Ngày hôm sau, là một ngày mưa phùn lất phất, bầu trời không gợn xanh, khắp nơi
chỉ toàn một màu u ám nặng nề. Trong kí ức của Kris, đó là ngày bình minh không
còn đến nữa
Phi trường 4 giờ sáng
Vắng lặng.
Kris băng qua sảnh lớn,
trên tay chỉ có duy nhất tấm vé máy bay, ngoài ra nó không mang hành lý gì
theo.
Kris đang chạy trốn
Nó đang vứt bỏ mọi thứ lại sau lưng
Bỏ
lại
Những kí ức
Những cái ôm
Những nụ hôn
Bỏ lại…
Phong
Kris có hối hận không?
Câu trả lời
Là có
Ngay từ lúc bóp cò, Kris đã
hối hận. Nó quay nhanh đi để không phải thấy Phong gục bên vũng máu. Cơn mưa to
đã hạn chế tầm nhìn rất tốt, giúp Kris che giấu đi cảm xúc, nhưng mãi không thể
nào rửa trôi được sự đau đớn đang gào thét trong lòng
Phong nói không
sai
Gió…đang gào thét
Ngay cả bây giờ, tuy Kris đang bình thản đứng trong
phi trường, nhưng đôi mắt tuyệt đẹp không còn thấy gì nữa, đôi tai không còn
nghe gì nữa, tim không còn cảm giác gì ngoài nỗi đau xé lòng
Tiếng thông báo vang lên. Kris vẫn ngồi im. Đến khi loa thông báo đến lần thứ
3, hàng mi rậm khe khẽ rung. Kris đứng lên, đi về phía phòng đợi
Cánh cửa tự
động mở. Nó chợt dừng lại, tay đưa lên chạm nhẹ vào chiếc bông tai màu đen rất
nhỏ, một cảm giác ấm áp truyền đến.
Kris khẽ cười
Phong vẫn ở đây
Ở bên
nó
Kris đã không thể bảo vệ được Phong. Vậy thì nó sẽ bảo vệ hẹn ước của cả
2, ngay cả khi Phong…không còn
- Nếu sau này, chúng ta…lạc mất nhau, hãy tìm anh
- …em nhất định sẽ tìm
anh…
Bản nhạc còn dang dở, chính là bản nhạc hay nhất
Nhưng một mối tình đẹp
dang dở, lại để cho ta nhiều tiếc nuối
Đây có phải là kết thúc??
Phải chăng tất cả đã chấm
dứt??
*
*
*
Không hề
Hàn Quốc – Mùa đông năm 2012
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT