Cánh cửa căn phòng cuối cùng được bật mở, nhưng trong phòng cũng không
có ai, mọi thứ hoàn toàn yên ắng… chiếc giường vẫn gọn gàng như bình
thường. Nhìn sơ bộ tổng thể, Bình và Phương có thể tuyên bố Kiên và Mai
đã “tẩu thoát” khỏi lầu 15 này. Kiếm nãy giờ không biết đã kiếm bao
nhiêu phòng rồi, 2 cô bạn đã mệt nhừ và không còn hung hăng, sung sức để mà chạy hết góc này tới góc nọ nữa. Lê thân lững thững tới hai tủ quần
áo, mỗi đứa mở một tủ, bên trong vẫn trống không… Phương và Bình nhìn
nhau, chợt cười thật tươi, gương mặt tràn đầy sức sống được tô nét thêm
vài giọt mồ hôi đang ôm sát gò má hai cô bé mà chảy xuống…
Hình ảnh này đã được Long và Tự thu lại không sót chi tiết nào, nhìn
thật kỹ, thật chi tiết để mà nhớ, tối đem ra ngắm nhìn trước khi bước
vào giấc ngủ. Không nói nhau lời nào, 2 cô bạn chạy ù ra cái giường đôi
giữa phòng, nhảy cái oạch lên giường nằm….
Lúc này mới để ý, nhiệt độ căn phòng bỗng dưng mát hơn hẳn lúc mới vào…
Tinh ý hơn một tí, Tự dễ dàng nhận ra lúc họ bước vào căn phòng này thì
nhiệt độ đã không như những căn phòng khác.
Inter Continental có thể được xem là khách sạn áp dụng những công nghệ
hiện đại nhất. Điển hình nhất là hiện tại trong căn phòng này… hệ thống
máy lạnh tự động.. tự khởi động khi có khách vào phòng và tắt khi khách
rời khỏi phòng… Nó gần như là một bóng đèn cảm ứng. Hơn thế nữa, hệ
thống máy lạnh của từng phòng còn có bộ cảm biến nhiệt… toát ra từ cơ
thể của khách trong phòng, từ đó làm căn cứ mà tự điều chỉnh nhiên độ
phù hợp nhất.
Lúc bước vào phòng, Tự có thể dễ dàng cảm nhận được không khí mát lạnh
tương đối dễ chịu… chứng tỏ trước khi họ bước vào thì đã có sẵn người ở
trong này….. Tự tin với suy đoán của mình, Tự cười đắc chí và tự thấy
suy nghĩ của 2 cô nhóc đang lăn lộn trên giường kia thiệt là quá đơn
giản…. Tuy lớn tuổi hơn Kiên, nhưng xem ra… 2 cô bé này còn ngây thơ hơn nhóc Kiên nhiều.
Với vai vế là con trai của chủ tập đoàn hệ thống Highland Coffee… Long
đã từ lâu được huấn luyện trải qua những khoá đào tạo khắt khe, làm quen với môi trường nhà hàng, khách sạn (đối với Long thì là chuyện nhỏ như
ăn đậu hũ, chỉ việc bỏ miệng và nuốt) … nên việc bày trí một căn phòng
đối với Long là không có gì xa lạ. Lúc 2 nhỏ nhảy lên cái giường, Long
đã tinh ý nhận ra một góc phải của giường… được gấp lại không chuẩn.
Nhân viên khách sạn này không thể vô ý tứ như thế được, trừ khi người
gấp không có thời gian kịp để sửa. Nghĩ xa hơn một tí, Kiên là em họ của Phong… cũng là một con át chủ bài trong hệ thống khách sạn bên Anh
quốc, vì thế việc trải giường đối với nhóc này cũng không xa lạ gì… Hả
hê với suy nghĩ của mình, Long ngước lên…
- 2 người đó chắc chắn ở trong phòng này – Tự và Long đồng thời tuyên bố
2 cậu chàng ngạc nhiên nhìn nhau rồi cùng cười “hahahaha” làm cho 2 nhỏ
nào đó ngất ngây vì nụ cười …. nhưng rồi chợt nghĩ “người ta không phải
dành cho mày, tỉnh mộng” , nhanh chóng lấy lại tinh thần….. 2 đứa nhìn
nhau, rồi chạy vụt vào phòng tắm, không kịp để Long và Tự kịp hiểu. Vội
chạy theo 2 nhỏ
- Không được mở cửa - Long và Tự cùng hét lên
- Cạch – Đã muộn mất rồi …….
“bụp” – Một khoảng không đen òm vây lấy tầm mắt của Bình…. cô cảm thấy
cơ thể bị chao đảo và rồi “Bịch” … cô biết mình đã té nhưng lại không
biết tại sao không thấy đau, ngược lại, lại có cảm giác âm ấm, mềm mại…
“Thịch thịch thịch” – Bất giác Bình đỏ mặt khi nghe được tiếng tim ai đó đang đập rất nhanh và mạnh trong lồng ngực… đồng thời một bàn tay nào
đó đang nhẹ siết chặt lấy cái eo của mình @@
Phòng tắm khá rộng nên có thể đủ sức chứa được 6 người ở mọi tư thế.
Đang ôm hôn Mai say đắm, bàn tay cậu đang định sờ soạng lung tung thì
cánh cửa được mở tung ra… giật mình quay lại đằng sau thì cậu được chiêm ngưỡng cảnh cũng như tình… có 2 không 1 trên đời. Bình vì bị Tự kéo
giật lại đằng sau nên mất trớn ngã té, Tự thấy vậy vội ôm đỡ lấy Bình
nên cả hai đã té xuống nền gạch và Bình nằm trên Tự…. Còn Long thì đang
đẩy sát Phương zô tường. Lấy ưu thế về chiều cao Long che hẳn tầm nhìn
của Phương, không cho cô bạn trong thấy cảnh 2 nhân vật kia đang âu yếm. Nhưng thực chất là không muốn Phương thấy cảnh nửa thoát y của Kiên..
*Ec, ghen gì mà dữ vậy, nhóc Kiên mà cũng đi ghen*
Thấy tình cảnh không có gì bất lợi cho mình, Kiên tiếp tục ôm hôn Mai…….
- 2 đứa mau dừng lại, thay đồ chỉnh tề rồi đi xuống sảnh đợi bọn anh – Tự lạnh lùng căn dặn…
- Muốn làm gì thì lần sau làm tiếp, nhớ là phải tắt hết điện thoại – Long còn “chỉ dạy” thêm
Bình và Phương tức lắm, định ngước mặt ra **** Kiên một trận nhưng đều bị Tự và Long ngăn cản
- Em mà còn cố gắng nhìn thì đừng hỏi tại sao tôi cưỡng hôn
Không hẹn mà cùng, 2 chàng trai cùng hét lên, làm câu nói vang vọng
trong không gian buồng tắm nho nhỏ, bất chợt làm má 2 cô gái ửng hồng
…..
Kiên và Mai nhẹ nhàng rời khỏi phòng, chợt có tiếng cười khúc khích rồi to dần, to dần
- hihihi, hehe, hahahahahaaha
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT