"Sao lại nhìn tôi với ánh mắt đắm đuối thế bạn Mạc" Vương Thế Khải nhướn cặp lông mày dài rậm lên, điệu bộ khinh khỉnh nhìn Mạc Y. Tôi chẳng hiểu đầu cua tai nheo gì hết!
"Cậu..." Mạc Y tức điên lên. Lúc sau, nhỏ lấy lại bình tĩnh, nở nụ cười mỉa"Thế thì đã sao? Chẳng phải bạn Vương vừa nói
mình có thể chứng minh Lâm Tử Hy không phải là Lâm Phong. Vậy, xin hỏi
bạn lấy cái gì làm bằng chứng chứ"
Chết cha! Tên ma lanh đó chỉ giỏi to mồm chứ có biết gì đâu mà bằng chứng chứ? Tôi toát mồ hôi hột,
nhìn thẳng vào khuôn mặt không biểu cảm của hắn.
Cả hội trường im thin thít vì họ đoán chắc một trận chiến có sức phá hủy nghiêm trọng sắp xảy ra.
Vương Thế Khải trầm tư một hồi, rồi hắn thản nhiên đúc tay vào túi
quần, đi về phía khán đài. Trước đó, còn thì thầm với Âu Thần vài
câu...Nghe xong, Thần liền vội vã ra khỏi hội trường.
???
Cộp Cộp
Tiếng bước chân mỗi lúc một gần...
Cộp!
Họ Vương giậm mạnh chân như muốn trêu tức Mạc Y. Đúng là không còn từ gì để nói về tên bất trị này nữa.
"Đừng có làm tốn nhiều thời gian vậy chứ, hãy nói xem bằng ch..."
Nhỏ Mạc chưa kịp nói hết câu đã bị Vương Thế Khải chặn họng"Tôi xin lấy
danh dự của mình ra đảm bảo Lâm Tử Hy không phải là nhóc Lâm Phong"
Hả???
Thằng cha này chưa uống thuốc hay sao mà dám phát ngôn bừa bãi. Lấy danh dự
của bản thân ra đảm bảo cho một sự thật không thể chối cãi sao? Vương
Thế Khải, hắn...
"Ồ. Khải lấy danh dự đó, chắc Lâm Tử Hy không phải Tomboy đâu"
"Anh Khải nói làm sao tui dám chối"
"..." Vô vàn những ý kiến thuận chiều phát ra từ miệng các fan ruột của tôi
và Vương Thế Khải. Nhỏ Á Đông được thể, tay bắc thành cái loa hét lớn.
Phù! Tôi thở phào nhẹ nhõm như giải tỏa được gánh nặng bấy lâu nay.
Nhưng, giây phút ngắn ngủi đó mau chóng bị dập tắt bởi điệu cười ghê sợ
của Mạc Y.
"Ôi ha ha ha. Thật nực cười, hahaha"
Cái gì mà nực cười chứ? Bộ nhỏ vừa ăn nấm cười sao?
Hay...
Đời tôi lại rơi xuống mười tám tầng địa ngục...
Chắc chắn, con nhỏ mưu mô xảo quyệt này đã nắm được chóp rồi..
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT