Xung quanh lễ đài được thắp bởi ngọn lửa màu đỏ, ỡ giữa là chiếc ghế
được làm bằng thủy tinh được kiêu khắc tinh xảo bên trong nó có những
luồng ánh sáng khác nhau cứ lượn lờ trong đó. Emma, Justin, Jennifer,
Lucian, Brian, Christiana được đứng gần đó để có thể chứng kiến mọi
chuyện.
- Thưa nữ hoàng đã đến lúc tiến hành – hắn lên tiếng.
- Cho tiến hành đi – Vic nói với vẻ đầy hân hoan.
Hắn vỗ tay vài cái thì ngay chính giữa lễ đài có ba khoảng trống được xụp
xuống và sau đó thì 3 cây cột được đưa lên và có buộc chặt ba con người, Tú và Hân là người vô cùng hoảng hốt:
- Không thể nào, sao họ lại ở đây.
Lần lượt là Tử, bà Chi và Khương mỗi người với khuôn mặt tiều tụy với đầy
vết thương trên cơ thể. Từ trên không một quả cầu chứa đầy nước được bay tới và trong đó có chứa một bán thuần chủng – là cậu, khi gần tới nơi
thì quả cầu vỡ vụng cậu bị rớt xuống khiến ai ở đó phải hốt hoảng. Sau
cú té đau điếng cậu cố gắng ngồi dậy xem mình đang ở đâu và chuyện gì
xảy ra thì đập vào mắt cậu chính là hình ảnh bà Chi rủ rượi, máu, vết
bầm khắp nơi trên cơ thể, tóc tai rối bời, tay chân bị cuộc chặt, Tử
cũng không khá hơn, và Khương người mà cậu đã từng thương cũng trong
hoàn cảnh tương tự. Cậu lặp tức quay lại nhìn vào nữ hoàng đang ngồi
phía trên cao kia với ánh mắt tức giận. Bà ta nhìn lại mà nở nụ cười
tươi:
- Có bất ngờ không khi ta ban tặng cho ngươi một món quà vô cùng đặc biệt thế này, đừng quá xúc động nhá.
- Bà đã làm gì với những người thân của tôi.
- Nhân Nhân… – tiếng gọi của Tú và Hân làm cậu chú ý.
Một lần nữa cậu bị bất ngờ khi thấy hai ông bà vui thủy tề, Tú, Hân và hai
người nữa bị nhốt trong một quả cầu mà không tài nào làm gì được. Nhìn
lại cả 3 bị trói chặt ở đằng kia khiến trái tim cậu bị bóp nghẹn, đau
rất đau. Cậu hiện tại vẫn chưa trở lại thành người, đang cố bò lại gần
một tia sáng màu đỏ chiếu thẳng vào cậu và rồi chiếc đuôi cá biến mất
đôi chân lại hiện ra như củ. Lập tức chạy ôm bà Chi vào lòng:
- Mẹ ơi, con đã hại mẹ rồi, con xin lỗi, con xin lỗi.
Bà Chi mở mắt nhìn thấy đứa con của mình với 2 dòng lệ cứ thi nhau chảy
trên gương mặt mệt mỏi của mình. Sau khi ôm mẹ xong cậu liền quay sang
ôm lấy thân thể Tử với quần áo tả tơi, những vết thương máu vẫn chưa
khô. Cậu ôm nhẹ anh vào lòng, anh như ngửi thấy mùi hương thân thuộc
liền nheo đôi mắt mở ra và rồi anh nhìn thấy cậu bao nhiêu cảm xúc ùa
về. Anh cảm nhận được những giọt nước mắt nóng hỏi đang rơi trên vai
mình, không nói được gì cậu chỉ biết khóc thúc thích. Còn anh thì mĩm
cười mãn nguyện, Tử nói:
- Em đó hả, em không bị gì là anh mừng rồi, em khỏe không?
- Anh khùng hả, giờ này còn hơi sức mà giỡn được nữa sao, đồ điên. Em yêu anh – cậu mắng yêu anh.
Đứt lời cậu chủ động hôn anh mặc kệ chuyện gì đang xảy ra xung quanh. Họ
trao cho nhau nụ hôn nồng nàn và ướt ác. Anh nói trong hơi thở:
- Chứ em nghĩ anh nói gì bây giờ….anh cũng yêu, yêu, yêu em rất nhiều Nhân à.
Ở đằng xa ngoài kia Khương đã thấy toàn bộ sự thật, anh biết mình đã đánh mất cậu mãi mãi chỉ vì một phút nông nỗi mà mọi chuyện đã ra thế này,
tình yêu mang đến cho con người ta đau khổ và lấy đi không biết bao
nhiêu máu và nước mắt trong đó có anh. Anh ngước lên nhìn và tình cờ anh thấy nữ hoàng Victoria đang ngồi đó thích thú với những gì diễn ra
trước mặt, ánh mắt nụ cười….của Vic….một cơn đau đầu nhói lên anh nhớ đã từng gặp Vic ở đâu rồi, có vẻ như anh và Vic đã quen nhau, đó là một số hình ảnh thoáng qua trong đầu anh rồi lập tức tan biến. Khương nhìn
trân trân vào nữ hoàng có gì đó rất quen thuộc nhưng không tài nào nhớ
nỗi. Cơn đau dịu xuống Khương tiếp tục nhìn thấy cậu vẫn ôm người con
trai đó và anh chấp nhận thua cuộc, đơn giản anh nghĩ rằng tình yêu phải đến từ hai phía nếu gượng ép thì đối phương sẽ không vui vẻ và sẽ không thề gọi là tình yêu hoàn mỹ, vô tình tạo thêm gắn nặng cho nhau. Có lẽ
anh đã khóc cho mối tình không trọn, khóc cho đau đớn mất mác và cho cả
sự bao dung và cho cả sự chúc phúc.
Ánh mắt triều mến cử chỉ thân
mật khiến cho Vic càng thêm phấn khích vì mục đích sắp đặt được. Nữ
hoàng vẫy tay một cái những đoạn dây leo nên dưới đất chui lên quắn chặt lấy cậu rồi mang cậu đi một khoảng không xa đủ để có thể chứng kiến
toàn bộ những gì nữ hoàng chuẩn bị làm.
Đầu tiên nữ hoàng dùng
roi quất mạnh vào 3 người phía trước, những cái đánh ngày một mạnh hơn
máu thấm đỏ cả đầu đoạn roi. Cậu muốn kêu bà ta ngừng tay nhưng không
tài nào thốt ra được lời nào vì bị dây deo quấn quanh miệng chỉ có nước
mắt đang rơi. Vic quay sang nhìn cậu mà cười:
- Có vui lắm không baby, màu máu thật đẹp, kaka.
Máu thẩm đỏ cả một khoảng đất nơi 3 người đó đứng, đánh chán chê nữ hoàng
bèn di chuyển những quả cầu có chứa những vị thần ra rồi hoa biến một
cái thì trong quả cầu xuất hiện những tia sét xuyên thẳng qua những
người trong đó, tiếng thét lên đau đớn khiến cậu nhức nhói. Rồi những
người đó ngã ngục xuống trước con mắt chứng kiến của cậu. Lại một lần
nữa quay sang nói với cậu:
- Thấy thế nào có vui lắm không….ấy giận rồi là không đẹp nữa đâu.
Rút con dao ra đi lại phía bà Chi nắm đầu dựt ngược lên, lưỡi dao bén ngót
quét ngang vùng cổ của bà và thế là một dòng máu chảy ra dưới con mắt
thích thú của nữ hoàng và dưới con mắt đau đớn của cậu. Cậu đau lòng tức tối hai con mắt giờ đã chuyển thành màu xanh dương và ngày càng trở nên đen huyền.
- Đừng nóng chứ người đẹp, cuộc vui vẫn còn dài – bà ta tiếp tục chăm dầu vào lửa.
Tiếp theo đó Vic lấy một sợi dây nhỏ quấn quanh cổ Tử rồi nhẹ nhàng xiết nhẹ với nụ cười thích thú:
- Á…..á…..
Tận mắt chứng kiến người mẹ mình bị xác hại một cách tàng nhẫn và bây giờ
tiếp tục là người cậu yêu, đau đớn chòng chất, nước mắt rơi càng nhiều,
cậu tức tối muốn nhào đến ăn tươi nuốt sống bà ta, nước mắt hòa với niềm đau tột cùng. Và rồi không còn nước mắt để khóc mà chỉ còn những giọt
huyết lệ tuôn rơi. Khi những giọt lệ đó rơi xuống nền đất lạnh lẽo thì
mặt đất bắt đầu rung chuyển, một vết nứt nở ra. Từ trong vết nứt đó một
cái bóng đen hiện ra với đôi cánh quỹ dữ và 2 cái sừng to tướng trên đầu và đang áp sát lại gần cậu để nói những lời đường mật:
- Hãy để ta
chiếm lấy thân thể ngươi, hãy cho ta mượn thân xác ngươi, hãy bán linh
hồn của ngươi cho quỹ dữ ta sẽ giúp ngươi có mọi thứ kể cả giết chết
người đã giết chết mẹ ngươi – cái bóng đen chỉ về Vic.
- …
- Ta sẽ giúp ngươi có mọi thứ chỉ cần hãy bán linh hồn của ngươi ta – quỹ dữ tiếp tục dụ dỗ.
Cái bóng xuất hiện khiến cho các vị thần hết sức kinh hãi, lòng hồi hợp bất an vì họ biết đó là ai là cái gì và nó nguy hiểm tới nhân loại cỡ nào.
- Không đừng nghe lời tên ác quỷ đó nó sẽ khiến cho toàn bộ chúng ta sẽ
chết, rồi nó sẽ thống trị cả hành tinh này, thì sinh linh đầu tháng sẽ
náo loạn hẵn lên – Lucian cố gắng nói vì đang bị thương.
- Ngươi im đi.
Một luồng ánh sáng đen bay thẳng tới đánh thẳng vào Lucian khiến Ngài ấy bị họt máu và vâng một khoảng khá xa nhưng vẫn còn gang ngượng dậy mà
nói:
- Chúng ta không cho phép ngươi sống lại một lần nữa.
Thêm
cuộc tia sáng chiếu thẳng đâm xuyên qua người của Ngài và cũng may được
Emma dùng phép tránh ra khỏi luồng sáng ấy không thôi thì đã mất mạng.
- Con trai con hãy nghe ta hãy giữ cho tâm hồn con được trong sạch đừng
nghe theo những lời ma quỷ mà đánh mất linh hồn của mình, con một bán
người cá, con là người duy nhất có được linh hồn và nước mắt đó là điều
kháo khát của tất cả những người cá như chúng ta, con là hy vọng cuối
cùng. Ta biết lỗi lầm của ta không thể nào có thể sữa lại được nhưng con hãy nghe ta lần này. Hắn là một con quỷ khi chiếm được linh hồn con Hắn sẽ gieo rắc cho nhân loại nỗi kinh hoàng. Chúng ta không một ai muốn
hắn tỉnh dậy, mẹ con nhất định sẽ vui khi con làm được điều đó hãy tin
ta, hãy dùng sức mạnh của con nhấn chìm hắn xuống địa ngục và mãi mãi
không thể xiêu thoát – vua thủy tể cố gắng thuyết phục đứa cháu yêu của
mình.
- Đừng bao giờ nghe hắn, chính Hắn đã giết chết cha mi mỹ nam
cá Jack và chính hắn đã cố tình muốn giết mi từ lúc mi chưa được chào
đời vì hắn nghĩ đó là một tạp chủng không đáng có trên đời, gián tiếp đã giết chết mẹ ngươi, nếu như không có mối tình vụng trộn thì làm sao có
được Victoria và Victoria đã nhẫn tâm giết chết mẹ ngươi ngay trước mắt
ngươi, người không thấy sao, ả ta đang định giết chết người con trai mà
người thương đó, hãy nghe lời ta, cho ta linh hồn của ngươi ta sẽ giúp
ngươi báo thù – những lời nói tiếp tục dụ dỗ cậu.
- Đừng, hãy để hắn dụ dỗ con, con phải biết con là điều ta yêu quý nhất trên đời, khi con
đến mang cho vùng đất Ice một không khí mới, ai cũng yêu quý con, Jack
nhất định sẽ tự hào về con, con hãy nghe theo sự mách bảo của trái tim
đừng nghe theo những gì hắn nói, hắn sẽ hại con – Jennifer nói những
điều từ sâu trong trái tim mình, bà muốn nó hiểu rằng nó quan trọng như
thế nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT