_ Thật là… không có can dầu thì nướng thịt = mắt ah!!!
Adan loe ngoe phản đối…
_ Thôi được rồi…. thị trấn cách đây không xa lắm…. tôi sẽ đi mua…
Joe điềm tĩnh…
_ Cũng được …. vậy em đi mua cùng Ariel nghen….
_ Cái gì???
Nó giật mình trước câu nói của Mike,…
_ Không cần đâu…. em đi một mình cũng,…..
Joe vội vàng chống chế….
_ Sao được…. em không nhớ lần trước em mua dấm thay cho rượu đó ah!!! Không được…. ở đây anh đứng đầu…. không được cãi lời…
Mike nhìn Rainie…. và sung sướng khi thấy ánh mắt thán phục ánh lên trong mắt con bé….
_ Nhưng….
Nó vẫn ngắc ngứ….
_ Đi thôi….
Joe kéo tay nó một mạch vào xe….
” Làm sao đây??? ” – Nó bồn chồn lo nghĩ!!!
Nó đứng đau khổ cùng với một đống thứ lủng tùng xèng mà nó và Joe cần vác về cho Mike… Joe vẫn đang mặc cả lưỡi dao cạo râu với cô bán hàng…. mà cô cái nỗi gì…. trông mặt kon bé đến cỡ 8 tuổi là hết đát…. vậy mà
hok ai mặc cả gì với nó được… những cũng có thể nó cứng họng vì chỉ mún
nói chiện với Joe thêm chút nữa…
” Oh my god!!! “
Nó rên lên khi thấy Joe nhoẻn cười…. sao dễ thương dữ….. nó há ngoác
mồm như mún ngoạm vô khuôn mặt thiên thần ngoại trừ có vài cái nốt ruồi
xinh xinh mọc trên ấy…
” Cốp!!!! “
Hai hàm răng của nó bấu chặt lấy cái cửa kính trong suốt không vết
bụi….. gặm kính không dễ chịu chút nào…. trong vài giây ngắn ngủi… nó
hiểu mình đang nghĩ ngợi lung tung… Chuyện với anh còn chưa xong đã loe
ngoe thằng em…. nhưng cũng tại tự nhiên Joe nói linh tinh với nó chứ bộ… lại còn…..Nó ngắc ngứ ở cổ khi suýt nghĩ thêm chút nữa…. nó tính rút
hàm răng ra vì sợ người qua đường hiểu nhầm nó là một con tinh tinh chưa tiến hóa hết…. nhưng cứ thấy Joe thì nó lại hok thể rút tấm cửa kính ra khỏi mồm được…. OH MY!!!!
” Hả!!!! “
Nó tự ngỡ ngàng khi thấy Joe cầm túi xách lon ton chạy ra…và tìm mọi cách để thôi gặm kính nữa……
” Rầm!!! “
Joe hết sức lo lắng khi thấy tự nhiên nó ngã lăn đùng ra đất cùng đống đồ văng tung tóe…
_ Cô sao vậy???
Nó nhìn Joe….. rồi đẩy tay cậu ra…. tự mình đứng dậy….
_ Không sao??? Về mau thôi… trời sắp bão rồi….
Nó vừa nói…. thì từng giọt mưa bắt đầu rơi xuống….. nhẹ nhàng… nhưng
rồi nặng dần…. nặng dần…. ngay trước mắt nó…. mọi thứ đều nhòe đi bởi
màn mưa trắng xóa…..
_ Làm sao bây h???
Nó nhìn Joe…. cả hai đứa đang núp trong mái hiên của cửa tiệm tạp hóa…. chiếc xe cách tụi nó khoảng vài mét…..
_ Đợi chút… mưa sẽ ngớt thôi….
_ Xem khí trời như vậy thì khó lắm…. thôi… ta hãy cứ ra xe…. rồi đi về vậy….
_ Cô sẽ ướt đấy…..
_ Không ốm được đâu….
Nó nói và làm…. phi ngay ra tắm mưa…..
Joe nhắn trán một lúc… rồi cũng chạy ra…
………………………………………….. …….
Mưa táp vô mặt nó như xối… mắt nó dần tối đi… nhưng nó vẫn cố gắng…
cố để coi cái xe cụ thể nằm ở vị trí nào…. gió thổi mạnh… như muốn cuốn
bay cả tấm thân nhỏ bé của nó…..
Rồi mưa không táp vô nó nữa… nó ngẩng lên… Joe đang lấy cả áo khoác và thân mình để che cho nó…. Nó sững lại nhìn Joe…
_ Đứng làm gì…. vào thôi!!!
Joe mau ng đẩy nó vào xe và đóng chặt cửa lại….
——————————————————-
_ Không sao chứ???
” Sao anh ta cứ thik hỏi câu ấy nhỉ???? “
Đang thắc mắc bỗng người nó gai lên khi bàn tay Joe chạm vô mặt nó….
mục đích trong sáng …. chỉ là vuốt bớt nước mưa dính trên sống mũi và
trán của nó…. Có vẻ Joe cũng bik là mình vừa làm một hành động không hay cho lắm… nên rút tay lại và vặn chìa khóa!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT