Nhan đề truyện Sói Và Dương Cầm làm người ta liên tưởng đến những gì đối lập nhau, một bên mạnh mẽ, tà ác, lạnh lùng, không cảm xúc; một bên mong manh lại thanh thoát, hơn nữa còn rất dễ tan vỡ, tâm hồn đầy những trăn trở, những nỗi niềm thổn thức không yên.
Cũng như những gì nhan đề nói đến truyện chính là cuộc tình đầy những đối lập, ngang trái giữa Hàn Trạc Thần và Hàn Thiên Vu. Hai con người tưởng như là hai mảng đối lập, tưởng như không hề có điểm chung, tưởng cứ mãi như những đường thẳng không bao giờ đến được với nhau, chính là con tim lỗi nhịp đã cho họ tìm được nhau.
Về phía Hàn Trạc Thần
Những thứ tôi cần không nhiều... Giấc mộng tuổi trẻ cũng không thể nào lấy lạị... Đen là đen, trắng là trắng, chẳng thể nào trộn lẫn... Sau bao sóng gió, sau bao thăng trầm... tôi chỉ còn một giấc mộng duy nhất... là em...
Nhưng là, mong rằng những lúc tôi trở về, em háo hức chạy ra đón tôi là vì đợi tôi về, mà không phải muốn nghe tin tôi chết. Mong rằng những lúc tôi mệt mỏi, em pha cho tôi cốc cà phê ấm áp, mà không phải tìm cách độc chết tôi. Mong rằng...
Về phía Hàn Thiên Vu
Năm em lên 7, anh phá nát gia đình em. Năm em lên 9, anh trả lại cho em một mái nhà. Năm em 15, anh nói em là của anh, mãi mãi phải ở bên anh. Năm em 18, anh nói không bao giờ muốn nhìn thấy em nữa. Có những lúc em tự hỏi mình, tình yêu và thù hận bên nào nặng hơn. Trong những cơn mơ, em thấy máu của người thân... Khi tỉnh lại, em thấy anh bên mình. Có những thứ chẳng thể lựa chọn, mất đi rồi mới thấy quý báu đến chừng nào. Có những thứ chẳng thể buông tay, cho dù trái tim của cả hai bên có ứa máu. Vậy thôi, cứ như người ta nói, đời người có tí mấy đâu, yêu, và cứ yêu hết mình.
Một câu chuyện không quá bi thương, cũng không quá ướt át, nhẹ nhàng, đằm thắm như con người của Hàn Thiên Vu, cũng có một ít xót xa, một ít sâu lắng. Mời bạn đọc truyện ngôn tình này, lắng đọng và cảm nhận.