phan 1 : Tình hình sáng tỏ sát bên cạnh.

Người có được đôi mắt màu bạc, sẽ có khả năng nhìn thấu chú thuật, ma thuật, thậm chí là, vu thuật.

Người này, vì sao lại đi vào trong cung?

Khóe môi gợi lên ý cười như có như không, bên tai đột nhiên vang lên tiếng động hồn nhiên, hắn thỉnh thoảng rung nhẹ đầu 2 cái.

“Khâu Trạch!” Hai tay ở trước mặt hắn lắc lư hai cái, nàng nghi hoặc theo tầm mắt hắn nhìn lại,mày liễu vểnh lên, đôi mắt có tia buồn bực, trong nháy mắt,tất cả cảm xúc đều tụt xuống.

“Nàng muốn nhận ả làm cung nữ bên cạnh?” Bắt lấy cái tay lắc lắc của nàng, hắn nghiêng đầu, mắt tinh ẩn ẩn hàm chứa ý cười,“Nên sẽ không lại muốn đem đại cung nữ sang bên trẫm đi?”

Nàng cúi đầu cười, hai hàng lông mày khẽ nhăn, đôi mắt mơ hồ, hai gò má ửng hồng, đã có dáng điệu của nữ tử.

Phù Vân Khâu Trạch chính là nghiêng đầu đi, nhìn đá cẩm thạch, một chút thân ảnh màu hồng phấn phản chiếu trong đó, dáng người tuy gầy yếu chưa có độ lồi lõm, nhưng lúc giơ tay nhấc chân vẫn tỏa ra tư thái một thiếu nữ rồi.

Nếu không phải chính mình cao hơn nàng một cái đầu, có lẽ vẫn bị nàng vuốt đầu giễu cợt mỗi ngày.

“Có thể chứ?” ánh mắt giảo hoạt.

Y Y bị đại cung nữ làm phiền tới bảy năm, vô luận đi đâu đều chưa bao giờ mang theo bên người, mà Khâu Trạch lại không cho nàng đổi đại cung nữ, cho nên chỉ có thể nhịn xuống, nhưng hôm nay nhìn thấy tiểu cung nữ này liền cảm thấy thập phần hợp ý, đại khái là vì tuổi xấp xỉ đi.

“Ngươi tên là gì? Nguyên quán nơi nào? Là người nào mang ngươi tiến cung?” Trầm tư một lát, hắn đối với cung nữ đặt câu hỏi.

Không chút hoang mang quỳ gối, nàng ngay cả đầu cũng chưa nâng, bộ dáng này là đã được trải qua huấn luyện.

“Nô tỳ Tiểu Thanh, nguyên quán Lạc Hà thành, trong nhà quá mức nghèo khó, là Mộc công công thương gia cảnh nô tỳ mới mang nô tỳ tiến cung ,được huấn luyện qua một tháng, nô tỳ sẽ cẩn thận hầu hạ hoàng phi .”

Xem bộ dáng của nàng nhưng thật ra rất thông minh, Phù Vân Khâu Trạch gật gật đầu, xem như đáp ứng .

“Tiểu Thanh, về sau ngươi liền đi theo ta , yên tâm, ta sẽ không đối với ngươi tự cao tự đại, cũng sẽ không đánh chửi ngươi.” Một tay kéo tay cung nữ qua, Y Y nói thuận theo.

Ngơ ngác nhìn chăm chú vào tay nhỏ bé bị nàng giữ chặt, Tiểu Thanh cứng ngắc gật đầu.

Đối mặt với hoàng phi nhiệt tình như vậy, nàng có điểm khó thích ứng, Mộc công công không phải nói, nếu là hầu hạ không tốt sẽ bị chém đầu sao?

“Bất quá, đại cung nữ vẫn đi theo nàng.” Nói ra điều kiện của mình, Khâu Trạch trực tiếp bỏ qua nàng biểu tình run rẩy.

“Bà ta sẽ khi dễ Tiểu Thanh.”

“Từ hôm nay bắt đầu, đại cung nữ tùy ý Tiểu Thanh sai khiến.” Hắn cười lạnh.

“Nếu là tình hình đặc biệt ta muốn đánh bà ta hai cái.” Nàng âm ngoan cười.

“Chỉ cần nàng vui, đánh chết người cũng không sao, bất quá nhớ rõ phải mang đi chôn .” Quạt giấy dao động càng thêm đắc ý.

Thất vọng , nàng gật gật đầu, vạn phần mỏi mệt lôi kéo tay Tiểu Thanh đi ra cửa, chính là, đưa lưng về phía Phù Vân Khâu Trạch mặt mày đang hoan hỉ nở rộ.

“Hoàng phi!” Tiểu Thanh kinh ngạc kinh hô ra tiếng.

Y Y bày ra tư thế tay nhỏ bé đặt bên môi, hai người một trước một sau đi ra ngoài.

“Hoàng Thượng, như thế thỏa đáng sao?” Mộc Hiệp vẫn âm thầm trốn trong chỗ tối giờ thong thả đi ra,con ngươi ẩn ẩn có tia lo lắng, không biết vì sao, cung nữ này cho hắn cảm giác không ổn.

Quạt giấy vừa thu lại,gương mặt mỉm cười nháy mắt lạnh như băng, toát ra khí thế của bậc đế vương, ống tay áo vung lên, hắn hừ lạnh một tiếng.

“Đã có một người thêm một sao lại không được?”

Phần 2: Lòng dạ biết rõ ràng

Người có được đôi mắt màu bạc, sẽ có khả năng nhìn thấu chú thuật, ma thuật, thậm chí là, vu thuật.

Người này, vì sao lại đi vào trong cung?

Khóe môi gợi lên ý cười như có như không, bên tai đột nhiên vang lên tiếng động hồn nhiên, hắn thỉnh thoảng rung nhẹ đầu 2 cái.

“Khâu Trạch!” Hai tay ở trước mặt hắn lắc lư hai cái, nàng nghi hoặc theo tầm mắt hắn nhìn lại,mày liễu vểnh lên, đôi mắt có tia buồn bực, trong nháy mắt,tất cả cảm xúc đều tụt xuống.

“Nàng muốn nhận ả làm cung nữ bên cạnh?” Bắt lấy cái tay lắc lắc của nàng, hắn nghiêng đầu, mắt tinh ẩn ẩn hàm chứa ý cười,“Nên sẽ không lại muốn đem đại cung nữ sang bên trẫm đi?”

Nàng cúi đầu cười, hai hàng lông mày khẽ nhăn, đôi mắt mơ hồ, hai gò má ửng hồng, đã có dáng điệu của nữ tử.

Phù Vân Khâu Trạch chính là nghiêng đầu đi, nhìn đá cẩm thạch, một chút thân ảnh màu hồng phấn phản chiếu trong đó, dáng người tuy gầy yếu chưa có độ lồi lõm, nhưng lúc giơ tay nhấc chân vẫn tỏa ra tư thái một thiếu nữ rồi.

Nếu không phải chính mình cao hơn nàng một cái đầu, có lẽ vẫn bị nàng vuốt đầu giễu cợt mỗi ngày.

“Có thể chứ?” ánh mắt giảo hoạt.

Y Y bị đại cung nữ làm phiền tới bảy năm, vô luận đi đâu đều chưa bao giờ mang theo bên người, mà Khâu Trạch lại không cho nàng đổi đại cung nữ, cho nên chỉ có thể nhịn xuống, nhưng hôm nay nhìn thấy tiểu cung nữ này liền cảm thấy thập phần hợp ý, đại khái là vì tuổi xấp xỉ đi.

“Ngươi tên là gì? Nguyên quán nơi nào? Là người nào mang ngươi tiến cung?” Trầm tư một lát, hắn đối với cung nữ đặt câu hỏi.

Không chút hoang mang quỳ gối, nàng ngay cả đầu cũng chưa nâng, bộ dáng này là đã được trải qua huấn luyện.

“Nô tỳ Tiểu Thanh, nguyên quán Lạc Hà thành, trong nhà quá mức nghèo khó, là Mộc công công thương gia cảnh nô tỳ mới mang nô tỳ tiến cung ,được huấn luyện qua một tháng, nô tỳ sẽ cẩn thận hầu hạ hoàng phi .”

Xem bộ dáng của nàng nhưng thật ra rất thông minh, Phù Vân Khâu Trạch gật gật đầu, xem như đáp ứng .

“Tiểu Thanh, về sau ngươi liền đi theo ta , yên tâm, ta sẽ không đối với ngươi tự cao tự đại, cũng sẽ không đánh chửi ngươi.” Một tay kéo tay cung nữ qua, Y Y nói thuận theo.

Ngơ ngác nhìn chăm chú vào tay nhỏ bé bị nàng giữ chặt, Tiểu Thanh cứng ngắc gật đầu.

Đối mặt với hoàng phi nhiệt tình như vậy, nàng có điểm khó thích ứng, Mộc công công không phải nói, nếu là hầu hạ không tốt sẽ bị chém đầu sao?

“Bất quá, đại cung nữ vẫn đi theo nàng.” Nói ra điều kiện của mình, Khâu Trạch trực tiếp bỏ qua nàng biểu tình run rẩy.

“Bà ta sẽ khi dễ Tiểu Thanh.”

“Từ hôm nay bắt đầu, đại cung nữ tùy ý Tiểu Thanh sai khiến.” Hắn cười lạnh.

“Nếu là tình hình đặc biệt ta muốn đánh bà ta hai cái.” Nàng âm ngoan cười.

“Chỉ cần nàng vui, đánh chết người cũng không sao, bất quá nhớ rõ phải mang đi chôn .” Quạt giấy dao động càng thêm đắc ý.

Thất vọng , nàng gật gật đầu, vạn phần mỏi mệt lôi kéo tay Tiểu Thanh đi ra cửa, chính là, đưa lưng về phía Phù Vân Khâu Trạch mặt mày đang hoan hỉ nở rộ.

“Hoàng phi!” Tiểu Thanh kinh ngạc kinh hô ra tiếng.

Y Y bày ra tư thế tay nhỏ bé đặt bên môi, hai người một trước một sau đi ra ngoài.

“Hoàng Thượng, như thế thỏa đáng sao?” Mộc Hiệp vẫn âm thầm trốn trong chỗ tối giờ thong thả đi ra,con ngươi ẩn ẩn có tia lo lắng, không biết vì sao, cung nữ này cho hắn cảm giác không ổn.

Quạt giấy vừa thu lại,gương mặt mỉm cười nháy mắt lạnh như băng, toát ra khí thế của bậc đế vương, ống tay áo vung lên, hắn hừ lạnh một tiếng.

“Đã có một người thêm một sao lại không được?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play