Trong căn phòng trắng toát, tất cả mọi thứ trong phòng cũng trắng toát. Ba nó nằm đó, không còn cười âu yếm mà gọi nó “ con gái yêu”. Ba nó có thể
tỉnh dậy và xoa đầu nó như mọi khi?
“ Ba à, con nhất định sẽ lãnh đạo tập đoàn và Ngọa Long thật tốt, ba yên tâm nha. Con cũng hứa với ba sẽ tìm ra kẻ đã làm cho ba ra nông nỗi này. Bất kể kẻ đó là ai con cũng không tha thứ, cho dù đó là…” – nó nói đến đây và không dám nói tiếp
nữa. Nó sợ những điều nó đang lo lắng là sự thật.
Sáng hôm ấy, Royal chấn động
khi nghe tin 3 tiểu thư hàng đầu của trường đã nghỉ học( làm tan nát
không ít con tim của các chàng si tình). Hai nam sinh anh tuấn, thông
thái cũng đã tốt nghiệp sớm.
Mỹ Linh và Thuận Phong đã ra
sân bay để đi Mỹ nhưng nó không thể đi tiễn vì nó có nhiều việc cần giải quyết. Thuận Phong giao phó lại mọi việc cho trợ lí của ba mình. Minh
Huyền , San San không lỡ xa dời 2 người kia. Thật sự chuyến đi này của
Thuận Phong và Mỹ Linh không biết khi nào mới trở về. Bề ngoài là đi du
học nhưng thật ra họ có việc cần giải quyết gấp.
Trong phòng họp của tập đoàn Thái Sơn.
“ Tôi phản đối, một cô gái
còn chưa đủ 18 tuổi thì làm sao có thể ngồi vào vị trí của tập đoàn
được?” – theo sau câu ấy là vô số lời xì xầm về người con gái đang ngồi ở ghế chủ tịch.
“ Vậy theo ông bao nhiêu là đủ tư cách? “ – Giang Thiếu Du đã lên tiếng trấn áp người đàn ông kia.
“ Tôi.. tôi… nhưng cô Hạ Vi
thậm chí còn không có kinh nghiệm kinh doanh. Thương trường như chiến
trường, tôi không muốn mạo hiểm với số tiền của tôi. Tập đoàn này đâu
chỉ của riêng nhà họ Hạ?” – tuy bị dồn vào thế bí nhưng ông ta vẫn cố
gắng chống chế.
“ Đúng nhưng tôi mong ông nhớ cho, 75% cổ phần của tập đoàn là của người nhà họ Hạ tức là ba tôi là
cổ đông lớn nhất. Về kinh nghiệm kinh doanh thì mời các vị đọc tài liệu
trên bàn.” – nó nói với một giọng lạnh lùng nhưng cũng đủ để bức người.
Trên người nó đang phát ra một khí chất của người kế nhiệm đầy tiềm
năng.
Giang Thiếu Du thầm phục cô chủ của mình. Chỉ một câu nói, nó đã khiến cả cổ đông cứng đầu nhất cũng phải im miệng.
Tất cả mọi người đều hóa đá
khi nhìn thấy những tài liệu ấy. Tất cả đều là những tấm bằng tốt nghiệp ở mức độ đại học và sau đại học. Tất cả đều là của những trường đại học hàng đầu thế giới và chỉ mang một cái tên duy nhất: Hạ Vi.
“ Các vị đã có đáp án rồi đó. Và giờ thì chúng ta biểu quyết. Những ai đồng ý cho việc tiểu thư Hạ Vi sẽ thay thế ông chủ lãnh đạo tập toàn?” – Thiếu Du lên tiếng.
“ Tôi đồng ý” – cđ 1
“ Tôi đồng ý” – cđ 2.
“ Tôi tán thành.”
……………
….
..
“ Tất cả đã đồng ý, vậy thì
tôi tuyên bố cô Hạ Vi chính thức trở thành tân chủ tịch của tập đoàn” –
Thiếu Du tuyên bố trong những tràng pháo tay cảu các cổ đông.
Nó nhanh chóng dời khỏi căn
phòng và đi về Ngọa Long. Nó cần phải làm việc và bảo vệ Ngọa Long này.
Chưa tìm được ai để giúp nó quản lí võ đường thì Triết Vũ lại tự động
đến nộp mạng cho nó.
Cậu không còn là người của họ Trịnh vậy thì đến giúp nó là chuyện đương nhiên. Nó có thể tin tưởng
người này vì những gì cậu đã giúp nó và Gia Anh trở lại với nhau.
Triết Vũ tuyệt nhiên không nói gì về 2 lá thư của Gia Anh. Theo cậu, nếu Gia Anh muốn cho nó biết thì tự nó sẽ biết.
Tại một nơi cách đảo Thiên
Đường rất xa, trên hòn đảo Dark Night;Gia Anh đang tham gia một khóa
huấn luyện mang tên “ Đế Vương Địa Ngục”. Khóa huấn luyện ấy để đào tạo
những người ưu tú cho Độc Long. Anh phải học để làm thế nào trở nên thật vô tình, thật tàn nhẫn. Và câu nói để miêu tả khóa huấn luyện ấy là “
kẻ sống sót duy nhất là kẻ mạnh nhất”.
Một năm trôi qua, mỗi người một con đường, một lựa chọn và giờ họ đang ở trong những trạng thái khác nhau.
New York – Mỹ.
“ Vẫn chưa có tin tức gì về
người đàn bà đó sao Kenvin? Em lo cho Hạ Vi quá” – Mỹ Linh ôm chầm lấy
Thuận Phong mà hỏi sau khi vừa vào đến nhà sau khi đi shopping.
“ Ukm. Anh cũng như e, lo cho Hạ Vi và ba anh quá nhưng giờ chúng ta vẫn chưa có chút mang mồi nào về người đàn bà đó cả”. – Thuận Phong trả lời cô trong khi tay vẫn không
ngừng cắm cúi vào chiếc laptop của mình.
Đảo Thiên Đường – Việt Nam. Võ đường Ngọa Long
“ Vi vẫn khá lắm đó, bận lo
công việc của tập đoàn mà vẫn không hề xa sút nhé. Tôi tập luyện nhiều
như thế mà vẫn không thắng nổi Vi. Chúc mừng Vi nhé, nghe trợ lí Giang
nói tập đoàn đứng thứ nhất khu vực Châu á Thái Bình Dương về doanh thu
trong năm qua.” – Triết Vũ nói và đưa khăn cho nó.
“ Cũng nhờ có mọi người đã
giúp đỡ tôi trong thời gian qua” – nó nói và cầm chiếc khăn lau những
giọt mồ hôi trên trán. Mái tóc của nó giờ không còn dài nữa. Nó đã cắt
ngắn đi để coi như quên đi một quá khứ đau lòng mà không ngờ trước mắt
nó còn nhiều lắm những chông gai.
“ Tình hình chú Sơn dạo này
vẫn ổn chứ? Tôi bận việc của võ đường nên không thể đến thăm chú được.
Vẫn không có tin tức gì của Gia Anh, thật không hiểu nồi anh ta nghĩ gì
mà một năm qua không liên lạc chút gì cả.” – nói đến đây biết mình nói
những điều không nên nói Triết Vũ đã im hẳn.
“ Ba tôi vẫn vậy, giờ tôi sẽ
vào thăm ông. Mà hình như anh có khách đấy” – nó lảng tránh việc nhắc
đến Gia Anh và nheo nheo mắt nhìn cơn lốc màu trắng đang ùa vào nhà.
Dark Night, khóa huấn luyện “ Đế Vương Địa Ngục”
“ Đã một năm từ ngày các
người được huấn luyện. Hôm nay sẽ là bài kiểm tra cuối cùng. Ai là người sống sót duy nhất sẽ được dời khỏi đây. Các người được cung cấp: dao
găm, kiếm Nhật và đoản côn. Giờ thì bắt đầu “sinh tử chiến!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT