Bịch!

Hai cái bánh bao thịt đáp xuống tấm của đám đông một cách không thương tiếc.

Quái lạ! Sao đất hôm này mềm thế?

Tôi gắng gượng mở to mắt ra xem chuyện gì đang xảy ra...

Oái, đập vào mắt tôi là khuôn mặt đẹp trai của Vươn Thế Khải.

Tình trạng bây giờ có thể diễn tả như sau: Lâm Tử Hy này nghiễm nhiên trở thành miếng nhân thịt, phía trên là đại ma đầu họ Vương và phía dưới là ba lớp đệm nhảy xà dày cộp lên.

"Họ còn sống không vậy" Giọng nói run run của Đại Nhất Nhất chen ngang những tiếng suýt xoa của mọi người xung quanh và bị át hẳn bởi tiếng hét của Khâu Á Đông.

"Tử Hy, Vương Thế Khải! Hai người ổn chứ" Nhỏ chạy một mạch về phía chúng tôi đang nằm sõng xoài trên đệm, lo lắng"Cũng may Âu Dương tinh ý, nếu không hai người chết là cái chắc"

Vừa lúc đó, Hàn Âu Dương, Liz Mạc, Lôi Vũ, Hạ Gia Anh, Đại Nhất Nhất cũng tới gần, đỡ hai nạn nhân dậy.

"Có đệm đỡ rồi các cậu chỉ bị thương nhẹ thôi" Hàn Âu dương lướt qua người chúng tô một lượt rồi quả quyết.

Bỗng, nhỏ Á Đông đứng phắt dậy, tay giơ nắm đấm chĩa về phía sân thượng"Con nhỏ thối tha đó cứ để Khâu Á Đông này xử lí"

Câu nói đó khiến sắc mặt Liz Mạc thay đổi, nhỏ quay mặt đi hướng khác để tránh ánh mắt khó hiểu của tôi.

Cộp Cộp!

Tiếng giầy mỗi lúc một gần...

Sự tái ngộ đầy đủ của mười thành viên lớp đặc biệt khiến đám fan như bị kích động, rú liên hồi. Ngoài ra, cũng không thể thiếu những tiếng trách mắng Mạc Y gay gắt.

Cô Vũ Minh từ trong đám đông bước ra, dùng ánh mắt sắc lạnh lườm nguýt các học sinh 'thân yêu' của mình, buông một câu"Trường hợp này nhà trường sẽ giải quyết. Muộn rồi, các em mau về đi"

Khâu Á Đông lè lưỡi, mắt trợn lên vẻ không phục"Hứ, ba nó làm chủ tịch trường thì sợ gì chứ..."

Cũng may, tôi kịp thời ngăn chặn những phát ngôn bừa bãi tiếp theo của nhỏ.

Thế là buổi lễ Tổng kết diễn ra như vậy đấy!

Nhìn theo đám người đang tản dần đi nơi khác, tôi thầm nghĩ...

-_-_-_-_-

Tại lớp đặc biệt...

Cả lớp trừ Mạc Y không đi ngồi vây quanh hai nồi lẩu bò đang bốc hơi nghi ngút. Tôi thích thú cho tay ra đón lấy làn khói ấy, cảm giác ấm áp dần lan tỏa khắp cơ thể, không còn cảm nhận được khí lạnh của mùa đông.

Hôm nay - buổi học cuối cùng của năm học lớp mười một, lớp đặc biệt tổ chức ăn uống ngay tại lớp. Tiếng cười đùa râm ran, vang vọng khắp hành lang phủ đầy tuyết trắng tinh. Từng cơn gió bấc thổi qua cửa sổ, làm bay bay lọn tóc xoăn vàng của tôi.

"E hèm! Nhân buổi học cuối cùng, tôi xin chúc mọi người mạnh khỏe và mãi nhớ đến Hạ Gia Anh đẹp zai hết xẩy này. Cạn ly!" Hạ Gia Anh mặt mày đỏ ửng, giơ giơ ly rượu lên khởi xướng phong trào.

Và nhanh chóng được mọi người hưởng ứng bằng những tiếng hô to"Zô"

"HaHaHa"

"Ê, vui thế này mà thiếu mất mọt người thì hơi chán nhỉ" Đang vui vẻ, Đại Nhất Nhất mồm nhai nhồm nhoàm thịt bò nói rõ to.

"Ui dào, loại người ấy không nên đến thì hơn" Khâu Á Đông tức giận, cốc ngay vào đầu tên béo mấy cái"Đang hay thì đứt dây đàn"

Công nhận, dù Mạc Y có đối xử với tôi tệ bạc như thế nào nhưng trong khi cả lớp vui vẻ thì nhỏ đang ở đâu? Mấy ngày nay không đến trường, rốt cuộc có chuyện gì đang xảy ra vậy?

Bỗng nhiên, giọng nói trầm trầm quen thuộc của Vương Thế Khải vang lên, cắt ngang mạch suy nghĩ của tôi"Hôm trước bị ngã từ trên cao, chắc cô trở nên thộn người ra thì phải. Mau ăn đi"

Lập tức, miếng thịt bò thơm nức mũi hạ cánh xuống bát tôi, đồng thời, gặp phải đối thủ 'thịt bò' khác.

Tôi ngạc nhiên nhìn chủ nhân chiếc đũa kia...Là Âu Thần!!!

Thấy tôi và Vương Thế Khải chăm chú nhìn, cậu cười gượng gạo, hai má ửng hồng"Hai người...ăn đi"

Xẹt Xẹt!

Hai luồng sát khí cực mạnh quét xoẹt qua đầu tôi.

Bí bo!

Chuông báo nguy hiểm!

"Haha, cảm ơn thành ý của hai cậu. Vương Thế Khải, cảm ơn cậu đã cứu tôi, nếu không Dương làm sao kịp chuẩn bị đệm thể dục chứ" Tôi cười ngây ngô đáp trả luông sát khí bên trái"Haha, cả Âu Thần nữa, cảm ơn vì cậu đã thuyết phục Mạc Y tha cho tôi..." Đương nhiên, luồng sát khí bên phải cũng được 'nhận thưởng chứ"

Nụ cười khó hiểu của Vương Thế Khải và Âu Thần nhanh chóng biến mất bởi luồng sát khí thứ ba diễn ra ngay trước mắt chúng tôi.

"Hơ, Tử Hy! Không cảm ơn sự lo lắng của tôi dành cho cậu bấy lâu nay à" Hạ Gia Anh làu bàu, hai tay chống nạnh, mặt nhăn như khỉ ăn ớt.

"HaHaHa. Có người đang ghen kìa" Lôi Vũ châm chọc tên tiểu ma đầu kia.

"Ai ghen chứ, cậu muốn ăn đấm à"

"Thôi, ghen thì cứ nói đi. Có ai bảo gì đâu" Á Đông chen vào cuộc vui giữa hai anh chàng đẹp trai ngồi đối diện.

"Đúng Đúng" Đại Nhất Nhất và Liz Mạc cũng cho thêm ít 'gia vị' để 'món ăn' ngon hơn.

"Mấy người...mấy người được lắm"

HaHaHa...HaHaHa...

Cả lớp, chỉ có Hàn Âu Dương là không hiểu đầu cua tai nheo như thế nào, vì từ nãy tới giờ, cậu ta cứ mải cho thêm gia vị 'thật' vào món lẩu khói bay nghi ngút.

(Thế gia vị của Liz Mạc và Đại Nhất Nhất là 'giả' à)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play