Chủ nhật :

Hum nay nó hẹn vs con Ngọc zà Vinh là ih nhà sách vs 2 ngừi, đúng 9g sáng là nó đã chuẩn pị xong xuôi, chờ con Ngọc và Vinh tới. Ngồi chờ một lúc thì chuông đt của nó zang lên, zội cầm máy lên nghe thì đầu dây pên kia là giọng của con Ngọc :

_ Vinh nó có chiện mún nói vs mày nèk – Ngọc chuyển máy cho Vinh (đầu dây pên kia nghe tiếng khẽ nói : “Vinh ra đây nói chiện vs Vi lát nhaz, Ngọc chờ xíu “ . Rồi nó nghe tiếng Vinh vang lên trong đt :

_ Vinh wa rước Vi nhaz, mẹ Vinh mún gặp Vi bây giờ, Vinh cũng ko pik nói sao vs mẹ nữa, nên đành nói là wa nhà rước Vi – Vinh ngại ngại

_ Ko sao đâu, zậy Vinh wa nhà Vi đi – Nó nói .

_ Zậy chờ Vinh xíu nhaz, Vinh wa liền.

5p sau Vinh đã có mặt trước cửa nhà nó, rùi Vinh chở nó đi. Nhưng lần này Vinh ko chở nó zề nhà Vinh nữa, mà là đến pệnh ziện. Vinh dẫn nó zào 1 phòng pệnh trông khá là “đặc piệt”, có lẽ là phòng pệnh VIP. Trong phòng mẹ Vinh đang ngồi dựa ngừi zào thành giường, nhìn nó mỉm cừi. Nó gật đầu chào rùi mẹ Vinh ra ý kêu nó và Vinh tới ngồi cạnh pà. Mẹ Vinh nói :

_ Có lẽ … thời khắc đó sắp đến rồi … trước khi nhắm mắt, mẹ mún 2 đứa kết hôn, 2 con nghĩ sao? – Mẹ Vinh cừi hạnh phúc nhìn nó.

_ Ah zạ … chiện đó thì … – Nó ấp úng, cúi đầu xún.

_ Mẹ àh, mẹ đừng nói zậy chứ, chiện đó … thì chắc chưa đc đâu mẹ àh … tụi con còn đi học, zả lại con cũng chưa tới thưa chiện vs ba mẹ Vi màh – Vinh cố tìm cách gạt pỏ ý kiến của mẹ mình.

_ Cái thằng này, iu nhau thì phải kết hôn chứ. Con còn định chờ đến pao giờ, mẹ chỉ mong mún nhìn thấy 2 đứa kết hôn vs nhau thôi, có như zậy … mẹ mới yên lòng … nhắm mắt đc … – Mẹ Vinh nói vs vẻ đượm pùn …

_ Pác àh, con xin lỗi khi phải nói điều này, nhưng màh … có lẽ … ziệc kết hôn pây giờ ko đc đâu ạh … – Nó lấp lửng câu nói làm cho cả 2 ngừi kia ngạc nhiên.

_ Pác ko hỉu ý của con? Con nói rõ xem. – Mẹ Vinh gặng hỏi nó.

_ Zạ, con xin lỗi zì đã giấu pác zà anh, thực ra là pa mẹ con mún con phải đi du học 5 năm ở pên Pháp để sau này kế nghiệp pa con làm kinh doanh … nên có lẽ … ziệc kết hôn … rất khó ạh … – Nó pịa 1 lý do ngay lập tức, làm cho Vinh cũng phải ngạc nhiên.

_ Zậy àh? Zậy khi nào con đi ?

_ Zạ có lẽ là … zài tuần nữa thôi ạh – Nó típ tục “ pịa “

_ Ừhm … pác cũng ko mún làm khó con đâu, nhưng pác chỉ mún thý 2 đứa hạnh phúc pên nhau thôi, pác cũng đã hài lòng lắm rồi … – Mẹ Vinh có vẻ rất tin những gì nó “ pịa “zà thông cảm cho điều đó.

_ Con thật sự rất xin lỗi pác zà anh, con ko mún zấu mọi ngừi … nhưng chỉ zì … hoàn cảnh ép puộc … nên – Nó giả pộ “ trưng “ khuôn mặt tội nghịp ra ^^!

_ Anh hỉu rồi, thôi … em đừng pùn … chiện này cũng đâu ai mún zậy … – Vinh giả zờ an ủi nó.

_ Pác chỉ mong thằng Vinh có pạn gái thôi, chứ tính nó cứ lầm lầm lì lì, ko chịu wen ai hết, cũng đã làm mai cho nó nhìu ngừi rồi mà nó ko chịu đó chứ… nhưng thôi ko sao cả, con đi du học cũng zì lo cho tương lai thôi màh … zậy thì mẹ chúc mừng sớm cho 2 đứa nghen, chúc 2 con hạnh phúc … – Mẹ Vinh nắm tay 2 đứa nó, đặt zào nhau.

_ Zạ, con cảm ơn mẹ – 2 đứa đồng thanh

_ Còn bây giờ cũng trưa rùi, thôi xún ăn vs mẹ 1 pữa cơm đã rùi tính … nhaz – Mẹ Vinh cừi tưi

_ Zạ – Nó vs Vinh đồng thanh “ tập 2 “ =))

Khi ra zề :

_ Thôi Vinh chở Vi zề đi con, 2 đứa ráng dành thời gian pên nhau, thời gian của 2 đứa ko còn nhìu đâu, phải pik tận dụng, khi đã pỏ mất rùi thì hối tiếc cũng ko kịp – Mẹ Vinh tiễn nó ra cửa, nắm tay nó nói.

_ Zạ, con nghe lời mẹ – Nó ngại ngùng

Rùi Vinh chở nó zề nhà, trên xe là 1 không khí im lặng pao trùm, mãi khi khi đến nhà nó, Vinh mới lên tiếng :

_ Cảm ơn Vi nhìu nhaz, mẹ Vinh zui lắm đó – Vinh cừi … nhưng là 1 nụ cừi phảng phất 1 nỗi pùn …

_ Ko có gì đâu, giúp đc Vinh thì Vi cũng thý zui lắm, cho Vi gửi lời chúc pác mau khỏe nhaz – Nó đặt tay lên zai Vinh, cừi nói.

_ Ừhm, Vinh pik rồi, thôi Vi zào nhà đi, Vinh zề đây, bye Vi – Vinh zẫy tay chào nó.

_ Pp Vinh – Nó cũng chào lại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play