Phong Tử Do và Lục Ngọc nghe chuyện của Hứa Tử xong, hai
người liếc nhau, thở dài lắc đầu, Hứa cô nương cũng quá rộng lượng. Biết rõ Vương chỉ yêu một mình nàng, vì an toàn của nàng nên không thể cho
nàng danh phận. Nàng lại đảo ngược tất cả, mới vừa vì Ngọc San công chúa đòi danh phận, hiện tại lại thay Yêu tinh Nữ vương đòi danh phận. Khó
trách Vương tức giận.
Hứa Tử ngồi trong đại sảnh, vừa lau lệ vừa nức nở nói: "Nữ vương kia
thật sự đáng thương mà, theo hắn tám năm, chẳng lẽ hắn không nên cho
nàng danh phận sao?" Nghĩ đến Ma vương đã nổi trận lôi đình với nàng,
nàng liền thấy nóng giận.
"Do nàng chủ động hiến thân, Vương chưa bao giờ cho nữ nhân danh phận gì cả, tất cả các nước trong không gian dị vực đều biết. Nếu Vương
không quá nóng giận thì căn bản không có khả năng Vương cho Ngọc San
công chúa danh phận phi tử. Huống chi tâm của Vương đều hướng về cô
nương, cô nương đem hắn giao cho nữ nhân khác, hắn có thể không tức giận sao? Vương chính là yêu ngươi như vậy." Lục Ngọc không chịu nổi nói
thay Ma vương.
"Yêu? Hắn chưa từng nói yêu ta." Hứa Tử nhỏ giọng nói thầm, hắn chỉ
biết chiếm tiện nghi của nàng. Chỉ biết dùng thủ đoạn bức nàng đáp ứng
nhu cầu của hắn. Tuy hắn càng ngày càng dịu dàng đối với nàng, nhưng ba
chữ mà nữ nhân muốn nghe nhất thì hắn chưa từng nói với nàng.
Phong Tử Do buồn cười nói: "Nếu Vương không yêu Hứa cô nương, có thể
để cô nương sống đến bây giờ sao? Hơn nữa, khi có ngươi thì hắn không
sủng hạnh hậu cung ma nữ nữa."
Hứa Tử mở miệng, muốn cãi lại nhưng không biết nên nói thế nào. Lúc
này nàng cảm thấy có chút không thoải mái, cũng không để ý lắm, nàng
tưởng là do tối hôm qua cãi nhau với Ma vương.
Lúc bấy giờ, Ma vương giống như một trận cuồng phong quét vào Nội phủ cung.
Hứa Tử xem Nội phủ giống như nhà mẹ đẻ của nàng, mỗi lần cùng hắn cãi cọ đều khóc lóc chạy tới Nội phủ, còn hắn thì luôn đuổi theo sau. Chắc
chắn Phong Tử Do cùng Lục Ngọc thường cười ở sau lưng hắn.
"Tử nhi, cùng Bổn vương quay về Thiên cung đi." Ma vương tiến lên kéo Hứa Tử, không ngờ phát hiện được sắc mặt của nàng rất nhợt nhạt. Liền
quan tâm hỏi: "Ngươi khó chịu ở chổ nào? Tại sao sắc mặt trở nên tái
nhợt như thế?"
Hứa Tử sờ sờ mặt mình, có chút mệt mỏi hỏi: "Thật sự rất tái nhợt?
Không phải là tại ngươi làm ta tức giận sao?". Nhưng nàng cũng cảm giác
trên cổ rất nóng, toàn thân giống như bị người hút máu vậy, cứ như máu
đang từ từ chảy ra. Nàng bắt đầu cảm thấy hoa mắt, choáng váng, sau đó
suy yếu ngã vào lòng Ma vương.
Thấy vậy, tất cả mọi người đều sợ hãi. Ma vương càng hoảng sợ, đỡ lấy Hứa Tử vào lòng, gọi to truyền Ma y.
Hứa Tử sắc mặt càng ngày càng tái nhợt, thậm chí tay chân bắt đầu không có huyết sắc.
"Tử nhi, ngươi làm sao vậy? Đừng dọa Bổn vương, ngươi rốt cuộc làm
sao vậy?" Nàng ngày một tái nhợt làm Ma vương hoảng tới mức tay chân run lên, nội tâm vô cùng sợ hãi. Hắn đem Hứa Tử ôm chặt trong ngực, càng
liên tục kêu to hơn: "Ma y! Ma y!"
Vừa nhận được thông truyền, mới chạy đến Ma y bản năng sợ hãi, vội vàng đáp: "Có Thần".
"Chết tiệt! Ngươi chết đi nơi nào? Nhanh lại đây xem nàng bị gì rồi". Ma vương nổi giận mắng. Nếu Tử nhi có chuyện gì, hắn chuẩn bị mất đầu
đi.
"Vâng", Ma y vội vàng tiến lên bắt mạch cho Hứa Tử, vừa thấy mạch hắn liền hoảng sợ, mạch tượng của Hứa Tử cơ hồ như đã ngừng, mà máu trong
cơ thể nàng đang từ từ mất dần lượng lớn, giống như bị trúng hấp huyết
chú. Hắn trầm tư nói: "Vương, theo mạch tượng của Hứa cô nương, có thể
bị trúng chú".
Ma vương cả kinh, vội hỏi: "Là chú gì?" Ai dám to gan ở chỗ của hắn hạ độc thủ vào nữ nhân của hắn?
"Hấp huyết chú!" Ma y do dự nói ra, liền thấy Ma vương sắc mặt đại
biến. Hắn tiếp tục nói : "Người bị trúng chú này, vốn hẳn là chậm rãi
chết đi, hẳn là trong khoảng nửa năm mới có thể máu khô mà chết. Hứa cô
nương có thể là hôm qua mới bị hạ chú, chính là đối phương ra tay là
muốn tánh mạng Hứa cô nương, cho nên làm tăng nhanh tốc độ của câu thần
chú".
Ma vương khiếp sợ nhìn Ma y, không tin hỏi: "Ngươi xác định nàng thật sự trúng hấp huyết chú? Lúc nãy nàng vẫn đứng ở Thiên cung, tối hôm qua còn cùng Bổn vương gây một trận, ai có thể hạ chú nàng?"
Ma y đáp: "Thần lấy đầu của thần ra đảm bảo, thần xác định Hứa cô nương là bị trúng hấp huyết chú".
"Ngươi có thể phá giải không?" Hắn hoài nghi hỏi.
Ma y nhanh chóng quỳ xuống, đáp: "Thỉnh vương thứ tội, thần bất lực.
Chú này chỉ có người thi triển chú mới có thể phá giải, có điều, thông
thường chú này là hạ chú thông qua vật thể, chỉ cần tìm được vật thể đó
thì có thể tạm thời làm cho hấp huyết chú dừng lại, nếu thật sự muốn phá giải hoàn toàn thì phải tìm được người hạ chú đến phá giải. Hơn nữa,
Hứa cô nương chỉ còn có thể sống được bốn canh giờ". Người hạ chú kia
khẳng định hận thấu xương Hứa cô nương mới có thể hạ độc chú như thế,
còn muốn Hứa cô nương trong vòng một ngày máu khô mà chết. Hứa cô nương
tính tình hiền lành, cũng không tự cao tự đại, tâm địa lại tốt như vậy,
là ai có thể oán hận nàng như thế, vội vả muốn tánh mạng của nàng? Không sợ đắc tội Ma vương sao? Ma y cũng sợ hãi, người này cũng thật to gan.
"Chết tiệt!", Ma vương cuồng nộ đánh Ma y văng ra ngoài. Ngay cả một
câu thần chú nho nhỏ đều không giải được, giữ hắn có tác dụng gì? "Đem
hắn kéo ra ngoài chém!".
"Vương", Phong Tử Do vội vàng khuyên nhủ: "Xin Người bình tĩnh, hiện
tại không phải là thời điểm giận cá chém thớt, phải lập tức tìm ra người hạ chú".
Ma y cũng không ngừng cầu xin tha mạng.
Ma vương lúc này mới dừng tay. Hắn đem Hứa tử đang hôn mê bất tỉnh
trở về Thiên cung, truyền lệnh cho chín đại thần lập tức vào cung hỗ trợ tìm người hạ chú.
Rất nhanh sau đó liền theo thị vệ tra ra Ngọc Phi của Di An cung từng cầu kiến Hứa Tử.
"Đem tiện nhân kia tới gặp Bổn vương!" Ma vương lộ ra khuôn mặt tuấn
tú đã tối đến nỗi không còn tối hơn được nữa. Tiểu tiện nhân chết tiệt,
dám hạ chú Tử nhi của hắn , hắn phải bầm thây vạn đoạn nàng ra mới hả
giận mà.
Tỷ Hiền cảm thấy Ngọc San không có khả năng là người hạ chú, dựa vào
hắn biết thì Ngọc San đối với Hứa cô nương giống như người thân, làm sao có thể ra tay hạ chú Hứa cô nương chứ? Nhưng hắn mới mở miệng giải
thích cho Ngọc San liền trở thành nơi cho Ma vương cuồng nộ trút giận,
thậm chí chỉ trích hắn là đồng lõa. Hắn sợ tới mức vội vàng quỳ xuống
cầu vương nguôi giận, nhờ có trưởng lão nói đỡ, Ma vương mới không có
trị tội hắn.
Ngọc san nhanh chóng bị thị vệ đưa đến Thiên cung.
Hoàng cung chính là vô tình như thế. Chỉ cần có chút sai lầm, cho dù là cao quý phi tử, cũng sẽ bị thị vệ đối đãi như phạm nhân.
Ngọc San khuôn mặt nhỏ nhắn trắng bệch quỳ trên mặt đất, từ thị vệ
tới bắt nàng, nàng đã biết có chuyện gì xảy ra, nàng sợ hãi run lên cầm
cập. Nàng chính là người mang Hứa Tử đến hoa viên gặp Yêu tinh Nữ vương, thật sự không phải nàng hạ chú, tuy rằng nàng là yêu quái, thật chất
nàng không có học qua câu thần chú nào. Nhưng vì nàng quá sợ hãi, cứ nói lắp bắp, đúng là tình ngay lý gian.
"Chết tiệt!", Ma vương tức giận đánh nàng hai bạt tay, miệng Ngọc San phun ngụm máu tươi. Thân thể Yêu quái các nàng yếu đuối giống như
người.
Tỷ Hiền đứng ở một bên không chịu nổi lộ ra sắc mặt đau lòng. Nhưng
hắn thật bất lực, không có khả năng giúp nàng giảm đi sự đau đớn thống
khổ, nếu hắn giúp nàng cầu tình, chỉ sợ Vương sẽ lập tức đem nàng kéo ra ngoài chém.
"Vương!", Trưởng lão vội vàng ngăn cản Ma vương lại, khuyên nhủ:
"Vương nếu đánh chết Ngọc phi nương nương thì làm sao cứu được Hứa cô
nương bây giờ? Thần tin Ngọc phi nương nương không phải là người hạ
chú". Chỉ cần gặp chuyện liên quan đến Hứa Tử, Vương lạnh lùng tàn nhẫn
của bọn hắn liền hoàn toàn mất đi bình tĩnh, chỉ biết nổi điên tìm người trút giận.
"Nói! Có phải do ngươi hạ chú hay không! Nếu ngươi còn muốn sống, lập tức giải chú cho Tử nhi, nếu Tử nhi mà chết Bổn vương sẽ cho Tinh linh
quốc các ngươi chôn cùng!" Ma vương hung tợn giận dữ rống.
Ngọc San lệ rơi chan chứa không ngừng lắc đầu, bị bộ dáng hung ác của Ma vương dọa cho sợ đến người cứng đơ. Chỉ có thể lắp bắp nói: "Nữ
vương... Yêu tinh Nữ vương... Vòng cổ... Tặng vòng cổ... Hứa cô
nương...". Trừ Yêu tinh Nữ vương, nàng cũng không biết là ai khác có thể ra tay với Hứa cô nương. Hơn nữa Yêu tinh Nữ vương lại hảo tâm tặng
vòng cổ màu xanh biếc cho Hứa cô nương lại không phải do nàng hạ chú,
nàng cũng biết chút ít về hấp huyết chú.
Ma vương nghe không rõ gì cả chỉ nghe hiểu bốn chữ "Yêu tinh Nữ
vương". Trưởng lão nghe ra nàng nói gì, hắn vội hỏi: "Có phải Yêu tinh
Nữ vương gặp Hứa cô nương không?". Yêu tinh Nữ vương lòng ghen tị rất
cao, tâm ngoan thủ lạt*, cũng chỉ có nàng sẽ vì Hứa cô nương được sủng
ái mà dám làm ra chuyện thương tổn Hứa cô nương.
*tâm ngoan thủ lạt: lòng dạ độc ác, nham hiểm
Ngọc San vội vã gật đầu. Còn chỉ vào cổ, nói: "Cô nương... đeo vòng cổ..." Trưởng lão rốt cục đã hiểu rõ mọi chuyện.
"Vương, hẳn là Yêu tinh Nữ vương đã hạ chú. Ngọc phi nương nương nói
nàng tặng một cái vòng cổ cho Hứa cô nương". Trưởng lão mới vừa nói
xong, Ma vương đẩy Ngọc San ngã trên mặt đất, sau đó giống như gió biến
mất ở trước mặt bọn hắn.
Ma vương thật sự tìm được ở trên cổ Hứa Tử cái vòng màu xanh biếc của Yêu tinh Nữ vương tặng, vòng cổ đó vì hút một lượng máu lớn, đã chuyển
thành màu đỏ.
Ma vương lập tức dùng ma pháp tháo cái vòng trên cổ Hứa Tử xuống,
đang định phá hủy vòng cổ thì bị Ma y ngăn cản. Ma y nói: "Dùng máu của
người hạ chú phá giải hấp huyết chú thì máu trên người của Hứa cô nương
bị vòng cổ hấp huyết sẽ quay về cơ thể của Hứa cô nương."
"Các ngươi thay Bổn vương trông coi nàng, Bổn vương lập tức đến Yêu
tinh quốc". Ma vương phân phó các đại thần vừa theo vào tới, sau đó đem
vòng cổ giao cho Phong Tử Do. Thi triển Ma pháp hoả tốc đến vương quốc
Yêu tinh, hắn thề, hắn muốn Yêu tinh Nữ vương trả giá lớn cho chuyện
này.
Lo lắng Ma vương một chưởng giết chết Yêu tinh Nữ vương, trưởng lão, hộ pháp, quan ngoại giao, chấp pháp quan cũng đi theo.
Yêu tinh Nữ vương đã sớm đoán được Ma vương sẽ đại giá quang lâm,
nàng đã chuẩn bị tốt mọi thứ. Nàng hạ lệnh đóng kín cửa chính của hoàng
cung lại, không cho phép Ma vương vào cung. Nàng muốn cho hắn biết, nàng không phải dễ khi dễ. Tuy pháp thuật của nàng không có lợi hại bằng
hắn, nàng chỉ có thể dựa vào người đông thế mạnh, nàng không tin Ma
vương có bản lãnh thông thiên, có thể bước vào hoàng cung của nàng.
Cho dù muốn nàng chết, nàng cũng muốn nữ nhân kia chết trước. Nàng muốn cho Ma vương nếm thử mùi vị đau lòng.
Sau khi An Hiền thân vương biết được chuyện thì rất chấn động, khuyên nhủ: "Vương tỷ, không bằng ngài đi giải thích đi, chỉ cần ngài giải câu thần chú, ta sẽ thay ngài cầu tình, có lẽ Ma vương sẽ không truy cứu,
cùng lắm hai nước sẽ không lui tới nữa". Dù sao hắn cũng là bạn thân của Ma vương, tỷ tỷ làm hại người trong lòng của bằng hữu hắn như thế, hắn
cảm thấy tỷ tỷ bị ghen tuông làm mất đi lý trí, cũng biết được tỷ tỷ rất kích động. Tỷ tỷ vốn không suy nghĩ đến hậu quả của việc này, chỉ là
nhất thời tức giận. Tất cả những ai xem thường uy nghiêm của hắn đều
không có kết quả tốt. Ma vương cũng sẽ không vì tỷ tỷ là Yêu tinh Nữ
vương và vì hắn cùng Ma vương là bằng hữu chi giao mà buông tha cho việc tỷ tỷ đã làm hại nữ nhân loài người kia.
An Hiền không thể tưởng tượng được nếu nữ nhân đó chết trước mặt Ma
vương thì Ma vương sẽ có biểu cảm gì? Sẽ có bao nhiêu phẫn nộ? Cho dù nữ nhân loài người đó rất khác thường, có khả năng sinh tồn ở Ma giới
nhưng dù sao cũng chỉ là ngươi trần mắt thịt, sau khi chết tất nhiên sẽ
xuống địa phủ. Địa phủ khẳng định sẽ không giao hồn phách của nàng cho
Ma giới, như vậy sẽ đưa tới nhiều trận chiến thảm khốc? Sẽ làm liên lụy
đến nhiều người vô tội? Dựa vào sự hiểu biết của hắn về Ma vương, Ma
vương sẽ đem vương quốc Yêu tinh của bọn họ san thành bình địa, cũng sẽ
náo loạn địa phủ.
"Không có khả năng!" Yêu tinh Nữ vương quả quyết cự tuyệt, nàng một
lòng muốn đưa Hứa Tử vào chỗ chết, thật chất không nghĩ gì khác nữa. "Đã đi đến bước này ta đã không thể quay đầu lại được nữa. Cho dù cá chết
lưới rách, ta quyết không giải chú! Ta không có được thì cũng không thể
để nàng có được". Ngoại trừ nàng thật lòng yêu Ma vương, nàng thật sự
không thể chấp nhận được Hứa tử đến sau lại có được tình yêu của Ma.
Vì lòng ghen ghét mà nàng quên mất thân phận của mình, vì quên nên sẽ phải trả cái giá rất đắt.
Nữ nhân mất đi lý trí đôi khi còn độc ác, tàn nhẫn hơn nam nhân.
"Vương tỷ, như vậy sẽ liên lụy đến quốc gia . Ngài
không suy nghĩ cho mình, cũng phải vì quốc gia mà suy nghĩ chứ, chẳng lẽ ngài vì tư tình nữ nhi mà trở thành người có tội với quốc gia sao?
Huống chi Ma vương là bằng hữu của ta". An Hiền thấu tình đạt lý, đáng
tiếc Nữ vương không thèm nghe, khư khư cố chấp. Còn phân phó cho người
giam lỏng An Hiền.
Nàng không tin Ma vương có thể vào được hoàng cung.
Chuyện nàng không tin đã nhanh chóng thành sự thật. Khuôn mặt tuấn tú tối sầm của Ma vương xuất hiện ở trước mắt nàng thì nàng khiếp sợ lui
về sau mấy bước, không thể tin được Ma vương lại có năng lực mạnh như
vậy, trong thời gian ngắn đã tiến vào được hoàng cung của nàng, không bị tổn hao một cọng tóc nào, không thể tin được pháp thuật của Ma vương
lại cao hơn rất nhiều so với trong tưởng tượng của nàng. Nàng còn không
kịp phản ứng, đã bị Ma vương nắm ở cổ, nàng thấy rất rõ, trong mắt Ma
vương đang toát ra lửa giận.
"Lập tức cùng Bổn vương đi giải chú cho Tử nhi! Nếu không ta vặn gãy cổ ngươi!", Ma vương hung tợn uy hiếp.
Yêu tinh Nữ vương cười lạnh: "Ngươi dám không, nếu ngươi dám, Tử Nhi
của ngươi chắc chắn phải chết!" Thấy hắn coi trọng nữ nhân loài người
kia như thế nàng càng thêm ghen tị.
"Ngươi...", Ma vương hung hăng tức giận tát nàng một cái, vì Tử nhi,
hắn thật sự không dám. Ma vương giận dữ trừng mắt Yêu tinh Nữ vương,
nghiến răng nghiến lợi hỏi: "Ngươi muốn như thế nào?".
Yêu tinh Nữ vương cười lạnh, "Ta muốn như thế nào? Ta muốn cái gì ngươi đều đáp ứng sao?"
"Bổn vương không rãnh đùa với ngươi, nói! Điều kiện của ngươi!", Ma vương gầm nhẹ
Vì nữ nhân kia, hắn cam chịu bị nàng uy hiếp sao? Nghĩ đến việc này,
Yêu tinh Nữ vương lạnh lùng nói: "Điều kiện của ta rất đơn giản, ta muốn ngươi lấy ta, để ta trở thành hoàng hậu Ma giới. Cũng phải mở tiệc
chiêu đãi tất cả quân vương các quốc gia khác trong không gian dị vực
này, hôn lễ nhất định cử hành ở ba ngày sau, cũng là ngày Động vật Hoàng viếng thăm Ma giới". Nàng muốn ở trước mặt mọi người trở thành hoàng
hậu của hắn, chỉ có như vậy hắn mới không dám lật lộng.
Ma vương hung hăng trừng mắt nàng, biết nàng là muốn dựa vào sự có
mặt của chúng quân vương đường đường trở thành Hoàng hậu, làm cho hắn
không thể đổi ý, không thể lấy tánh mạng của nàng, nếu giết nàng hắn sẽ
mang tội sát thê, làm cho thanh danh một đời của hắn bị hao tổn.
Ma vương cười rộ lên, nữ nhân này quá coi thường hắn, muốn ra điều
kiện với hắn, nàng còn không có tư cách này, đến lúc đó hắn sẽ cho nàng
một cái "Kinh hỉ" rất lớn!
Ma vương không cần suy nghĩ, nói: "Bổn vương đáp ứng ngươi! Chỉ cần
ngươi giúp Tử nhi giải trừ hấp huyết chú, ở ngày đón dâu đó bổn vương sẽ tuyên bố thân phận của Hứa Tử không có gì đặc biệt với ta".
Không nghĩ tới Ma vương thật sự chịu để nàng uy hiếp.
Nữ vương kinh hỉ hỏi: "Thật sự?" Chỉ cần thân phận của nữ nhân kia
không có gì đặc thù, sau này nàng trở thành Ma hậu rồi sẽ xử lý nàng
sau, liền dễ như trở bàn tay .
"Nhất ngôn cửu đỉnh!". Ma vương cười vô cùng giả tạo, mà Nữ vương bị
vui sướng đến thần trí mê muội, không hề biết được Ma vương không hề
nhận uy hiếp.
"Tốt lắm, ở đại hôn cùng ngày, ta sẽ giải trừ hấp huyết chú cho nàng, hiện tại chỉ cần không cho nàng đội vòng cổ nữa, nàng tạm thời sẽ không chết". Nàng sợ giải chú cho Hứa Tử bây giờ thì Ma vương sẽ thay đổi ý
định.
Ma vương hết sức bất mãn nhưng hắn cũng không có phương pháp gì.
Yêu tinh Nữ vương đưa đôi tay ngọc xoa thân hình cường tráng của Ma
vương, cười duyên , "Đừng quên mạng sống Tử nhi của ngươi đang nằm trong tay ta, trước hết thỏa mãn ta đi". Nói xong, nàng vô sỉ dựa vào thân
hình của Ma vương.
Nữ nhân đê tiện! Ma vương giận dữ mắng ở trong lòng. Chỉ vì Tử nhi,
hắn kiềm chế lửa giận, thô lỗ đẩy ngã Yêu tinh Nữ vương trên mặt đất,
chèn ép từ trên xuống. Khác với trước đây, dùng sự dịu dàng chỉ dành cho Hứa Tử đến trên người Yêu tinh Nữ vương, làm cho Yêu tinh Nữ vương thở
gấp liên hồi, trầm luân ở trong sự dịu dàng của hắn. Tám năm nay đều là
thô bạo, nhưng hiện giờ lại dịu dàng như vậy, làm cho Yêu tinh Nữ vương
càng thêm mê muội, càng muốn đeo bám không rời.
Mấy vị đại thần đánh vào trong thấy một màn này, mắt đều choáng váng. Vốn bọn hắn còn lo lắng Vương sẽ quá xúc động mà giết Yêu tinh Nữ
vương, không nghĩ tới Vương cùng Nữ vương lăn lộn trên mặt đất, hưởng
thụ ngư thủy chi hoan*, đâu có chỗ nào giống như Ma vương đang cuồng nộ
lúc nãy?
*ngư thủy chi hoan: vui vầy cá nước, niềm vui khi cá gặp nước, cá quấn quít với nước, nước bao bọc cá vô cùng vui vẻ...
Bọn hắn yên lặng lui ra ngoài, bọn hắn tin tưởng Vương làm như vậy đều có chủ ý.
"Ngươi đối với Tử nhi của ngươi có phải dịu dàng như thế hay không?" Yêu tinh Nữ vương rất không có mùi vị hỏi.
Ma vương lạnh lùng nói: "Hiện tại là việc của chúng ta, miễn bàn
người thứ ba." Nếu không phải vì Tử nhi, tại sao hắn phải khổ như vậy
tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục?
Yêu tinh nữ vương cười nói: "Tốt". Về sau nam nhân này chỉ có một
người là nàng, nàng quyết sẽ không để hắn gặp mặt nữ nhân loài người
kia. Chỉ cần nàng thành Ma hậu, Ma vương tuyên bố thân phận của nàng ta
không có gì đặc biệt, nàng muốn lấy tánh mạng của nàng ta, căn bản không cần sử dụng yêu pháp. Chỉ cần học thủ đoạn của Ma vương, đem nữ nhân đó đưa đi làm quân kỹ, không tin, không quá ba ngày, nàng liền bị tra tấn
mà chết.
"Ở lại bên cạnh ta lâu hơn được không?" Nam nhân mà mình yêu này chưa từng thật sự ở bên cạnh nàng.
Ma vương đẩy nàng ra, đứng lên, sửa sang lại quần áo, không thèm nhìn tới nàng hay liếc mắt một cái, lạnh lùng nói: "Bổn vương phải đi về
trước chuẩn bị hôn lễ cho chúng ta". Nói xong cũng không quay đầu lại mà đi mất.
Yêu tinh Nữ vương tức giận đến phát run. Nàng biết hắn vì nữ nhân kia mới tạm nhân nhượng. Lúc bình thường chính bản thân mình cũng không có
vì hắn mà thủ thân như ngọc, sau lưng Ma vương, nàng cùng nam nhân khác ở một chỗ, chính là nam nhân nào làm nàng chán ghét liền đem giết, nhiều
năm qua Ma vương không hề biết gì.
Con dân Ma giới cũng không hiểu được Vương của bọn hắn, vì cái gì lại đi tiếp nhận sự uy hiếp của Yêu tinh Nữ vương. Bằng ma pháp của Vương , có thể không bức Yêu tinh Nữ vương giải chú được sao? Mặc dù thắc mắc
nhưng không ai dám hỏi. Bọn hắn biết Vương làm mọi chuyện chỉ vì muốn
cứu Hứa cô nương, từ sau khi ở Yêu tinh quốc trở về, Vương liền phân phó khẩn cấp chuẩn bị hôn lễ, khẩn cấp mở tiệc chiêu đãi các Quân vương,
khẩn cấp làm mũ phượng, váy cưới, có điều làm cho mọi người không thể
hiểu được chính là Vương lại hạ lệnh gấp gáp làm hai bộ đồ cưới. Tuy
rằng hoàng cung vội vội vàng vàng loạn cả lên, Vương cũng vẫn trông coi
bên cạnh Hứa cô nương. Bọn hắn đều lo lắng cho Hứa cô nương, Yêu tinh Nữ vương mà thành Hoàng hậu của bọn hắn thì có thể buông tha cho Hứa cô
nương sao?
Nếu không nhìn thấy trong mắt Vương tình ý thâm sâu, có lẽ mọi người đã nghĩ đến Vương không thương Hứa cô nương nữa.
Ba ngày rất nhanh đi qua, Động vật Hoàng mang theo Hoàng hậu nhân
loại của hắn, ở trong đội ngũ lớn được nghênh vào Ma giới hoàng cung.
Lúc này, đoàn người được Ma vương phái đi đón dâu cũng đã trở lại.
Trong Ma giới hoàng cung bị một bầu không khí kỳ quái bao phủ.
Chỉ có khách nhân không biết rõ tình hình là vui vẻ.
Động vật Hoàng hậu và Hứa Tử có bộ dạng giống nhau, đều là tiểu nữ
nhân lanh lợi. Ở trên khuôn mặt thanh tú lóe ra ánh mắt giảo hoạt. Nàng
thật sôi nổi, nơi nơi chạy loạn, Động vật Hoàng buộc phải giữ chặt nàng
bên người, ngượng ngùng nói với Ma vương: "Trẫm làm hư nàng rồi".
Ma vương cười nhạt thông cảm, Động vật hoàng hậu này giống như Tử nhi của hắn, là một giai nhân thanh tú, chỉ có tính cách là hoàn toàn bất
đồng. Động vật hoàng hậu thật sôi nổi, hiếu động, quỷ kế đa đoan, chỉnh
người chết không đền mạng. Tử nhi thì rất trầm lặng, lương thiện, giản
dị lại rộng lượng.
Động vật hoàng hậu – Liễu Ảnh Nhi bĩu môi nói: "Thật khó khăn mới ra
ngoài một chuyến, ngươi cho người ta chơi một chút thôi. Huống chi hôm
nay là..." Liễu Ảnh Nhi ngượng ngùng le lưỡi, xấu hổ nói: "Hắn gọi là
cái gì Vương tới?". Tới thế giới này, có trên ngàn vạn cái vương, nàng
nhất thời không nhớ hết bọn họ.
"Ma vương". Động vật hoàng Bạch Long Viễn hết cách nói cho nàng, hắn đã nói cho nàng đến ba lần.
"Đúng, hôm nay là ngày vui của Ma vương, không chơi một chút thì tiếc lắm". Liễu Ảnh Nhi nắm ống tay áo của Bạch Long Viễn, nũng nịu nói: "Đi nha, cho ta đi khắp nơi xem một chút thôi". Tình cảnh náo nhiệt như vậy lại không cho nàng đi, nàng sẽ buồn bực chết mất.
"Không được. Trẫm mà buông tay, không biết ngươi sẽ gây ra họa gì
nữa". Biết rõ cá tính của ái thê, Bạch Long Viễn không muốn mạo hiểm như vậy."Đều đã làm nương người ta, còn ham chơi như vậy".
Liễu Ảnh Nhi ngã vào lòng Bạch Long Viễn, Bạch Long Viễn hết cách với nàng, ôm nàng vào lòng. Có chút đỏ mặt nói với Ma vương: "Thực xin lỗi, đã để cho ngài chê cười. Nha đầu này thật sự bị làm hư rồi".
Ma vương cười nhạt: "Không có việc gì. Ngài nói chuyện với nàng đi. Ta đi trước".
Nói xong, Ma vương đi khỏi Ngự thiên cung.
"Ảnh Nhi". Bạch Long Viễn đem ái thê đỡ thẳng dậy, thở dài nói:
"Ngươi có thể yên lặng một chút được không. Đến nhà người khác làm
khách, ngươi nên có bộ dáng của Hoàng hậu". Ở trước mặt Ma vương nàng
lại làm vậy, chắc chắn ở trong lòng Ma vương đang cười hắn, thân là Động vật hoàng mà không thể xử lý thê tử của mình.
Liễu Ảnh Nhi không cho là đúng. Nàng vốn không muốn làm Hoàng hậu,
lúc trước chẳng những hắn không chịu chỉ hôn nàng cho Bạch Lập Khải mà
còn cưỡng ép lấy nàng làm hậu. Vì vậy, hắn cùng Bạch Lập Khải từ huynh
đệ thành tình địch, làm cho Bạch Lập Khải rời khỏi triều đình, cho tới
bây giờ Bạch Lập Khải cũng chưa từng quay về kinh.
"Hôn lễ của Ma vương sắp bắt đầu rồi, trẫm mang ngươi đi xem lễ".
Bạch Long Viễn biết rõ ái thê không hề để ý đến thân phận, đành phải
chuyển sang đề tài khác.
"Hay lắm". Liễu Ảnh Nhi lập tức trở nên cao hứng. "Tân nương của Ma
vương có phải nữ nhân cùng thế giới với ta không?". Nàng còn chưa nhìn
thấy nữ nhân xui xẻo kia, gặp phải vận xui đi vào cái thế giới hỗn loạn
này, lại đều trở thành nữ nhân của này đó yêu ma quỷ quái.
Bạch Long Viễn lắc đầu, "Hình như không phải, tân nương đổi thành Nữ
vương của Yêu tinh quốc rồi". Hắn cũng cảm thấy kỳ lạ, Ma vương sẽ lấy
Yêu tinh Nữ vương làm Vương hậu, không phải hắn đã yêu một nhân loại
sao? Vì sao không lấy nữ nhân loài người kia? Hôm nay là ngày vui của
hắn, cũng không nhìn thấy nữ nhân loài người nào, chẳng lẽ lời đồn là
giả ?
Khi hắn nghe được từ Xà vương, Ma vương sủng ái một nữ nhân, mà nữ
nhân đó chính là người bị bắt tới cho hắn ta luyện công, hắn cũng không
tin lắm. Tuy rằng hắn cùng Ma vương không có giao tình, lại biết Ma
vương lạnh lùng, tàn nhẫn, vô tình. Thái độ đối với nữ nhân của Ma vương ngay cả hắn cũng không chấp nhận được. Hắn ta lại có thể sủng ái một
nhân loại? Nếu không phải Xà vương nói là tận mắt nhìn thấy, Bạch Long
Viễn cũng không tin. Liễu Ảnh Nhi đang nhàm chán, nghe xong việc đó, làm ầm ĩ đòi tới đây thấy người thân. Hắn không đồng ý thì nàng lại vừa
khóc vừa nói, hắn không chịu cho nàng về nhân gian, chẳng lẽ cũng không
chịu cho nàng trông thấy người cùng thế giới với mình sao? Tại không
gian dị vực này, người cùng thế giới với nàng chính là người thân của
nàng. Hắn chỉ có thể đau lòng thay nàng lau đi nước mắt, đồng ý với Ảnh
Nhi.
"Thối Ma vương thay lòng đổi dạ!", phản ứng đầu tiên của Liễu Ảnh Nhi chính là cho rằng Ma vương thay lòng đổi dạ ."Đàn ông các ngươi luôn
thay đổi thất thường, không giáo huấn một chút cũng không được".
"Ảnh Nhi đừng xằng bậy", Bạch Long Viễn vội vàng cảnh cáo, Ảnh Nhi
giáo huấn sẽ làm người ta hối hận vì đã đắc tội với nàng, trước kia hắn
đã từng nếm qua loại mùi vị này. "Ma vương không giống với các quân
vương khác, hắn sẽ giết ngươi!". Cho dù nàng là Động vật hoàng hậu cao
quý, một khi chọc giận Ma vương, Ma vương tuyệt đối sẽ không nể mặt hắn
mà buông tha nàng.
Ở trên cái thế giới này, địa vị hắn rất được tôn sùng, còn uy nghiêm
của Ma vương thì càng không thể mạo phạm. Ba năm trước đây, Ma vương
từng một lần đùa bỡn Tiên nữ của Thiên đình, coi thường thiên uy của
Ngọc đế. Vì vậy mà vị Tiên nữ kia bị đánh xuống trần giang làm người
phàm.
Thiên uy của Ngọc đế, Ma vương còn không sợ. Nếu ái thê của hắn đắc tội Ma vương, chỉ có con đường chết.
"Hừ", Liễu Ảnh Nhi hừ lạnh, không hề đem lời cảnh cáo của trượng phu
để ở trong lòng. Nàng hiện tại là Động vật hoàng hậu cao quý, nàng yêu
cầu trượng phu hoàng thượng hiện tại của nàng chỉ có thê yêu một mình
nàng, nếu không, nàng tình nguyện rời đi cũng không nguyện cùng người
khác chia sẽ trượng phu. Ma vương chính là Vương, nàng cũng có ý yêu cầu hắn chỉ có thể yêu đồng loại của nàng. Nàng không biết đây là điều ghen tỵ trong thất xuất* ở cổ đại. Nàng cho rằng hễ là nữ nhân đều hy vọng
trượng phu của mình chỉ yêu thương một người là mình, nếu nữ nhân nào
nói không để ý thì đó là giả, là không thật, viện lý do tạm nhân nhượng
vì lợi ích chung, cho rằng làm như vậy sẽ có được sự tôn trọng của
trượng phu. Nàng cho rằng loại nữ nhân này rất ngu, trượng phu của mình
thành của người khác, kính trọng còn có ý nghĩa gì? Không chiếm được
tình yêu trọn vẹn thì buông tha cho đối với hai bên đều tốt hơn, cũng
không cần phải sống vất vả.
Nam nhân đều thích nữ nhân của mình chung tình vĩnh viễn chỉ yêu
mình, lại không chịu vĩnh viễn chỉ yêu một nữ nhân. Chính mình không thể làm được, có tư cách gì yêu cầu nữ nhân làm được? Liễu Ảnh Nhi vì vấn
đề này, từng tranh cãi với quần thần, không cho bọn hắn tấu thỉnh Bạch
Long Viễn tiếp tục tuyển mỹ lập phi. Thật ra vấn đề này ở nhân gian cũng không phải chỉ có một lần khiến cho nam nữ tranh luận, nhưng nàng là
một nữ nhân của thế kỷ hai mươi mốt, có tư tưởng khác xa với nữ nhân cổ
đại.
Trong lúc hai vị lão công không có cách nào, chỉ biết ngồi trung
thành ngoan ngoãn tự kỷ một mình trong góc, hai nàng sẽ đi bàn xem dùng
cách nào để trị bọn hắn.
Ma vương không có tự mình đến cửa Hoàng cung nghênh đón hoàng hậu của hắn, mà cho quan nghi thức đem Yêu tinh Nữ vương nghênh đón vào Hoàng
cung. Đội ngũ đi ở phía trước Ngự thiên cung ngừng lại, Ma vương ôm Hứa
Tử đang hôn mê bất tỉnh xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Toàn trường một mảnh xôn xao, không rõ Ma vương đang muốn làm gì.
Liễu Ảnh Nhi vừa thấy Hứa Tử, chỉ biết là đồng loại của nàng. Nàng
không chịu nổi giãy ra khỏi tay Bạch Long Viễn, xông lên phía trước chất vấn Ma vương: "Ngươi đã làm gì thân nhân của ta rồi? Nàng có phải hay
không bị ngươi hại chết?". Cho nên ngươi mới nóng lòng kết hôn cùng một
nữ nhân khác.
Ma vương lạnh lùng liếc nàng một cái, Ảnh Nhi bị sự ánh mắt rét lạnh
của hắn dọa đến sợ lui vài bước. Bạch Long Viễn lập tức tiến lên đem
nàng bảo hộ phía sau, cũng gật đầu một cái với Ma vương với ánh mắt thật có lỗi.
Chú thích:
*thất xuất: không có con, không chung thủy, không thờ cha mẹ chồng,
lắm điều, trộm cắp, ghen tuông, bị bệnh khó chữa: là bảy lý do để bỏ vợ
trong thời phong kiến.
Ma vương bế Hứa Tử đứng trước mặt Yêu tinh Nữ vương, hướng về cái
khăn màu đỏ Nữ vương đội trên đầu nói: "Ngươi giải hấp huyết chú cho Tử
nhi trước đi, sau đó chúng ta mới có thể bái thiên địa".
Yêu tinh Nữ vương xã khăn trùm đầu xuống trước mọi người, không vui
nói: "Hôm nay là ngày vui của chúng ta, ngươi còn một lòng nghĩ đến con
tiện nhân này!".
Ma vương lạnh lùng cảnh cáo: "Chú ý cách dùng từ của ngươi! Ngươi chỉ cần trả lời, rốt cuộc giải hay không giải?".
Yêu tinh Nữ vương nhìn khách nhân toàn trường liếc mắt một cái, nghĩ
thầm, lúc này trước mặt trên ngàn vạn cái quân vương, hơn nữa Động vật
Hoàng tối tôn sùng đã ở đây, cho dù nàng giải hấp huyết chú, Ma vương
cũng không dám làm gì nàng. Vì có thể mau chóng trở thành Ma hậu, nàng
sảng khoái đồng ý. "Được, vậy cứu con tiện nhân này trước, mời nàng nhìn thấy chúng ta thành thân". Nàng tin tưởng làm như vậy thì so với lấy
tính mạng của nàng ta còn vui sướng hơn, Yêu tinh Nữ vương lập tức phân
phó: "Lấy đao đến, lấy luôn cái vòng cổ xanh biếc của ta".
Trong lúc đó, mọi người không biết hai người bọn họ rốt cuộc đang
giao dịch cái gì. Ai cũng không dám lên tiếng hỏi, lẳng lặng chờ xem kết quả.
Phu thê Động vật Hoàng cũng đã hiểu được. Thì ra không phải Ma vương
thay lòng đổi dạ, hắn chịu thiệt lấy nữ nhân không thương chỉ vì muốn
cứu nữ nhân mà hắn yêu. Không thể tưởng được, sức mạnh của ái tình lại
lớn như vậy, có thể làm cho một cái lãnh huyết Ma vương có thể miễn
cưỡng để cầu toàn.
Yêu tinh Nữ vương dùng đao khứa trên cổ tay của nàng một đao, đem máu của nàng nhỏ lên cái vòng cổ đã thành màu đỏ, sau đó niệm giải chú, đem vòng đội lên cổ Hứa Tử lần nữa. Sắc mặt Hứa Tử từ từ hồng hào trở lại.
Vòng cổ lại biến thành màu xanh biếc thông thường, Yêu tinh Nữ vương mới ngừng hẳn câu thần chú. Nàng nhẹ lau mồ hôi trên trán, thật ra giải chú rất làm hao tổn nguyên khí, cũng may nàng là Nữ vương, pháp lực đứng
đầu hết thảy Yêu tinh, nàng chỉ ra chút mồ hôi, sẽ không vì vậy mà suy
giảm tới nguyên khí.
Ma vương gỡ cái vòng trên cổ Hứa Tử xuống trả lại cho Yêu tinh Nữ
vương, sau đó nôn nóng vỗ nhẹ mặt Hứa Tử, lo lắng gọi: "Tử nhi, mau tỉnh lại, Tử nhi".
"Nàng tạm thời sẽ chưa tỉnh trong nửa giờ. Ta đã giải chú cho nàng,
ngươi cũng nên thực hiện lời hứa của ngươi, chúng ta bái thiên địa
thôi". Yêu tinh Nữ vương bực bội nói. Hắn muốn có biểu hiện quan tâm đến nhân loại này ở trước mặt nàng như vậy sao?
Ma vương cúi xuống thâm tình hôn lên trán Hứa Tử, sau đó đem Hứa Tử
giao cho Phong Tử Do, Phong Tử Do đưa cho Lục Ngọc cùng Lam Y, Lam
Nguyệt đem Hứa Tử về Thiên cung.
Ma vương nhìn Yêu tinh Nữ vương, sau đó lại nhìn khách nhân toàn
trường, hắn cười, là cái loại cười kỳ quái, cười đến mọi người không
biết được hắn đang nghĩ gì.
Đột nhiên, Ma vương đánh một chưởng vào Yêu tinh Nữ vương, không hề đề phòng, nàng bị đánh bay.
"Ngươi?", Yêu tinh Nữ vương không thể tưởng tượng nổi, trừng mắt Ma
vương: "Ngươi muốn lật lọng, muốn giết ta sao? Ngươi không sợ mang tội
danh sát thê sao?". Sớm biết hắn giả tình giả ý thì nàng sẽ không giải
chú cho nữ nhân kia rồi.
Ma vương âm lãnh cười: "Ngươi khi nào thành thê của Bổn vương? Bổn
vương còn chưa cùng kẻ nào bái thiên địa thì làm gì có thê? Ngươi dám cả gan thương tổn Tử nhi, Bổn vương quyết không tha cho ngươi!". Nàng nghĩ đến có mặt trên ngàn vạn cái Vương lúc này, có Động vật Hoàng tối tôn
sùng ở đây, hắn sẽ không dám làm gì nàng. Hắn cười nhạo nữ nhân này quá
ngây thơ, làm bạn cùng giường với hắn tám năm, vẫn không biết cá tính
hắn. Nếu như hắn bị nàng uy hiếp, hắn sẽ không là Ma vương . Ở trên đời
này, trừ Tử nhi của hắn, không ai có thể làm hắn động tâm.
Yêu tinh Nữ vương không khỏi tức giận đến xấu hổ, thì ra chính mình
đã mắc mưu của hắn. Hiện tại đừng nói trở thành Hoàng hậu của hắn mà kết cuộc còn bị người đời nhạo báng. Nàng tốt xấu cũng là Vua của một nước, thật không ngờ hắn dám nhục nhã nàng! Nàng điên cuồng xông lên phía
trước, "Ta và ngươi liều mạng!".
Toàn trường khách nhân đều bị làm cho hồ đồ, lúc nãy hai người còn
chuẩn bị thành thân, hiện tại lại thành kẻ thù, bắt đầu chém giết nhau.
Yêu tinh Nữ vương cùng Ma vương đánh từ mặt đất lên tới trên trời,
lại từ bầu trời đánh xuống mặt đất. Pháp thuật của hai người thỉnh
thoảng phá hủy đồ đạc xung quanh, nhìn thấy Nữ vương của chính mình cùng Ma vương đánh nhau, đội ngũ nhóm Yêu tinh đi theo cũng nhào vào đánh
nhau cùng ma quỷ của Ma giới.
Hiện trường tức thì trở thành một mảnh hỗn loạn.
Bạch Long Viễn vội vàng giữ chặt Liễu Ảnh Nhi tránh ở chỗ xa. Các
thần tử của hắn cũng là ngàn vạn cái Vương, tất cả đều che lại hắn cùng
Liễu Ảnh Nhi ở trung tâm, hình thành bức tường người, thay hai phu thê
chắn đi lửa đạn không cần thiết.
Liễu Ảnh Nhi còn không biết chết sống, ở một bên hò hét cổ vũ.
Hai bên cùng là Vua, pháp thuật thật không thể khinh thường. Hai
người đánh nhau cát bụi loạn mù mịt, đến không còn thấy trời trăng gì.
"Bọn hắn ai sẽ thắng?". Hiện tại là ban ngày, còn không thể phân ra
ai thắng ai bại, Liễu Ảnh Nhi nhịn không được hỏi Bạch Long Viễn.
"Ma vương", Bạch Long Viễn nhìn ra Ma vương thi triển ma pháp một
cách thoải mái tự nhiên, mà Yêu tinh Nữ vương lại lực bất tòng tâm, cũng sắp không đỡ nổi nữa.
"Hả?"
Quả nhiên, chưa tới một canh giờ, Yêu tinh Nữ vương đã bị ma Vương hung hăng đánh bay, rơi xuống đất đến không đứng dậy nổi.
Ma vương như con chim ưng từ giữa không trung lao thẳng xuống dưới, chuẩn bị lấy tánh mạng của Yêu tinh Nữ vương.
"Dừng tay!". Một âm thanh của nữ nhân vội vàng truyền đến, thân thể
Hứa Tử còn có vẻ suy yếu xuất hiện ở phía trước Yêu tinh Nữ vương.
Ma vương vội vàng thu tay lại.
"Không cần giết nàng!". Hứa Tử che ở trước mặt Yêu tinh Nữ vương,
"Nghịch Thiên, tha cho nàng đi. Ta đã không sao rồi, hãy khoan dung tha
cho nàng con đường sống đi".
"Tử nhi!", Ma vương không phục gầm nhẹ, "Nàng thiếu chút nữa hại chết ngươi! Ngươi còn thay nàng cầu tình!".
"Không phải ta đã không có việc gì rồi sao?". Hứa Tử nhẹ cất bước
tiến lại gần hắn, đưa tay vuốt hắn lửa giận. "Do nàng quá yêu ngươi, mới có thể làm ra chuyện thương tổn đến ta".
Ma vương kéo tay nàng xuống, nói: "Nếu thả nàng, sau này nàng còn có
thể tìm ngươi phiền toái. Ngươi không cần nhúng tay vào, Bổn vương muốn
giết nàng, trừ đi hậu hoạn". Nói xong, Ma vương đem Hứa Tử đổ lên trước
mặt trưởng lão, ý bảo trưởng lão giữ chặt Hứa Tử, hắn xoay người đi giết Yêu tinh Nữ vương.
Yêu tinh Nữ vương cũng không vì Hứa Tử thay mình cầu tình mà cảm
kích, nàng oán hận trừng mắt nhìn Hứa Tử liếc mắt một cái, cố hết sức
đứng dậy, chật vật nhanh chóng thi triển thuật độn thân chạy trốn. Chỉ
để lại giọng nói oán hận quanh quẩn ở Ngự Thiên cung: "Ma vương! Chuyện
hôm nay, Bổn vương sẽ không từ bỏ ý đồ". Nàng nhất định sẽ tìm hắn tính
sổ, nhất định sẽ không cho nữ nhân kia có thể sống vui vẻ.
Bởi vì tư tình nữ nhi, làm cho hai quốc gia từ bạn thân trở thành kẻ thù.
Hứa Tử sâu sắc cảm thấy mình đã trở thành hồng nhan họa thủy.
Cái gì là giận dữ xung thiên vì hồng nhan? Đối với nam nhân cái gọi
là yêu đều làm cho nữ nhân trở thành kẻ gây họa. Lấy gông xiềng đem nữ
nhân khóa chặt bên mình, không thể giãy, chỉ có thể bị người khác chỉ
trích đến chết đi, đây là tình yêu với quân vương làm cho nữ nhân phải
trả cái giá lớn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT