Một ngày mới lại bất đầu với bao điều tốt lành cũng là một đêm nó lại phải
thức trắng với những giấc mơ ám ảnh của cuộc sống .Mặt trời vừa ló dạng sau
những hàng cây dài .những tiếng chim hót líu lo khắp nơi ,nhảy từ cành cây này
sang cành kia . Nó thay đồng phục xong xuôi hết rồi đi xuống nhà .Người hầu thấy
nó xuống liền cúi đầu chào .Thức ăn đã được dọn sẵn ra bàn mặc dù biết rằng chũ
của họ chẳng ăn nhiều mòn nhưng vẫn phải chuẩn bị .
Bước chân vào trường ,điều làm nó gạc nhiên nhất là hôm nay học viên của học
viện đều tập trung tất cả dưới sân trường .Trên đài đặt một chiếc micrô cao cùng
vài bó hoa đỏ thắm của buổi sớm .Nó không biết chuyện gì nhưng vẩn náng chân lại
xem ,từ đằng xa Miu chạy đến ôm lấy cổ nó như đứa bé thấy chị của mình vậy ,nhỏ
mỉm cười nhìn nó miệng không ngừng huyên thuyên ,mới nghĩ có mấy ngày mà nhỏ
than quá trời còn nó thì bây giờ nghĩ một tháng cũng chẳng có gì than cả vì nó
chẳng bao giờ lo đến chuyện mệt hay không .
- Bell này cậu có nhớ tớ không ?
– nhỏ hỏi nó gương mặt tươi sáng đến lạ thường ,vẻ hồn nhiên hiện rõ .trên từng
cử chỉ
- không .- đáp lại nhỏ là vẻ lạnh lùng cố hủ của nó ,nhỏ bĩu môi tỏ vẻ
giận dỗi nó – cậu không nhớ tớ thật sao ,vậy mà tớ nhớ cậu lắm ấy đồ vô cảm
.
Thật là nói đúng nha ,câu này là câu mà nó nghe hay nhất trong ngày này ,hai
từ vô cảm nghe thật đúng đấy chứ .từ trước đến giờ nó vốn là vậy mà .Không có
bạn bè thì làm sao mà nó biết được thứ đó quý giá chứ .Đúng là ngốc thật ,vừa
định bước đi bỏ mặc luôn Miu thì nó nhìn thấy hắn ,Bảo ,Nhã anh và cả NGọc Gia
Linh đi cùng nhau ,đưa ánh mắt thờ ờ nhìn bọn họ rồi đi ,mặc cho ông thầy đang
nói chuyện với đám học sinh chỉ có tiền chứ kiến thì được bao nhiêu . Mệt mõi nó
lết xác vào lớp ,trong lớp bây giờ rất yên tĩnh không có học sinh nên không gian
cũng im lặng dễ chịu hơn . Lôi laptop ra đặt lên bàn , mắt nó đảo quanh lớp học
để chắc rằng không còn ai nữa để tránh bị làm ồn . MỞ một tệp tin vừa được Minh
gửi qua ,nó mỉm cười hài lòng với tệp tên ấy . Phải công nhận là hiệu quả làm
việc của anh rất nhanh ,mới đây mà đã thu được tới 75% cổ phần trong công ty nhà
họ Ngọc rồi nhưng nó vẩn muốn mua hết toàn bộ cổ phần rồi lúc đó mới công bố ,nó
muốn cho Ngọc Gia LInh sống trong bể mộng thêm một chút nữa trước khi nó đánh
thức cô ta thoát khỏi giấc mơ giàu sang ấy . Thật sự là nó đang rất muốn biết
lúc đưa người ta lên đỉnh cao của chiến thắng rồi đạm xuống bùn sâu đen đặc đầy
mùi thua trận là như thế nào .
Đóng máy tình lại cho vào túi ,nó đeo tai nghe vào ,một chút nhạc dance kết
hợp với Ballad nhẹ nhàng nhanh chống đưa nó vào giấc ngủ ,giấc ngủ tuy không sâu
nhưng lại giúp cho nó tỉnh táo hơn ,học trong ngôi trường này đã vài tuần rồi mà
nó chẳng ghi chép gì ,chỉ ngủ ,hết ngủ thì ngồi nghe nhạc vậy mà học dinh cứ thi
đậu hoàn toàn đấy thôi thật là bất công cho những người cố gắng bỏ sức mình ra
để được vào trường .Đang trong dòng suy nghĩ nó bị tiếng ồn đưa về thực tai
,tiếng ồn ngày một nhiều hơn và cả những tia nhìn muốn cháy áo của bọn con gái
dành cho nó nhưng nó chẳng quan tâm đến khi miu vào lớp . Đưa mắt nhìn nhỏ dò
xét nhưng vẩn im lặng mặc nhỏ nói cứ nói nó nghe hay không thì tuỳ
- cậu có
biết chuyện gì không ?
-……………….
- Trường mình tổ chức cuộc thi nữ sinh
thanh lịch ấy ,vả lại khi cuộc thi kết thúc còn được đi dự Dạ hội vào tối hôm đó
nửa ấy – Miu nói rồi cười híp cả mắt , khiến nó phải chăm chú nhìn nhỏ ,lấy tay
tháo tai nghe ra nó hỏi nhỏ
- tớ bỏ lỡ chuyện gì vui à .
Giờ này Miu muốn
đánh nó một trận thật đấy ,uổng công nhỏ nói khô cả cổ thế mà lại thành công cóc
khi nó đang nghe nhạc thì làm sao biết nhỏ đang nói gì chứ đúng là nó luôn làm
cho người khác tức mà .
- tớ nói trường mình tổ chức Cuộc thì ” Nữ sinh thanh
lịch ” tối hôm đó còn đươc đi dự Dạ hội nữa ấy .
- ừ – nó chỉ ừ lân một tiếng
như đã hiểu mọi chuyện
- Cậu có tham gia không .
- Không – lời nó chưa dứt
thì ừ ngoài cửa lớp một giọng nói lạnh lùng vang lên khiến ai cũng ngoái đầu
nhìn ra cửa – Có , sẽ tham gia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT