Kris ngắm nhìn mình trong chiếc gương lớn, mái tóc xoăn rũ
xuống ngang bờ eo thon, khuôn mặt ngoài một lớp sơn môi nhạt còn lại hoàn toàn
để tự nhiên. Chiếc áo cưới để lộ bờ vai trắng muốt mịn màng. Phần trên với hàng
triệu mảnh kim cương nhỏ đính vào được thiết kế ôm khít từng đường cong cơ thể,
đến eo thì xòe ra bồng bềnh, chân váy dài quét đất với những mảnh kim cương nhỏ
may chìm lấp lánh như tuyết trông đẹp vô cùng
Có tiếng gõ cửa
Lin bước vào, mắt miệng há to rồi không ngừng đứng bên Kris
trầm trồ. Kris chỉ cười trước thái độ khoa trương của nhỏ
- …cuối cùng cậu đã có được hạnh phúc của mình rồi
Kris mỉm cười, nhẹ nhàng nói
- Đồ ngốc
Kris vuốt mái tóc xoăn của Lin, thầm cảm ơn vì tình bạn tuyệt
đẹp này. Kris vốn thuộc tuýt lạnh, nên giữa nó và Lin chẳng có mấy dịp trò chuyện
tâm sự hay buôn dưa lê, phần lớn toàn Lin nói còn Kris thì nghe, không bình phẩm
không cười đùa cũng không có thái độ đặc biệt gì, nói chung vô cùng nhàm chán
nhưng giữa 2 người lúc nào cũng tồn tại một không khí rất đặc biệt, hay chăng
đó chính là tình bạn chân thành mà không lời nói nào diễn tả được hết
Có tiếng thông báo bên ngoài vọng lại. Lin nhanh chóng đẩy Kris
ra, quay mặt lau nhanh vài giọt nước mắt chợt rơi, rồi lại nhanh chóng nở nụ cười
vui vẻ
- Đi nào cô dâu
Kris cười nắm lấy tay Lin. Cả hai bước đến trước cánh cửa gỗ
to đóng kín. Một người đàn ông đã đứng đợi sẵn. Lin vỗ nhẹ tay Kris và nháy mắt
- Tớ vào trước đây
Kris gật đáp lại, rồi chậm chạp tiến đến bên người đàn ông
kia
Hàn Thiên quay sang nhìn Kris. Nó thật lộng lẫy trong bộ đầm
cưới tinh khôi, vẻ đẹp băng lãnh thường ngày chợt trở nên mềm mại, thánh thiện,
và càng làm cho Kris giống Dĩ Thuần, chính vì vậy đã khiến Hàn Thiên đơ người đến
vài giây.
- Trông con..ừm….àh..rất..đ
- Được rồi
Kris ngắt câu khen đầy khó khăn của cha, nó biết ông không
phải tuýt người hay nói những câu dịu dàng đến như vậy, ngay cả nó cũng không
nghe quen. Hàn Thiên trở lại nét nghiêm nghị như thường, chỉnh lại caravat . Mấy
giây trôi qua cả 2 vẫn giữ im lặng. Dù mối quan hệ đã được cải thiện một chút
nhưng dường như chẳng có gì thay đổi, giữa Kris và cha vẫn tồn tại sự ngượng ngập
không tự nhiên, trong suốt nhiều năm như vậy, có lẽ đây là lần đầu tiên Kris đứng
cạnh ông lâu đến thế
Bất chợt Kris quay sang cha, đưa tay chỉnh là caravat cho
ông. Hàn Thiên ngạc nhiên, đã rất lâu rồi, ông không được ai chỉnh caravat giùm
cho nữa. Ông nhìn Kris, rồi tự hỏi con gái mình đã lớn như vậy sao, suốt trong
thời thơ ấu ông đã khiến con mình sống như không có cha, để rồi thay vì một cuộc
đoàn tụ đầy nước mắt thì ông bắt nó phải tự tay bắn người mình yêu, ép nó làm
những điều nó không hề muốn. Ông thật sự không có tư cách làm cha. Ấy vậy mà, đứa
con gái đó, vẫn không oán hận ông
- Ta..xin lỗi
Kris khựng tay
- Ta không cho con được gì, cũng không làm gì được cho con
- ……vẫn chưa quá trễ để bắt đầu
Kris nhìn cha, trong đáy mắt ẩn hiện ánh cười. Hàn Thiên
cũng nhìn con, rồi ông quay sang mở một chiếc hộp gỗ. Bên trong là một tấm voan
cô dâu dài chấm đất, được viền ren bằng vàng trắng, đơn giản nhưng sang trọng
quý phái
Hàn Thiên đội lên Kris, thật cẩn thận và nhẹ nhàng
- Đây là chiếc khăn voanngày xưa của Tiểu Thuần, bây giờ, nó
thuộc về con
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT