Mới có sáng mà trời đã âm u thấy rõ . Không chút mây trắng chỉ thấy toàn là màu
xám xịt , vài hạt mưa rơi lâm râm trên nền sân . Thức dậy khá trễ . Đồng hồ đã
gần 7 giờ sáng nó mới lò mò ngồi dậy . Thay đồ , vscn , ăn sáng nhanh rồi leo
lên xe anh đến trường . Chiếc xe hôm nay cũng xui theo hay sao á . Vừa chạy vào
tới cổng đã tắt máy . Khiến nó phải đội mưa chạy vào lớp . Người gần ướt sạch ,
cơ thể nó khẽ run lên vì thân nhiệt thay đổi . Trong lớp , ngoài lớp mọi người
đều đứng đó rất đông . Còn có cả tiếng đổ vỡ , tiếng cãi nhau nữa . Nó chen chút
trong đám người hiếu kì đứng nhìn vào lớp . Vừa nhìn thấy nó hắn đã lao tới túm
chặt lấy chiếc cổ nó bốp chặt . Giọng đay nghiến , lạnh lùng
- Đồ quỷ dữ , cô
mang cô ấy đi đâu
- buông ra – nó lạnh lùng cất tiếng , khiến hắn có vài phần
ngạc nhiên dù nó lạnh lùng trước giờ nhưng lạnh đến mức này thì quả thật hắn
chưa thấy . Tức giân hắn siết chặt cổ nó hơn ,
- Tôi hỏi cô là cô ấy đâu –
tia mắt hắn hằn lên vài vệt đỏ nhìn nó căm hận
- Tôi không biết , buông
r..
Chưa để nó nói hết câu hắn đã đánh nó một bạc tay . Trước giờ hắn chưa
đánh con gái nhưng mà đứng trước nó tại sao cơn giận lại không kìm chề được ,
lời lẽ luôn muốn mắng mỏ nó . Cơn giận lấn áp cả lí trí , hắn càng siết chặt hơn
– Cô còn chối
Hai vừa mới chay vào tới , mấy người bọn nó cũng vừa tới kịp
lúc phía sau hai . Anh đi tới đâu mọi người đều nhường đường . Anh nhìn hắn ,
hắn nhìn anh . Hai ánh mắt như muốn giết người nhìn nhau . Gương mặt baby đẹp
rạng ngời biến mắt thay vào đó là cái nhìn lạnh lẽo quét khắp nơi . Và điểm dừng
là ngay chỗ hắn . Anh nhìn nó đầy cót xa , gương mặt đỏ ngây lên vì khó thở
.
Mọi người vừa vào đến thấy cảnh tượng ấy liến cang ngăn . Hai lao vào đánh
hắn như con mảnh thú , vừa đánh vừa nhìn nó . Hắn cũng chẳng vừa . Đến khi mệt
lừ cả hai mới ngồi dậy . Vừa mới nghỉ được chưa đầy 5” thì đã lao vào . Nó chẳng
biết làm gì ngoại trừ khóc . Nó chưa bao giờ thấy mình bất lực và yếu đuối như
vậy cả . Phải chăng tất cả nên kết thúc . Kết thúc từ nó .
Miu quýnh quáng
không biết làm gì khi thấy nó như vậy . Dùng sức công phá hết mọi thứ nhỏ hét
lên . Khiến hai người đang dằn co dưới đất phải dừng lại nhìn nhỏ – Dừng lại
điiiiiiiiiii
Hai nhìn nó đang khóc , vội đứng dậy lúng túng chạy đến chỗ nó
ngồi . Miệng không ngừng xin lỗi . Vũ và Minh thì mỗi người một bên cầm thuốc ,
một bên cầm nước đưa cho nó . Nó nhìn ba người khó hiểu rồi phán một câu xanh
rờn rồi đuổi thẳng họ ra ngoài chỉ còn nó và hắn trong lớp – Em không có
đau
:
:
:
Cả hai đều im lặng nhìn vào những không vô định . Không
khí ngoài đã ngột ngạt thì trong phòng này lại khó thở hơn . Nó im lặng hồi lâu
cũng lên tiếng
- Anh tìm tôi vì Nhã Quyên sao
- Phải , cô đưa cô ấy đi đâu
– Đôi phần trong lời nói của hắn là kích động , đôi phần ali5 lo lắng
- Làm
sao tôi biết được .
- Cô còn chối , nếu không là cô thì là ai .
- Anh lấy
quyền gì mà nói tôi này nọ , tôi không làm
- Vậy thứ này là gì ?- hắn nói rồi
vứt vào mặt nó một tờ giấy . Đọc xong nó chỉ cười khẩy
- Anh tin là tôi
làm
- Phải
- Nếu đã vậy thì hỏi làm gì
- Thật ra cô muốn gì ?
- Đơn
giản thôi , 1 tuần của anh .
- Cô nghĩ tôi đồng ý sao
- Tuỳ anh thôi . –
nó chỉ nhún vai hờ hững
- Đồ quỷ dữ , tôi ghê tởm cô .
- Ghê tởm , chẳng
phải trước đây anh yêu tôi sao .
- Yêu cô là sai lầm lớn nhất của tôi .
-
Nếu đã vậy thì cho tôi một tuần thời gian của anh đi . Kết thúc một tuần , tôi
sẽ trả lại Nhã Quyên cho anh , sẽ không ai nợ ai nữa
- Tại sao tôi phải chấp
nhận điều kiện của cô .
- Tuỳ anh , đồng ý hay không là do anh .
- Một
ngày .
- Một tuần .
- Tại sao.
- Một tuần để tôi học cách yêu một người
. Chờ đi tôi sẽ cho anh thấy đi chơi cùng quỷ ra sao . Hết một tuần chúng ta
đường ai nấy đi – Nụ cười vụt tắt trên khéo môi của nó . Một tuần liệu có đủ
thời gian cho nó .
- Được , tôi chấp nhận .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT