Giác quan thứ sáu của Trương Dương cường hãn dị thường, cứ như bản lĩnh này từ khi sinh ra đã có vậy, sau khi tu luyện phương pháp “tiên đạo mạn mạn”, giác quan thứ sáu của hắn càng có cảm giác thực chất hơn.

Cảm giác thực chất là gì? Kỳ thật, cảm giác thực chất cũng chính là cảm giác có thể nhìn có thể sờ mó, mà Trương Dương bây giờ, cơ hồ còn có thể khống chế cảm giác, có thể dùng cảm giác để đo lường tính toán khoảng cách xa gần hay bất cứ vật thể gì.

Ngay khi tiến vào căn cứ dưới đất, Trương Dương đã cảm giác được phô thiên cái địa hắc hạc rồi, tuy nhiên hắn không thể khẳng định đây là loài động vật hung ác nào, nhưng mà, hắn cảm giác được đây là loại động vật vương giả của căn cứ này.

Cũng vì nguyên nhân phát hiện ra hắc hạc, nên lúc đó Trương Dương mới chờ đợi quan sát, bởi vì, theo cảm giác hắn phát hiện ra, mãnh thú dưới đất tựa hồ mới thức tỉnh, căn bản không có ý tứ tàn sát lẫn nhau.

Hết thảy giống như Trương Dương dự liệu, dễ dàng xử lý kẻ thắng lợi cuối cùng.

Trên thực tế, trong nháy mắt khi Trương Dương tiến vào căn cứ dưới đất đã xác định được trái tim của khu căn cứ, hơn nữa hắn còn có một phát hiện…

Mọi người theo Trương Dương dẫn đầu tiến vào, trên đường cũng không có phát hiện gì, ngẫu nhiên chỉ gặp một vài bộ hài cốt linh tinh của động vật, xem bộ xương thon dài của động vật, đây đều là những động vật nhanh nhẹn dị thường, nhưng mà, tuy bọn chúng có thể chạy xa hơn một ít đối với các động vật to lớn khác, nhưng vẫn không thể nào thoát khỏi hắc hạc liệp sát.

Rốt cục, mọi người cũng đi tới một cánh cửa kính đã bị làm vỡ, trên mặt đất đều là những mảnh vụn thủy tinh, hiển nhiên, đây là bị một ít động vật hung mãnh phá hoại, còn nhìn thấy xung quanh cánh cửa kính còn một vài bộ hài cốt, bất quá, rất rõ ràng có thể thấy, có vài bộ hài cốt nhân loại, xem hình dáng, tựa hồ bọn họ đang cố chạy vào trong cánh cửa kính .

Bên trong cánh cửa kính là phòng điều khiển, bao phủ rậm rạp các dụng cụ, chung quanh có vài cánh cửa hợp kim màu trắng còn đang đóng lại, đây là cánh cửa duy nhất trong toàn bộ căn cứ còn đóng.

Nhìn giống như bầu trời đầy sao vậy, bọn Lưu Bưu cũng trợn tròn mắt. Nhiều dụng cụ phức tạp như vậy, nếu muốn tìm ra thiết bị điều khiển cơ quan khẳng định là không có khả năng, hơn nữa, nếu phạm phải sai lầm, làm không tốt có thể đem chính mình nhốt ở ben trong cánh cửa, đến lúc đó thì không xong.

Đây là một cái căn cứ kiên cố, nếu như phong bế từ bên ngoài, thì ngay cả Trương Dương cũng rất khó để chạy đi, ngay cả có thể chạy đi, thì không chết cũng trọng thương.

Mọi người ở đây đều bó tay không có biện pháp, thẳng đến khi Trương Dương đang tự hỏi đột nhiên hướng về phía đại môn đi nhanh qua.

Trương Dương đi đến cái cánh cửa hợp kim màu trắng, trong nháy mắt khi tới gần cánh cửa, cánh tay Trương Dương kim quang đại thịnh, chói mắt vô cùng, chói mắt như ánh mặt trời vậy.

Mọi người vốn đang đứng gần Trương Dương, đột nhiên bị nhiệt độ cao làm cho phải lùi nhanh về sau. Thời điểm ánh mắt mọi người nhìn lên Trương Dương, nhất thời ánh mắt trợn to lên như chuông đồng. Chỉ thấy trên cánh tay của Trương Dương như có một ngọn lửa, ngọn lửa kia khi chạm vào cánh cửa hợp kim, lập tức, cánh cửa như mỡ liền bị hòa tan.

Khó có thể tin!

Rất khó tin!

Nhìn chất lỏng kim loại đang chảy xuống đất, mọi người há hốc miệng, rung động bội phục, đây mới là chân chính lực lượng của Trương Dương!

Tại lúc này dưới căn cứ này, cái khăn che mặt thần bí của Trương Dương tựa hồ một tầng một tầng bong ra, lúc đầu là khi phô thiên cái địa rậm rạp hắc hạc vô duyên vô cớ rớt xuống mặt đất chỉ còn bộ xương. Còn bây giờ là hòa tan cánh cửa hợp kim dày gần nửa thước!

Hết thảy đều tràn gập thần kỳ, làm cho người ta không thể tưởng tượng được.

Không ai có thể tin có người nào có thể dùng nhiệt độ cơ thể người sinh ra nhiệt độ làm tan chảy sắt thép, cái này đã thoát ly khỏi phạm trù nhân loại rồi.

Đặc biệt là Na Na, đối với Trương Dương tràn ngập cảm giác thần kỳ, có một chút mạc danh kỳ diệu, phảng phất võ công Trương Dương vô cùng lợi hại, tia khát vọng nguyên thủy trong nội tâm Na Na cơ hồ càng ngày càng mãnh liệt.

Cánh cửa bị hòa tan thành một cái thông đạo cao tới 2 thước, từ bên trong cánh cửa truyền ra tiếng thét chói tai đầy hoảng sợ.

Trước mắt mọi người đằng sau cánh cửa tràn ngập hơi nước kia, đầu tiên là một lão nhân tóc bạc trắng, thân thể cao gầy, đang đứng bên cạnh cái thùng thủy tinh, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ.

Đây là một cái văn phòng làm việc, một văn phòng làm việc phong bế, nghiêm khắc là nói đây là một cái phòng tư liệu, bởi vì, có thể chứng kiến rõ ràng, trong căn phòng này tràn ngập vô số két bảo hiểm, bất quá, là cho mọi người thấy kỳ quái là, tất cả két bảo hiểm đều được mở ra, trên mẵt đất giấy tờ tán loạn, trong có vẻ rất bừa bộn….

Cơ hồ đồng thời, ánh mắt mọi người đều nhìn vào bên trong cái thùng thủy tinh kia, từ hiện trường mà thấy, mọi người đều có thể phân tích ra, ông lão này đang ở đây đem tất cả tư liệu bỏ vào trong cái thùng thủy tinh kia, hơn nữa, từ bên trong thùng thủy tinh tản mát ra mùi mà xem, bên trong chắc là chất lỏng có tính ăn mòn phi thường mạnh mẽ, tư liệu bỏ vào trong hoàn toàn bị hủy diệt.

Đột nhiên, trong phòng một cỗ sát khí lan tràn trong không trung.

Là Na Na!

Vẫn ôn nhu như nước, gắt gao đi theo phía sau Trương Dương bên người, Na Na vẻ mặt nổi giận, lông mày dựng lên, sát khí lẫm liệt.

“Ngươi là ai?”

Thân thể mềm mại của Na Na như một mũi tên màu đen vậy bắn về phía lão đầu trước mặt, trong tay nàng một thanh chủy thủ sắc bén, dưới ánh đèn hàn quang từ thanh chủy thủ làm làm cho người ta sợ hãi.

“Ma… Ma Nhĩ…” Lão nhân ánh mắt thủy chung vẫn nhìn chằm chằm Trương Dương, trong mắt hắn, Trương Dương giống như ma quỷ vậy, hắn tận mắt chứng kiến người thanh niên trẻ tuổi này trên cánh tay phát ra quang mang màu trắng đem cánh cửa hợp kim hòa tan nửa thước.

“Ngươi tại sao muốn hủy mấy tư liệu này?” Na Na trên mặt vô cùng lãnh khốc, phảng phất như con báo mẹ đang nổi giận vậy, thanh chủy thủ lạnh gắt gao đặt trên cái cổ trắng.

“Ta… Ta… các ngươi… các ngươi là ai?” lão nhân thân thể tuy đang run rẩy, bất quá, đã trấn tĩnh lại không ít, hắn bắt đầu quan sát Trương Dương.

“Na Na để cho anh hỏi vài vấn đề.” Trương Dương vỗ vai Na Na.

“Anh…”

Na Na cảm giác một cỗ lực lượng hùng hồn ấm áp từ bàn tay Trương Dương truyền vào thân thể mình, trong nháy mắt luồng khí tức bạo ngược kia liền bị Trương Dương nhẹ nhàng hóa giải, Na Na chậm rãi thu hồi chủy thủ, rồi chậm rãi lui về sau Trương Dương, bộ dáng như con chim nhỏ khép nép vậy, làm cho ai cũng không thể tin rằng luồng sát khí ngập trời vừa nãy là từ người phụ nữ này mà ra.

“Nói cho ta biết thân phận của ngươi?” Trương Dương sau khi vỗ vai Na Na thì đi lên, ánh mắt thâm thúy gắt gao nhìn lão nhân đã khôi phục trấn tĩnh.

“Ma Nhĩ, người Mỹ, nhà khoa học nghiên cứu tánh mạng gien mật mã!” Lão nhân đã hoàn toàn khôi phục lại bình thường, hiển nhiên, hắn đã xác định bọn Trương Dương là nhân loại, sự sợ hãi phát ra từ nội tâm cũng yếu bớt.

“Không, ta muốn biết thân phận thật sự của ngươi, một nhà khoa học bình thường không có khả năng biết mật mã của phòng tư liệu này, hơn nữa, cũng sẽ không biết trình tự điều khiển căn cứ này” Trương Dương khẽ cười, nụ cười rạng rỡ như một đứa trẻ vậy.

Cố ý trong lúc vô tình, Trương Dương vận dụng tinh thần lực.

Đáng tiếc, làm cho Trương Dương ngoài ý muốn chính là, lão nhân biểu tình vẫn như thường, không có bị vẻ mặt đơn thuần của Trương Dương mê hoặc.

“Các vị tiên sinh, nếu như các ngài muốn biết bí mật của căn cứ này, các người đầu tiên phải nói cho ta biết, các ngươi là ai? Đến nơi này có mục đích gì?!” Lão nhân tố chất tâm lý phi thường tốt, chỉ ngắn ngủi một phút đồng hồ, hắn đã khôi phục lại phần nào khí chất nho nhã, làm cho người ta có cảm giác không quan tâm đến mất mát lợi ích cá nhân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play