Một tiếng súng vang lên, chát chúa… Tên cầm dao chém Thanh Phong gục xuống với vết đạn trên vai trước khi hắn làm được điều đó…
-Chậc !!! Mấy đứa em gái này… Hình như tụi nó không gây được rắc rối cho anh
chúng thì không chịu nổi hay sao ấy. Đang yên đang lành lại chạy tới
đây…
Hải Dương và dàn vệ sĩ từ xa đi lại, anh đang thổi nhẹ lên
nòng súng đen ngòm vừa bắn hạ đối thủ. Mấy tên chém thuê đang vây lấy
Thanh Phong và Nhật Dạ nhìn thấy Hải Dương đi lại thì tái mặt, dè chừng
lùi dần ra sau. Hải Dương mỉm cười lạnh lùng bước lại:
-Thằng khốn Sadis đâu rồi ?
Mấy tên mafia sau khi lấy lại tinh thần, lấm lét nhìn nhau rồi bất ngờ xông lên.
Bốp…
Hự…
Bụp…
Những tiếng động bạo lực quen thuộc vang lên, ông võ sư đứng chắn trước mặt Hải Dương và đang nắm cổ áo của một tên giơ lên:
-Bọn nhãi ranh này ! Muốn sống thì xéo đi….
Một cuộc hỗn chiến nữa lại diễn ra. Lần này thì chiến thắng áp đảo thuộc về những người vệ sĩ chuyên nghiệp của Hải Dương. Đám thuộc hạ của Sadis
bị hạ quá dễ dàng mặc dù chúng đông hơn đối thủ gấp đôi, gấp ba lần…
-Mang xe tới đây !!! Mau đưa đám nhóc rắc rối kia vào bệnh viện đi. Hải Dương quay sang ra lệnh cho một vệ sĩ, người này vội vàng chạy đi lấy xe.
-Thanh Phong ! Nhật Dạ ! Hai đứa không sao chứ ?
Bạch Dương vội vã chạy lại đỡ hai đứa trẻ bê bết máu đang nằm dưới đất,
khuôn mặt Nhật Dạ tái nhợt nhưng bàn tay vẫn nắm chặt lấy Thanh Phong.
Đỡ cô bé trao lại cho Bạch Dương. Thanh Phong nhắm chặt mắt, cay xè vì
máu chảy xuống:
-Anh Bạch Dương ! Hãy đưa Nhật Dạ tới bệnh viện hộ em, nhanh lên…
Bạch Dương còn chưa kịp nói gì thì Thanh Phong đã lảo đảo đứng dậy và lao
vào ngôi nhà hoang phía trước. Hải Dương và vài người khác vội vàng đuổi theo. Bên trong ngôi nhà đó có một đám người đang canh giữ. Thấy mấy
người Thanh Phong chạy vào chúng vội lao ra cản lại…
Còn sâu bên trong đó. Một cuộc đấu tay đôi khác cũng đang diễn ra. Khốc liệt…
Cái chết của Lucy được Sadis thông báo đã làm Kei hóa điên. Cậu không ngừng lao vào vung những nhát chém tới tấp hòng lấy mạng gã. Nhưng Sadis cũng là một đối thủ đáng gờm. Hai con dao ngắn trong tay gã quay vòng và tỏ
ra khá linh hoạt. Một tay đỡ, một tay tấn công tới tấp ở cự li gần,
khuôn mặt và hai cánh tay của Kei đã xây xước bởi những vết cắt…
Kei vẫn lao vào như không có một chút cảm giác. Đôi mắt cậu mờ đi vì hình
ảnh Lucy bé nhỏ biến thành chùm ánh sáng sao băng và biến mất trước mắt
cậu. Trái tim Kei nhói đau. Hối hận và tuyệt vọng…
Cậu lao vào Sadis, cậu muốn giết chết gã và muốn giết chết cả bản thân mình.
Lucy đã chết…
Cuộc sống của Kei đã trở nên vô nghĩa…
Bây giờ cậu chỉ còn muốn lao theo ánh sáng của Lucy trong đầu mình mà thôi. Phải ! Lao theo Lucy. Đến bên cô bé. Sau khi đã giết được tên khốn
trước mặt cậu…
Phập… !!!!!!!!!!!!!!
Một con dao phóng vút
ra từ tay Sadis sợt qua bụng Kei. Cậu nghiêng người lao tới chém mạnh
thanh kiếm xuống. Hai con dao của Sadis chặn ngang thanh kiếm của cậu
thành hình chữ thập. Thanh kiếm của Kei rạn ra và gãy phăng sau cái gạt
mạnh của Sadis, Kei vung mạnh thanh kiếm gãy xuống, con dao trên tay
Sadis cũng rơi xuống đất kèm theo một vệt chém dài trên vai xuống ngực
gã…
Vất luôn thanh kiếm trên tay. Kei lao vào giữ chặt con dao trên tay Sadis, một tay bóp chặt cổ gã, vật ngã ra sau…
Thế là hai sát thủ lại áp sát nhau, lăn lộn trên sàn nhà nhìn nhau đầy căm
thù. Và điều duy nhất mà cả hai nghĩ đến bây giờ là giết chết đối thủ.
-Kẻ tao muốn giết nhất không phải là Hải Dương hay là thằng nhãi Thanh
Phong. Kẻ tao muốn giết nhất chính là mày. Hà Thiên Di. Tao sẽ giết mày
!!!!
Sadis trừng mắt nhìn Kei, bất ngờ cánh tay gã vùng ra khỏi
tay Kei và vật cậu xuống, rồi con dao trên tay gã giơ lên cao và đâm vào cổ Kei. Cậu bé vội lách người, con dao sắc sợt qua vai. Một vệt máu tóe ra trên sàn…
-Mày chết chắc rồi Thiên Di. Tao sẽ xé nhỏ xác mày ra. Haha…
Giữ chặt lấy cổ Kei và đè chặt cậu dưới đất. Gã vung dao lên tiếp tục đâm
xuống…Kei vội đưa hai tay nắm chặt lấy cánh tay đang cầm dao chĩa vào cổ họng mình. Cậu ưỡn người lên, dùng hai chân kẹp chặt lấy cổ Sadis từ
phía sau lao dậy, đập mạnh trán mình vào đầu Sadis, gã ngã người ra sau…
Không bỏ lỡ cơ hội. Kei vùng lên giữ chặt lấy vai gã và nện tới tấp những cú
đấm trời giáng vào mặt gã. Máu mũi, máu miệng Sadis đổ ra nhuộm đỏ bàn
tay cậu. Bộ áo trắng lạnh lẽo như áo tế của gã cũng lem luốc và nhuộm
đỏ…
Trong phút cố gắng cuối cùng, Sadis rút vội con dao trong tay áo ra cắm mạnh vào ngực Kei…nhưng khi những giọt máu nhỏ mới rỉ ra từ
mũi dao thì cánh tay gã đã bị giữ chặt, cứng ngắc…
Kei-Một tay
giữ chặt cổ áo sadis, tay kia giữ chặt cánh tay đang cố cắm sâu con dao
vào ngực mình. Đôi mắt đen thẳm trợn trừng như muốn xé xác kẻ thù. Đột
nhiên bàn tay cậu thả cổ áo Sadis ra và nắm lấy tóc gã đập mạnh đầu gã
xuống sàn, tay kia giật phăng con dao và giơ lên cao, nhằm vào cổ Sadis
đâm xuống…
-CHẾT ĐI !!!!!
-Kei !!!!! Dừng lại mau !!!
Thanh Phong từ ngoài lao vào, đôi tay đẫm máu của cậu vội vàng giữ chặt lấy
cánh tay Kei đang cầm con dao, cả người cậu choáng váng vì vết thương…
-Không được ! Kei ! Cậu không thể giết người được. Tớ không thể để cậu hủy
hoại tương lai của mình như thế này được. Kei ! Buông nó ra đi. Chúng ta sẽ giao nó cho cảnh sát…
-Tránh ra…
Liếc đôi mắt đáng sợ về phía Thanh Phong. Kei giận dữ vung tay hất mạnh cậu vào tường gào lên đau đớn:
-Tương lai ư ? Tớ không cần. Lucy đã chết rồi. Mọi thứ với tớ đã chấm hết rồi…
Đôi mắt căm thù lại quay về kẻ thù trước mặt mình…Giết ! Điều duy nhất Kei
biết mình phải làm bây giờ là giết chết tên ác quỷ đã cướp đi mạng sống
của Lucy…Lẽ sống của cậu…Tương lai của cậu…
-Kei !!! Đừng…
Thanh Phong gào lên khi cánh tay Kei lại tiếp tục vung con dao lên nhằm vào cổ Sadis đâm xuống….
Nhưng…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT