_Tôi nói là những gì cô làm vô ích thôi!Anh Henry sẽ không bao giờ yêu cô đâu!
_Sao chị lại nói thế?
_Vì anh ấy đã yêu người khác rồi!
Henry đứng núp sau bức tường,nghe rõ từng câu 2 người đang nói với nhau.
Stephanie chợt tái mặt:
_Người đó…là chị ư?
Jessica bật cười:
_Tôi ấy ah?tôi đâu có diễm phước như thế!Người anh ấy yêu là 1 đứa con gái không ra gì!
_Chị nói láo,anh ấy bảo anh ấy không yêu ai!
_Hơ!anh ấy nói vậy là cô tin sao?Cô ngây thơ quá cô bé ơi!
_Sao tôi phải tin những gì chị nói?
_Bởi vì đó là sự thật!Chứ làm sao mà tôi biết anh ấy đang ngồi ở đây mà chỉ cho cô tới?Cô có biết chỗ này là chỗ nào không?
Hoá ra là Jessica chỉ cho Stephanie biết chứ không phải Jack.
Stephanie lắc đầu:
_Tôi không biết!
_Đây là chỗ mà người anh ấy yêu hay đến.Trưa nào cô ta cũng ngồi đây.
Stephanie nghe như có sét đánh ngang tai:
_Cô ấy học trường này ah?
_Đã từng thôi!
_Thế…thế…
_Cô muốn hỏi chuyện của 2 người chứ gì?Tôi cũng nghĩ là 1 người
như anh Henry thì chẳng bao giờ yêu nổi hạng con gái như cô
ta,chắc cô ta bỏ bùa gì ảnh,đến lúc ảnh chết mê chết mệt thì bỏ ảnh,đi lấy 1 người khác.
_Cô ấy…lấy chồng rồi ư?
_Được thế thì còn gì bằng,tôi đã nói là cô ta là 1 người không ra
gì mà.Chỉ tội anh Henry,trong ngày cưới của cô ta thì anh ấy
đã đến ngăn cản,cô ta thì huỷ hôn lễ,coi mọi thứ như 1 trò
chơi,rôì sau đó không nghe tin tức gì nữa.Anh Henry thì thay đổi
hoàn toàn sau đó,không còn là công tử hào hoa phong nhã 1 thời
nữa mà lạnh lùng và khó gần hơn!
_Tôi..không tin!không thể…anh ấy…tôi không tin..!
_Tuỳ cô thôi!tôi chỉ muốn tốt cho cô nên mới nói cho cô biết.Cô tin
hay không thì tuỳ,đến lúc đau khổ thì đừng trách tôi không báo
trước.thôi tôi đi đây!!
_Anh đâu có giỡn!_Dennis nói_anh..yêu em thiệt mà!
Ivy cười:
_Em không mắc lừa đâu!
Cô bé này thiệt tình>____
_Em không tin ah?
_Dĩ nhiên là không rồi!
_Đồ ngốc!_Dennis nói và bất chợt,anh kéo Ivy lại gần và…hôn
nó,một nụ hôn thật ấm,thật mềm nhưng Ivy chẵng cảm nhận gì
hết,.Ivy sững sờ,người nó như hoá đá..Nó không động đậy,cũng
không nhúc nhích gì hết,bởi vì nó quá bất ngờ đến mức nó
không biết phải như thế nào.
Dennis cũng cảm thấy như vậy,anh từ từ buông Ivy ra..
Ivy lắp bắp,mặt nó đỏ gay:
_Em…em..
Dennis đưa 1 ngón tay lên miệng nó,anh nói:
_Anh biết là…em bất ngờ..nhưng hãy tin anh,anh yêu em từ lâu lắm rồi!
_Không được…anh ah!em không…_Ivy vẫn còn run.
Dennis cắt lời nó:
_Em đừng nói gì hết,anh sẽ đợi,bây giờ em chưa yêu anh,nhưng anh sẽ đợi,cho đến lúc nào em nói em yêu anh.Anh sẽ đợi…vì thế..đừng ghét anh..mà hãy cho anh 1 cơ hội!
_Dennis ah!không được đâu!
_Anh đã nói là anh sẽ đợi chưa nhỉ?Hình như anh nói rồi mà!
_Nhưng…
_Thôi anh đói bụng rồi,vào nhà nào em.Mẹ đang đợi đó!
Chẳng ai để ý,chẳng
ai biết,chẳng ai thấy..trong góc khuất đằng kia,hắn đã chứng
kiến mọi chuyện..Hắn không tin vào mắt mình,trái tim hắn như
vỡ ra thành từng mảnh,máu hắn như đang sôi lên..đau đớn,tức
giận,thất vọng…
_AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA_hắn hét to lên
Hắn leo lên xe,phóng với tốc độ cực nhanh,như 1 con hổ đang đói mồi chạy đi săn trong đêm vắng….
—————————————————
Ivy hết hồn khi nghe tiếng hét,và nghe tiếng xe rú…sao nó thấy
khó chịu thế này?Một cảm giác bất an đang xâm chiếm tâm hồn
nó..Lạy chúa..