Những chuyện phát sinh đêm nay, tuy rằng nhìn qua không có chút liên quan, nhưng anh lại có một loại dự cảm, rằng mọi tình tiết đều có quan hệ mật thiết với nhau.
Tuy rằng bình thường hắn vô học, thế nhưng ba Mao lúc trước thân thể không tốt, buổi tối ngủ không yên, cho nên hắn thường lên baidu tra cách thôi miên và những phương pháp trợ giúp giấc ngủ, thuận tiện cũng nhớ kỹ thời gian hoạt động của các bộ phận trong lúc ngủ.
Hết thảy nỗ lực cũng sẽ không uổng phí, đây quả là một câu chí lý.
Nhưng mà không quản hắn nói thế nào, Bạc Dư vẫn bày ra vẻ mặt than không một gợn sóng.
Hỗn loạn trong phòng một hồi mới coi như có thể ra ngoài gặp người.
Đứng trên boong thuyền hóng gió biển một hồi, Mao Cát Tường rốt cục cũng nhớ tới, tối hôm qua lúc đặt đồng hồ báo thức, hắn quá kích động mà hô một tiếng với anh đùi lớn: “Ngày mai chúng ta dậy sớm một chút ngắm mặt trời mọc đi.”
...
Mao Cát Tường hồi tưởng xong, nhịn không được mà hắt xì một cái vang dội, hắn xoa xoa mũi, không chịu thừa nhận vấn đề là từ mình, quay qua oán giận Bạch Đại Thối.
Nói một câu như vậy mà cũng tính là thật.
Tráng hán giữ cửa đứng cách hai người không xa, nhìn bóng lưng hai người lúc này sát gần nhau, tự đáy lòng không khỏi mừng thay Bạch thiếu, anh ta đề nghị: “Hiếm thấy có ngày vui như hôm nay, không thì để tôi mở một bình rượu cho hai ngài?”
Bạch Dư không nói gì, như là ngầm chấp nhận.
Nói xong, hắn đưa rượu lên bên miệng nhấp một chút. Mái tóc chia ba bảy không biết dùng bao nhiêu gel định hình, đứng trong gió vẫn không chút suy chuyển.
“...”
Tuy rằng Mao Cát Tường không thấy được Bạch Dư nhoẻn miệng cười như lời Đại Cơ Nhục nói, thế nhưng vẫn có thể cảm thấy sự tức giận từ người anh, tỷ như lúc này, khoé miệng Bạch Dư hạ tầm 5 milimét.
5 milimét.
Đây là một dấu hiệu cực kỳ không ổn.
Căn cứ vào kinh nghiệm lúc trước, những lúc Bạch Dư không vui, khoé miệng cũng chỉ hạ tầm 3 milimét là cùng, hơn nữa số lần xuất hiện tình huống như vậy cũng ít.
Tỷ như tháng trước, chó( *QT có ghi tên loài, nhưng tôi không rõ lắm nên lúc tìm hình cũng không biết là chó gì ;;v;;) trong nhà bất ngờ mang thai, nhưng lại không biết là do đâu, Bạch Đại Thối liền tức giận.
Âu Dương Thần cũng không để ý, hắn nhiệt tình mà nhận lại hờ hững cũng quen rồi, rất nhanh đã đổi đề tài: “Nghe nói đêm nay có buổi đấu thầu, Bạch thiếu lại không có ý tham gia?”
Bạch Dư cả mí mắt cũng không thèm động.
Ba cô gái đứng sau Âu Dương Thần mắt không chớp mà nhìn Bạch Dư chằm chằm.
Mao Cát Tường rất muốn đạp cái đống bánh ngọt có chân kia ra xa, nhưng khi hắn nhìn thấy mặt Bạch Dư ngày càng đanh lại, tâm tình không rõ vì sao tốt hơn mấy phần.
Tch, anh đùi lớn cũng không có hứng thú với giống loài bánh ngọt kia.
Âu Dương Thần nhận mông lạnh hai mươi năm cũng đã lên hàng chuyên nghiệp, lắc ly rượu tiếp tục nói: “Không nên như vậy, theo lý thuyết, lần đấu thầu này là Bạch gia chiếm ưu thế, vì sao lại muốn nhường miếng thịt mỡ này cho Đường Ngự Thiên?”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT