Cả lớp đang trong tình trạng im lặng tột độ đến nỗi có thể nghe thấy tiếng bay vo ve của mấy con ruồi. Trên gương mặt của mỗi đứa vẫn còn nét... bàng hoàng với tình huống vừa rồi. Cô giáo có việc bận nên cả lớp tự học và ghi bài. Thế Bảo xoay xoay cái bút, mặt lộ rõ vẻ tức giận. Số là nãy giờ một "em" ruỗi cứ bay qua bay lại không ngừng trước mặt như đang muốn chọc tức cậu. Cậu đã đưa hai tay ra bắt mấy lần nhưng không những không bắt được con ruồi mà còn nhận được ánh mắt đằng đằng sát khí của cả lớp vì tội làm ôn. Quốc Đạt thì vẽ nghệch ngoặc vào cuốn vở nháp, miệng không ngừng lẩm nhẩm về nội dung của bài học.
5 phút sau...
Bủm, bủm, bủm, bủm, bủm...
Một tràng liên thanh sấm rền vang lên đột ngột. Đứa nào đứa nấy đều quay lại nhìn nhau. "Hương thơm" bắt đầu lan tỏa ra khắp cả lớp. Cả bọn ho sặc sụa, lấy tay bịt mũi, vội chạy ra khỏi lớp...
Nhớ mãi lớp chúng ta
Đã hơn 10 phút mà "hương thơm" trong lớp vẫn chưa giảm đi là bao nhiêu. Chẳng lẽ lại cứ đứng ngoài hành lang như thế này trong khi sự chú ý của các lớp khác dành cho lớp 10A ngày một nhiều hơn. Lỡ thầy giám thị mà bắt gặp thì sao nhỉ? Cả bọn lắc đầu ngoây ngoẩy, đành vậy...
Nhớ mãi lớp chúng ta
Cả bọn đều đã trang bị thật kĩ cho bản thân. Đầu đội mũ bảo hiểm, mặt thì bịt khăn, khoác áo lạnh,... trông chẳng khác gì ninja cả.Tụi nó vào lớp, ngồi vào chỗ, học bài, tiện tay lấy luôn quyển vở, từ từ... quạt "hương thơm" đó sang chỗ đứa khác. "Cuộc chiến" cứ diễn ra thầm lặng như vậy!
15 phút sau...
Mạnh Hùng mừng rỡ, hít lấy hít để bầu không khí trong lành. Cả lũ cười rạng rỡ, đồng loạt ném... mũ bảo hiểm lên để ăn mừng...
Nhớ mãi lớp chúng ta
- Lệ Anh ơi, lấy giùm tớ băng keo đi!
- Ôi, cái mũ bảo hiểm của tôi.
...
Những cái mũ bảo hiểm xinh xắn ngày nào bây giờ đã bể thành 2 mảnh trong sự ngỡ ngàng của cả lũ. Chỉ vì quá vui mừng nên bọn nó đã ném em mũ lên không trung không thương tiếc và sau đó em mũ đã tiếp đất không mấy nhẹ nhàng. Hôm nay chắc chắn sẽ là ngày tụi nó được diện kiến cái roi nhiều đây!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT