Ngày wa ngày, 6 đứa tụi nó lại cùng ôn luyện chung, ăn chung, ngủ chung … (sở dĩ phải ăn chung, ngủ chung là gì ko thể chỉ ôn zài tiếng đồng hồ
là đc, màh tụi nó đã “ còng lưng “ ra học từ sáng tới đêm lunz ớz –
chính xác zề thời khóa piểu của tụi nó hơn nèk : 6g45p sáng ih học ở
trường tới 11g30 zề; đúng 3g là 5 ngừi kia lại típ tục “ zác cặp “ sang
nhà nó ôn tập, ôn cho tới 7g tối là xún nhà ăn cơm; rùi lên học típ cho
đến 11g hoặc 11g30 mới nghỉ, zì zậy 5 ngừi kia “ định cư “tại nhà nó
lunz – sắp xếp chỗ ngủ như sau : nó, con Ngọc vs Phương sẽ ở phòng nó;
còn Vinh, hắn zà Duy thì ở 1 phòng trống khác ^^)
Thấm thoắt màh cũng tụi nó cũng đã ôn tập đc 2 tuần rùi, chỉ còn zài ngày nữa thui là
sẽ tới kì thi đại học … ngừi nào cũng gấp rút chuẩn pị “ hành trang “
cho mình … còn đám tụi nó thì đã có thể nhởn nhơ zui chơi đc ròi … lý do zì sao ư? … wá đơn giản, lý thuyết đã học xong, pài tập đã làm “ nát “
hết nguyên cuốn sách pài tập cả cơ pản lẫn nâng cao (pro chưa ) … còn những ngày còn lại này tụi nó chỉ cần ôn lại 1 chút là có thể
đủ “ zũ khí “ để “ chiến đấu “ òi ^^. Hum nay là chủ nhật, tụi nó đc
nghỉ học ở trường zà đồng thời cũng nghỉ ôn tập lunz để dành thời gian
làm ziệc riêng chớ . (t/g cũng chưa có dịp nói rõ cho mọi ngừi pik zề chiện tự nhiên
Phương zào học lớp của tụi nó : thật ra là đáng lẽ Phưong phải học lại
nguyên năm lớp 12 nhưng màh do là 1 hs ưu tú của trường nên đc đặc cách
zào thẳng lớp 12A3 – là lớp giỏi nhất khối lunz ^^ … zì zậy các pạn cũng có thể hỉu zì sao Phương lại trải wa kì thi tốt nghiệp hết sức suôn sẻ
nàk ^^!)
8g sáng :
Tiếng chuông đt của nó zang lên pài : Kiss the rain … nó wơ wàng tìm “ chú dế “ thân iu của mình …
[ A … nhô … ] – chị ý chuyên môn, đang ngủ màh nghe đt là thế đấy =.=
[ Nhô nhô cái gì? Mày dậy chưa? Dậy ih ăn sáng vs tao nè, tao pao ] – Là con Ngọc
[ Ăn sáng? … mày pao ? … ok ok chờ tao 10p … ] – Nghe nói tới ăn ún miễn
phí là zậy đấy – pật dậy, dụi dụi mắt rùi lao zào WC … ko cần xác định
phương hướng .
[ Nhanh nhaz mày, tới wán cơm 46 nhaz, tao chờ ]
[ Đc … ồi … ] – Đang wánh răng ý ^^
Sau 1 hùi “ tân trang “ nhan sắc mình lại chút xí … nó chạy đến chỗ hẹn vs Ngọc.
_ Đây nèk – Con Ngọc zẫy tay vs nó
_ Hì hì, chờ tao lâu hôm? – Nó cừi
_ 15p đó con wỷ, giờ dây thun thý ớn – Con Ngọc lườm ^^
_ Sr màh … thui gọi đồ ăn, đồ ún đê – Nó hớn hở
_ Lanh ghê chưa? … cái gì chứ ăn ún là nhanh lắm àh … – Con Ngọc cũng phì cừi zì ko pik chừng nào nó mới “ nhớn “ đây =))
_ Tao màh – Nó zênh mặt, cừi toe toét
Rùi 2 đứa nó ngồi zừa ăn ún, zừa trò chiện rất zui zẻ … sau khi đã “ thu
gom “ sạch tất cả những thức ăn, thức ún trên pàn, con Ngọc định đứng
lên trả tiền thì thý nó “ khều khều “ mình, liền hỏi :
_ Cái con này … làm gì zậy?
_ Mày nhìn kìa … có phải tên Duy vs … Phương ko? – Nó chỉ tay zề phía
chiếc pàn ăn đặt cách pàn nó 1 khoảng khá xa, nói vs con Ngọc
Con
Ngọc liền way lại nhìn … thì đúng là Duy zà Phương đang ngồi nói chiện
đầy thoải mái … con Ngọc thý tim mình thắt lại … nó lấy tay đặt lên tim
mình để khống chế nó lại … nhưng ko thể … 1 zết thương wá lớn … con Ngọc liền nhanh chóng ra trả tiền rùi dắt tay nó pước ih … con Ngọc như mún
xả giận nên ra sức đạp thật nhanh, thật nhanh … nó thý con pạn mình wá
mất pình tình nên chạy ra đằng trước cản đầu xe lại … rùi nó pước xún
giữ đầu xe con Ngọc lại nói :
_ Dắt xe wa cái ghế đá kia tao vs mày nói chiện – Con Ngọc nghe lời …
Nó nói trước :
_ Mày làm sao zậy? Chạy nhanh như zậy lỡ pị tai nạn thì sao?
Con Ngọc im lặng …
_ Sao ko trả lời tao?
Zẫn im lặng …
_ Pộ mày thý tên Duy vs Phương thân thiết … mày … ko thik sao? – Nó hỏi
zậy thôi chứ nó thừa pik tên Duy zà con Ngọc có tình cảm vs nhau zà nó
ko nghĩ rằng Phương vs Duy là 1 đôi …
_ Đúng zậy … tao ko thik … thật sự ko thik chút nào … mỗi lần nhìn thý cảnh đó … tim tao như pị ai póp nghẹn lại … tao cảm thý đau … đau lắm … – Con Ngọc zừa nói zừa
khóc, đưa tay lên đặt zào tim mình …
Nó khẽ ôm con Ngọc zào lòng, zỗ zề :
_ Thui đừng khóc … tao pik mày có tình cảm vs Duy … zà … Duy cũng zậy … – Nó đang nói thì con Ngọc puông nó ra, phản pác lại :
_ Ko đúng … tên đó … ko có tình cảm vs tao … tên đó … iu Phương … – Nó nắm chặt tay con Ngọc, nói rất chắc chắn :
_ Mày sai rùi Ngọc àh … tên đó … rất iu mày … wa 2 lần tên đó giúp mày
khi mày pị ngất … đã nói lên điều đó … mày pik rất rõ là tên đó rất lạnh lùng zà chảnh màh … có đời nào tên đó lại giúp 1 ngừi pạn mới wen như
mày ko? … mày thử suy nghĩ đi … tao ko nghĩ tên Duy đó … iu Phương đâu … rùi mày sẽ thấy điều tao nói là đúng … zà pây giờ thì zề thôi … nhưng
trước tiên tao mún mày lau sạch nước mắt ih đã … đừng có dùng nước mắt
để giải quyết mọi chiện … – Nó nói xong thì đưa ra 1 pịch khăn giấy cho
Ngọc … (nó nói cứ như là nó đang trong hoàn cảnh của con Ngọc zậy … dù
ko phải như zậy, nhưng nó zẫn đang đối mặt vs 1 tình cảnh … khó khăn
khác …)
Con Ngọc lau nước mắt xong, nhìn nó cừi rùi nói :
_ Tao ko ngờ có ngày tao lại đc mày “ giáo huấn “ như zậy … cảm ơn mày nhìu …
_ Hì, chỉ là nói ra suy nghĩ của tao thui màh … nhưng phải hứa vs tao là
ko đc khóc nữa nhéz … mọi chiện sẽ sớm đc sáng tỏ thui … hãy hi zọng là
zậy – Nó cừi
_ Đc rùi … mày cứ như “ pồ “ tao ý … thoy zề nào – Con Ngọc ngắt nhẹ zào má nó rùi …
Rùi 2 đứa zừa đạp xe zừa nói chiện cũng hết sức rôm rả … con Ngọc cảm thý
ko còn pùn zà đau nữa … nó nghĩ rằng : “ Nếu Duy thật sự iu mình … hoặc
ngược lại … cũng chẳng wan trọng nữa … dù sao mình zà tên đó zẫn có thể
làm pạn tốt màh … cố lên Ngọc ơi, mày làm đc màh … “ …
2 đứa zề
nhà … nó thì típ tục vs suy nghĩ zề hắn zà những wá khứ màh hắn đã nói
vs nó … còn con Ngọc thì lôi sách zở ra ôn pài để giết thời gian … nhỏ
zùi đầu zào sách zở 1 phần là zì để wên ih mọi thứ zề Duy … 1 phần cũng
khá lo lắng zề kì thi đại học sắp tới … Mải mê làm pài tập màh wên ăn
wên ngủ (mặc dù đã ăn tạm tô mì gói zà hiện tại đang gục lên, gục xún
trên pàn ^^) … cúi cùng nhỏ ko thể cưỡng lại cơn pùn ngủ đc nữa (ngồi
học suốt từ 10g sáng cho tới 4g chiều màh – ôi hay thiệt, ngưỡng mộ ghê
^^), lết lên giường nằm ngủ ko pik trời đất gì lunz …
Ngủ mãi cho tới 7g30 tối, nhỏ pị đánh thức pởi tiếng nhạc chuông phát ra từ chiếc đt của mình … chộp lấy zà mở ra nghe :
[ Minh Ngọc nghe … ]
[ Là … Duy đây … tui … có chiện mún nói … vs Ngọc ]
Nhỏ zừa nghe giọng của Duy là pật dậy ngay, cố gắng “ an thần “ lại, nhỏ nói :
[ Chiện gì? Tui … ko có chiện gì mún nói vs Duy cả … ]
[ Tui đứng trước nhà Ngọc rùi … tui thật sự mún gặp Ngọc … ]
Nhỏ “ hoảng hồn “ thêm lần nữa … nhưng cố “ líu ríu “ nói :
[ Thôi đc … chờ tui … ]
Rùi đặt chiếc đt xún lên pàn học, tới tủ wần áo chọn cho mình 1 pộ đồ để thay … 10p sau nhỏ có mặt ở dứi nhà mở cửa cho Duy … hum nay Duy mặc 1
chiếc áo sơ mi sọc đỏ – đen (cài chừa ra 1 nút áo zà xăn tay áo lên)
chiếc wần Jean đen (“ đóng thùng “ lunz nhéz, kèm theo là chiếc dây nịt
đen hiệu Hermes) giày Adidas đen nốt – tuy màu sắc trang phục hơi tối
những zẫn tôn lên đc nước da trắng, body đẹp … nói chung là rất hoàn hảo ^^. Con Ngọc thì “ diện ” cho mình 1 chiếc áo thun trắng (kèm vs 1
chiếc áo sơ mi sọc đỏ – trắng ở ngoài) quần short (dài đến đầu gối nhéz) giày púp pê xinh xắn – lại thêm 1 ngừi hoàn hảo nhéz . 2 cặp mắt nhìn nhau … chần chừ 1 hùi … Duy lên tiếng :
_ Ngọc ih vs tui ra đây chút nhéz – Nở 1 nụ cừi “ quyến rũ “, kéo con
Ngọc lên xe … (lúc này là 7g45 nhéz – mất cả 5p để 2 anh chị ý nhìn ngắm nhau rùi mới chịu ih )
Trên suốt đường ih, tên Duy hầu như cứ 5 giây là nhìn zào kính xe 1 lần (zì
có phản chiếu hình ảnh của con Ngọc trong đó mừh …), còn con Ngọc thì cứ suy nghĩ là ko pik tên Duy sẽ nói gì?, sẽ làm gì?, mình phải cư xử thế
nào đây? … zâng zâng … Duy chở nhỏ tới 1 cây cầu … kêu nhỏ xún xe zà
mình thì dắt xe đậu zào 1 chỗ rùi tiến đến pên nhỏ, định sẽ mở lời trước nhưng con Ngọc đã giành :
_ Có zẻ ở đây … hơi tối nhỉ? … tui
nghe ngừi taz nói thường zào giờ này cây cầu này có đèn rất đẹp cơz màh? Zà cả … xung wanh cũng chẳng có ai ngoài chúng taz … – Con Ngọc nhìn
ngắm mọi hướng …
_ Tui mún không gian yên tĩnh này … là của
riêng chúng taz … Ngọc ko phải lo lắng đâu … tui dẫn Ngọc đến đây cũng
chỉ để nói chiện thui … tui có chiện rất mún nói … – Duy nhìn Ngọc …
_ Zậy Duy nói ih …
_ Thật ra … tui mún hỏi … zề chiện … lúc ở wán cơm … Ngọc … đã nhìn thý Phương zà tui … ngồi ăn chung … đúng chứ? – Duy hỏi
_ Chiện đó … – con Ngọc ngập ngừng zì ko mún nhắc lại …
_ Tui rất mún pik … zì thật sự lúc Ngọc pỏ ih … tui đã nhìn thý … Ngọc khóc … – Duy đang nói thì con Ngọc cắt ngang :
_ Đúng là … tui đã nhìn thý 2 ngừi ngồi ăn chung … zà tui đã khóc … chẳng lẽ … điều đó … ko đc sao? –Nói giọng pùn zà đôi mắt lại ánh lên sự đau
lòng … nhưng lại như rưng rưng sắp khóc …
Tên Duy pỗng nhiên nắm lấy tay con Ngọc, nhìn nhỏ zà nói :
_ Ko … ý tui ko phải zậy … chỉ là tui rất mún pik rõ điều đó … tui ko
ngăn lòng mình đc … tui ko ngăn đc cảm xúc của mình … khi thý ngừi mình
iu thương … lại khóc như thế … tui …
_ Giả dối … rõ ràng là Duy đã có tình cảm vs Phương rùi … còn định pắt cá 2 tay sao? – Con Ngọc thật sự đã rơi nước mắt …
Duy nghe zậy thì thật sự hoảng … càng siết chặt tay con Ngọc hơn :
_ Ngọc lầm rùi … tui zà Phương … là anh em … chúng tui cũng chỉ mới pik
gần đây thui … thật sự tui chỉ xem Phương đúng nghĩa là 1 đứa em gái của mình … zà tui thật sự ko ngờ … đã khiến Ngọc hỉu lầm như zậy …
Con Ngọc nghe thì nhẹ lòng hơn 1 chút … nhưng zẫn cần xác định lại 1 lần nữa :
_ Thật chứ? 2 ngừi … là anh em … thật sao?
_ 100% là sự thật … Ngọc ko tin tui sao? – Duy lại nhìn “ xoáy “ zào nhỏ 1 lần nữa … làm tim của cả 2 đứa đập “ rộn ràng “ nãy giờ … ^^
_ Tui … tui tin Duy … màh – Làm con Ngọc ấp úng
Duy cừi … nhưng pỗng nhiên lại puông tay con Ngọc ra zà way lưng chạy ih …
làm nhỏ hơi hụt hẫng zà … lo sợ … nhỏ sợ Duy sẽ ko way lại nữa … nhỏ
đang mải suy nghĩ … thì Duy thình lình xuất hiện làm nhỏ giật nảy mình … hỏi :
_ Duy … đi đâu nãy giờ zậy?
Duy chỉ cừi, ko nói … chỉ lặng lẽ lấy từ sau lưng (để 2 tay đằng sau nãy giờ để “ giấu “1 cái gì đó màh ) ra 1 pó hoa hồng đỏ (zài chục pông gì đấy – ôi lãng mạn phết ^.^) …
đưa ra trước mặt nhỏ … cũng đồng thời toàn pộ đèn đc Duy sắp xếp sẵn đc
mở lên : nhìn rất lung linh zà đẹp … Nhỏ pất ngờ zô cùng, lại pật khóc
thêm 1 lần nữa … Duy thì đã khuỵu 1 chân xún zà nâng pó hoa lên trước
mặt nhỏ zà nở 1 nụ cừi tưi chờ đợi … con Ngọc cũng nhận lấy pó hoa, Duy
đứng lên zà nói :
_ Ngọc thik chứ? Thật ra Duy … đã chuẩn pị
những thứ này từ rất lâu rùi … chỉ mong có 1 ngày … Ngọc sẽ nhìn thý nó
thui … – (pật mí nhéz là 2 ngừi đang đứng ở Cầu Ánh Sao, zà tất cả đèn
là do Duy thiết kế theo cách riêng zà chủ ý riêng của mình, ẩn chứa rất
nhìu ý nghĩa …)
Con Ngọc xúc động ko nói nên lời … zì nhìn ngắm
xung wanh nơi đâu cũng toàn những màu sắc rực rỡ zà lung linh … nhưng
nhỏ đã nhìn ra đc những điểm đặc piệt của những ánh đèn ấy … đó chính là : Những ánh đèn đó “ tỏa “ ra những hình trái tim cực nổi pật … zà xa
xa phía gần giữa cầu có 1 dải ruy – băng đang pay phấp phới pởi đc cột 1 đầu dây zào những chùm pong póng đủ sắc màu, còn 1 đầu dây đc buộc zào
thành cầu … zà toàn pộ nội dung của dải ruy – băng đó là : DUY IU NGỌC … HÃY CHẤP NHẬN LÀM NGỪI IU CỦA DUY NHÉZ … ♥♥♥
Con Ngọc way lại đối
diện vs Duy thì … lại thêm 1 pất ngờ nữa … trên tay Duy … đang cầm 1
chiếc hộp nhỏ có thắt nơ rất đẹp … rùi Duy nói :
_ Ngọc đã nhìn
ngắm tất cả rùi chứ? Zà điều Duy mún nói chắc Ngọc cũng đã pik đc sau
khi đọc dòng chữ trên dải ruy – băng kia … Pây giờ Duy chỉ có thể nói
thêm là : Thật sự … Duy đã có tình cảm vs Ngọc từ lâu rùi … nhưng zẫn
chưa thể pày tỏ đc … nhưng Duy đã quyết định dành pủi tối hum nay để làm điều đó … zà Duy chỉ mong rằng … Ngọc cũng sẽ có tình cảm vs Duy … phần còn lại … là quyết định của Ngọc …
Con Ngọc zẫn chưa thể ngăn
đc những giọt nước mắt của mình … nhỏ zẫn chưa hết pất ngờ pởi những
điều màh Duy đã làm … trên tay zẫn ôm chặt pó hoa … nhỏ cố nói trong
nước mắt (nước mắt … hạnh phúc … ^^) :
_ Cảm ơn Duy … đã dành
tình cảm cho Ngọc … zà Ngọc cũng mún … cho Duy pik rằng … Ngọc … cũng iu … Duy … – Nhỏ zừa nói hết câu là Duy “ pay tới “ ôm chầm lấy nhỏ, cừi … rùi Duy puông nhỏ ra, lấy tay lau ih hết nước mắt giúp nhỏ, Duy cừi nói :
_ Chỉ cần như thế là đủ … Duy chỉ mún pik … Ngọc có tình cảm
vs Duy ko thôi … Zậy thì … Ngọc … có chấp nhận … làm ngừi iu của Duy
ko?
Nhỏ đã tươi tắn hơn :
_ Ngọc chấp nhận … Ngọc chấp nhận làm ngừi iu của Duy … – nhỏ cừi …
_ Zậy thì … Ngọc hãy nhận lấy “ trái tim “ của Duy nhéz … – Duy lại típ
tục chìa ra chiếc hộp nãy giờ đang cầm nói vs con Ngọc, rùi tự tay mở
nắp hộp ra, để lộ trong đó là 1 cặp dây chuyền đôi , mỗi dây “ sở hữu “
nửa trái tim trong đó có ghi chữ KD – MN … (đây là dây chuyền đặt làm
riêng, chứ ko có 1 cặp tương tự zậy đâu nghen ^^)
Duy tự tay lấy ra 1 sợi đeo cho con Ngọc zà cũng ngược lại ^^ … 2 ngừi cùng nhìn nhau
cừi hạnh phúc, Duy tiến đến sát pên nhỏ, khẽ nói :
_ Anh iu em …
Con Ngọc chủ động ôm lấy Duy zà cảm nhận hơi ấm từ zòng tay của ngừi mình
iu … Duy cũng chẳng “ thua kém “, liền đặt 1 nụ hôn lên môi con Ngọc, ko nhanh, ko nhẹ … màh là 1 nụ hôn chất chứa toàn pộ tình cảm của 2 ngừi
dành cho nhau (các pạn cũng có thể pik đc là nụ hôn đó nó như thế nào
rùi nhỉ ^^) … Rùi 2 ngừi cùng nhau ih dạo trên cầu để ngắm nhìn những
ánh đèn đủ màu sắc … piểu hiện cho 1 tình iu … có lẽ phải nói là : nhẹ
nhàng, “ nhanh gọn “ nhưng tình cảm 2 ngừi dành cho nhau cũng tràn đầy
…
Đến nhà con Ngọc, Duy xún xe zà pước đến nắm lấy tay nhỏ nói :
_ Anh mong rằng chúng taz sẽ mãi mãi như thế này … mãi mãi pên nhau, mãi mãi iu nhau … em nhéz !
Con Ngọc cừi, nói :
_ Em cũng mong là như zậy … em sẽ nhớ mãi tối hôm nay … nhớ cả lúc anh đỏ mặt khi em pất ngờ ôm anh nữa chứ nhỉ – Con Ngọc chọc, rùi chạy zào mở
cửa zà pước zào nhà …
_ Này, sao em pik đc chứ? Thật là … anh ko tha cho em đâu … pik tay anh … – Tên Duy phì cừi
Con Ngọc đứng lấp ló sau cánh cửa, nói lớn :
_ Anh định làm gì em nào?
_ Làm thế này nèk – Duy pất ngờ chạy đến ẵm con Ngọc ih …
_ Này này … pỏ em xún … em ghét anh … – Con Ngọc “ đánh iu “ Duy …
_ Ghét anh … zậy đừng hòng … anh iu em nữa nhéz – Tên Duy pỏ nó xún, zờ way mặt ih tỏ zẻ “ giận dỗi “ =))
_ Anh giận đấy àh? Đừng giận màh … em đâu có nói là ko mún anh iu em nữa âu … – nũng nịu ^^
_ Zậy thì … hôn anh ih … ở đây này … – Duy way ngừi lại zòng tay ôm lấy con Ngọc rùi chỉ tay lên môi của mình, nói
_ Anh lợi dụng wá đếy … ko thèm chơi vs anh nữa … – Con Ngọc cừi cừi rùi chạy ih …
_ Này đứng lại … – Duy chạy theo zào trong nhà rùi nhào tới ôm từ sau lưng nhỏ … khẽ nói :
_ Hứa vs anh … đừng pao giờ rời xa anh nhéz …
Con Ngọc way lại nhìn Duy cừi zà đặt tay lên tim mình trả lời :
_ Nó đã thuộc zề anh rùi … thì mãi mãi thuộc zề anh thôi …
Rùi 2 ngừi ôm nhau thêm 1 lần nữa rùi Duy ra zề … để lại trong lòng mỗi
ngừi cảm xúc zui sướng khó tả … zà thế là Duy zà Ngọc … đã là 1 đôi rùi
đấy ^^!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT