Hôm nay lạ thật, mấy chị khối trên và mấy nhỏ cùng khối nhìn nó wá chời
như thể nó vừa lái tàu vụ trũ của Nasa lên sao Hỏa & trở về zậy. Họ
nhìn nó với đôi mắt không mấy thiện
cảm (chắc rồi, hum wa dám khoác tay "đệ nhất mỹ nam" của trường hiên ngang bước đi
giữa bàn dân thiên hạ thế mà). Nó bước vào lớp, cái vẻ mặt pùn như con
chùn chùn của nó làm cả lớp không khỏi tò mò. Hic. zô sớm thế mà cũng
không kịp ,"cậu chủ" đáng ghét
đang ngồi kia, nhe răng cười zới nó, hik hik.
_Sao, sẵn sàng làm nhiệm vụ chưa?- Hắn cười ma wái.
zào tay nó tờ 50k mới cóng, không cần lấy đủ tiền thừa đâu!
Nó ngoan ngoãn nhận nhiêm zụ, biết sao được, lỡ đem cái danh dự to đùng ra cầm cố rồi.
_Dì Trang lấy con ly 7 up, ít đá thôi ạ!
Trong lúc chờ dì Trang làm nốt mấy ly kia, nó nghe tụi con gái đứng ở wầy đối diện xì
xầm "...Cái bạn đó là bồ của Thường Khánh đấy...uổng wá, tui nghía cậu ấy lâu rồi, zậy
mà...."Con nhỏ đứng cạnh phẩy tay "Tụi nó là bồ thì sao, nhìn con nhỏ ấy chả đáng gì
cả..." Nhỏ tức tối nghĩ thầm "ta đây cũng là hotgirl nhá, vì đang pùn nên mặt ta mới thế
thôi"....
Sau cái việc đó, Thường Khánh còn ban bố nhiều lệnh mà nó cho là "rất wá đáng", chẳng
hạn trong lớp học thêm, hắn nhởn nhơ lôi cái iPod ra nghe nhạc, mặc nó ngồi chép bài túi
bụi rồi còn phải nghe giảng thật chăm chú để còn "truyền lại kiến thức" cho anh chàng, giờ
thể dục thì lại bắt nó đi mua nước, mua bánh, bao nhiu là thứ linh tinh khác nữa...Ra về
hắn vừa tung tăng vừa thổi sáo, mặc nó khệ nệ "tay xách nách mang" 2 cái túi đựng đầy
sách vở...Có hôm mệt wá, nó "gật" luôn trong lớp , con Lam mà hok kiu zậy thì die thật
rồi.....
Ngày nào nó cũng phải lẽo đẽo theo sau anh chàng để phải nhận lấy hàng
ngàn tia nhìn tóe lửa của tụi con gái trong trường...Bạn bè trong lớp dù rất là "đau đớn" nhưng đều phai
công nhận 2 người là một đôi...Rồi một ngày như pao ngày khác...nó đến trường , vừa
bước vào lớp thì....
---------- Bài viết đã được nhập tự động bởi hệ thống ----------
Nó bừa bước vào lớp thì đã nghe tiếng lào xào bàn tán của tụi con gái. Nó cũng dừng lại
nghe ngóng tin tức, một ý nghĩ lóe lên " Đừng nói là có thêm một hotboy bay zìa trường
này nghen!". Nó khều con nhỏ bạn đứng gần nó nhất- con Dung rồi hỏi:
_Có chuyện gì nữa zạ? Thêm một hotboy về trường mình ak?-Nó tủm tỉm cười.
_Lần này không phải là một hotboy....mà là một hot girl....
_Hotgirl?-Nó mở mắt tròn xoe.
_Uh
_Là hotgirl mà sao mấy bồ bàn tán dzữ zậy....thành les hết rồi ak?
_Con wỷ- Nhỏ Dung cốc đầu nó rồi ôn tồn giảng giải- Là thế này...cái bạn hotgirl mới
chuyển zìa trường mình...là....vị hôn phu của Thường Khánh.
_Vị hôn phu?Thường Khánh?-Nó trợn trắng-Bồ nói thiệt đó hả?
_Thiệt mà! mình nói xạo bồ, mình có ốm đi hay mập lên đc đâu-Con Dung tròn mắt không
kém.-A ha, mình hỉu tại sao bồ ngạc nhiên zậy rồi, bồ sợ mất Thường Khánh phải hok, bồ
và bạn ý thân thiết thế cơ mà!
_Con khùng, làm gì có chiện đó, mình còn zui nữa là đằng khác!-Nó cười tinh wái
Con Dung ngây ngô hỏi:
_SAo bồ lại zui?
_Bí mật! À mà bạn ý sẽ học lớp mấy?
_Mình hok bjk nữa.
_uh, zậy thuj.
Nó tủm tỉm cười , xáck túi đi zề chỗ ngồi. Tiết đầu tiên là sinh hoạt
ngoại khóa, cô chủ nhịm lớp nó hin ngang bước zô. Việc đầu tiên là cổ
zòm lên cái bảng rồi nói:
_Lớp trường, hôm nay Âu Thường Khánh nghĩ ko phép ak?
Lớp trưởng Anh Quân đứng lên:
_Dzạ.
Bà chủ nhịm lẩm bẩm:
_Gan nhỉ? Mới về trường mấy ngày mà đỡ giở thói ra rồi...Bà cô zừa nói xong thì Thường
Khánh từ ngoài ập vô, đứng trước mặt cô, cúi đầu:
_Em xin lỗi, nhà em có chút chuyện nên...
_Thôi đc rồi, zề chỗ đi- Bà cô phẩy tay.
Thằng pé liền chạy vào chỗ. nó hỏi:
_Sao zô trễ zậy?
Thường KHánh thở hổn hển:
_Không liên wan đến cô!
_Người ta wan tâm mới hỏi...bày đặt chảnh!(Thật ra là mun' hỏi zề "zị hun phu")-Lúc này
nó mới nhìn kỹ Thường Khánh, uj chời, hình như là anh chàng đang rất giận , có lẽ là vì
một điều gì đó(lãng xẹt), từ kiểu cách đến gương mặt đều cho nó thấy rõ một chữ "GIẬN
ZỮ" to tổ chảng.
Bỗng con Nhung-học trò cưng của pà cô chủ nhịm (nhờ cái tài nịnh hót) đứng lên điệu đà
nói:
_Thưa cô....Em nghe nói có một bạn nữ vửa chuyện trường zề phãi hok ak?-Con Nhung
zừa nhắc đến" BẠN MỚI" thì Thường KHánh bất giãc giật mỉnh cái thót.
Bà cô tháo mắt kiếng ra, nắm hai tay lại, đặt lên bàn:
_Đúng là có chuyện đó, bạn ý xin vào lớp chúng ta, nhưng vì lớp không đủ chỗ ngồi nên
bạn ý sẽ học ở lớp 11T5. Còn em nào thắc mắc gì không?
Tụi con trai lớp nó nghe đến đó thì mặt đứa nào đứa nấy ỉu xiu`, buồn hiu (TRừ một số
chàng không bị mắc tật háo sắc). Một đứa hỏi:
_Thế hiện giờ bạn ấy đang học ở lớp kế bên chúng ta hả cô?
_Không, ngày mai bạn ý nới nhập học! Thôi chuyển chủ đề # đi! Lớp mình không lo, lo
chuyện ng` ta!
Cả ngày hôm đó mặt Thường Khánh rất là bất bình thường, anh chàng chẳng nói chẳng
rằng suốt ****, làm nó có cảm gáic mình đang ngồi cạnh một pho tượng lạnh ngắt. Mà zậy
cũng hên, ngày hôm đó, nó chẳng bị sai vặt này kia nữa, . Nó đang hì hục chép bài thí
chuông đánh ra chơi. Nó ngồi lại chép nốt mấy bài tập trên bảng, vừa lúc đó thì có tiếng
kiu (hok phải kiu nó)
_Thường Khánh!
Anh chàng ngước lên, một cô nương xinh như hoa, ak không, xinh hơn hoa đứng trước lớp
nó (zị hun phu chứ ai nữa). Là con gái 100% mà nó cũng cứng người mất mấy giây, mắt
không chớp đc nữa là...Khỏi nói tụi con trai lớp nó như thế nào, hết đứa này đến đứa kia
ke chảy lòng thòng, mắt nổi hai cái trái tim to đùng. Thường Khánh đứng zậy, rời khỏi chỗ
ngồi, tiến lại phía bạn gái đó:
_Cô muốn gì ở tôi?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT