cho tôi thưởng thức cùng hai người không” .

“Hừ!” Băng Kiệt hừ lạnh, nghiêng đầu một bên.

“Ha hả o (∩_∩ )o. . . Tôi hôm nay tới có hai tin tức muốn nói với hai vị, một tin tốt và một tin xấu. Không biết hai vị muốn nghe tin nào trước?” .

“Hừ! Cậu rốt cuộc muốn làm gì, tại sao bắt vợ chồng chúng tôi ” .

“Đừng tức giận, không tốt cho thân thể của ông a! Như vậy đi, nói tin tốt cho hai người biết trước. Con gái ngoan của các người đã đến Nhật Bản cứu các người. Tin tức xấu chính là cô ta đã bắt cóc em trai của tôi, đây chính là em trai duy nhất của tôi, các người nói tôi nên làm gì bây giờ? Thật rất đau đầu? Sáng hôm nay người trong bang lại phát hiện không thấy Khuê, không thể liên lạc với cậu ấy, chắc là bị bọn họ giam lỏng rồi.”

“Làm sao bây giờ, Thần lại đến Nhật Bản rồi, nơi này nguy hiểm như vậy, nó chỉ là một một cô bé, nên làm cái gì bây giờ ” Bách Tỉnh Huệ, cũng chính là mẹ của Thần.

“Nha đầu này, nó sao lại ngốc như vậy a” Ba Thần.

Chap 22

“Kiệt, làm sao bây giờ, chúng ta làm sao mới giúp được Thần” .

“Các người không cần lo lắng, cô ấy hiện tại rất tốt” đột nhiên một thanh âm từ phía sau bọn họ truyền đến, hai vợ chồng quay đầu nhìn lại, một cậu bé tuấn tú đẹp trai đứng ở phía sau bọn họ. Thành viên của “Huyết Phệ ” vừa tra được trong tiểu viện phía sau tổng bộ của Xuyên hơn một tháng trước có một đôi vợ chồng dọn vào ở, nhưng hình như là bị giam lỏng không được ra khỏi tiểu viện nửa bước. Căn cứ vào suy đoán của Thần, tôi nghĩ chắc là cha mẹ của Thần, đến tận hôm nay mới tra được rõ ràng, trùng hợp lại thấy Tùng Tỉnh Liệt đi đến sân sau, qua cuộc đối thoại của bọn họ có thể hoàn toàn khẳng định hai vợ chồng kia là ba mẹ của Thần, thấy Liệt đi rồi, Phong từ trên cây trượt xuống.

Thấy hai vợ chồng khẩn trương “Bác trai bác gái đừng khẩn trương, cháu là bạn của Thần, hãy tin cháu” .

Hai vợ chồng nhìn Phong, không biết phải làm sao, có thể tin tưởng anh không? Quên đi, thử xem sao, hai người liếc mắt nhìn nhau, gật đầu, mời Phong vào phòng, Phong kể cho hai người nghe về chuyện đã xãy ra suốt 1 tháng qua, bởi vì hôm nay đến chỉ là muốn tìm kiếm thật hư, cũng không chuẩn bị chu toàn, cho nên Phong chỉ đi 1 mình, trở lại biệt thự, Phong đem chuyện này nói với mọi người.

“Phong, cậu như vậy quá mạo hiểm rồi, sau này không thể hành động một mình ” Hạo.

“Đúng vậy a, Phong, chuyện cậu đi hôm nay không chừng sẽ bị phát hiện, sau này chúng ta hành động sẽ khó khăn” Vũ.

“Không, Phong đi nơi nào, anh ta nhất định biết, nhưng bọn họ không ngăn trở, chứng tỏ bọn họ không muốn chính diện phát sinh xung đột với chúng ta, hơn nữa, ba mẹ tớ cũng không bị bọn họ ngược đãi, xem ra bọn họ cũng không muốn đối địch với chúng ta, vậy mục đích của bọn họ rốt cuộc là gì?” Mọi người không giải thích được.

“Xem ra, chúng ta chỉ có có thể buộc bọn họ đi vào khuôn khổ, thì mới có thể biết nguyên nhân” .

Một tuần lễ sau.

“Bang chủ, bang chủ, chúng tôi buổi sáng hôm nay ở cửa phát hiện thi thể của Khôi Đường chủ ” trời còn chưa phát sáng, thủ hạ liền vội vội vàng vàng ở bên ngoài la to, cái gì, thi thể của Khuê, làm sao có thể, kéo cửa ra, không kịp sửa sang lại quần áo liền chạy đến cửa, đến gần, thủ hạ tách ra hai hàng sắp hàng, trên băng ca dùng vải trắng đắp lên một người, đi lên trước mở vải trắng, lộ ra khuôn mặt của Khuê, thật sự là Khuê, bọn họ lại giết Khuê, chết tiệt, tôi sẽ giết các người, nhẹ nhàng đắp lên vải trắng, khoát khoát tay, để cho thủ hạ đưa đi an táng, trên mặt lộ ra thần sắc âm tàn, nắm chặt quả đấm phát ra thanh âm “Khanh khách”. Quanh thân phát ra sát ý nồng đậm, các người nếu đã như vậy, vậy thì đừng trách tôi không khách khí.

” Không xong, bang chủ, hai vợ chồng trong tiểu viện được người cứu đi” một thủ hạ vội vả báo lại, cái gì, cư nhiên bị bọn họ cứu đi rồi, xem ra bọn họ đã phát hiện, cũng tốt, tôi sẽ giết sạch các người vì em trai của tôi báo thù.

“Bang chủ, mới vừa nhận được tin tức, quán bar của chúng ta, hộp đêm và sòng bạc, hôm nay trời chưa sáng đã bị người tập kích, huynh đệ trong bang tử thương vô số” động tác của các người thật đúng là mau a.

Chỉ chốc lát sau “Bang chủ, người của Mị và người của mấy bang phái khác đánh vào phân bộ lân cận của chúng ta, trong bang không chuẩn bị, tổn thất nặng nề” .

“Bang chủ, quỷ đường nghe nói Khuê Đường chủ đã chết, phó Đường chủ cùng các nguyên lão trong bang gây chuyện yêu cầu lập tức lập Đường chủ mới” .

Gặp quỷ, làm sao chuyện gì cũng dồn vào 1 chổ hết vậy.

“Bang chủ” lại có chuyện gì, không vui nhìn thủ hạ “Mới vừa phát hiện có 1 nhóm người không rõ lai lịch hướng tổng bộ của chúng ta đánh tới” đứng bật dậy.

“Nga, bọn họ có bao nhiêu người?” .

“Có khoảng mấy trăm người” .

“Biết rồi, các ngươi đi xuống chuẩn bị đi” hừ, mới mấy trăm người lại muốn đánh vào tổng bộ, nằm mơ. Xoay người hướng mật thất đi tới.

“Các vị, huấn luyện các người đã nhiều năm như vậy, các người lúc này cũng nên vì bang cống hiến một chút sức, mới vừa nhận được tin tức, có người muốn đánh vào tổng bộ của chúng ta, hi vọng biểu hiện của các vị lúc đó không khiến tôi thất vọng, chuẩn bị một chút, ra cửa đón kẻ địch đi” hừ! Chỉ bằng mấy trăm người muốn đấu với tôi, những người này đều là tử sĩ(tựa như cảm tử quân của binladen ý, ko sợ chết), tất cả đều là Ninja, mấy trăm người các người có thể làm gì sao? (anchan: ko phải trong binh thư có viết là kiêu binh tất bại hay sao? anh nì khinh địch thể nào cũng chết )

Ra khỏi mật thất, bên ngoài cuộc chiến đã nổi lên, tiếng súng, tiếng chém giết, tiếng quát tháo, tiếng rên rỉ, tiếng đao va chạm vào nhau chỗ nào cũng có, nhìn thấy rõ người đến là ai, tâm thoáng run rẩy, mấy trăm người này đều mặc hắc phục(quần áo màu đen. Để hắc phục nghe oai hơn) của Ninja, trên cánh tay mỗi người buộc 1 sợi dây màu trắng, màu tím, màu đỏ, màu lam, chờ một chút.

Xa ra còn có sáu người, bọn họ cũng giống anh nhìn người phía trước chém giết nhưng không ra tay, chẳng qua là lạnh lùng nhìn mọi thứ trước mắt, dường như những việc này không hề liên quan đến bọn họ, cảm giác được có người nhìn chăm chú, sáu người đồng thời nhìn về xa xa, người đàn ông một thân trang phục màu trắng hai tay để trong túi quần, ánh mắt chạm vào nhau, chậm rãi hướng bọn họ đi tới, ở giữa không ngừng có người muốn đến gần giết anh, nhưng lại bị người khác ngăn trở, bảo vệ anh.

Đến gần một chút có thể thấy rõ những người phía trước có ba nam ba nữ, xếp thành một hàng từ trái qua phải bên trái ba người mặc áo da màu đen, mang ủng màu đen, khắp người tỏa ra khí chất quý tộc bẩm sinh, ba người trên cánh tay cũng buộc một sợi dây màu trắng, mà người đứng bên cạnh bọn họ là một người mặc quần áo màu tím mang giày cao đến gối. Nhìn kỹ có thể phát hiện tóc của cô cũng là màu tím, trên cánh tay buộc một sợi dây màu tím, ở bên cạnh là hai cô gái dáng dấp như nữ sinh, nhưng một người toàn thân là màu đỏ của lửa, đứng trong bóng tối tỏa ra nét quyến rũ đẹp đẽ nói không thành lời, trên cánh tay buộc một sợi dây màu đỏ. Một người là màu xanh, lộ ra vẻ đẹp trong suốt bất phàm. Thanh thuần thoát tục! Trên cánh tay buộc một sợi dây màu xanh! .

Đi tới cách sáu người 1 khoãng gần 10m đứng lại “Các người rốt cuộc đã đến, cũng tốt, tôi đỡ phải đi tìm các người” .

“Đây hết thảy hết thảy là do anh bày ra, đúng không?” Mộng.

“Hừ! Không tệ. Đây hết thảy là do tôi bày ra ” .

“Tôi muốn biết mục đích anh làm như vậy là vì cái gì?” Thần.

“Thật ra thì tôi không muốn đối địch với cô, cô hẳn là biết, nhưng mà các người đã giết em của tôi, khiến tôi không thể không làm như vậy” .

“Anh bắt ba mẹ tôi uy hiếp tôi đến Nhật Bản, rồi sau đó giám thị tôi còn nhiều lần thử dò xét tôi lại phái sát thủ đến giết tôi, anh hẳn là muốn tra rõ thân phận của tôi rồi lôi kéo tôi về phe anh, tôi nói có sai không ” .

“Không tệ, cô quả nhiên rất thông minh, ý nghĩ của tôi là vậy, nhưng mà bây giờ chúng ta là địch nhân” .

“Tôi muốn biết, anh làm sao biết tôi” .

“Cô hẳn là biết Khuê, nó là sư đệ của cô? Bình thường nó rất ít nói, tôi với nó sau khi nhận lại nhau, ngoại trừ võ công nó nói nhiều nhất là về cô, điều này khiến cho tôi rất hứng thú, nó từ nhỏ sùng bái nhất chính là cô, nó lấy cô làm mục tiêu, thề nhất định phải đuổi theo cô thậm chí phải vượt qua cô, mà cô, lại giết nó” .

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play