Mấy tên kia thấy nó đã gục thì cười ha hả. Chúng tiến lại
gần phía nó, tên tóc vàng lại vướt má nó rồi nháy mắt với
tên còn lại, một tên vác nó trên vai, đang chuẩn bị bỏ đi thì
một con BMW đen chặn ngay trước mặt chúng, Hữu Duy bước ra khỏi
xe, mặt tối sầm lại khi thấy thấy tên kia đang vác nó trên
người, cậu gằn giọng :
- Bỏ tay bẩn thỉu của bọn mày ra khỏi người cô ấy.
Haizz. Dạo này chán ghê. Chán chết đi được. Thú thực là tôi
đã có lúc mong Quyên trở về thật đấy nhưng giờ thì sao, tôi
chẳng còn thấy như ngày xưa nữa, nhưng sao tôi vẫn cười nhỉ?
Mấy ngày qua ngày nào cũng bị Quyên kéo đi chơi bar, shopping,
thật nhàm chán. Đã có lúc tôi ước Quyên giống như Chi, cho tôi
cảm giác thoải mái như những lần đi chơi công viên, cãi nhau chí choé. Nghĩ đến mà vui. Dạo này chẵng biết sao cô ấy ít nói
chuyện với tôi lắm, dù học chung lớp nhưng cô ấy cứ hay tránh
mặt tôi thậm chí có phần lạnh lùng với tôi, hay là cô ấy ghen
nhỉ. Tôi đùa đấy, chắc gì cô ấy đã thích tôi mà ghen với chả
tị. Nhưng mà tôi nhớ!!!
CHỦ NHẬT
Trong một con hẻm vắng tiêu điều, có một nhóm
người toàn bộ đi xe phân khối lớn tầm hơn trăm người, nói tóm
lại là rất đông đang tụ tập.
- Đại ka. Em vừa nhận được
lời mời dự tiệc. Tối nay tại Bar Ghost sẽ diễn ra cuộc họp
mặt bang nhóm trong khu vực do Bang chủ Bang Dragon - Vương Long tổ chức. Họ có gửi lời mời, mấy anh có đi ko?
- Họp bang?
- Phải. Nghe đâu chẵng qua là Vương Long chiêu đãi anh em vì anh
ta vừa nhận được Huy chương vàng môn võ thuật gì đó! - Trung
giải thích.
- Đi chứ! Dù gì cậu ta cũng là đồng minh ta mà! - Huy gật đầu đồng ý.
- Ko có đâu! Đi đi đừng làm mất hứng của tôi - cậu thẳng thừng đuổi tên Cương đi, gì chứ người như cậu mà lại đi làm bạn với cái tên ngu ngốc vậy sao. Đâu có hâm.
\\\" Thằng ranh. Sau
này mày về làm em rể tao rồi xem tao xử mày thế nào\\\" -
Cương nuốt cục tức vào trong thầm rủa.
- Anh ba. Chuyện gì xảy ra giữa 2 người vậy?
- Ko có gì! - Hắn nói rồi bỏ đi với bộ mặt tối sầm, 2 con ngươi đen sâu hoắm.
Mỹ Quyên ko để ý nữa lại ngồi xuống khoác tay Hữu Duy nói
cười vui vẻ mà ko biết có 4 con mắt đang khinh thường nhìn mình Đúng 7h30, tiếng nhạc bỗng chốc vụt tắt nhường lại ko gian
cho giọng nói 1 người con trai khoảng ngoài 20tuổi với khuôn mặt chín chắn, chững chạc.
- Xin chào. Vương Long tôi đây rất
vui vì sự có mặt của toàn thể các anh em ở đây. Chúc tất cả
một buổi tối vui vẻ.
Tiếng nói Vương Long vừa dứt, nhạc
lại nổi lên nhưng ko phải là nhạc sàn mà là tiếng nhạc dương
cầm du dương tạo ko gian thoáng đãng nhẹ nhàng.
- Cảm ơn! Lần này anh thành công là cũng nhờ có 1 người. À
mà ko biết họ đến chưa nhỉ? - Vương Long ráo riết ngó ngang ngó dọc tìm ai đó.
- Ai cơ? - Hữu Duy tò mò hỏi.
- Lát nữa sẽ biết thôi. Anh em. Zô nào! - Vương Long nấng cốc bia lên cụng ly với cả nhóm.
Ko khí đang trở nên nhộn nhịp thì bị cắt ngang bởi tiếng \\\"
RẦM\\\" phát ra từ cửa ra vào thu hút ánh nhìn của tất cả
mọi người trong quán.
Ngoài cửa, 1 toán khoảng 100người
xuất hiện, hầu như tất cả đều mặc đồ đen. Người dẫn đầu có
dáng vẻ nhỏ và thấp hơn nhưng lại ngang tàn hơn những người
còn lại, đầu đội mũ lưỡi trai và mũ áo, mặc quần áo đen
rộng, tay đi găng đen cắt ngón, chân đi đôi thể thao đen. Nói chung là bịt kín hết chỉ hở 1 con mắt, hai tay xỏ túi rất giống
kiểu bất cần đời. Người theo sát ngay bên cạnh là một chàng
trai cao, mái tóc đen ngắn, khuôn mặt điển trai chững chạc, cả
thân anh mặc đồ đen toát ra vẻ lạnh lùng của men chính hiệu.
\\\"Hắc Quỷ\\\" - Hữu Duy nghĩ thầm.
- Xin lỗi. Chúng tôi tới muộn. - anh chàng theo sau nói.
- Ko sao! Tuấn Nam lần sau đừng khách sáo thế! - Vương Long ko
biết đã chạy đến từ bao giờ, vỗ vai Tuấn Nam rồi kéo cả đám
vào trong. Họ ngồi vào bàn thứ 2 cạnh bang Đại Vương.
- Người cần em xin lỗi ko phải anh! - cậu nói rồi bỏ đi.
Gì chứ, muốn cô xin lỗi Rain sao, ko bao giờ. Mỹ Quyên tức giận nhìn theo bóng Hữu Duy, tay vô thức nắm chặt.
Sáng nay tới lớp mà lòng nó thấy cứ vui ghê. Chẳng là theo chuẩn đoán
của bác sĩ, trong khoảng tháng này hoặc tháng sau mẹ nó sẽ tỉnh. Khi
nghe tin đó, mấy chị em nó hò hét ầm cả bệnh viện lên khiến người ta
tưởng rằng mấy chị em nó nhầm viện thành cao đà, có người đi qua thì lại lắc đầu.
Nó ngồi tán truyện với Hoàng Dương, Đinh Huy và Bảo Long
thì Mỹ Quyên khoác tay Hữu Duy đi tới, cô nàng tươi cười chào mọi người:
- Good morning!
Lập tức Mỹ Quyên nhận được 8 con mắt kì cục đang nhìn mình như một đứa vô duyên. Nó lay lay tay Đinh Huy nài nỉ:
- Huy ơi! Kể tiếp đi. Chuyện như thế nào nữa?
- Phải đấy. Kể tiếp đi - Bảo Long đồng tình.
- Thì....
Huy đang định nói thì bị giọng của Mỹ Quyên cắt ngang:
- Mấy người quá đáng lắm! Tôi chào mà mấy người dám ngó lơ. Đúng là ko coi ai ra gì mà.
- Hơ. Bộ cô nghĩ mình là ai mà đòi được bổn thiếu gia đây chào hả? Cô
xứng sao? - Đinh Huy đưa tay chỉnh lại cổ áo ko thèm liếc Mỹ Quyên lấy
một cái.
- Đúng thế! Sao tụi tôi phải chào cô? Mà hình như tôi quen cô àh? Bao giờ vậy? Sao tôi ko nhớ nhỉ? - Hoàng Dương trưng mặt đầy
ngây thơ hỏi.
- Mấy người....! - Mỹ Quyên á khẩu khi ko làm gì
được, lại khều tay Hữu Duy nhưng cậu chẳng thèm quan tâm vi cậu biết về
khoản nói móc thì chưa thấy ai bằng 2 tên bạn \\\" cáo già\\\" bạn thân
của cậu cả. Mỹ Quyên giận điếng người nhưng đành ngồi xuống cạnh cậu
thôi.
Nó và Long chẳng hiểu sao Huy và Hoàng Dương lại có ác cảm
với Mỹ Quyên như thế, chợt nhớ ra điều gì đó, nó lại chồm lên hỏi Huy:
- Này tiếp tục đi. Cô gái gặp anh đẹp trai rồi sao nữa?
- Thì họ yêu nhau. Chấm hết.
- Ơ. Kì vậy, chuyện gì mà ko đầu ko đuôi thế! - nó ngơ ngác nhìn Huy.
- Em gà lắm. Chuyện Huy nó bịa ra đấy thế mà cũng tin! - Hoàng Dương xoa đầu nó.
Nó 2 mắt long xòng xọc, miệng há hốc thiếu điều rơi xuống đất, nó quay
ra hỏi tội Huy thì chẳng biết Huy chạy từ lúc nào và đang đứng ôm bụng
cười nhìn nó. Nó sắn tay áo lên lao tới rượt Huy:
- Chi ơi, trách chân cậu ngắn ko bắt được tôi đâu!
- Chờ đấy đồ đinh rỉ!
Nó và Huy cứ thế rượt nhau mà ko biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn
mình, Hữu Duy nhìn mà trong lòng thấy khó chịu kinh khủng, tự nhiên cậu
thấy ghét thằng bạn mình thế ko biết. Cậu nhớ lại, trước đây người hay
rượt nhau với nó là cậu chứ ko phải Đinh Huy, lâu rồi ko như vậy khiến
cậu thấy chán, tự hỏi sao nó ko rượt mình nữa nhỉ? Cậu rất thích trêu nó vì mỗi lần nó tức lên mà cãi cậu, mặt nó nóng bừng, 2 má đỏ ửng nên,
quả thực lúc đó cậu thấy nó rất ..... đáng yêu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT