- Thì bà chị họ tao bên Hiwin nói thế mà. Đầu tiên tao cũng ko tin đâu nhưng nghe bà ấy nói là chính anh Tuấn Vũ hot boy bên
đấy với cả nhỏ người yêu ảnh nói chuyện với anh Hữu Duy và
nhỏ Thiên Chi đó.
- Con này chán sống rồi đây mà.
-Thế giờ thì mày tính sao?
- Đánh chứ còn làm gì!
- Cái gì. Mày điên hả, nó có võ đấy.
- Mình ko được thì kêu bọn côn đồ nó xử hộ. Tao quyết ko để nó qua mặt mình được.
- Ừk cũng đúng!
Mấy đứa con trai ngồi trong canteen nghe loáng thoáng được câu truyện của Trúc Diễm và Hương Cầm mà nổi da gà:
- Công nhận mấy bà này đánh ghen ác thật đấy- nam sinh 1.
- Đúng là lũ thừa hơi. Kệ đi - nam sinh 2.
- 2 ông đang nói chuyện gì vậy? - Gia Bảo từ đâu đi đến vỗ vai 2nam sinh kia.
- Anh nghĩ thế nào về tui? - mắt nó ko rời khỏi bầu trời.
- Nghĩ gì chứ? - Hữu Duy cũng nhìn trời.
- Nghĩ gì mà anh nghĩ!
- Lúc đầu gặp cô tui rất ghét cô đấy!
- Vậy giờ thì sao? Vẫn ghét chứ?
- Cũng ko hẳn!
- Anh nghĩ tui có quá nhỏ mọn khi cứ ôm mối hận thù cũ ko?
- Ko. Nên làm vậy!
- Tại sao?
- Ko gì cả?
- Tui hận họ. Họ đã biến tui thành 1 con ngốc. Anh biết đấy,
Quỳnh Như và tui là bạn thân hồi cấp hai, cứ như hình với bóng vậy. Rồi cho đến khi gặp Tuấn Vũ, cả tui và Như đem lòng yêu
anh ta , anh ta chọn tui nhưng tui đâu biết bản chất thật của anh
ta. Một kẻ ham lợi, anh ta đã bỏ tui rồi chạy theo Như. Như ngày càng ghét tui khi biết tui quen với Vũ và tui đâu hay biết được điều đó nên cứ coi cô ta là bạn tốt.
Nó đang đi dạo trên đường từ trường về nhà. Bỗng nó thấy
bóng dáng ai quen quen như cô bạn thân nó đang đứng giữa đường
tìm cái gì đó. Nó định chạy lại hỏi thì nhìn thấy 1 chiếc
container đậu ngay bên đường đang lăn bánh về phía cô bạn nó. Nó chẳng kịp suy nghĩ gì thêm mà lao nhanh ra đường định đẩy bạn
nó ra thì Quỳnh Như ngẩng đầu lên nở nụ cười nham hiểm với nó rồi chạy vọt đi để lại nó đứng ngơ ngác giữa đường. Đến khi
định thần lại nó mới cảm thấy rợn người, quay lại nó thấy
chiếc container vừa nãy đã đổi hướng và lao về phía nó. Nó
bắt đầu hiểu được việc gì đang xảy ra thì chiếc xe chỉ còn
cách nó vài mét, muốn chạy cũng khó. Nó khẽ thở dài, nhắm
mắt lại chờ Tử Thần đến.
" RẦM"- Người nó bị xô mạnh
sang mép đường, chân tay thì bầm dập xày xước, đầu do va đập
mạnh nên nó ngất đi. Trước khi ngất nó còn nghe loáng thoáng ai đó đang gọi tên mình.
- Hừ! Bà có mệnh hệ gì tui thề tui sẽ giết chết con Như đó!
- Tại sao?
- Lúc về tui vô tình nghe được nó nói chuyện với một gã nào
đó rồi đưa cho hắn 1 bọc tiền. Tui đi tìm bà nhưng ko thấy bà
đâu cả. Lúc sau anh Tuấn Nam gọi báo tui biết nên tui tức tốc
chạy tới đây nè!
- Ý ông là vụ tai nạn này là do Như sắp đặt.
- Phải!
- Ko thể. Ko thể nào. Sao lại vậy được chứ? Ko. Tui ko tin. -
Nó ôm đầu đau đớn, nó ko tin vào những gì mình vừa nghe. Sao
bạn thân nó lại đối xử với nó như vậy chứ. Nó đã làm gì
sai? Nó đang tự đặt rất nhiều câu hỏi trong đầu thì bị cắt
ngang bởi giọng nói:
- Cái gì? Anh Long anh vừa nói gì? Chị em bị vậy là do chị Quỳnh Như làm sao? HẢ?
- Nhi. Sao em biết mà đến - Nó yếu ớt hỏi.
- Trả lời đi! Tại sao chứ? Ko được, em phải đi nói chuyện với cô ta- Nhi nói xong chạy vọt ra cửa.
- Nhi. Nhi. Bảo Long, ông mau giữ nó lại, nó sẽ gây chuyện mất- Nó cố gọi rồi kêu Long giữ Nhi lại. Long vội đuổi theo Nhi.
Giờ thì nó biết Như độc ác như vậy rồi, nó sợ Nhi- em nó sẽ gặp nguy hiểm mất, nó muốn chạy theo giữ Nhi lại nhưng ko
được, người nó đang đau cả về thể xác lẫn tinh thần.
*****
Sau khi rời khỏi bệnh viện, Nhi đi tới nhà Như. Trên đường đi
nhỏ vô tình trông thấy Như liền chạy đến nhưng ko phải chỉ có
mình Như mà bên cạnh còn có Tuấn Vũ. Họ đang tay trong tay dạo
bước như một cặp tình nhân. Nhi tiến đến giáng một bạt tai vào mặt Như, cô ta trợn mắt nhìn Nhi. Nhỏ cũng nhìn lại:
- Mày im đi! Có trách thì trách cô ta ko có mắt.
Biết tao yêu anh Vũ rồi mà còn giành với tao. Nhưng cũng ko sao, giờ thì tao thắng rồi. Hahaha.
" chát" - Một cái tát nữa
in trên mặt Quỳnh Như. Cô ta liền nhảy vào đánh Nhi. Với một đai đen taewondo thì Nhi đâu có dễ để Như đánh trả nếu ko có Tuấn
Vũ xen vào. Anh ta lôi mạnh Nhi ra, cười đểu: