- là 2 con này đây? Sao nhỏ kia, định làm gì tụi này? Mày đối xử với bạn
bè kiểu đó hả? Mày về nước được mấy ngày rồi, vậy mà lại trốn tụi tao? _ Bình vừa tức tối vừa nói
- Còn thuê phòng trọ ở riêng nữa chứ, thật là … không xem tụi tao là bạn chí cốt sao? – Bình tức tối bao nhiêu thì Phương cứ giọng đều đều bấy
nhiêu, chỉ có nó hiểu bão tố khi nào đến mà thôi
- thôi thôi, 2 má ơi, trời đánh còn tránh bữa ăn, 2 má cho con ăn xong
nốt bữa sáng này đã – nó nói nhẹ nhàng để hạ hỏa 2 con bạn
về phía đối diện, 3 tên tròn mắt ngạc nhiên vì lần đầu tiên trên quả đất này có 3 đứa con gái không thèm đếm xỉa đến sự tồn tại của 3 đứa tụi nó – vì thực tế, tụi nó là mẫu người lí tưởng của nhiều cô gái, đang không biết làm gì cho khỏi quê – vì 2 bên đang kình nhau, càng không thể lủi
đi chỗ khác, vì có nhiều người đang nhìn tụi nó. may thay là Tự kịp thời lên tiếng:
- Ủa, đây là bạn của em hả Bình? – Tự tươi cười nói
- hả, mày quen con nhỏ này sao Tự, tao nhớ đây đâu phải gu của mày? – long vừa nhăn nhó vừa nói
- tôi thấy anh đây mắt bình thường đó, còn anh đi khám mắt đi là vừa, hứ! – Phương đốp chát, trả đũa giùm con bạn.
- thôi, ngưng chiến tranh lại xem nào. đây là em gái của bạn-gái-của-tui!!! được chưa?
“hả” – 4 người kia đồng thanh há hốc!!! chỉ có Tự và Bình là bình thường. không thèm đếm xỉa đến tình trạng của họ.
- mà anh quen bạn em hả anh Tự?
- Không, tình cờ thui ah, nhỏ này quen thằng này nè, không phải 2 anh đâu!!
Chỉ chờ có thế, Long nhanh miệng nói mọi người zô bàn rồi lon ton chạy
đi mua thêm 2 phần ăn. vừa về, tên này mở miệng nói: “mong 2 cô bé XINH
ĐẸP bỏ qua cho anh cái tội CÓ MẮT MÀ NHƯ MÙ của anh lúc nãy”, vừa nói
Long vừa nhấn mạnh từ xinh đẹp cho Phương nghe. Phương nghe mà tức đến
mắt nổi đom đóm, định lên tiếng cãi lại nhưng Bình đã lên tiếng giảng
hòa: “thôi thôi, mình ăn đi, tao cũng đói rùi Phương ơi”
6 người ngồi một bàn mà cứ như hai thế giới. tình hình là thế này, 4
người kia thì vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả, Long và Phương cứ thế mà cãi lộn, khổ cho Bình và Tự, phải làm người giải hòa và tìm chủ đề nói
chuyện để không có chiến tranh nữa. Còn nó và hắn thì đúng là 2 thế giới nhưng lại trong một thế giới – thế giới im lặng, nó thì cứ cắm cúi gặm
đùi gà và cánh gà, còn mút mút tay nữa – thói quen của nó – giống slogan của kfc: vị ngon trên từng ngón tay.
hắn nhìn nó ăn thì không thể ăn nổi nữa. hắn chìm dần vào dòng suy nghĩ và vô thức ngắm nó một cách “trắng trợn” nhưng nó vẫn ăn bình thường,
hắn dẫn nhận ra nó rất dễ thương, đôi má phúng phính, mái tóc ngang vai
tô thêm nét duyên, cá tính cho nó.
nó đặc biệt và rất lạ, trong mắt nó hắn không bằng miếng đùi gà, tự
nhiên hắn cảm thấy ghen tị với miếng … đùi.. gà. nó rất thú vị, hắn muốn biết nhiều về nó hơn, nó là người đầu tiên không bị hắn tác động, hầu
hết các cô gái ngồi gần hắn trong cự li một mét là đã không thể ăn một
cách ngon lành thế được (vì mải ngắm trai đẹp), vậy mà nó lại rất thoải
mái trong khi 2 người ngồi gần nhau trong cự li 0,5 m (0.5 m là không
gian riêng tư, cá nhân bao quanh mỗi người).
- hey, anh gì ơi? anh còn ổn chứ? sao cứ nhìn nhỏ bạn tôi như muốn nuốt
chửng vậy? – Phương quơ quơ tay trước mặt hắn. Hắn choàng tỉnh, đang
chưa biết cãi lại làm sao thì tên Long nhảy vào cứu cánh.
- ê, tối qua mày thức khuya lắm phải không? sorry mày vì gần đây không
đưa tụi mày đi bar được, nên tiêu chuẩn ngắm nhìn cũng bị giảm phải ko? – Long tỏ vẻ lo lắng và hối lỗi hỏi hắn
- ê, anh kia, làm gì mà động chạm đến bạn tôi vậy? bọn anh là đồ con
trai hư hỏng, chỉ biết chơi bời, trong đầu mấy anh thì nghĩ tới gì,
không lẽ chỉ có bar, vũ trường và gái thôi sao? thật đúng là – Phương
vừa tức tối, vừa **** Long, Phương là vậy, chỉ cần đụng chạm hay hạ thấp bạn của mình thì Phương sẽ như vậy
Thấy vậy, Bình vội can ngăn vì dù gì cũng có anh Tự - bạn trai của chị
mình, nên can Bình. Long thì đúng là ngớ người thật, lần đầu tiên có một đứa con gái dám mắng xối xả vào anh như thế. Đang trong lúc nước sôi
thế này, nó đột nhiên ngước lên nói “ăn xong rùi, về không 2 you?”. Chớp lấy cơ hội, Bình kéo tay Phương cùng nó ra về, trước khi về không quên chào anh Tự, chỉ có anh Tự thui.
- anh hãy đợi đấy, tôi sẽ cho anh biết tay, dám nói bạn tôi thế sao? – Phương kiên quyết
- ui, sao anh Tự lại có bạn như thế, còn đi bar nữa, về méc chị hai mới được – Bình nghĩ
- công nhận gà ngon thiệt, hình như lúc nãy có ai đó muốn giết mình hay
sao mà nhìn mình chằm chằm, thôi kệ, không quan tâm, chiều nay làm gì
đây? – Nó ngây thơ mà nghĩ thế
3 đứa, 3 suy nghĩ, nhưng cùng đích đến là nhà nó. 3 đứa nó bắt đầu
xuống lầu 3, lúc đó cũng có 3 cặp mắt nhìn theo bóng dáng “nhỏ xinh” của 3 đứa.
- nhất định phải trả thù con nhỏ này, không thể bỏ qua, dám hạ nhục mình thế hả? rồi cô sẽ phải đau khổ bé àh? – Long cười nhạt như vừa nghĩ ra
kế gì đó hay lắm.
- nhóc Bình này cũng dễ thương nhỉ? ah, hay là mình ….? – Tự cười to một tiếng như hiểu ra được điều gì, làm Long giật mình, nhưng rồi cũng mặc
kệ
- Cô nhóc này dễ thương thật, nực cười, mình lại không bằng miếng đùi gà trong mắt nhỏ sao?? – hắn thất vọng cười buồn.
“Có lẽ em đã cuốn hút tôi từ giây phút đó”
Vừa về đến phòng trọ, nó liền bị 2 nhỏ bạn tra tấn bằng những cực hình “man dã” mà chỉ có những girl ở chung phòng trọ hay ktx thường chọc nhau. vì không thể chịu được nên nó đã khai ra tất tần tật, những ngày qua làm
gì, đi đâu, ăn gì, mấy giờ ngủ, gặp ai, có gì xảy ra ko, nói chung là
tường thuật lại tất cả, ko bỏ gì hết. vì vậy chuyện tông hắn tại lãnh sự quán, 2 nhỏ bạn của nó biết lun.
- tụi mình sẽ làm thế này, thế này rùi thế này, okie?? – phương hí hửng sau khi đã vạch ra kế hoạch
- uhm tao thấy được ah, mày thông minh thật áh phương? – nó tấm tắc khen
- nhưng tao thấy kế này hơi con nít, ah, nhớ nhẹ tay cho anh Tự, tao thấy anh ấy hiền hơn 2 tên kia? được chứ? – Bình năn nỉ
- ok! – 2 đứa còn lại đồng thanh.
và kế hoạch bắt đầu. hôm sau, Phương với Bình đi đăng kí học tất cả các
lớp mà nó đã đăng kí để học chung. tụi nó còn rủ nhau học bơi vào buổi
sáng nữa. cùng lúc đó, tại phòng quản lí nhà VHTN, có 3 chàng trai ở
trong đó, trao đổi điều kiện gì đó
- cháu sẽ đồng ý dạy ở đây với điều kiện cháu sẽ dạy lớp này, và có 2
người này làm phụ tá – tên đó nói, tuy tự xưng mình là cháu nhưng thực
ra hắn đang “ép buộc” người kia thì đúng hơn
- được, bác đồng ý, nhưng tại sao? lớp hiện tại có vấn đề gì sao?
- không có gì, chỉ là như thế. bác cũng không cần biết đâu.
- ê, lớp có nhiều girl xinh không? học nhảy chắc là quần ngắn, áo ba lỗ đúng không mày? – tên thứ 2 hỏi tên thứ 3
- tao không biết mà cũng không quan tâm đâu, tao có rồi – tên thứ 3 dửng dưng đáp lại làm tên này cụt hứng.
3 tên này không ai khác chính là Phong, Long và Tự. Xong đâu vào đó, 3
tên bước ra ngoài, cùng lúc đó, 3 đứa này bước vào. 2 bên gặp nhau ở
cổng. Nhỏ Phương thì cực kỳ bực mình vì không hề muốn gặp tên Long lúc
này, đang vui vẻ nói chuyện, gặp tên này thấy cụt hứng. còn Tự thì nở
một nụ cười bí hiểm. Nó thì không có phản ứng gì với hắn. nó đi qua hắn
luôn. Hắn quá đỗi bất ngờ, chẳng lẽ nó ghét hắn tới mức độ đó sao?
- “tôi sẽ làm em từ từ yêu tôi, nhóc àh! ‘Hắn cười nhạt mà suy nghĩ, ngay sau đó:
- Em Đinh Ngọc Trúc Quyên, học lớp nhảy hiện đại ca 1 từ 5h15 đến 6h15
các buổi 3,5,7. Em Đinh Ngọc Trúc Quyên, học lớp bóng rổ ca 1 từ 5h30
đến 7h, các buổi 2,4,6.
- ê, đó là bạn em mà? – Bình ngạc nhiên hỏi hắn nhưng lại nhìn Tự
- hả? đó là thẻ vào lớp của tui mà? sao anh có được nó, tôi bị mất tìm
mấy ngày nay. không lẽ anh lại ăn cắp, nhưng có tên tôi rồi, anh có ăn
cắp cũng không dùng được đâu. mau trả lại tôi đây? – Nó cố tình ****
khéo hắn nhằm chọc tức hắn cho hả dạ. nhưng ngược lại với dự đoán của
nó, hắn không tức giận, ngược lại còn cười nói với nó:
- hôm gặp em tại lãnh sự quán, em làm rơi, tôi nhặt được nhưng chưa có
cơ hội trả. xin lỗi cô bé. – hắn vừa nói, vừa cười, đưa tay ra trả cho
nó.
trông hắn bây giờ không khác gì thiên thần. Nó ngớ người ra như tượng,
không những nó mà 4 người kia cũng vậy. lần đầu 2 thằng bạn thân thấy
hắn hiền đến thế, 2 cô bé kia cũng không khác gì.
- chúng ta sẽ còn gặp lại, cô bé của tôi – hắn cúi người xuống, thì thầm vào tai cô bé, sau đó hôn nhẹ vành tai cô, cười mỉm một cái và quay
người bỏ đi.
- gặp … gặp … lại sao? không có đâu? mơ đi đồ sát gái!!
hơi thở nóng hổi của hắn phả vào tai, má và cổ của cô bé, làm cho cô bé
cứng người, trong cơ thể như có dòng điện chạy qua, nó có cảm giác tê
tê. đôi má phúng phính lúc nãy đã biết đâu mất nhường chỗ cho đôi má đỏ
như gấc, càng ngày càng đỏ. Đây là lần đầu tiên có một thằng con trai ở
gần nó như thế. đã vậy, còn kiss tai nó nữa chứ. nó không hiểu tại sao
lại thấy tê tê, nó bắt đầu cảm thấy bực bội vì không hiểu CHUYỆN GÌ THẾ
NÀY!?! THẬT BỰC MÌNH !?!
Nhưng chuyện tương lai ai mà ngờ được. Rắc rối – có thể gọi là thế, bất
ngờ - một chút cho cuộc sống thêm bất ngờ, thú vị - có lẽ, hạnh phúc –
chắc chắn, đau khổ - không bao giờ tách khỏi hạnh phúc, tất cả bắt đầu
nhấn nút Start kể từ khi đôi môi đó chạm vào vành tai đó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT