Lúc này tại trường: Shun với Karen

- Nè sao cô heo vậy ? (Shun)

- ANH NÓI AI HEO HẢ ? Karen quát

- Cô chứ ai đã heo còn chằn.

- TÔI MÀ HEO THÌ ANH LÀ TINH TINH, RÕ CHƯA ĐỒ ĐÁNG GHÉT, HƠN NỮA TÔI MÀ CHẰN THÌ ANH LÀ CHẰN TINH. Karen vặn to heeta volume lên

- Cô… Cô…

- Cô gì, cô giỏi quá hả con, không cần khen đâu, cô biết mà.

- Cô… cô được lắm

- Cô được từ lâu rồi, bây giờ con mới biết à. Tính cãi nhau với cô hả không có cửa đâu con.

- Cô đợi đấy

- Cô luôn sẵn sàng, cô vẫn đợi con đấy chứ

Yuu và Rina

- Này cô làm gì mà cứ ngồi im như pho tượng thế ?

- Kệ tôi, tôi thích thê

- Tẻ nhạt

- Liên quan tới anh sao

- Không nhưng cô cứ ngồi như người máy

- Thì sao ?

- Nhưng cô trông giống như con mèo đang ngồi im… nghe lời chủ í Ha…ha…ha… =)))

- ANH… ANH DÁM NÓI TÔI LÀ MÈO CON. Rina hét

- Tôi đâu dám

- ANH… ANH, TÔI MÀ LÀ MÈO CON THÌ ANH LÀ CON CHÓ CON. Sau lời nói của Rina thì mọi người nằm ra cười lăn lộn =))) Chó… chó con.

- Chó con ? AH. RINA CÔ CHẾT VỚI TÔI. Yuu vừa nói xong thì Rina đã đi từ đời nào rồi

- Chị đi rồi, anh ơi (Mika)

Isa với Kana

- Nè sao cô cứ nhìn tôi chằm chằm thế ?

- Ai nhìn anh. Kana sừng sộ (Thực chất là Kana đang lườm và nhìn bằng ánh mắt toé lửa thì đúng hơn ^ ^)

- Không phải chị nhìn đâu anh ơi mà là lườm đó (Masa)

- Thế sao ?

- ANH ĐỢI ĐẤY, MỐI THÙ HÔM NAY TÔI KHÔNG QUÊN ĐÂU (2 người này lớn rồi mà như trẻ con í, cãi nhau hoài ^ ^)

- Tôi có thù với cô sao ? Isa thờ ơ hỏi

- CÓ ĐẤY. Kana hét xong bỏ đi.

Masa với Mika

- Ah, vk ăn đi.

- Đây ck cũng ăn đi.

- Ck tks nha

- Nè, ck, ck xem kia, ai cũng cãi nhau như con nít í

- Uh, vk nói đúng, ai cũng như trẻ con í.

- Hi… hi… hi…

Lát sau Yuri về trường

- Karen, là cậu phải không ?

- Yuri cậu nói gì cơ

- Là cậu làm cho gia đình Sumii phá sản phải không ?

- Cậu biết rồi à, nó đáng bị thế.

- Thôi được rồi, cậu tha cho cậu ấy đi.

- Yuri, tớ hiểu cậu nhưng cậu hãy nhân từ tuỳ từng lúc đi

- Được rồi, nhưng cậu tha cho cậu ta lần này đi, nếu còn có lần sau tớ có cách giải quyết

- Rồi, tớ sẽ tha cho cậu ta, nể mặt cậu. Vừa nói xong, Karen lấy điện thoại ra gọi. Alo, Mama à, Mama có thể tha cho gia đình nhà họ Phùng không, trừng phạt cậu ta thế đủ rồi… Vâng con biết rồi.

- Được rồi, ngày mai gia đình bọn họ sẽ có lại cổ phần, còn bây giờ vào lớp đi.

Buổi tối

- Kim Anh, Băng Anh, Băng Tuyết, Hương Thuỷ các con ngồi xuống Pama có chuyện muốn nói. Mama 1

- Chuyện gì ạ ?(Kana)

- Đầu tuần sau, pama sẽ chuyển đến ở ngôi nhà khác không ở biệt thự này nữa. Mama 2

- Sao vậy Pama. Yuri mè nheo

- Quên, mà pama đã nói hết đâu, đầu tuần sau pama sẽ chuyển đi, quản gia và người hầu vẫn sẽ ở lại biệt thự nhưng đến đầu tuần kia họ sẽ chuyển sang chỗ pama và các con từ hôm đó phải sống tự lập.

- CÁI GÌ CƠ Ạ ? 4 người đồng thanh tập 1

- Tức… tức là BỌN CON PHẢI KIẾM TIỀN Í Ạ. Đồng thanh tập 2

- Uh. Mama 3

- KHÔNG CHỊU ĐÂU. Đồng thanh tập 3

- Nếu không chịu thì pama thu luôn 4 cái Audi và 4 cái xe máy nhé.

- Híc… Thôi ạ, nếu thật chắc bọn con chết quá T.T (Kana)

- Bắt đầu từ ngày mai đi kiếm việc đi mấy cô nương nhá (Papa 1)

- Híc vâng (Rina) Karen, chuyện kiếm việc giao cho cậu, được thì kiếm việc 4 người làm chung được í.

- Rồi, OK, híc

- Còn con thế nào Masa, con sang ở với các bác, ra ở riêng hay ở lại đây, nếu con ở lai đây thì con cũng phải tự lập đấy. Sao ?

- Dạ con ở đây. “Ở đây phá mấy bà chứ, ke… ke…”

- Thôi rồi, mấy đứa lên ngủ đi, chuẩn bị tinh thần đi. Mama 3

- “Híc, chết chắc rồi” 4 nàng có cùng suy nghĩ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play