Từ cái hôm nó gặp ông ta,nó đã không ngừng tìm kiếm mẹ nó..nhưng không,không hề thấy bất cứ dấu vết nào cả.Khó chịu,cô nhíu mày vì tức giận.Nhưng nhanh chóng cô nghĩ rằng:"Nếu mẹ cô không ở đây thì chỉ có thể ở thế giới loài người vì thiên giới không dành cho quỷ..Vậy là phải lên thế giới loài người ư? Cái thế giới ngu ngốc và xấu xí ấy ư?"Cô khẽ nắm chặt chiếc vòng trên cổ phượng như ra hiệu..Nó hiểu ý,liền ngừng bay,để thân thể lao vun vút xuống đất,tiếng gió rít bên tai,tiếng thú kêu gào khiến nó thích thú.Phượng hoàng dang đôi cánh,bật ngửa lên không và bay lên theo hướng lên trần gian."Vun vút,vun vút".Đã khá cao rồi,cô nhìn xung quanh và đọc thần chú trong đầu:"Omgi bioslie salabie.".Ngay lập tức,một cánh cửa hiện ra,bầu trời trong xanh,những đám mây trắng bồng bềnh trên không.Lao qua cánh cửa,con phượng hòang bỗng biến mất,cô mất đà lao xuống ngọn núi phía dưới không có chút gì gọi là dừng lại.Một chiếc lông vũ..hai chiếc..ba chiếc nhẹ nhàng tan vào không khí.Cô đang bay..Đôi cánh màu đen..chi chít những vết sẹo trên đôi cánh ấy..và cả những vết như đã bị đốt vậy..Đôi cánh nhẹ nhàng,nhịp nhàng giúp cô đáp xuống mặt đất mà không gây ra vết thương gì trừ vết áo bị rách khi đôi cánh mọc ra từ lưng cô..Thu đôi cánh lại cô khẽ rên..Ánh sáng mặt trời chiếu thẳng vào làn da trắng như sứ của cô không tha thứ,nhưng ngay lập tức cô hết rên,cô đã quen với ánh sáng mặt trời trong chưa đầy 5s.Điều bây giờ cô cần làm là đợi trời tối và hành động.Cô cất bước đi dưới trời nắng gắt,miệng khẽ cất lời:

-Thật thú vị

Cô kiếm được một cây cổ thụ đã già mà nghỉ..Từ lúc cô đi cũng đã hơn 4 ngày chưa ăn gì..Không hẳn là đói nhưng sử dụng quá nhiều năng lượng khiến cơn đói tăng gấp đôi.Nhưng cô muốn máu,thịt.Những thứ ấy kiếm ở đây có đầy nhưng đơn giản cô không muốn đi.Cô thích khu rừng này,luyến tiếc khi rời khỏi đây..Thế nên khi ánh sáng cuối cùng bị dập tắt cô mới chịu đi.Bay khỏi khu rừng,cô nhìn xung quanh..không một bóng người.Chán nản,cô tăng tốc cho đến khi đến thành phố,hạ cánh ở nơi tối om,cô khẽ bước đi tìm thức ăn cho mình,việc tìm thức ăn đối với cô khá đơn giản,việc đầu tiên là cô đã biến đôi mắt mình thành màu đen,mái tóc thành màu đen,khuôn mặt bỗng chốc như biến thành một người khác,và sau đó là dụ con người đến chỗ vắng,và cuối cùng là thưởng thức món ăn ngon lành.Sau đó,cô lại dụ người khác và tiếp tục ăn cho đến khi no mới thôi.Bỗng,một giọng nói vang trong đầu cô,đó là giọng của ông ta."Vi..Con hãy sống ở đó một thời gian..Ta cần con tiêu diệt thêm một người,đó là thiên thần Yu.Ta cũng đã gởi cho con một con rắn sai vặt để khỏi buồn.Tạm biệt.".Cô nhìn trước mắt mình,một con mèo màu đen tuyền,đôi mắt màu bạc hệt cô,nó cất lời:Plez.

- Đừng giả ngây.-Cô đánh thẳng ý nghĩ của mình vào đầu nó khiến con rắn gào lên vì đau đớn.Nó lăn lộn trên đất đến khi cô búng tay,nó mới lồm cồm bò dậy:

-Kính chào tiểu thư..Thần tên là Ki-con trai của bộ tộc rắn.Rất hân hạnh và vui mừng khi được gặp chủ nhân._Con rắn cất lời,giọng nói có vẻ còn nhỏ,the thé khiến cô muốn bật cười.

-Tên của ta là Vi..Ki là tên thật của ngươi?-nó

-Vâng ạ..Tôi chỉ có một chủ nhân,đó chính là cô.-Con rắn,vẫn cái giọng the thé ấy.

-Aha.Được rồi..Ta không thích tên Ki,kể từ bây giờ,tên của ngươi là Kaun.Nếu có ý kiến thì cút.Ta không cần một con rắn nhiều chuyện._Ánh mắt nó liếc con rắn,miệng vẫn không cất lời khiến con rắn cứ thấy sao sao ấy.Hệt như nó là người vô hình,còn người trước mặt là búp bê để nó điều khiển..==".

-Vâng ạ..Kaun-Con rắn cúi đầu,cất giọng nói trong trẻo khác cái giọng the thé ấy.Không phải giọng nó là the thé ấy..chẳng qua là vừa mới qua trần giới..nó phải mất một thời gian để làm quen với cái bầu không khí ô nhiễm này.Nó cũng biến mình thành một đứa con trai..Và từ kể giờ phút này,nó trở thành vệ sĩ của Vi.Đứa con gái khiến nó sợ hãi vì cái chiêu,đôi mắt "đắm đuối" ấy đấy.

Nhân vật:Ki (Kaun).là con trai của bộ tộc rắn.Năm nay tròn 3 tuổi.Tuổi người là 12t.Tuổi địa giới là 16t.Là người hầu đầu tiên của Vi.Đẹp trai,Xinh xắn.Là một nhân vật chính trong truyện.

Sau khi chào hỏi..con rắn bỗng thấy đói,nhưng nó không dám hé miệng than bởi vì sợ đôi mắt "nhiệt tình" của cô chủ,đành ngậm cơn đói và lết theo nhưng mọi người biết rồi đấy,Vi đã ăn rồi nên giờ cô chẳng biết đói là gì nên cứ ung dung mà đi,đi được một lát,con rắn đói quá,lăn ra xỉu,nên biến trở lại làm rắn.Nó đang đi,cất lời vào đầu kaun:

-Ê...Làm trò gì cho vui đi nhóc.-Vi

-...-Im lăng là vàng

-Ê..Kaun??-Nó quay lại..thấy xác chết trên lề đường á lộn..rắn mối trên lề đường thì bực.Vi tưởng nó đang ngủ nên đá+hất+đạp vào chàng kaun tội nghiệp.không có một nhúc nhích chỉ nghe tiếng mê sảng..:

-Mẹ ơi..Con đói..Mẹ ơi..-Kaun nhà ta thầm thì.Đương nhiên là lọt vào tai chị Vi,nhưng không hề cảm thông,cô tiếp tục đạp đạp đạp và đạp.Chàng kaun cứ ú ớ nó càng đạp mạnh hơn đến khi anh ta đau quá ngồi trườn trên đường thì từ xa xa một đám con nít chạy tới,khi nhìn thấy con rắn bọn nó reo hò,cầm cây,gậy phóng tới con rắn với vận tốc rùa bò..(con người mà).Vi nhíu mày khi thấy cái bọn loi nhoi như con giòi cùng cái miệng líu lo,ồn ào thì đâm ra bực,chị ta cầm cái đuôi con rắn giật lên không cho bọn nhỏ đụng,cứ nhứ nhứ khiến bọn chúng tức xì khói:

- Huhuhuhuhuhu..anh ơi..chị này bắt nạt bọn em-Một thằng nhóc bù lu bù loa,thì cả bọn hưởng ứng khóc theo.Tiếng ồn cuốn hút người qua đường,trong nhà,và cả người anh yêu quý của bọn nó,cái người đang chạy lạch bạch tới,mặt cứ như bao thanh thiên..==".

-Sao thế nhóc?-Bao thanh thiên từ xa hỏi,nhìn kỹ cái mặt BTT 4s,nhỏ thấy thú vị và xoắn xoắn cái đuôi con rắn nhưng nó vẫn bực và tức khi thấy càng lúc càng có đông người qua lại.Nó im lặng,lách người qua đám đông bà tám mà đi.Bọn nhóc khóc to hơn khi thấy chị ta cầm con rắn của nó đi khiến nó bực lại thêm bực.

- Ngậm mồm.-Một giọng nói trầm và như dao cắt khiến bọn nó im thin thít,lặng nhìn cô ta đi mang theo cả chiến lợi phẩm.Thằng BTT vừa tới thì hổng thấy ai cả,chỉ thấy đám nhóc đang khóc thét lên vì sợ + mất đồ.Thoát khỏi đám đông,Vi nhà ta lặng lẽ cất cánh bay đi,về khu rừng cũ đấy.Tới khu rừng,nó vứt con rắn xuống cái vũng nước,rồi niệm chú.Trong phút chốc,một tòa nhà hiện ra.

Kaun nhà ta lồm cồm bò dậy,hơi ngạc nhiên vì nơi trước mặt mình,sau lớp khói mỏng,một ngôi nhà được bao phủ bởi màu đen hiện ra,không to lắm nhưng điều nó ngạc nhiên là cô chủ của nó đang thay đổi,đôi mắt dần dần chuyển thành màu xám,đôi mắt thật sự của cô,mái tóc nhanh chóng chuyển sang màu bạch kim một cách thần kỳ(thần kỳ mô mà thần kỳ).Đôi mắt khẽ liếc trộm cô chủ nó,ngay lập tức Vi lườm hắn và tặng ánh mắt đắm đuối.Sởn gai ốc là điều mà nó cảm nhận được,không hề có cảm xúc trong đôi mắt,làn da trắng như sứ,mái tóc màu bạch kim,nhìn nó hệt như rôbốt,một máy móc khồng có tình cảm,nó bước vaò căn nhà,quay đầu lại,cất giọng nói,một giọng nói trong vắt nhưng khiến người nghe lạnh sống lưng:

-VÀO..-nó nói,tay chỉ chỉ vào ngôi nhà.Sau khi kaun vào,nó lập tức niệm chú,một lớp khói mờ từ từ bao phủ căn nhà,đây chính là thần chú bảo vệ,nó đơn giản không muốn gây sự chú ý khi bỗng nhiên,xuất hiện căn nhà ở giữa khu rừng tối.Kaun rất ngạc nhiên,trong nhà,không hề thiếu thứ gì,bàn có,ghế có,bếp có,đầy đủ và tiện nghi.Nó chỉ vào căn phòng có cánh cửa màu tím mà bảo:

-Phòng

-Phòng tôi hả?-Kaun ngạc nhiên khi nó chu đáo thế,đã vậy nó còn biết hắn thích màu tím nữa,mới hỏi vặn lại,thì ngay lập tức,đôi mắt nhiệt tình được mở ra,chớp chớp,thì một tiếng:"Ọttttttttttttttttttt".Kaun ngay lập tức đưa tay lên bụng,mặt bắt đầu đỏ đỏ đỏ và đỏ hơn như quả cà chua."Đói???"nó hỏi trong tiềm thức của kaun,chàng ta khẽ gật đầu nhè nhẹ trả lời."Đi":

-Đi đâu ạ???-Kaun hỏi,chạy theo nó,cái người bước càng lúc càng nhanh."Phạch".Đôi cánh của Vi lại mọc ra khiến kaun ngẩn ngơ,Vi búng tay một cái"tách",ngay lập tức,hắn biến thành một con mèo đen kêu Meo Meo.Nó bồng lên rồi cất cánh bay đi.Hắn,lần đầu được xem toàn bộ phong cảnh của thành phố thì ngạc nhiên lắm,nên mồm chữ O mắt chữ A khiến nó khẽ nhếch môi lên đủ cho hắn thấy và miệng mở to từ chữ O sang ếch ộp.Phải mất gần một phút hắn mới có thể đóng miệng lại thì bỗng cà lâm..:

-Côôô..Ch..chủ..chủ,cô đi..đ đâu..u vậy..ậy ạ?

- Ăn..-Giọng nói cất lên,hắn nghĩ:"Cô chủ kiệm lời quá ta".Nó như đọc được ý nghĩa,ném nó từ trên cao ngất,thả xuống dưới đất,khiến hắn laaaaaa to như vỡ chợ.Hên là nó biến thành mèo rồi,mới dùng 4 chân đặt xuống trước và do hắn biét phép thuật chứ không thì có mà banh xác,khẽ thở phào nhẹ nhõm,lại thêm một phen ngạc nhiên vì cô chủ đã trở lại hình dáng tóc đen,mắt đen."Ngồi im đó"Vi đánh ý nghĩ vào đầu hắn,rồi cất bước đi,chưa kịp đi thì ý nghĩ của người đàn ông đó lại đánh vào đầu cô."Vi..Con đừng giết người..Ở đó đang có thiên thần tuần tra đấy..cẩn thận..".

-"Hừ..Không ăn thịt chứ chẳng lẽ ăn rau,bực cả mình".-Nó suy nghĩ thì bỗng nhếch môi lên,và niệm chú biến về nhà.(thế mà hồi nãy bay làm gì cho mất công).

-Cô chủ không ăn à?-Kaun ngạc nhiên một phần,phần khác khẽ giật mình khi cô đọc thần chú gọi quỷ."Không,xem phim".Nói xong,nó lại đọc thần chú hiện ra một quả cầu nhỏ(như phù thủy).Và sự việc là thế này..Nó đã đưa con quỷ tới thành phố và cho quậy phá.Con quỷ cấp B,to lớn,có một hàm răng nhọn hoắt khiến người dân chạy toán loạn,chuyện j chứ cái vụ này bọn quỷ như nó thích lắm,cảm nhận nỗi sợ hãi của người dân này khiến bụng của Kaun no căng.Bỗng dưng,một ánh sáng hiện lên,ra sau đó,2 thiên thần xuất hiện,nó nhìn màn hình bằng nửa con mắt nay lại quan sát chăm chú.Nó quan sát được,đây là 2 thiên thần loại cao cấp nhất.Một người là con gái,mái tóc đen nhánh,đôi mắt nâu,đôi cánh màu trắng như tuyết,môi đỏ như thoa son,đang cầm cây cung,bắn bắn bắn bắn vào con quỷ.Còn người còn lại là con trai,mái tóc màu vàng như nắng sớm,làn da trắng hồng như em bé.Không bay bằng cánh,mà đang lơ lửng trên không,tay cầm hai khẩu súng màu trắng nốt,khắc dòng chữ "angle",đang nả đạn vào con quỷ.Trong phút chốc,con quỷ ngã xuống,tan thành tro.Nó nghe được cuộc đối thoại của hai thiên thần:

-Tan thành tro???-Đứa con gái

-Ồ..đây là một con quỷ hoàn hảo.Chắc hẳn là được con quỷ khác tạo nên.Thật thú vị.-Tên con trai.

-"Thú vị thật sao?"-Vi đánh ý nghĩ vào đầu hai tên thiên thần khiến họ ôm đầu trong chốc lát..

-Ngươi là...-đứa con gái

-Quỷ...-Nó cất tiếng cười man rợ

Sau đó,nó đi vô phòng,đi ngủ,còn lại hai thiên thần đang alô alô,hồn nhiên nghĩ rằng đang bị mất sóng..Kaun nhà ta cũng về phòng nhưng đang nghĩ suy,xem ngày mai làm gì...

12h đêm..

-aaaaaaaaaa-Kaun hét lên khi có ai bịt mồm,lôi đi xềnh xệt."ngậm mồm".Sau khi bình tĩnh thì anh chàng mới hỏi:

Cô chủ..Cô làm gì thế ạ."Nín"._Cô CHỦUUUUUUUUUUUUUUUUU.-kaun hét lên."xẹt xẹt"ngay lập tức,mồm cậu như dính keo 502 không mở ra được,đến khi cậu gật đầu như cho biết là sẽ im lặng thì nó mới nói"Thiên thần đang tuần tra,khôn hồn thì ngậm mồm lại,không thì đừng trách sao ngày mai,mẹ mi nhận được giấy chứng tử đấy,nghe chưa hả?"-Nó đe dọa_Và đương nhiên kaun nhà ta gật đầu lia lịa."Ngồi im",Nói xong,nó bước đi,không quên lục túi kiếm quyển sách ghi chép.Nó ra trước cửa nhà,mở sách và đọc lời nguyền mà chính nó tạo ra..ngay sau đó,một đám mây màu xanh ngọc bích xuất hiện giữa bầu trời đen,rồi dần dà sau đó,hàng ngàn con quỷ xuất hiện..Con nào con đấy nhỏ xíu nhưng mọi người biết đấy,đó là quỷ cấp A,Quỷ mộng mơ.Đây là loài quỷ chuyên đi gieo rắc ác mộng cho trẻ em,với hàng ngàn con quỷ thế này,nó và kaun sẽ không bao giờ đói luôn chứ nói gì vui.2 thiên thần đó xuất hiện,đậu trước cổng nhà nó,chỉ còn khỏang 6 cm nữa là vô luôn rồi..Và bọn họ bắt đầu cởi..đồ."Xoẹt.."Một vết xăm trên đôi vai đứa con gái,con nhỏ đó cũng niệm chú,một ánh hào quang xuất hiện,một tia sáng xuất hiện trên bầu trời..Từ trên cao,một chàng trai bay xuống,đôi cánh bạch,đôi mắt màu đỏ như máu,trên tay cầm thanh gươm ánh sáng,dần dần bay xuống cạnh nhỏ đó và thằng đó.Và cuộc nói chuyện diễn ra:

-Kính chào thiên thần Yu.._Hai thiên thần kia quỳ xuống cung kính chaò người vừa hạ thế.'Ừ..Hai ngươi đứng dậy đi..tại sao hai ngươi lại gửi thông báo cho thiên giới?'_Dạ..bẩm người,không hiểu vì sao,lúc thần đang đi tuần tra,thì một đám mây ngọc bích bay tới,rồi từ đó,vô số quỷ cấp A hiện ra và tản đi..Mong người.."Cái gì?Mây ngọc bích hả?"_Vâng ạ."Chẳng lẽ là bà ta..Bà ta còn sống..chẳng lẽ Vi còn sống?"_Vi???"đúng..đấy chính là hậu duệ của người con gái năm xưa..người đứng lên vì thế giới quỷ.."

Nó rất ngạc nhiên..Một phần vì mẹ nó,một phần vì thiên thần đó có thể biết được chiêu thức của mẹ nó..Mây thiên địa.Đó là đám mây chỉ duy nhất mẹ nó biết..Khi được tạo ra nó sẽ rất đẹp nhưng dần dà nó sẽ chuyển màu và hút cạn sinh lực của con người và kể cả thiên thần...dù nó tập luyện lúc ở địa giới bao nhiêu lần cũng không thểtạo ra đám mây khác..nó rất khâm phục và xem mẹ như tấm gương sáng nhất..nhưng cuối cùng..mẹ nó đã mất..à không..đã tạo ra một vở kịch mà chính nó cũng bị cuốn vào,khẽ nắm chặt lòng bàn tay thật mạnh,nó nhắm mắt như xua đi cái quá khứ ấy..Rồi sau khi bình tĩnh,nó lại mở quyển sách và đọc thần chú.. Ngay sau đó,những cánh hoa bay tới..Tạo nên hình thù người phụ nữ đó..người mẹ duy nhất của nó..Thiên thần đó bỗng thốt lên:

-Vi..Là em ư..Vi?-Thiên thần Yu cất lời..dần dà bước về phía nó..Nó ngay lập tức nhảy ra khỏi ngôi nhà..biến ra một thanh kiếm bóng đêm...Đứng trước mặt hắn ta..khiến hắn ta ngạc nhiên và nói..

-Này cô bé..Ở đây nguy hiểm lắm,về nhà..hự._thanh kiếm đâm thẳng vào tim hắn..Khẽ nhắm đôi mắt,nó cất cái giọng như tản băng,ở thanh độ trầm hết mức có thể:

-Ngươi tan biến đi..Hãy xem thử mẹ ta đang ở đâu..Nếu ta thấy được,ta sẽ giúp ngươi sống lại,còn bây giờ..Hahaha..Tạm biệt nhé.._Người đàn ông gục xuống,mắt chớp chớp nhìn bóng người quen thuộc:"Viiiii..Đừng bỏ anh..đừng"Và nhắm mắt..thân thể tan biến,bay vào thanh kiếm.Hai thiên thần đứng nhìn từ đầu tới cuối cuộc thảm sát thì tức giận,xông vào Vi..chưa đầy 5s sau,hai thiên thần đó gục xuống..một đám tro tàn còn lại..Nó đi thu thập lại những vũ khí của đám thiên thần..một chiếc cung..một thanh kiếm..hai khẩu súng..Nó lặng lẽ đi vào nhà..Tạo ra một cánh cửa và nói với kaun:

-Ngươi ..đem thanh kiếm xuống chỗ ông ta..cái người đã đưa ngươi tới đây và nói.nhiệm vụ đã hoàn thành._Kaun gật đầu,suy nghĩ:"Không thể tin được,cô chủ đã giết hai thiên thần,một thiên thần trị vì mà vẫn không bị bất kỳ vết thương nào..thật đáng sợ.."

Khi Kaun đã đi..Nó ngồi bệt xuống đất..mắt nhìn trần nhà,hét:"mẹeeeeeeeeeeee...nếu người là hậu dụê của của alexana thì con là aiiiiiiiiiiii..là ai hả mẹ..mẹ ơiiiiii...."Nó cầm chiếc dây chuyền màu đỏ...khẽ mở ra..Một ánh sáng xuất hiện...Đấy là hình ảnh của mẹ nó đang cất tiếng:"(chỗ này không thể nói vì đây là tên của nó)..Chúc mừng sinh nhật lần thứ(chỗ này không thể nói vì đây là tên của nó)..ta tặng con chiếc dây chuyền này..đây là lời nguyền ủa con..mãi mãi không thể quên ta..Ta yêu con lắm..".Một giọt máu rơi trên khóe mắt nó..Kể từ bây giò..nó sẽ đi kiếm bà ta..và sẽ tự tay kết thúc mạng sống của bà...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play