Ba ngày sau, Vào một **** chiều thoáng mát thích hợp cho việc nướng đồ ăn
ngoài trời( vì cô này có tâm hồn ăn uống rất mãnh liệt hehehe). Đang
định đi siêu thị mua đồ nấu thì bỗng :
“Ăn bữa tối cùng tôi vào buổi sáng của em/ Bữa tối của tôi là vào buổi sáng của em
Hãy nhớ đặt những ước muốn của mình vào chú lợn đất
Tôi đang ngắm nhìn những vì sao, toả sáng, khắp bầu trời
Lắng nghe Ngưu Lang dặn Chức Nữ rằng, hãy can đảm
Không sợ hãi tuy chúng ta ở hai phía dưới bầu trời
Tôi ngắm nhìn những lời cầu nguyện của em đang bay trên tấm thảm thần
Đến với tôi với tốc độ ánh sáng
Em khiến tôi thấy được vì sao phương bắc hoá thành bạn đồng hành của
ngôi sao phương nam”- tiếng nhạc chuông ‘ Bắc bán cầu cô đơn’ vang lên
_ Alô! Gì á Lan, mày gọi dt cho tao làm gì không làm việc mà trốn gọi hả? Không sợ bị đuổi hả?- tôi hỏi.
_Tao có lòng tốt gọi điện báo cho mày tin mừng mà mày nói thể hả. Vậy thôi- Lan hờn dỗi nói.
_Ôi! Bạn hiền, tao không biết mà. Xin lỗi mày mà đừng giận.- Tôi dỗ nó.
_Thôi được lần này tao tha cho mày. Mày nghe cho kĩ
đây: “ Mày đã đậu vào công ty tao rồi” hahahaha vui chưa.- nó hét lên
như chính nó đậu vậy áh.
_Thật hả? Tao được vào rồi sao? Yeah vậy là ngày nào
cũng đựơc ăn ngon rồi. Tạ ơn ông trời thương xót cho người khốn khổ như
con. Nè Lan, tý mày về sớm qua nhà tao ăn mừng nha.- Tôi háo hức nói.
_Ok, có lộc ăn mà không phải bỏ tiền thì ok liền. Vậy nha, tối gặp.Bye- Lan nói.
_Bye.
Trong long vui sướng không thể tả được. Nghĩ rằng ông
tổng tài kia sẽ không tha cho mình vậy mà ông ấy lại nhân từ như thế quả là người tốt. Tôi thầm cảm kích anh ta.( nhưng cô ấy đâu ngờ rằng anh
Boss lớn của chúng ta muốn cô vào công ty để dễ hành hạ đâu. Thật là
không may mắn).
Tối hôm đó, tại sân vườn thơm ngát mùi thịt nướng có 2
cô nương đang say sưa ăn uống mà không biết rằng mai sẽ là ngày định
mệnh của mình.
_ Nè Trân, mày ăn uống ít thôi cận thận mai dậy không
nổi lại đến trễ sẽ bị phạt đó.- Lan vừa ăn vừa nhắc nhở cô gái hậu đậu
là tôi.
_Mày yên tâm đi tao biết rồi mà- tôi khẳng định chắc chắn.
…Vậy mà sang hôm sau, một buổi sáng tuyệt đẹp, chim hót líu lo, cây cối vui mừng chào buối nắng mai xinh đẹp thì một giọng hát
hay đến nỗi chim bay loạn chó chạy điên cuồng thoát khỏi, cây cối như
muốn bức khỏi đất mẹ. Chắc các bạn đã biết đó là ai rồi phải không. Đó
chính là Trân Trân, cô nàng mà hôm qua đã chắc chắn sẽ không đi trễ mà
giờ đây đã vắt chân lên chạy cùng với chiếc xe đạp tội nghiệp. Chạy đến
công ty, cô vứt ngay chiếc xe đạp ngoài cổng không thương tiếc, chạy với tốc độ như tên bay vào phòng nhân sự nhận công việc.
_....hộc…hộc… Xin lỗi tôi đến trễ- cô như không thở nổi nữa.
_Cô Tiết Trân Trân lần đầu đi làm mà đến trễ vậy nên xử cô như thế nào đây- một giọng nam vang lên. LÀm tôi lạnh thấu sương.
_Dạ đây là lần đầu đi trrễ mong đừng phạt tôi huhuhu-
Tôi dở trò nước mắt cá sấu ra và ngước len thì đứng hình tại chỗ, nuốt
nước miếng xuống, ặc…ặc đó là TỔNG GIÁM ĐỐC ĐẠI NHÂN của tôi. LẦn này
thì chắc toi mạng rồi.
_CÔ còn không mau vào chỗ xếp hàng ah- một giọng nữ đáng sợ nữa vang lên.
_ Dạ- tôi nói. Nhìn cái cô gái vừa nãy quát tôi trông
rất xinh đẹp, ăn mặc quyến rũ không ai cưỡng lại được. Tôi nhìn vào đôi
mắt cô ấy là biết ngay cô ta thích Boss đại nhân rồi( vì tôi rất biết
đoán tâm ý của người khác mà hehehe). Đang tự cười một mình thì
_ Cô Tiết Trân Trân sẽ làm việc bên bộ phận văn phòng
của TỔNG GIÁM ĐỐC , mời cô lên lầu 24 để nhận công việc- Giọng nói có
pha lạnh lùng, ghen ghét của cô gái xinh đẹp .
_ Vâng ạ- Tôi không giám phản bác lại sợ bị đuổi chứ sao.
Đi trên cầu thang máy chỉ còn tôi và BOSS Đại Nhân.
Không giám đến gần phải cách xa nửa mét cho an toàn tính mạng. Bỗng
giọng nói vang lên
_ Cô hay thiệt lúc mới gặp tôi cô ghê lắm mà sao giờ đây lại im thế- anh ta mỉa mai tôi.
_Lần trước không biết đó là phòng mà Ngài giấu đồ ăn
nên đã mạo phạm. Thành thật xin lỗi và sẽ giữ bí mật đến cuối đời về
Ngài thích ăn vặt a- Tôi run sợ trả lời. Đầu Đại BOSS như bốc khói vậy.
LÀm tôi sợ đến muốn nhảy lầu luôn.
May mà vừa lúc thanh máy vừa mở nếu không thì cái mạng
của tôi khó đỡ rồi. Bước nhanh ra thang máy để đảm bảo tính mạng. Thở
phào nhẹ nhõm mà không biết đằng sau là một bong ảnh của quỷ XaTăng đang muốn nuốt con mồi là tôi.
_ Cô giỏi lắm chờ đi thời gian còn dài mà- Anh ta cười như không cười nói.
Bước vào căn phòng của Đại BOSS thật làm người ta
choáng trước một phòng đẹp nhưng lạnh như băng này. An tọa trên bàn làm
việc của mình với bảng hiệu “ Tổng Giám Đốc Thiên Vũ Phong” anh ta sai
bảo tôi
_ Cô hãy đánh máy hết tài liệu này trong vòng 2 tiếng để chuẩn bị cuộc họp sau giờ ăn trưa.
_ Dạ nhưng chỗ ngồi của tôi ở đâu ạ?- Tôi hỏi.
_Bên kia có cái bàn trống ngồi tạm đi mai sẽ có người mang bộ bàn ghế cho cô- anh ta trả lời
_Nhưng chẳng lẽ tôi phải làm việc cùng phòng với Ngài ạ- Tôi gặng hỏi sợ rằng nó là sự thật.
_Chẳng lẽ phải vì cô mà công ty phải tốn tiền xây them phòng cho thư ký a- anh ta nói giọng không mấy kiên nhẫn.
_Dạ không a. Tôi đi làm việc đây a.- Tôi nhanh chân
khiêng đống tài liệu cao như núi đi làm chứ không muốn đối diện với BOSS đâu.
Thật là mệt mà đánh máy điên cuồng muốn gãy cả cái tay mà chỉ mói xong có 1/3 đống núi àh làm sao kịp để đi căngtin đây.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT