Quản gia đưa ba nàng lên phòng rồi đi xuống. Phòng của ba nàng nằm ở lầu ba và nằm cạnh nhau. Yuri là người vào phòng trước tiên. Còn Rina với Karen vẫn đứng trước cửa phòng mình nhìn Yuri đi vào, các cô biết tuy bề ngoài luôn mạnh mẽ nhưng trong lòng cô rất yếu mềm và các cô còn biết rằng sau khi vào phòng Yuri sẽ lại khóc lần nữa. Mỗi lần nhìn người bạn thân của mình khóc, các cô cảm thấy rất đau lòng. Sau khi Yuri vào thì các cô cũng vào. Đúng như các cô nghĩ, Yuri vừa vào phòng nước mắt đã chảy dài, cô cảm thấy nhớ “Anh hai”, nhớ ba cô, cô khóc rồi cũng ngủ thiếp đi. Hai cô nàng kia cũng ngủ nhưng chỉ đến 6h đã dậy rồi. Đến giờ ăn cơm, Rina vs Karen sang phòng gọi thì thấy cô đang ngủ mà trên mà trên má vẫn còn vương những giọt nước. Hai cô nhìn vậy thì cũng rất buồn, rồi Karen đến bên và goị cô dậy. Sau khi tỉnh dậy Yuri cũng xuống nhà ăn cơm cùng hai cô. A, tác giả tả sơ qua phòng ba nàng nhé. Phòng Karen có màu chủ đạo là màu xanh dương và có một bình hoa hồng xanh to đùng trên bàn í. Còn Rina màu chủ đạo là xanh ngọc bích và cũng có lọ hoa hồng xanh lá trong phòng. Còn phòng Yuri có màu chủ đạo là màu tím bạc và lọ hoa Lily được đặt trên bàn trong góc phòng. Sau khi ăn cơm xong, Karen ra ý kiến:

- Tối nay mình đi đâu chơi đi.

- Đi bar đi, ra bar Royal í, xem bang mình như thế nào. Yuri, cậu như thế nào ? Rina nói.

- Mình như thế nào cũng được.

Rồi ba nàng bắt đầu lên chuẩn bị. Karen mặc cái váy màu xanh dương bó sát người với đôi guốc màu xanh có đính bông hoa nhỏ, trên mặt có đeo mặt nạ có đính hình hoa hồng xanh. Rina mặc bộ quần áo bó màu xanh dương, đi guốc màu xanh lá cây nhưng thấp hơn của Karen tí (của chị Karen 8 phân cơ mà, chị Rina có 5 phân thôi, trên mặt cũng đeo mặt nạ có đính hình hoa hồng xanh lá . Yuri thì đặc biệt hơn một tí, tóc nàng được xịt màu tím đen, mặc váy màu tím bạc dài hơn váy Karen tí, đi đôi guốc màu tím 10 phân lận rồi đeo mặt nạ có đính hình hoa lily màu trắng. Rồi ba nàng lên chiếc xe màu trắng Audi của Yuri phóng đến quán bar. Bên trong quán bar Royal đang sôi động bật nhạc nhảy. Bỗng có tiếng đạp cửa “Rầm” làm cho mọi người đều dừng lại, thời gian như dừng lại khi ba nàng vừa vào Bar. Yuri vào trước rồi đến Rina và Karen. Chợt có một đứa trong quán bar hùng hổ đi ra và quát hỏi:

- Chúng bây có biết đây là địa bàn của ai không mà dám làm loạn ?

Yuri không nói để Rina và Karen đáp lại sự thắc mắc của tên kia. Rina lên tiếng trước:

- Có cần thiết phải trả lời không ? Rina nhếch mép cười

- Mày… Tên kia tức giận nói.

- Gọi quản lí mấy người ra đây xem nào ? Karen vừa nói cũng nhếch mép cười.

Bỗng có đứa con trai trạc tuổi ba nàng bước ra và tên kia nói

- Đại ca Leon, có đứa dám làm loạn nơi này.

- Vậy ư ? Ai dám to gan thế ? Bọn họ muốn chết à ? Người con trai tên Leon hét

- Leon nhìn cho kĩ chị là ai không chốc nữa bầm dập bây giờ. Karen nhếch mép cười.

Leon nhìn kĩ rồi reo lên:

- A! Chị cả, chị hai, chị ba các chị về khi nào vậy ? Lúc nãy cho em xin lỗi. Người này là người mới chưa gặp các chị nên không biết.

- Thôi được rồi, người không biết không có tội. Tiếp tục đi. Còn Leon ra đây chị hỏi.

GIỚI THIỆU NHÂN VẬT MỚI:Phạm Hoàng Việt (Leon): cũng đẹp zai phết, học cũng giỏi, tốt bụng, đàn em của Angel, đặc biệt rất trung thành, con trai của công ty Phạm Hoàng.

Bốn người ngồi xuống rồi Leon hỏi:

- Các chị uống gì ạ ?

- Như cũ đi, lấy loại mạnh nhất. Yuri lạnh lùng nói.

Sau khi lấy rượu ra, Yuri thì ngồi uống hết ly này tới ly khác. Còn hai nàng nhìn Yuri lo lắng rồi hỏi Leon một số chuyện. Sau khi hỏi chuyện Leon xong hai nàng mới uống hết ly rượu thứ hai mà Yuri đã uống đến ly thứ 5. Sau đó hai nàng quay ra chỗ cô, cùng lúc đó co quay mặt nhìn ra sàn nhảy và bỗng rơi nước mắt và nói nhỏ “Anh hai”. Theo phản xạ cô chạy ra sàn nhảy tìm người con trai mà cô vừa nhìn được. Hai đứa bạn nhìn cô thì đã biết cô đang nghĩ gì và nhìn thấy gì, hai người thở dài vội chạy theo Yuri xuyên qua đám người trong sàn nhảy. Còn Yuri nước mắt cứ chảy dài rồi cô chạy một cách vô thức khi tuyệt vọng không tìm thấy cô đã đâm vào một người con trai. Người con trai cất tiếng hỏi, thì ra người cô đâm chính là Yuu:

- Cô không sao chứ.

Cô ngẩng mặt lên mà nước mắt vẫn chảy dài rồi trả lời cách lạnh lùng:

- Tôi không sao.

Người con trai nhìn cô ngạc nhiên khi nhìn thấy khuôn mặt cô và nghĩ rằng nếu không có chiếc mặt nạ này che lại thì có lẽ khuôn mặt cô lúc này trông còn đẹp hơn nữa. Bỗng lúc đấy, hai nàng nhìn thấy Yuri vội nói:

- YURI.

- Cậu không sao chứ ? Chúng ta về thôi. Rina nói.

- Về thôi, Yuri. Tớ xin cậu đấy, đừng như vậy nữa. Đến lượt Karen nói.

Yuri không nói gì chỉ từ sàn nhảy đi về phía cánh cửa. Karen và Rina thấy vậy cũng đi theo. Còn Yuu thì nhìn theo Yuri chưa kịp hỏi gì đã đi. Bỗng Yuri va vào một đám con trai, một đứa trong đó nói:

- Ô. Cô em xinh đẹp nào đây. Đi chơi với bọn anh không ?

Yuri nhìn bọn họ cách khinh bỉ rồi nói:

- Mấy người nghĩ sao ? Đi chơi ư ? Nằm mơ à ?

- Ô! cô em làm gì mà nóng thế. Tên kia vừa nói vừa cười khểnh.

Yuri không nói gì nữa, mặc kệ những lời nói đó, tiếp tục đi nhưng bị bọn đó chặn lại. Yuu nhìn thấy thế định chạy lại nhưng Karen và Rina đã chạy đến trước. Rina nói với giọng tức giận:

- Tránh ra nếu không muốn chết.

- Ô, bọn bây xem cô em nói gì kìa ? Thôi nào chỉ đi chơi với bọn anh một chút thôi mà. Làm gì nóng thế ?

- Tôi nói tránh ra. Tai điếc à. Các người là người điếc à hay đầu óc có vấn đề. Nghe có rõ không ? Rina lại tức giận nói tiếp.

- Mày.. mày nói gì ? Con ranh kia. Kia kia tức giận trợn mắt nói.

- Cậu giải quyết đống lộn xộn này đi, Karen tớ đưa Yuri về trước

- Uh. Được rồi. Tiện thể tớ vận động chân tay, lâu rồi chưa đánh nhau.

Rina vội đưa Yuri về, khi ra tới cửa nước mắt cô vẫn còn chảy dài. Còn Yuu khi nhìn thấy cô đi thì tiếc nuối. Rina phóng chiếc xe Audi của Yuri đưa cô về. Khi đó tại quán bar chỉ mất 3’ mà Karen đã hạ được hết bọn họ. Sau đó cô cũng đón taxi về. Còn Yuu thì đang đi đến chỗ mấy đứa bạn thân. Thấy Yuu, Shun hỏi :

- Ê, Yuu mày làm gì thế ? Vừa đi đâu về đấy, lại tán thêm em nào à ?

- Không, nhưng tao vừa gặp được một người. Yuu lắc đầu trả lời sau đó lại mỉm cười.

- Ai thế ? Chuyện lạ nhỉ ? Đến lượt Hiro nói móc.

- Thôi, không nói với hai đứa mày nữa. Nhưng tao chắc chắn tìm được ba cô gái ấy, đặc biệt là cô gái tóc màu tím đen. Yuu nói đến đây cười và chắc nịch.

- Ha, đúng là mày. Shun nói.

- Thôi kệ nó đi Shun.

Bỏ qua chuyện ở quán bar, sau khi về biệt thự Angel, Yuri dường như kiệt sức cô lao luôn lên giường ngủ. Hai con bạn nhìn mà đau lòng.

6 ngày sau

- Ê, các cậu, đi shopping không, tiện thể sắm luôn đồ dùng học tập nữa, ngày mai đi học rồi. Rina nháy mắt rồi hỏi.

- Uh. Cũng được, tớ cũng đang định hỏi các cậu chứ ở nhà chán quá. Cậu thì sao Yuri. Karen nói và hỏi Yuri.

- Uh. Cũng được. Tuỳ các cậu thôi. Bây giờ lên thay quần áo đi thôi. Yuri trả lời.

- Ah. Mà Rina, hôm nay tớ sẽ bắt cậu mặc váy đấy nhé.

- Á. Không tớ không mặc đâu. Tha cho tớ đi mà. Yuri, cứu tớ đi. Híc… híc… Rina vừa năn nỉ vừa quay sang cầu cứu Yuri.

- Hai cậu cứ dưới này đi, tớ lên phòng thay trước đây.

- Thanks cậu nhé Yuri. Còn cậu Rina bây giờ lên phòng với tớ. Karen nháy mắt với Yuri rồi sau đó Rina đáng thương đã bị Karen kéo vào phòng thử đủ loại đồ

Nửa tiếng sau, các nàng đã chuẩn bị xong và tập trung tại phòng khác (Híc thay đồ lâu thế mà chủ yếu là do chị Karen bắt Rina thử đủ loại nên mới lâu thế). Tả sơ qua về đồ mấy nàng mặc nhé. Karen nè mặc chiếc váy xoè cộc tay màu xanh dương nè, tóc có kẹp cái nơ xinh lắm nhé và đi đôi guốc được Rina tặng. Còn về Rina nè, nàng bị Karen bắt mặc cái váy ren màu xanh ngọc bích nhạt, tóc thì được uốn xoăn dưới đuôi một chút và đi đôi guốc của Karen (nàng í chọn mà ,khổ thân chị Rina). Yuri nhé mặc chiếc váy xoè xàu tím nhạt, trên tóc kẹp cái cặp hình bông hoa, và đi một đôi guốc do tay MaMy yêu dấu mua cho cô. Ba nàng xuống gara lấy ba chiếc xe Audi (mỗi nàng một chiếc), Karen thì màu vàng, Rina màu đỏ, Yuri màu trắng phi tới trung tâm thương mại với tốc độ khủng. Sau khi gửi xe, ba nàng vào trung tâm thương mại và là tâm điểm chú ý của mọi người. Mấy nàng tung tung tăng đến gian hàng quần áo shopping, rồi lại đến khu mua đồ dùng học tập (híc, ba nàng này đi shopping thì khủng rồi), sau đó cả ba tách nhau đi riêng rồi 1h sau gặp nhau ở sảnh, Karen đến khu đồ ăn, Rina lên tầng 5 vào siêu thị còn Yuri thì đi tới mấy hàng trang sức.

Kể về Karen trước nhé. Karen lúc này đang tay thì cầm kem tay thì cầm bánh, cô nàng vừa đi vừa ăn ngon lành (không thèm để ý xung quanh luôn)thì đâm sầm vào một người. Kem và bánh của cô dính vào hết áo người kia, nhìn thấy thế cô rối rít nói:

- Xin lỗi, tôi xin lỗi, anh có sao không.

Bỗng người con trai kia hét lên:

- Cô nhìn thế này mà không sao à. Mắt cô để đi đâu thế. Có bị mù không.

Karen tức quá cũng ngẩng đầu lên và nói lại:

- Chẳng phải là tôi đã xin lỗi anh rồi sao. Anh là con trai sao nhỏ mọn thế. Mà anh bảo ai mù ?

Khi Karen ngẩng mặt lên anh rất ngạc nhiên, nhưng vì anh có lòng tự trọng cao nên anh cũng nói lại:

- Cô… cô… Cô nói ai noí ai nhỏ mọn.

- Nói anh chư ai, bộ tai anh điếc à. Tội nghiệp đã xấu lại còn điếc.

- Cô… cô…

- Cô sao con, cô đẹp quá phải không ? Cô biết rồi không cần con phải nói đâu, mà con đã xấu còn bị cà lăm nữa. Karen nói rồi cười đắc thắng.

- Cô… cô được lắm. Từ trước tới nay chưa ai dám nói tôi thế đâu.

- Thì sao ? Vậy cứ cho tôi là người đau tiên đi. Cô lần nữa lại cười đắc thắng.

- Anh Shun à, kệ nhỏ đi mình đi thôi. Con nhỏ đi với anh lên tiếng, thì ra anh tên Shun

- Thôi tôi cũng chào anh sao hôm nay ăn gì mà xui thế không biết, tự dưng gặp con tinh tinh xổng chuồng. Karen hậm hực nói.

- Cô.. cô chờ đấy. Shun tức quá cũng hét lên rồi hậm hực bỏ đi và đi thay chiếc áo bị nàng làm bẩn.

Còn Rina thì sao nhỉ, cô đang trong siêu thị đi vòng vòng bỗng cô thấy cái đống bánh kẹo mà cô với hai nhỏ bạn thân thích, cô vội chạy lại và với lên lấy mãi mà không được. Bỗng có một cánh tay lấy giúp cô còn cô thì bị trượt chân rồi chới với ngã vào người con trai đó (híc nàng cao 1m73 mà không lấy được thì thằng kia cao mét bao nhiêu)

- Cô không sao chưa. Người con trai đó lên tiếng.

- Tôi không sao. Tôi xin lỗi anh có sao không. Rina vội đứng bật dậy mặt đỏ ửng nhìn người con trai đó rồi anh ta cũng đứng dậy

- Ah. Tôi không sao. Tôi tên Yuu còn cô tên gì ? Thì ra chàng Yuu nhà ta

- Tôi tên Rina. Cảm ơn anh đã giúp tôi còn chuyện vừa rồi tôi xin lỗi. Rina cười nói rồi bỏ đi.

Bỗng Yuu nắm tay cô lại rồi nói:

- Cô có thể cho tôi số điện thoại của cô được không ?

- Tôi cảm on anh vì đã giúp tôi nhưng tôi không thể cho anh số điện thoại. Xin lỗi và tôi phải đi. Rina vừa mỉm cười vừa nói rồi rời đi.

Sau chuyện đó cô cũng rời khỏi siêu thị.

Yuri thì sao nhỉ, mọi người tò mò không nhỉ. Cô nàng đang đi đến quầy trang sức không biết đầu óc để đi đâu mà đâm sầm vào một người con trai. Cô ngã xuống rồi tay hơi xoa cái đầu. Bỗng người con trai đó chìa tay ra và hỏi cô:

- Cô không sao chứ ?

Yuri nắm lấy tay anh đứng dậy và nói:

- Tôi không sao. Tôi xin lỗi và cảm ơn anh.

- Đi thôi anh Hiro. Người con gái cạnh anh nói. Thì ra là chàng Hiro nhà ta.

- Tôi xin lỗi. Yuri chỉ nói thế rồi đi tiếp.

Lúc ra quầy trang sức cô thấy một chiếc vòng cổ rất đẹp và hợp với mẹ cô. Cô đã mua nó và dự định khi nào mẹ cô tới biệt thự Angel sẽ tặng nó cho mẹ. Sau đó cô đi tiếp xem rồi tới quầy đồng hồ xem, bỗng cô thấy một chiếc đồng hồ, cô đứng khựng lại, ngạc nhiên rồi cô ngân ngấn nước mắt sau đó nước mắt cô lại chảy dài, chiếc đồng hồ đó đã gợi lại quá khứ của cô. Cô nói với người bán hàng cho cô xem chiếc đồng hồ đó đồng thời lúc đó cũng có một chàng trai muốn xem chiếc đồng hồ đó (chàng Yuu chứ ai). Yuri bỗng mở lời trướcmà trên mắt cô vẫn còn nước mắt:

- Xin lỗi anh, nếu anh muốn mua tôi sẽ để lại cho anh nhưng anh có thể cho tôi xem nó lại một lần không.

Yuu gật đầu bối rối rồi đưa đồng hồ cho cô xem. Anh đac rất ngạc nhiên và tự hỏi mình trên đời này có cô gái đẹp như thế ư. Yuri lại nhìn kĩ chiếc đồng hồ lần nữa rồi nước mắt cô cứ chảy dài, cô đã tự hứa với mình rằng sẽ không khóc nữa nhưng nước mắt cô cứ rơi ra. Sau khi xem xong cô đưa chiếc đồng hồ đó Yuu nhưng Yuu đã đẩy lại và nói với cô:

- Nếu cô muốn tôi sẽ nhường nó cho cô

- Cảm ơn. Cô trả lời xong rồi ra tính tiền.

Lúc Yuri đang tính tiền, Yuu nghĩ rằng lúc cô khóc trông thật giống cô gái đêm đó. Cô đang định đi thì Yuu kéo tay cô lại và hỏi:

- Cô có phải là cô gái tối hôm đó, vào 6 ngày trước tại quán bar Royal.

- Xin lỗi. Nhưng chắc anh nhầm rồi. Yuri trả lời mà không hề ngạc nhiên sau đó cô bỏ đi mà trên đường đi cô cứ ngắm chiếc đồng hồ.

Còn Yuu nhìn cô đi mà tiếc nuối. Rồi 1h sau Princess tập trung ở sảnh, ai ngờ Prince cũng tập trung ở đó. Karen sau khi gặp hai cô bạn cứ hậm hực về chuyện lúc nãy rồi kể cho hai cô bạn:

- Yaaaaa. Tức quá đi. Lúc nãy tớ vừa gặp một con tinh tinh xổng chuồng đáng ghét.

- Sao thế ? Ai có gan dám chọc giận cậu thế ? Rina vừa cười vừa nói.

- Chuyện là thế này Bla… Bla… Thế là cô nàng kể hết chuyện từ đầu đến cuối cho hai cô bạn nghe. Bỗng cô hét lên:

- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Con tinh tinh đó kia kìa.

Cùng lúc đó, Shun cũng đang kể chuyện cho hai cậu bạn nghe thì nhìn thấy cô rồi anh cũng hét lên.

- Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa. Con nhỏ đáng ghét đó kìa.

- SAO ANH/CÔ LẠI Ở ĐÂY ? Cả hai người đồng thanh tập một.

- TÔI PHẢI HỎI ANH/CÔ MỚI ĐÚNG. Đồng thanh tập 2

- AI CHO ANH/CÔ NHẠI TÔI. Đồng thanh tập ba.

Bỗng Yuu lên tiếng:

- Thì ra là hai cô

- Ủa cậu quen họ hả. Hiro nói.

- Không hẳn là quen.

- Karen, đừng cãi nhau nữa. Về thôi. Yuri lên tiếng với cái giọng lạnh lùng.

- Uh Uh, về thôi Rina. Karen bỗng im bặt vì cô biết cô mà cãi nhau tiếp kiểu gì cũng khó sống.

Rồi cả ba cũng đi lấy ba chiếc xe Audi của mình phóng về nhà. Còn ba chàng cứ nhìn các cô mà tiếc nuối. Rồi một ngày nữa lại trôi qua với những sự nhớ nhung và đau khổ của một người trong biệt thự Angel

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play