*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edit: Du Du

Doanh số bản in lẻ in thêm ba lần ở đầu tháng, vượt qua năm mươi vạn bản. Trên bìa bản truyện tranh in thêm còn dùng một dòng chữ đỏ thô viết: "Tác giả truyện tranh thiếu nữ ăn khách Mộc Miên lão sư khuynh tình phụng hiến, rung động muôn vàn trái tim thiếu nữ!"

...... Rung động muôn vàn trái tim thiếu nữ. Lâm Miên nhận được hàng mẫu biên tập gửi rồi nhìn mấy chữ Hành (1) kia im lặng ba giây, quay đầu nhét luôn vào chỗ sâu trong giá sách.

Mấy cậu tiểu nam sinh đại học bây giờ......

Lâm Miên trong lòng trăm qua nghìn lại, ánh mắt từ truyện tranh lại nhìn qua trên người cậu con trai, muốn nói lại thôi.

Cậu ta chú ý ánh mắt một lời khó nói hết của Lâm Miên mới giật mình phản ứng lại, vội vàng giải thích: "Không phải không phải. Em đừng hiểu lầm đó, anh không thích đọc loại truyện tranh thiếu nữ này."

Lâm Miên mang vẻ mặt "Tôi biết tôi hiểu mà ": "Không sao đâu, đàn anh."

Cậu biết cô không tin, lật trang bìa cho cô xem: "Anh chính là thích tác giả truyện tranh này cho nên muốn đọc tác phẩm gần nhất của cô ấy."

Lâm Miên sửng sốt trong nháy mắt: "A?"

"Mộc Miên, tác giả truyện tranh này." Nam sinh thấy Lâm Miên mờ mịt thì bừng bừng hứng thú phổ cập khoa học cho cô: "Cô ấy trước kia ở trên mạng vẽ truyện tranh kinh dị khủng bố, rất có thiên phú, vẽ cũng rất đẹp. Đáng tiếc vẽ một nửa lại không vẽ nữa, hai năm trước không biết vì sao bắt đầu vẽ truyện tranh thiếu nữ, hố trước đây vẫn chưa lấp."

"Anh chỉ muốn xem cô ấy hiện tại vẽ thế nào một chút." Cậu ta bày ra vẻ mặt đáng tiếc: "Cũng không biết vì cái gì cô ấy không tiếp tục vẽ truyện kinh dị, rõ ràng vẽ khá tốt."

Lâm Miên yên lặng nghe xong mới trả lời cậu ta: "Em cảm thấy có thể là bởi vì truyện thiếu nữ bán hơi chạy, kiếm tiền khá dễ......"

Nam sinh khinh thường nhìn cô: "Cô ấy sao có thể là người nông cạn như vậy."

"......" Người nông cạn: "À."

Năm đó lúc còn ở vườn trường đại học, Lâm Miên đúng là vẽ truyện kinh dị trang web truyện tranh nào đó. Ngày thường cô thích xem hết tất cả truyện rồi phim điện ảnh kinh dị huyền bí, cũng mang thái độ thử thử một chút vẽ các loại truyện tranh cùng thể loại. Tuy rằng người đọc hưởng ứng không đến nỗi nhưng số lượng người đọc trong nhóm quá nhỏ, chỉ dựa vào vẽ truyện kinh dị cũng không kiếm được bao nhiêu tiền.

Nhưng đó là trước kia thật lâu, không ngờ vẫn còn người nhớ tới.

Tuổi trẻ là thật tốt.

Lâm Miên ngẩng khuôn mặt nhỏ thanh thuần xinh đẹp, tang thương thở dài trong nội tâm, suy nghĩ phức tạp, tự mình tỉnh lại trong ba giây. Cô nghĩ đến những suy nghĩ vụn vặt về cuộc sống thâm trầm. Giờ đây vở kịch nhỏ tưởng tượng trong đầu biến mất không một làn khói.

Trong khi cô còn đang suy nghĩ, các tiếng động xung quanh đột nhiên yên lặng không ít. Cô giương mắt nhìn qua thấy khuôn mặt nghiêng của Khuyết Thanh Ngôn. Anh cùng trợ giảng tiết học đang nói gì đó. Hai người một bên nói một bên lại đi vào phòng học.

Lâm Miên trong lòng khẽ nhúc nhích, không bỏ được nhìn chỗ khác.

Quá rõ.

Anh cùng trợ giảng trẻ tuổi đi cùng nhau, rõ ràng hai người không kém bao nhiêu tuổi lại nổi bật lên khí chất xuất chúng.

Lí lịch của Khuyết Thanh Ngôn từ lúc sinh ra tới nay, cô nhắm mắt cũng có thể kể lại.

Trước kia anh là người nổi bật trong những người ưu tú. Thành phố B có nhiều quan nhị đại (2) quyền nhị đại(2) mắt cao hơn đỉnh không học vấn không nghề nghiệp như vậy, các phu nhân lén bàn tán lúc trà chiều toàn cười lên, chỉ có thiếu gia nhà họ Khuyết là danh tiếng tốt.

Lúc ấy, Lâm Miên còn học cấp hai tùy lúc đi theo mẹ Lâm nghe một chút trà chiều tán gẫu. Nghe nói Khuyết thiếu vẫn ở tuổi vào cấp hai đã lên đỗ vào đại học chính quy danh tiếng cả nước, nghe nói anh còn ở đại học nổi tiếng hạng nhất ở nước ngoài học thạc sĩ, không chừng còn ở đó học tiến sĩ.

Có một khoảng thời gian dài cô gặp anh, còn làm không ít chuyện ngu xuẩn. Cuối cùng lấy một bản kiểm điểm làm kết thúc.

Hiện tại anh đã sớm không quen mình.

Khuyết Thanh Ngôn đi lên bục giảng, gật đầu, lật giáo án trong tay. Anh chỉ liếc mắt xem qua một cái rồi gập lại.

Lâm Miên chưa nghe tiết của anh một cách cẩn thận. Cô nhìn các học sinh khác đánh giá cách dạy đối của giáo sư Khuyết không ngoại lệ nào, tất cả đều là khen ngợi và sùng kính, nói bài giảng của anh logic rõ ràng, các tình huống pháp luật hạ bút thành văn, trí nhớ tốt làm người khác líu lưỡi.

Cô lại suy nghĩ về những thứ vụn vặt cuộc sống. Yên lặng mà nghĩ, kì thật làm tác giả truyện tranh thiếu nữ ăn khách cũng khá tốt. Nếu cô có thể dựa vào vẽ truyện thiếu nữ tích đủ tiền rồi vẽ truyện kinh dị cũng không vấn đề gì.

Cô có một mục tiêu to lớn trong cuộc đời.

Cô muốn tích cóp đủ tiền, sau đó bao dưỡng một người.

(1) chữ Hành: Một trong 5 cách viết chính của thư pháp, gồm chữ Triện, chữ Lệ, chữ Khải, chữ Hành và chữ Thảo. Chữ hành 行書 (hành thư). Là dạng viết nhanh của chữ khải, được dùng trong các giấy tờ thân mật (như thư từ) và đề tranh. Chữ hành bắt đầu phổ biến vào. Khi được viết nhanh, chữ khải có thể được giản lược đi một hai nét để tạo thành một thư thể gọi là hành khải (行楷). Cũng tương tự như vậy, chữ hành sẽ biến thành hành thảo (行草). Tác phẩm thư pháp rất nổi tiếng Lan Đình Tập Tự (蘭亭集序) của (王羲之) đời được viết với chữ hành.



Tác phẩm Vương Hi Chi: Vạn tuế thông thiên thiếp



(2) Quan nhỉ đại: thế hệ nhà quan chức đời thứ hai.

(3) Quyền nhị đại: thế hệ nhà quyền quý đời thứ hai.

-------

Lời editor lảm nhảm một tí:

Bộ này là truyện sủng, sẽ ngọt, sẽ đáng yêu, đặc biệt nhẹ nhàng. Đọc truyện không cần mang não. Chương trước tui lười sửa nên bù chương này, chứ hôm nay định là hông có chương mới đâu T.T Chương này dài hơn bình thường đấy (Lười lắm, hình như truyện này chưa có chương nào trên 1k chữ:v)

Spoil tí này, Lâm Miên thầm thương trộm nhớ anh Ngôn lâu lắm ấy, hình như 9 năm:v Đoán coi người chị Miên muốn bao dưỡng là ai????

Đề cử điiiiiii nà ~~~~~~

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play