Mùa thu đã qua và mùa đông đã tới. Những ngày đầu của mùa đông se se
lạnh làm cho người ta cảm thấy khó chịu. Nhưng đối với các đôi tình nhân đang yêu nhau thì mùa đông là mùa đẹp nhất, là mùa có cơ hội nhất. Mùa
đong là để cho các chàng trai cô gái thể hiện tình yêu của mình với
người yêu, để họ lại xích gần nhau hơn, yêu nhau nhiều hơn mỗi khi cơn
gió lạnh lại bất chợt thổi. Cô nhóc Mi Mi cũng rất yêu mùa đông, nhưng
không phải vì được ôm người yêu mình khi gió đông chợt thổi mà là cô
nhóc sẽ được thưởng thức cái cảm giác lạnh trên miệng, ấm trong bụng,
cảm giác lạnh lạnh rùi lại âm ấm khi cho từng thìa kem lạnh buốt trước
mùa đông giá lạnh.
Hum nay là ngày chủ nhật đầu tiên của mùa đông.
Là ngày các quán ăn vỉa hè mọc lên đông đúc người ăn, là ngày cái quán
bánh gối cô nhóc hay ghé qua mỗi khi dạo phố, mùa đông đến lại bắt đầu
mở cửa, là ngày cái quán bán những cái chân gà vàng ươm, những cái cánh
gà mỡ màng bóng bẩy mọc lên đông đúc người. Tất cả đều là những món vỉa
hè mà cô nhóc khoái ăn nhất. Là ngày thích hợp để đi chơi nhất.
Sáng hum nay cô nhóc đa dậy từ rất sớm để chuẩn bị cho buổi đi chơi sảng khoái. Cô nhóc quyết định 1 mình hưởng thụ vì cô biết chắc rằng La sẽ
không đi. La không có thích mùa đông cho lắm và cô nhóc này cũng không
thích ngồi ăn ở những quán vỉa hè đông đúc người. Mi cũng hiểu cho La
cho nên mãn nguyện hưởng cho hoàn thiện cái mùa đông 1 cách êm đềm.
Mi thích cái cảm giác đi bộ 1 mình quanh phố cổ Hà Nội, ngắm những con
người thân thiện hoà đông. Tính của cô nhóc Mi có lúc trầm có lúc bổng.
Khi bổng cô nhóc sẽ chủ động tìm đến mọi người, cùng họ vui chơi, cùng
nhảy theo nhưng điệu nhạc sôi động trên những dãy phố mới của Hà Nội.
Khi trầm thì lại thu gọn mình về, 1 mình dạo bước trên phố kèm theo cái
headphone thân yêu của mình. Để thưởng cho mình 1 ngày đi chơi bổ ích và vui vẻ, cô nhóc đã chuẩn
bị cho mình 1 lịch trình khá thú vị:
_Đầu tiên cô nhóc sẽ đến \\\"Hội chất độc màu da cam\\\" Thăm nhưng em bé tội nghiệp.
_Tiếp theo là hưởng thụ các món ăn vỉa hè yêu thích.
_Cuối cùng là đi nghịch pháo bông ở hồ Tây.
Kế hoạch đã được vẽ ra rất hoàn chỉnh nhưng lại được bắt đầu 1 cách lệch lạc.
7h cô nhóc hớn hở chào ba rời khỏi nhà, xui thay cho cô nhóc mới đi đến cổng đã bị xe của Kiệt chặn lại. Nhận ra xe của Kiệt cô nhóc định gắng
giọng lên quát, thì cửa xe oto bật ra, người bước ra khỏi xe không phải
là Kiệt mà là Ba ma của Kiệt. Ông bà Lã bược ra khỏi xe với vẻ mặt tươi
cười nhưng sâu trong đó lại là gian gian. Kiệt đẹp trai của mọi hum lạnh lùng, hum nay đã tháo bỏ bộ áo giáp lạnh băng, thay vào đó là khuôn mặt nhăn nhó lẫn lo lắng. Mi nhe răng lên cười rất tươi với ba ma chồng
tương lại của mình, rùi thay đổi 360 độ lườm 1 cái chết người về phía
Kiệt, khiến Kiệt rùng mình, khuôn mặt Kiệt đang trắng chuyển sang xám.
Mời ông bà Lã vào trong nhà nơi ba cô nhóc đang ngồi đọc báo, dịu dàng
lễ phép khiên ai cũng thấy ngạc nhiên.
_Dạ! 2 bác ở lại chơi con xin phép ra ngoài đi dạo - Mi nhẹ nhàng nói đó lag lí do tại sao cô nhóc lại nói dịu dàng như vậy.
_Không được, con định đi 1 mình sao? -Bà Lã lên tiếng.
_Dạ! con không đi 1 mình thi đi với ai ạ? -Mi mặt ngơ ra
_Dạo này ta thấy các con ít đi chơi với nhau, hum nay là ngày đẹp ta
định để cho 2 con tự do. vì vậy mà hum nay ta chở thằng Kiệt đến đây để
mời con đi chơi phố. Kiệt Mi đi đi các con.
_Kiệt và Mi hoảng, 2 ông bố thì cười khâm phục bà mẹ tinh quái.
_Dạ! con mún đi 1 mình- Mi khóc ra 1 câu để cứu vớt tình thế. Nhưng bị ba Mi cảnh cáo.
_Mi con, chỉ nghe không được cãi lời.
_Dạ! -Mi xị mặt.
_Thui 2 con đi chơi đi. -Ông Lã thúc.
2 người bạn trẻ mang trên mình khuôn mặt bức xúc, bước chậm ra ngoài.
Còn các bậc phụ huynh bên trong nhà thì lại cười mãn nguyện. Chap 23: Tiếp.
Mi và Kiệt bước chậm ra cổng, ở cổng đã có sẵn 1
chiếc xe đạp màu xanh dương trông rất thể thao, đó là xe của Mi. Không
nghĩ ngợi Mi liền nhảy lên chiếc xe thân yêu của mình ngồi, ngồi yên vị
trên xe cô nhóc mới nhớ ra là có 1 tên đang lẽo đẽo theo sau mình.
_anh không có xe phải không? Vậy thì anh không thể đi chơi cùng tôi rùi.- Mi khoái chí.
_ai bỉu tôi không có xe? xe của tôi ở trong đây. -Mặt bình thản tiến về cốp xe của mình lôi ra 1 túi rất to. Khi mở ra Mi bị kinh ngạc bởi đó
là chiếc xe đạp gấp mà cô nhóc đã năn nỉ ba mua cho nhưng ba Mi không
cho mua.
_Anh mà cũng đi xe đạp sao? -Mi vẻ mặt ghen tị.
_Đường Hà Nội rất hay tắc, cô biết công dụng của nó rùi chứ.- Kiệt đưa bộ mặt đáng ghét vẻ dạy dỗ Mi.
_Thui không nói nữa, tôi đã vạch ra 1 lịch trình cho ngày hum nay rùi,
đi hay không tuỳ anh.- Mi tức tối không cãi lại được Kiệt, nên đành ra
chiêu cuối cùng là khiêu khích.
_Đi chứ, cô không nghe lời ba cô mới nói gì à. Chỉ nghe không được cãi.
Cả 2 đi được quãng khoảng 2km, thấy mặt Kiệt cứ nhăn nhó Mi liền hỏi:
_Anh bị sao vậy?
_Không có gì
_Thật là không có gì?- Mi nhíu mày, đôi mắt xanh của cô nhóc nhìn thẳng vào đôi mắt nâu của Kiệt Không cưỡng nổi, anh chàng đã bị hạ gục và khai thật bộ dạng của mình lúc này:
_Tôi đói- Kiệt cúi đầu xuống vẻ ái ngại.
_Anh đói? Sáng anh chưa ăn uống gì sao? -Mi tỏ vẻ quan tâm vì đối với cô nhóc nhịn ăn sáng là điều không nên 1 chút nào.
_Sáng sớm mẹ tui bỉu cả nhà sẽ ăn sáng ở ngoài, thế mà không biết thế nào lại chở ngay đến nhà cô - Kiệt vẻ mặt tội nghiệp.
_Ra thế, vậy anh cũng là người bị hại rùi. Thui rẽ vào đây ngồi 1 xíu-Mi ra lệnh.
Cả 2 rẽ vào khu đất đối diện với bệnh viện tư chỉ khám cho trẻ em,có
những cái đu quay. xích đu, cầu trượt...Đây là khu vui chơi của trẻ con
khi chờ khám bệnh. Ngồi trên xích đu có 1 cô nhóc đang hì hục lục cái ba lô màu xanh dương in hình chữ \\\"I Am an ELF. Share if you are an
ELF\\\" rất đẹp. Và bên cạnh là 1 anh chàng đang nhăn nhó ôm bụng vì
đói. Kiệt không phải là người hay ăn như Mi, nhưng bữa sáng là bữa ăn
chính của anh chàng, nếu bữa sáng mà không ăn uống gì thì đảm bảo cả
ngày hum đó anh sẽ không làm được gì hết vì Kiệt chỉ dùng cơm vào bữa
sáng, rất ít khi dùng cơm vào bữa trưa và bữa tối hầu như 2 bữa đó anh
chỉ ăn 1 chút hoa quả mà thui.
_Này anh ăn đi. Không biết tại sao
hum nay tui lại mang đi 2 hộp sữa và 1 chiếc bánh hamburger. May mắn cho anh đó.- Mi tỏ vẻ bà mẫu.
_Cảm ơn -Kiệt bật ra cầu này vẻ không trần chừ.
Mi không nói gì cả chỉ cười, hum nay cô nhóc trông rất dịu dàng. có vẻ
cô nhóc đã cởi bỏ áo giáp tomboy của mình ở nhà mà chỉ khoác trên mình
vẻ nữ tính, hiền thục. Cô nhóc Mi đã chọn cho mình 1 bộ váy màu xanh da
trời nhạt, bết tóc chéo sang 1 bên, đội 1 chiếc mũ nan nho nhỏ. Rất giản dị nhưng lại rất đẹp. Không biết từ khi nào mà cô nhóc đã quen với
những chiếc váy, quen với những cái nơ xinh xinh. Kiệt rất thích với
những thay đổi này, nó khiến anh chàng ngày càng chết mê Mi hơn. Tuy
ngồi hưởng thụ bữa sáng mà Mi đã chuẩn bị cho, nhưng đôi mắt không thể
nào rời khỏi mái tóc của Mi, khuôn của Mi đang đu đưa theo gió. Lúc này
Kiệt không thể nào cưỡng nổi đôi mắt xanh biếc của cô nhóc, Anh chàng
liều mình nhướn cao người đặt đôi môi lên cái trán xinh xinh của Mi và
cảm nhận rõ được trái tim của mình đập càng lúc càng nhanh. Mi bị giật
mình bởi hành động của Kiệt, cô nhóc bị đơ trong 10s các nơron thần kinh của cô nhóc lúc này cũng đồng loạt đình công không thèm làm việc. qua
10s lấy lại được tinh thần cô nhóc mới nhẹ nhàng nói: _Anh đói quá nên định ăn cả tôi hả? Có bỏ ra không thì bảo?
Ý
thức được hành động mình đang làm, Kiệt cảm thấy rất lo lắng, nghĩ cách
nào để giả thích bây giờ. Đảo mắt qua đảo mắt lại, Kiệt bỗng nhìn thấy
hình dáng quen quen, nhận ra đó là hình bóng của quan gia Lưu. Kiệt đặt
ra câu hỏi:
_Ông ta làm gì ở đây? lại còn cầm cái máy chụp hình của mình nữa. Hả chắc đây là trò của mẹ. Nhưng cũng may. he he he. -Trên
đầu anh chàng bỗng có 1 cái bóng đèn bật sáng.
_Có người đang theo
dõi chúng ta. Tôi chắc rằng đây là trò của mẹ tôi. Vì vậy phải diễn kịch 1 chút cho bà ấy vui chứ.- Kiệt nghiêm nghị mặt nói với Mi.
_Có thật không đấy? Hay anh lại lợi dụng tôi- Đôi mắt xanh vẻ nghi ngờ nhìn Kiệt.
_Không tin cô tự đi coi.
Mi định quay lại nhìn nhưng bị Kiệt ngăn lại:
-Ấy! cô nhìn kiểu thế thì ông ấy biết bọn mình đã phát hiện ra là đang bị theo dõi đó.
_Vậy thì mượn anh 1 chút vậy -Mi cười đểu
Không để Kiệt kịp phản ứng, cô nhóc đã ngồi tót lên đùi của Kiệt, giả 1 hành động như đang hun Kiệt nhìn về phiá ông quản gia. Tim của Kiệt lại đập mạnh. nhận ra đối tượng Mi kết thúc hành động, trở lại chỗ ngồi
cười 1 cái làm tim Kiệt thót lại.
_Các cụ đã muốn như thế thì chúng ta sẽ làm như thế- Mi vẻ mặt tình nghịch.
_Nghĩa là sao? -Kiệt mặt đần ra hỏi Mi.
_Các cụ muốn chúng ta yêu nhau thì chúng ta sẽ giả yêu nhau vậy. Thế
này nhá. khi nào chúng ta bị theo dõi hay đang đứng trước các cụ thì
chúng ta sẽ diễn kịch là 1 đôi đang yêu, Nếu không có ai cả thì tôi với
anh chẳng có chuyện gì cả.- Mi lém lỉnh.
_Được đấy. Vậy khi nào thì chúng ta diễn?
_Ngay bây giờ. anh không thấy chúng ta đang bị theo dõi à?- Mi bực bội.
_Vậy bây giờ đi đâu? - Kiệt thắc mắc cái lịch trình của Mi.
_Đi mua bánh kẹo.
_Làm gì? ăn? -Kiệt ngố người.
_Cứ đi rùi biết. Chỉ nghe theo không được cãi lại. -Mi tỏ vẻ bí mật. Kiệt ngoan ngoãn đi theo và không hé ra 1 lời nào nữa.
Thế là cuộc thương lượng đã xong, đây là nguyên nhân sẽ dẫn đến những
tình cảm của 2 người dành cho nhau trong tương lai. còn hiện tại xem họ
đi chơi với nhau thế nào nha!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT