Sau khi lấy rượu ra, Yuri thì ngồi uống hết ly này tới ly khác. Còn hai nàng nhìn Yuri lo lắng rồi hỏi Leon một số chuyện. Sau khi hỏi chuyện Leon xong hai nàng mới uống hết ly rượu thứ hai mà Yuri đã uống đến ly thứ 5. Sau đó hai nàng quay ra chỗ cô, cùng lúc đó co quay mặt nhìn ra sàn nhảy và bỗng rơi nước mắt và nói nhỏ “Anh hai”. Theo phản xạ cô chạy ra sàn nhảy tìm người con trai mà cô vừa nhìn được. Hai đứa bạn nhìn cô thì đã biết cô đang nghĩ gì và nhìn thấy gì, hai người thở dài vội chạy theo Yuri xuyên qua đám người trong sàn nhảy. Còn Yuri nước mắt cứ chảy dài rồi cô chạy một cách vô thức khi tuyệt vọng không tìm thấy cô đã đâm vào một người con trai. Người con trai cất tiếng hỏi, thì ra người cô đâm chính là Yuu:
- Cô không sao chứ.
Cô ngẩng mặt lên mà nước mắt vẫn chảy dài rồi trả lời cách lạnh lùng:
- Tôi không sao.
Người con trai nhìn cô ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt cô và nghĩ rằng nếu không có chiếc mặt nạ này che lại thì có lẽ khuôn mặt cô lúc này trông còn đẹp hơn nữa. Bỗng lúc đấy, hai nàng nhìn thấy Yuri vội nói:
- YURI.
- Cậu không sao chứ ? Chúng ta về thôi. Rina nói.
- Thôi, không nói với hai đứa mày nữa. Nhưng tao chắc chắn tìm được ba cô gái ấy, đặc biệt là cô gái tóc màu tím đen. Yuu nói đến đây cười và chắc nịch.
- Ha, đúng là mày. Shun nói.
- Thôi kệ nó đi Shun.
Bỏ qua chuyện ở quán bar, sau khi về biệt thự Angel, Yuri dường như kiệt sức cô lao luôn lên giường ngủ. Hai con bạn nhìn mà đau lòng.
6 ngày sau
- Ê, các cậu, đi shopping không, tiện thể sắm luôn đồ dùng học tập nữa, ngày mai đi học rồi. Rina nháy mắt rồi hỏi.
- Cô nhìn thế này mà không sao à. Mắt cô để đi đâu thế. Có bị mù không.
Karen tức quá cũng ngẩng đầu lên và nói lại:
- Chẳng phải là tôi đã xin lỗi anh rồi sao. Anh là con trai sao nhỏ mọn thế. Mà anh bảo ai mù ?
Khi Karen ngẩng mặt lên anh rất ngạc nhiên, nhưng vì anh có lòng tự trọng cao nên anh cũng nói lại:
- Cô… cô… Cô nói ai noí ai nhỏ mọn.
- Nói anh chư ai, bộ tai anh điếc à. Tội nghiệp đã xấu lại còn điếc.
- Cô… cô…
- Cô sao con, cô đẹp quá phải không ? Cô biết rồi không cần con phải nói đâu, mà con đã xấu còn bị cà lăm nữa. Karen nói rồi cười đắc thắng.
- Cô… cô được lắm. Từ trước tới nay chưa ai dám nói tôi thế đâu.
- Thì sao ? Vậy cứ cho tôi là người đau tiên đi. Cô lần nữa lại cười đắc thắng.
- Anh Shun à, kệ nhỏ đi mình đi thôi. Con nhỏ đi với anh lên tiếng, thì ra anh tên Shun
- Thôi tôi cũng chào anh sao hôm nay ăn gì mà xui thế không biết, tự dưng gặp con tinh tinh xổng chuồng. Karen hậm hực nói.
- Cô.. cô chờ đấy. Shun tức quá cũng hét lên rồi hậm hực bỏ đi và đi thay chiếc áo bị nàng làm bẩn.
Còn Rina thì sao nhỉ, cô đang trong siêu thị đi vòng vòng bỗng cô thấy cái đống bánh kẹo mà cô với hai nhỏ bạn thân thích, cô vội chạy lại và với lên lấy mãi mà không được. Bỗng có một cánh tay lấy giúp cô còn cô thì bị trượt chân rồi chới với ngã vào người con trai đó (híc nàng cao 1m73 mà không lấy được thì thằng kia cao mét bao nhiêu)
- Cô không sao chưa. Người con trai đó lên tiếng.
- Tôi không sao. Tôi xin lỗi anh có sao không. Rina vội đứng bật dậy mặt đỏ ửng nhìn người con trai đó rồi anh ta cũng đứng dậy
- Ah. Tôi không sao. Tôi tên Yuu còn cô tên gì ? Thì ra chàng Yuu nhà ta
Lúc ra quầy trang sức cô thấy một chiếc vòng cổ rất đẹp và hợp với mẹ cô. Cô đã mua nó và dự định khi nào mẹ cô tới biệt thự Angel sẽ tặng nó cho mẹ. Sau đó cô đi tiếp xem rồi tới quầy đồng hồ xem, bỗng cô thấy một chiếc đồng hồ, cô đứng khựng lại, ngạc nhiên rồi cô ngân ngấn nước mắt sau đó nước mắt cô lại chảy dài, chiếc đồng hồ đó đã gợi lại quá khứ của cô. Cô nói với người bán hàng cho cô xem chiếc đồng hồ đó đồng thời lúc đó cũng có một chàng trai muốn xem chiếc đồng hồ đó (chàng Yuu chứ ai). Yuri bỗng mở lời trướcmà trên mắt cô vẫn còn nước mắt:
- Xin lỗi anh, nếu anh muốn mua tôi sẽ để lại cho anh nhưng anh có thể cho tôi xem nó lại một lần không.
Yuu gật đầu bối rối rồi đưa đồng hồ cho cô xem. Anh đac rất ngạc nhiên và tự hỏi mình trên đời này có cô gái đẹp như thế ư. Yuri lại nhìn kĩ chiếc đồng hồ lần nữa rồi nước mắt cô cứ chảy dài, cô đã tự hứa với mình rằng sẽ không khóc nữa nhưng nước mắt cô cứ rơi ra. Sau khi xem xong cô đưa chiếc đồng hồ đó Yuu nhưng Yuu đã đẩy lại và nói với cô:
- Nếu cô muốn tôi sẽ nhường nó cho cô
- Cảm ơn. Cô trả lời xong rồi ra tính tiền.
Lúc Yuri đang tính tiền, Yuu nghĩ rằng lúc cô khóc trông thật giống cô gái đêm đó. Cô đang định đi thì Yuu kéo tay cô lại và hỏi:
- Cô có phải là cô gái tối hôm đó, vào 6 ngày trước tại quán bar Royal.
- Xin lỗi. Nhưng chắc anh nhầm rồi. Yuri trả lời mà không hề ngạc nhiên sau đó cô bỏ đi mà trên đường đi cô cứ ngắm chiếc đồng hồ.
Còn Yuu nhìn cô đi mà tiếc nuối. Rồi 1h sau Princess tập trung ở sảnh, ai ngờ Prince cũng tập trung ở đó. Karen sau khi gặp hai cô bạn cứ hậm hực về chuyện lúc nãy rồi kể cho hai cô bạn: