Mọi người hò reo chờ câu đồng ý của cô gái. Nhưng đúng lúc Sa định mở miệng thì tinh thần thể thao của Bun chỗi dậy , cậu liền cầm tay nhỏ rồi chạy đến đài
phun nước. Nói thì nói vậy thôi chứ thực ra là cậu sợ nó từ chối thẳng
thừng thì còn gì là công tử hào hoa Mã Tư Văn nữa.
Tiếng nước phun ào ào cùng hơi gió lạnh của buổi tối thật đối lập với chiếc váy mỏng Sa đang mặc.
Tuy vậy nhỏ vẫn không cảm thấy lạnh, vì có một người đang truyền hơi ấm cho nhỏ.
Bun dừng lại. cậu dựa lưng vào thành đài, thở hổn hển. Trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi nhỏ, chảy đều trên gương mặt tuấn tú.
Sa nhìn cậu, rồi hấng những giọt nước trong vắt, mát lạnh. Nhỏ cười. Nụ cười thật đẹp.
- Sợ bị từ chối đến vậy sao?
Vòi nước phun từng đợt mạnh mẽ, nhưng không thể nào át đi được tiếng nói của người con gái đó dù nó rất nhẹ. Bun đông cứng người, kéo tay nhỏ
chạy đúng là một sự lựa chọn đúng đắn.
- Ừ!
Giọng nói của cậu có chút đùa, có chút tức tối. Nhỏ bật cười, nắm bàn tay lại để nước chảy xuống khuỷu tay.
Bun lấy khăn mùi soa lau mồ hôi, nhìn nhỏ đang thư thả nghịch nước khiến cậu đột nhiên bức bối.Bỗng, gương mặt cậu trầm tư. Nếu cậu không kéo
tay nhỏ đi thì nhỏ sẽ nói gì?
- Lúc đó.....em định nói gì vậy?
Sa lại cười, đôi mắt lam ngọc giống như tróng suốt. Nhỏ quay ra và....vẩy nước vào người cậu.
- Có mát không?
Bun nhăn nhỏ, hỏi buồn cười. Vẩy nước vào người khôn mát thì ấm à? Nhưng cái này thì liên quan gì đến việc câu trả lời của nhỏ chứ? Aissssss,
không phải là lại ẩn dụ chứ. Học, học hoài. nói chuyện cũng học.
Nhìn gương mặt méo mó của Bun nhỏ đưa tay xoa xoa đầu cậu như đứng trước amựt nhỏ la fmột đứa con nít vậy.
- Cố mà hiểu đi nhé!
Rồi nhỏ bước đi, trên môi vẫn đọng nụ cười. Cuộc sống cũng tươi đẹp đó chứ nhỉ?!
---o0o---
Một buổi sáng mùa thu.
Trời nắng đẹp lạ lùng. Gió nhè nẹh thổi qua khiến cho tâm trạng ai cũng
vui và con heo anò đang ngủ nướng thì chẳng muốn thức giấc. Và bạn trai
của con heo đó sẽ pahỉ gọi hàng trăm lần đê rồi nghe tiếng tút bên đầu
giây chứng tỏ chiếc dế yêu đã được ôm gọn vào tường.
Và con heo đó không ai khác ngoài Sunny.
Nhỏ vẫn vùi đầu vào chanư ấm trong khi đã 7 giờ kém 20. Sáu chiếc đồng
hồ báo thức đã được chu du trên không trung từ mười phút trước.
Đang chìm trong giấc chiêm bao thì có kẻ nào đó giật phắt chiếc chăn của nhỏ rồi hét inh ỏi lên .
- SUNNY! EM CÓ BIẾT BÂY GIỜ LÀ MẤY GIỜ KHÔNG HẢ?
Sunny quơ quơ tay tìm chăn nhưng mãi không thấy, nhỏ nhăn nhó hé một mắt ra thì suýt đứng tim. Jun đang khoanh tay đanừg đằng sát khsi nhìn nhỏ. Sunny liền đi đến rồi ôm Jun một cái.
- Ôi! Ông xã thân yêu! Chào buổi sáng!
Sau đó vơ cái chăn và.....ngủ tiếp.
Jun thở hắt ra một cái, anh đi đến giường của nhỏ kéo chăn của Sunny.
Nhưng chị sy đã phòng thủ trước, nên hai bên cứ gianừg co amĩ. Cuối cùng chẳng ai thắng mà Sunny mạnh dạn....kéo Jun xuống giường. Nhỏ dụi dụi
trên vật gì đó mềm mềm rồi ngủ cho hết giấc.
Jun đơ mất vài giây. Sau khi đã lấy lại được tinh thần thì..anh cũng ôm
nhỏ và ngru luôn. Học à? Hcọ không sướng banừg ôm bà xã mà ngủ nhé!
Nắng vẫn dịu dàng trên con đường, nơi đâu nanứg cũng ghé qua nhưng chẳng thẻ nào giữ được.....
Lớp học ồn ào, những chiếc máy bay giấy thi nhau bay qua bay lại. Mốt mới của lứop anỳ là...phi máy bay.(=.=)
Nắng chiếu qua khung cửa, hắt vào lớp màu sắc rực rỡ. Những
chiếc lá me bay bay nhưu những bông tuyết màu xanh kì lạ.
Mặc kệ lớp học đang trở thành bãi rác hay khung cảnh buổi
sáng nên thơ, Bun vẫn gậm cây bút bi, mắt nhìn chằm chằm vào
tờ giấy trước mắt. Nghxi là gi? Nghĩa là gì? Nghĩa là
gì?????????????????????????????????AAAAAAA! Ai nói cho tôi biết
với.( cho tar tiền đê tar nói choa^^)
Shin hôm nay đến sớm hưon mọi khi, là do có nó dọa cắt c.... nên hắn mới chịu từ bỏ chiếc chăn ấm áp mà đi đến trường. Nhưng
giờ thì gương mặt hắn tươi roi rói, còn nó thì bí xị như bánh bao thiu.
Tại sao ư? Nó đang bị lợi dung a. Cái tên nào dám kéo nó xuống giường rồi c-ư-ỡ-n-g hôn nhiệt tình giờ lại giở cái thói ôm
eo người ta thế này, đúng là đồ lưu manh mà.
Híc, sao mình lại yêu cái tên biến thái không biết nữa.
- Sao mặt em bí xị vậy?
- Không phải nhờ phúc của anh à?
- Ơ?- Hắn tỏ vẻ ngạc nhiên- Anh á? Anh làm gì em cơ?