Sau khi kết hôn với Thẩm Tiếu Ngu, Tô Hoa thay đổi không ít.
Thứ nhất: Màng trinh xử nữ bị phá.
Thứ hai: Cup áo ngực cũng trở nên lớn hơn.
Thứ ba: Trở thành lão đại ở nhà họ Tô.
Mặc dù điểm thứ ba có khả năng rất lớn là dựa vào mặt mũi của chồng, điều này làm cho Tô Hoa có chút xấu hổ. Nhưng buổi tối hôm đó, khi cả nhà ngồi ăn cơm với nhau nhìn thấy nước mắt hạnh phúc của mẹ, Tô Hoa thực sự cảm thấy làm một nữ bá vương cáo mượn oai hùm uy hiếp Tô Quốc Quân trở về bên cạnh mẹ là đúng.
Mẹ cũng từng có nghi ngờ, khi biết được tuổi tác của người đàn ông đó thì cực lực phản đối, chỉ là Tô Hoa từ trước đến nay luôn có ý kiến riêng, đã kể với bà rất nhiều điểm tốt về Lão đàn ông, cuối cùng bà cũng chịu khuất phục.
Điểm tốt của Lão đàn ông: Thứ nhất, trưởng thành chững chạc. Lúc còn trẻ nên chơi cũng chơi rồi, lớn tuổi chút thì nghĩ tới việc xây dựng gia đình, sẽ kiềm chế tính phóng đãng. Bằng không, nếu như gặp phải một anh chàng trẻ tuổi, tương lai giống như Tô Quốc Quân vậy thì bị thua thiệt rồi. Nhìn đi, bên cạnh có một gương sao không rút kinh nghiệm. Thứ hai, sự nghiệp thành công, có năng lực chăm sóc cho gia đình và con cái. . . . . . Sơ lượt nhiêu đây tính ra cũng chừng mười điểm.
Tuy nhiên, những thứ này đều là lý do thoái thác lấy ra để trấn an bà, không có 50% tính chân thật. Giải thích mặt trái xin kiên nhẫn nhìn xuống —
Hai ngày nữa là sinh nhật Lôi Chấn Sinh, ông trùm trong giới bất động sản tại thành phố A, ông đích thân gọi điện tới mời Thẩm Tiếu Ngu tham gia bữa tiệc, đồng thời hy vọng Thẩm lão đệ dẫn theo bà xã đến.
Lôi Chấn Sinh nổi tiếng là người thô lỗ, tính tình nóng nảy. Lão Thẩm đã cự tuyệt hắn hai lần. Lần này hắn lại cố ý gọi điện thoại đến, Lão Thẩm còn không nể mặt thì có vẻ quá lớn lối, nói cho cùng, nếu còn muốn tiếp tục làm ăn tại vùng đất trù phú ở thành phố A này thì nên giữ ổn định mối quan hệ, cương quá cũng không tốt.
Vì vậy Lão Thẩm liền xốc lên vợ yêu còn đang nằm ở trên giường bế đi vào phòng tắm.
Tô Hoa hiếm khi không có lớp như hôm nay, đang muốn ngủ nhiều thêm chút, lúc bị Lão Thẩm ném vào trong bồn tắm cô mới bừng tỉnh, thấy Lão Thẩm cũng bước vào cô theo bản năng kẹp chặt hai chân, trợn mắt nhìn: "Mấy ngày nay anh đều không cần đi làm sao?"
Lão Thẩm khẽ mỉm cười, ngồi ở đối diện cô, tự mình chà xát xà phòng cho nổi bong bóng: "Tôi được nghỉ."
"Ngày hôm qua anh cũng nói vậy."
Lão Thẩm cười đến khoái trá: "Đúng vậy, ngày hôm qua tôi cũng nghỉ."
Tô Hoa bóp trán: "Vậy hôm kia thì sao? Rốt cuộc anh nghỉ mấy ngày?"
"Tạm thời nghỉ một tháng trước, nếu như không đủ vẫn có thể dời ngày lại." Lão Thẩm chà xà bông không tới phía sau lưng, vì vậy xoay người lại nắm lấy tay Tô Hoa bảo cô chà cho anh.
Tô Hoa chà lưng cho anh, nhìn tới người đàn ông yên tâm thoải mái kia, thật không biết cả ngày nghỉ ở nhà giống như anh vậy thì làm sao lại kiếm được nhiều tiền?
Lúc tắm, Lão Thẩm có nhắc đến chuyện Lôi Chấn Sinh. Tô Hoa lấy lý do trong người không khỏe để cự tuyệt. Lão Thẩm cũng không giận, khẽ mỉm cười: "Vậy được, tôi giúp em xin nghỉ nhé, cơ thể không thoải mái nên ở nhà nghỉ ngơi."
Thời gian này hở một chút là anh ta giúp mình xin nghỉ, xin nghỉ vượt qua một phần ba sẽ bị hủy bỏ tư cách thi cuối kỳ, đến lúc đó không lấy được học bổng mà còn phải học lại. Tô Hoa trừng mắt liếc anh rồi nở rộ tươi cười "Không cần, không phải là cùng anh đi ăn uống giải trí thôi ư, em miễn cưỡng chịu đựng một chút cũng có thể chống đở được."
Mặc dù biểu tình Tô Hoa có vẻ hơi tà ác, nhưng Lão Thẩm không lo lắng vợ yêu đến đó sẽ náo loạn, bởi vì — Vậy mới hợp ý anh.
Tô Hoa cao 1m72, mang giày cao gót xem ra cùng Lão Thẩm không chênh lệch lắm. Trang phục sườn xám màu trắng tôn lên đường cong hình chữ S tuyệt đẹp của cô, đường biên xẻ tà đến đầu gối, khi di chuyển, bắp đùi trắng nõn như ẩn như hiện, ai nhìn đến cũng âm thầm nuốt nước miếng. Đồng thời cũng có mấy phần ý vị thành thục. Cô đang khoác cánh tay Thẩm Tiếu Ngu, quả nhiên là trai tài gái sắc.
Hai người vừa vào cửa liền hấp dẫn không ít ánh mắt, ngay lập tức chủ nhân của buổi tiệc cũng vội cáo lỗi với những người chung quanh, tự mình tiến lên đón, nhếch môi cười, lộ ra hai khối răng vàng óng: "Thẩm lão đệ, cậu là nhân vật lớn, lão ca tôi đây mong thật lâu cuối cùng cậu cũng nể mặt rồi."
Khi tới gần, ánh mắt hắn đảo một vòng qua người Tô Hoa, nụ cười càng mở rộng hơn: "Ơ, đây chính là bà xã của Thẩm lão đệ à, đúng thật là xinh đẹp!"
Xì — Tô Hoa thật sự nhịn không được bật cười, năng lực chiêu đãi của vị lão ca này kể ra cũng mạnh nha.
Vẫn chưa ý thức được vấn đề của mình, Lôi Chấn Sinh nghi hoặc hỏi: "Bà Thẩm cười cái gì?"
Tô Hoa bình tĩnh liếc qua Lão Thẩm: "Vừa rồi anh ấy còn nổi cáu với thợ trang điểm, nói tôi mặc thế này khó coi. Ông nói xem mắt anh ấy có phải có vấn đề hay không?"
Lèo lái như vậy, Lôi Chấn Sinh cũng cười theo, hảo cảm dành cho cô cũng tăng lên rất nhiều.
Chờ Lôi Chấn Sinh bỏ đi, Lão Thẩm ôm eo nhỏ của Tô Hoa kéo cô sát vào ngực mình: "Lại bướng bỉnh phải không, tính khí và phẩm chất tôi tốt như vậy, làm sao có thể làm chuyện không đạo lý đó?"
Tô Hoa cười: "Không bằng, anh bây giờ đi nói với ông chủ Lôi, em đã nói láo, thật ra em cười là bởi vì ổng. . . . . ."
Lời cô còn chưa dứt, Lão Thẩm giơ tay làm dáng đầu hàng.
Thời điểm hai người đùa giỡn ầm ĩ, Lôi Chấn Sinh đứng nhìn từ xa, giơ tay gọi người bồi bàn, nhỏ giọng căn dặn: "Đi mời cô chủ, cậu chủ xuống đây." Hắn có một đôi nam nữ, con gái tên Lôi Tiểu Phượng, 30 tuổi, chưa lập gia đình. Con trai tên Lôi Tiểu Long, 21 tuổi, cũng chưa lập gia đình — Dĩ nhiên, bởi vì còn chưa tới tuổi qui định kết hôn. (trên 18 là đc rùi mà ta, hg bít tg có bị nhầm kg)
Lão Thẩm ở đây rất được hoan nghênh, không ít người đến tìm anh nói chuyện, đồng thời cũng không tránh khỏi những lời biểu đạt ca ngợi dành cho bà xã anh. Một mặt quả thật là bởi vì dáng người cao gầy của Tô Hoa, hơn nữa hôm nay còn tỉ mỉ ăn mặc đẹp. Nhưng mặc khác quan trọng hơn chính là, ai bảo cô là bà xã Thẩm Tiếu Ngu. Riêng cái danh tiếng này thì cũng đủ để khen ngợi rồi.
Lúc mọi người trò chuyện với nhau thật vui, bỗng nhiên xuất hiện một hồi du dương tiếng đàn dương cầm, ngay tại lúc đó, giọng nói của Lôi Chấn Sinh vang lên: "Cảm ơn các vị tới tham gia tiệc sinh nhật của tôi, hiện tại cho phép con gái tôi gửi đến mọi người một khúc nhạc, nếu có chỗ nào sơ xuất xin mọi người bỏ qua cho." Nói xong, hắn thoáng nhìn tới chỗ Thẩm Tiếu Ngu đứng, "Ca khúc này Thẩm lão đệ cũng rất quen thuộc đó."
Là Richard Clayderman ‘Hôn lễ trong mộng’, một bài hát rất kinh điển. Tô Hoa theo đám người đi tới trước mặt dương cầm, trông thấy một người phụ nữ đang ngồi đánh đàn dương cầm. Nếu lấy phụ nữ so với phụ nữ mà nói, Cô Lôi là một phụ nữ trưởng thành tài trí, trưởng thành là chỉ dáng người đẹp, tài trí là có vài phần nhìn qua có khí chất ẩn bên trong, nhưng đó chẳng qua cũng chỉ là bề ngoài. Cái gọi là lâu ngày mới biết lòng người, chỉ dựa vào hai mắt là không nhìn ra được ở bên trong là tốt hay xấu.
Tiếng đàn dương cầm uyển chuyển du dương, cúi đầu kể rõ câu chuyện tình yêu của người phụ nữa đẹp. Người đánh đàn cũng theo tiếng nhạc thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn tới đoàn người, khi ánh mắt cô lướt đến chỗ Tô Hoa thì rõ ràng hơi khựng lại. Sau đó, cứ cách mỗi nửa phút sẽ đưa mắt nhìn tới một lần.
Cho dù Tô Hoa có ngốc đi nữa cũng hiểu được bên trong ánh mắt này có quỷ rồi, hơn nữa lời nói của ông chủ Lôi mới vừa rồi. Rất dễ nhận thấy vị cô Lôi này là bạn lâu năm của người đàn ông bên cạnh cô.
Ài, đủ để thấy được Lão Thẩm thiếu bao nhiêu khoản nợ phong lưu, tùy tiện tham gia một bữa tiệc cũng có thể gặp phải EX. Bỗng nhiên Tô Hoa có một nghi ngờ: Có lẽ không phải tiền nhiệm mà là hiện đảm nhiệm?
Cô nghiêng đầu liếc nhìn sang Lão Thẩm, phát hiện hai mắt anh nhìn chằm chằm cô Lôi kia, điệu bộ thật nghiêm túc giống như cậu học sinh đang lắng nghe bài giản.
Nhất thời cảm thấy khó chịu: Dù cho hai người có tình cảm sâu nặng, nhưng dầu gì vợ chính thức cũng đang ở đây, bọn họ không thể khiêm tốn một chút sao? Tô Hoa hơi nhích mủi chân lên một chút, dán sát vào tai Lão Thẩm, nhỏ giọng nhắc nhở: "Lão Thẩm, miệng anh chảy nước miếng kìa, mau lau đi."
Lão Thẩm tăng thêm lực ở trên eo cô, khóe môi nhếch nhẹ: "Ghen tị sao?"
Nhưng không ngờ, Tô Hoa chợt đẩy anh ra bất bình thình vỗ tay: "Thật hay, cô Lôi quả nhiên là tiểu thư khuê các." Thì ra là tiếng đàn dừng lại.
Lôi Tiểu Phượng liền nhìn sang bên này, mỉm cười sau đó nhấc một góc váy cúi người chào mọi người.
Lôi Chấn Sinh rất là hài lòng với biểu hiện của con gái mình, nhưng hắn nhìn khắp bốn phía lại không thấy con trai đâu cả, hỏi người bồi bàn mới biết được con trai nói đau bụng, một hồi nữa sẽ tới. Hắn cũng không để ý tới nữa, lên tiếng kêu con gái đi đến bên cạnh mình, còn hắn thì đi tới chỗ Thẩm Tiếu Ngu.
Vào lúc này lực chú ý toàn hội trường đều tập trung vào họ, trong giới xã giao này ai cũng biết Thẩm Tiếu Ngu cùng con gái nhà họ Lôi từng có một đoạn tình, hôm nay Thẩm Tiếu Ngu dẫn theo bà xã tới tham gia bữa tiệc, lại gặp phải người tình cũ, trường hợp này thật là thú vị.
Tô Hoa nhìn hai cha con càng lúc càng tới gần, vô cùng thích thú cười nói: "Thật giống cảnh cha dẫn theo con gái đi tìm kẻ bạc tình lý luận thế? Anh nói xem anh tạo cái nghiệt gì rồi."
Lão Thẩm cười tươi rói, khó phân biệt thiệt giả: "Làm sao em xác định tôi là kẻ phụ tình? Nói không chừng là một kẻ bị vứt bỏ đấy."
Tô Hoa bĩu môi, khóe miệng để lộ sự khinh thường cùng khi dễ nói: "Thật đáng tiếc dùm cho cô Lôi."
Khi đang nói chuyện hai cha con đã đến phía trước bọn họ, Lôi Chấn Sinh cười lên hai khối răng vàng lại lộ ra ngoài, hắn vịn lấy bả vai con gái âm thầm đẩy về phía trước: "Thẩm lão đệ còn nhớ Tiểu Phượng không, mấy năm trước các người còn cùng đi du lịch ở Âu Châu, nhưng sao từ khi đi Âu Châu về thì không liên lạc nữa vậy."
Cô Lôi ở bên cạnh giận hờn trách thốt lên: "Cha!" Giọng nói mềm mại đặc sắc của vùng Giang Nam, nhất là âm cuối còn đầy đủ uyển chuyển, đi vào lòng người thật ngọt ngào, làm sao có sức chống đỡ?
Ông chủ Lôi quả nhiên ngừng lại tán gẫu với LãoThẩm về phương diện làm ăn.
Vẫn không lên tiếng lúc này đột nhiên Lão Thẩm nói: "Cô Lôi, đã lâu không gặp."
"Đã lâu không gặp!" Bốn chữ vừa nói ra, làm lòng hiếu kỳ của mọi người nổi lên, vốn dĩ ai cũng đang tán gẫu chuyện của mình, giờ ai cũng vễnh tai chú ý tình huống của bên này.
Nhìn đi, Tiền nhiệm cùng đảm nhiệm luôn là tiết mục hấp dẫn khác thường.
Từ góc độ Tô Hoa nhìn sang, nụ cười của cô Lôi thật dịu dàng, còn có đôi mắt đẫm lệ trong suốt, thật làm cho lòng người thương cảm. Xem ra là trúng độc Lão Thẩm không nhẹ, chỉ mới nghe được giọng của hắn đã thành như thế này, nếu Lão Thẩm đối với cô ấy hỏi han ân cần, nhớ lại dĩ vãng, cô ấy sẽ không phải cảm động đến mức để mặc cho anh rong ruỗi chứ?
Tô Hoa khẽ mỉm cười, tiếp lời Lão Thẩm nói: "Cô Lôi, nghe tiếng cô đã lâu, hôm nay rốt cuộc gặp được, đúng thật là vừa tài trí lại dịu dàng rất giống như ai đó nói." Thời điểm nói đến hai chữ "Ai đó", cô còn dùng khóe mắt liếc sang Lão Thẩm, không hề che đậy tuyên bố ai đó là ai.
Bộ dáng không thèm để ý cùng ngữ điệu trêu đùa, làm cho người ta không khỏi đưa ra kết luận: Tình cảm của Thẩm Tiếu Ngu và vợ rất tốt, tốt đến nổi đem chuyện tình trước kia thành thật khai báo với bà xã. Haizz, xem ra cô Lôi không còn đất diễn rồi.
"Cha, Happy Birthday!" Một giọng nam nhẹ nhàng vang lên, chỉ chốc lát sau Lôi công tử cao lớn anh tuấn xuất hiện, hắn bước tới ôm Lôi Chấn Sinh đồng thời mỉm cười nhìn xung quanh, thời điểm ánh mắt rơi vào trên người Tô Hoa thì dừng lại, giật mình nói: "Ớ, sao cô cũng ở đây?"
Khi ánh mắt hắn nhìn thấy tay Tô Hoa khoác vào trong khủy tay Thẩm Tiếu Ngu thì ánh mắt hắn ngay lập tức tối lại.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT