“Tiểu Lôi, bạn trai của con hả?” Thẩm Thẩm mập nghe có điện báo, liền mở cửa đi ra xem, gặp Liễu Tư Minh cùng Chân Lôi đang đứng ở cửa chính, vui mừng hỏi, hai con mắt không ngừng đảo quanh trên người của Liễu Tư Minh.
“Không phải, hắn là.”
“Con tên là Liễu Tư Minh.” Không đợi Chân Lôi phủ nhận, Liễu Tư Minh nở nụ cười dịu dàng đi về phía Thẩm Thẩm mập, tự mình giới thiệu, “Con ở bên cạnh Chân Lôi đã nhiều năm rồi, vẫn luôn chờ cơ hội được tới bái kiến Thúc Thúc cùng Thẩm Thẩm, đây là trái cây mà mẹ con nhờ con mang đến biếu hai bác, bà ấy cũng rất muốn được gặp mặt hai bác lắm.”
Cử chỉ tao nhã lễ độ, bộ dạng lịch sự, trong có vẻ hiền lành.
“Gọi ta là Thẩm Thẩm được rồi, ha ha ha, người trẻ tuổi ăn nói khéo thiệt.” Thẩm Thẩm mập cười đến toe toét, quan sát nhìn Liễu Tư Minh, càng nhìn càng cảm thấy hài lòng. “Mau đi vào trong nhà đi, nào hãy ngồi nghỉ chút đi nào. Tiểu Lôi cũng thiệt là, có bạn trai mà cũng không nói một tiếng, làm chúng ta cứ mãi lo cho nó, sợ nó không có người nào đấy chứ!” Cuối cùng bà cũng đã an tâm rồi.
Liền gọi to thúc thúc mập, thẩm thẩm mập cũng chạy đi ra ngoài.
“Làm sao ta biết chứ gì? Đó là do ta đã theo dõi ngươi lâu rồi!” Liễu Tư Minh vội vàng tỏ rõ tâm ý của mình.
Chỉ sợ Thẩm Thẩm mập, ép Chân Lôi cho nam nhân khác.
“Này.” Chân Lôi không vui, liền trừng mắt nhìn hắn, nhưng Liễu Tư Minh làm như không thấy, lặng lẽ nói
“Ngươi không cho ta có cơ hội gặp người thân của ngươi, ta chỉ có thể tự mình tranh thủ lấy cơ hội.” Chớp mắt nhìn nàng cười vui vẻ, Chân Lôi giận dữ liền trợn mắt nhìn thẳng hắn, trong đầu nàng chỉ có mục đích duy nhất chính là đuổi người đi.
“Đã đến đây rồi thì hãy ở lại vài ngày, đi dạo đây chơi một chút!” Thúc Thúc mập nhiệt tình mời hắn.
“Dạ ______” Liễu Tư Minh vui vẻ nhận lời.
Nhưng Chân Lôi lại cự tuyệt nhanh hơn, “Không cần, Thúc Thúc! Ta muốn nói cho mọi người biết! Ta muốn về Đài Bắc!” Tối hôm qua nàng đã chuẩn bị hành lý xong rồi, chỉ là chưa có cơ hội để nói cho Thúc Thúc cùng Thẩm Thẩm biết.
“Cái gì? Nhanh dữ vậy sao?” Thẩm Thẩm mập có chút không đành.
“Có thời gian ta sẽ về thăm mọi người nữa.” nàng đi vào gian phòng bên trong, cầm hành lý ra ngoài, kéo theo Liễu Tư Minh đang ngồi bất động cùng nhau rời đi .
“Này, ta vừa mới tới thôi mà!” Liễu Tư Minh bị kéo đi trông thật thảm hại.
Ít nhất cũng cho hắn uống một ngụm trà chứ!
“Ai biểu ngươi không mời mà tới, đáng đời!” Chân Lôi không nói lời nào liền kéo hắn đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT