“Trương Dương, không bằng, không bằng chúng ta đem mấy cái người sinh hoá cải tạo gien giết chết hết đi, dù sao căn cứ này cũng sẽ bị lãng quên”.

Sau khi thấy được uy phong của con đại miêu, Lưu Bưu đành phải thối lui, hắn tuy tu luyện công phu đã đạt đến cực hạn tiếp cận đến cảnh giới của những người mạnh, nhưng mà, hắn tin rằng, hắn không có khả năng đấu tay đôi với đầu đại miêu kia, đầu đại miêu kia có lực bộc phát cực mạnh thân thể hắn không có khả năng thừa nhận, càng huống chi, còn có một đầu tiền sử bá vương long đang nhìn chằm chằm hắn như hổ rình mồi.

Lưu Bưu nói như vậy chưa chắc không có đạo lý, chỉ cần đem cửa sắt bên ngoài đóng lại, thì mãnh thú ở căn cứ dưới đất này chẳng khác nào bị ngăn cách với thế giới bên ngoài qua cái cửa sắt thép này sao, căn bản không có khả năng chạy ra ngoài.

Phương tiện của trụ sở dưới đất này chắc là để chuẩn bị cho chiến tranh hạt nhân, mỗi một đạo phòng tuyến không phải sức người có thể mở ra được, nếu không có “tiên đạo mạn mạn” của Trương Dương thì cũng không có khả năng phá huỷ nguồn năng lượng để tiến vào trụ sở dưới đất, nên có thể thấy được căn cứ này chắc chắn đến cỡ nào.

“Chờ một chút xem, không cần lo lắng, cho dù là không giết chết mấy quái thú đó, bọn chúng cũng không thương tổn đến chúng ta.”

"Xoát!"

Trương Dương vừa dứt lời, thời điểm 2 mắt còn đang nhìn chằm chằm vào cánh cửa trung gian “Thuỷ dũng”, thân thể mềm mại của con đại miêu đột nhiên bắn lên, hai tròng mắt phát ra quang mang hổ phách hướng sau lưng Trương Dương đánh tới, hiển nhiên, muốn đem hắn biến thành một bữa ăn ngon, hơn nữa, nó cũng cảm giác được, trong những nhân loại này thì Na Na là người yếu nhất.

Không thể không nói, năng lực phân tích của đại miêu phi thường cường hãn, năng lực quan sát cũng rất mạnh, đáng tiếc là nó lại quên phía trước Na Na là Trương Dương. Động tác của đại miêu phi thường đẹp, động tác vô củng tao nhã, nhưng mà, kình phong lại mang theo hơi thở của giết chóc, cái móng vuốt màu lam lúc mở ra phát ra tiếng vang “nhè nhẹ” do xé rách không khí mà ra, uy thế vô cùng.

Nếu đây là một con mèo nhỏ, một đầu tiểu miêu màu lam, thì không thể nghi ngờ, đây là một con thú cưng của con người, nhưng đáng tiếc, đây là một cỗ máy giết người, ngay cả bá vương long cũng phải tránh xa cỗ máy sát nhân này.

Lúc Na Na cảm giác sau lưng có kình phong thì đã chậm rồi, cơ hồ theo bản năng lùi về sau một bước.

Lập tức, nàng cảm giác được an toàn!

Lưng nàng đặt ở trong bộ ngực rộng rãi của Trương Dương. Nàng cảm giác từ trong lồng ngực truyền ra lực lượng ấm áp, kỳ diệu. Tại thời khắc nguy hiểm này, Na Na phát hiện ra toàn thân mình trở nên vô lực, nàng chìm đắm trong khí tức nam nhân mạnh mẽ của Trương Dương không thể tự kiềm chế được.

Na Na vẻ mặt như tô son vậy, nàng hoàn toàn quên đi cảm giác nguy hiểm trước mắt. Thậm chí, khi móng vuốt của đại miêu tới gần không đến một thước, nàng vẫn chìm đắm trong trạng thái mê ly.

Bất ngờ!

Trái tim Trương Dương nhảy dựng lên.

Hắn chứng kiến, đầu đại miêu kia trên không trung đột nhiên co rút thân thể lại. Đuôi dài chặn lại. Thân thể đột nhiên gia tốc. Bộ lông màu lam cũng bởi vì tốc độ cực nhanh mà dính sát vào thân thể. Xuất hiện lưu tuyến do thân thể phát ra tốc độ cực nhanh. Bộ lông màu lam khi tăng tốc cũng ngẫu nhiên tung bay, tựa như một ngọn lửa màu lam đang đốt cháy vậy.

Ra tay! Trương Dương không dám khinh thường. Hắn vốn chuẩn bị thử nghiệm xem lực lượng của đầu đại miêu này có bao nhiêu cường đại. Nhưng mà, Na na đang ở phía trước, hắn không thể không sớm phát động.

Tay Trương Dương bất ngờ mở rộng, tay phóng ra với tốc độ cực nhanh, tuy nhiên trong lúc điện quang hỏa thạch, tiểu lý tử bên người cảm giác như thời gian đang dừng lại vậy, hắn vốn thấy tay Trương Dương là màu sắc da thịt, theo quan sát liền biến thành màu vàng, sau đó, biến thành màu trắng, sau một lát thay đổi cả cánh tay tựa như ngọc trong suốt vậy, phát sang quang mang ngọc điêu.

"Xẹt".

Cánh tay của Trương Dương cùng móng vuốt của đại miêu va chạm vào nhau, cái trảo kia chộp vào bàn tay trên cánh tay của Trương Dương, phát ra âm thanh ma sát như kim loại. Sau đó đại miêu như cảm giác lợi trảo của mình vô dụng, trảo vừa thu lại, cái đầu liền hướng Na Na trong ngực Trương Dương đánh tới, khí thế uy mãnh, lực lượng đánh sâu vào như lôi đình vạn quân vậy trước đến nay chưa từng có, mọi người trông thấy liền ngạc nhiên lẫn sợ hãi.

Hiển nhiên, đại miêu này không chỉ có riêng móng vuốt là sắc bén lợi hại, mà còn có cái đầu nữa.

"Bồng!"

Một tiếng nổ lớn, núi rừng như bị rung chuyển vậy. Một lực lượng khổng lồ từ cánh tay truyền qua, Trương Dương đang ôm Na Na thân thể tự nhiên không có khả năng chống đỡ được lực lượng lớn như vậy, cuống quýt lui về phía sau.

"Miểu......!"

Đại miêu kêu thảm một tiếng, tựa như ăn phải đau khổ vậy, “Tiên Đạo Mạn Mạn” uy lực tự nhiên không phải nó có khả năng đỡ được, dưới lực lượng mãnh liệt mênh mông, thân thể đại miêu bị Trương Dương đánh bay ra ngoài, bị đánh văng trúng vào đường dẫn ống nước, làm đường dẫn ống nước bị lõm vào.

Con đại miêu rất to, sau khi va chạm vào ống dẫn nước, thân thể mềm mại dán chặt lên trên ống dẫn nước, ánh mắt tràn đầy phẫn nộ, mở miệng ra, làm lộ ra những hàm răng nanh dữ tợn.

Lực lượng kinh người!

Lúc Trương Dương lùi về phía sau ánh mắt chăm chú nhìn thân thể đại miêu, năng lực kháng cự cùng năng lực phản ứng của đại miêu nằm ngoài dự kiến của hắn.

Rốt cuộc, thân thể Trương Dương cũng ổn định lại, lực công kích của đại miêu rất lớn làm Trương Dương phải lùi lại phía sau hơn 10 bước mới đứng vững được, vui mừng chính là, Na Na không có bị thương, bất quá, Na Na vừa rồi nhìn thấy điện quang hỏa thạch một kích, mặt liền trắng bạch.

Bất ngờ!

Trương Dương cùng Na Na trên người lông mao đều dựng đứng cả lên!

"Trương Dương, nguy hiểm!"

Lý Tử bất ngờ hét to một tiếng, cả người như chim hướng Trương Dương phi qua, mà A Trạch cùng Lưu Bưu phản ứng có chậm một chút, liền vọt tới theo sau tiểu Lý Tử.

Ngay trong nháy mắt, Trương Dương cả người như lâm vào trạng thái không minh.

Cảm giác thời gian như dừng lại, cả không gian phảng phất như bị đình trệ, thậm chí, Trương Dương còn có thể nhìn thấy tiểu Lý Tử tại không trung phi hành phi thường thong thả, có thể thấy Lưu Bưu sau lưng Lý Tử vẻ mặt cực kỳ hoảng sợ, A Trạch thì ánh mắt như đao phong vậy.

Trương Dương làm một động tác phi thường đơn giản, hắn đem Na Na đẩy qua cho tiểu Lý Tử, sau đó, xoay người!

Cái miệng thật lớn!

Bởi vì cái miệng quá lớn, nên Trương Dương căn bản không thể nhìn thấy thân thể phía đằng sau to lớn bao nhiêu, từ cái miệng này cũng không thể nào suy đoán .

Nhìn thấy cái miệng cao tới 2 thước, Trương Dương cảm giác lỗ chân lông cả người như muốn nổ tung vậy, cũng không biết đây là đầu của dã thú nào, có chút giống cá sấu, nhưng so với cá sấu thì lớn hơn nhiều. Hàm răng vô cùng sắc bén, cái miệng kia ước chừng có thể đem cả thân thể đang đứng thẳng của hắn nuốt vào, phỏng chừng cái miệng này khi mở ra cũng cao hơn ba thước.

Không thể nghi ngờ, đây là một dã thú có trí thông minh cao đáng sợ, nó dĩ nhiên biết nắm chắc tha chi cơ, hơn nữa, thủy chung vẫn ở cánh cửa lớn sau lưng chờ đợi thời cơ hành động.

Trương Dương cảm giác được mùi hôi thối từ trong cái miệng đó phun ra, thậm chí, tại ngọn đèn yếu ớt mỏng manh này, hắn còn thấy được những hàm răng sắc bén bên trong đang rung động.

"Rắc!"

Trương Dương còn nghe thấy thanh âm ma sát khi hàm răng khép lại.

Hết thảy đã không còn kịp, tốc độ thật sự quá nhanh, rất nhiều người tính toán sức mạnh khi hàm răng cắn lại, nhưng mà, rất ít người tính toán đến tốc độ hàm răng cắn lại, bởi vì, cái này không có khả năng tính toán, trong nháy mắt phi thường nhanh, nếu dùng điện quang hỏa thạch để hình dung cũng không quá đáng.

Trương Dương cũng không có cách tính toán. Thậm chí “Tiên Đạo Mạn Mạn” vận dụng đến cực hạn cũng vô pháp tránh thoát khỏi.

"!"

"!"

Khi hai tiếng thanh âm cọ sát vào nhau, hàm răng trên của cái miệng cắn trên đầu Trương Dương, còn hàm dưới cắn ở bắp chân Trương Dương, một cái cắn này góc độ phi thường xảo quyệt, đem thân thể Trương Dương lăng không mang lên.

Trương Dương cảm giác một trận thiếu dưỡng khí, cái cắn đó làm cho bộ xương thân thể của hắn phát ra những tiếng vang nhỏ.

Hắn không biết một cắn kia có bao tấn nhiêu lực lượng.

Một người bình thường có sức cắn tới 7 vạn 2 nghìn khắc, cũng chính là 140 cân, đây là số liệu tương ứng với một người khỏe mạnh. Nhưng mà, so với giới động vật, lòai người có lực cắn yếu đến đáng thương, một đầu sư tử Châu Phi có lực cắn đạt tới 600 kg, mà một đầu cá sấu có lực cắn đạt tới sức mạnh kinh người 3800kg.

3.800kg mà cắn vào một người, đây là khái niệm gì?

Rất nhiều người có lẽ căn bản không cho là có khái niệm gì, nhưng mà, chắc chắn chính là, 3.800kg mà cắn vào bất cứ động vật gì hay con người thì chỉ có chết chắc. Ngay cả rùa là động vật có khôi giáp để bảo vệ mà còn bị cắn nát bấy thì không có loài động vật nào có khả năng thoát được.

Trương Dương tin tưởng, cái miệng này có lực cắn gấp vô số lần 3.800kg, mặc dù đã đem “tiên đạo mạn mạn” tu luyện đến trình độ cực hạn tiếp cận đến tinh thể hóa, mà thân thể còn cảm giác có một cỗ lực lượng áp bách, cho nên, Trương Dương không thể không cuồn cuộn không ngừng bổ sung thể lực mà mình hao tổn.

Làm cho Trương Dương chịu không được là cái mùi hôi thối bốc ra từ bên trong cái miệng kia, làm có hắn muốn ngất đi.

"Khai!"

Trương Dương bất ngờ hét lớn một tiếng, song chưởng thi triển, một quyền như đao phong đánh vào trên cái răng lớn.

“Răng rắc!” Một tiếng vang lên, cái răng nọ bị Trương Dương đánh một quyền làm cho nát bấy.

“Ngao…!”

Cái miệng kia chịu đau không được, hét thảm một tiếng như xé gió, đột nhiên mở miệng, Trương Dương với xu thế sét đánh không kịp che tai nhân cơ hội trốn thoát.

Nói thì chậm, nhưng trên thực tế là phát sinh trong lúc điện quang hỏa thạch, ngay sau khi Trương Dương từ miệng con quái vật thoát ra, tiểu Lý Tử cũng đỡ được Na na, mà Lưu Bưu và A Trạch cũng đã hình thành một cái vòng phòng ngự, hiện tại trụ sở dưới đất, tràn ngập sát khí, không cho phép có một chút lơi lỏng, ít nhất, bây giờ ba đầu mãnh thú không có con nào thiện lương tín chủ cả, ngay lúc Trương Dương bị cắn nuốt, đầu bá long vương cùng đại miêu thấy bọn Trương Dương lùi về phía sau, cũng lộ ra bộ dạng nóng lòng muốn thử.

"Ngao!"

Trụ sở dưới đất vang lên âm thanh khinh thiên động địa của tiếng tru, đại não đau đớn cực liệt không ngừng đong đưa, cánh cửa lớn kia cũng bị cái đầu lớn kia làm hư, mãnh thú toàn thân rốt cuộc cũng hiện ra trước mắt mọi người.

Nhìn trên mặt đất một con cự mãng dài mấy chục thước đang uốn lượn, làm cho mọi người có một áp lực cực lớn, lúc này Trương Dương mới hiểu được, lúc đầu cái ống nước thô kia, bao trùm lân giáp không phải thân thể gì, mà là cái đuôi của con cư mãng.

Cái đuôi!

Bộ phận nhỏ nhất là cái đuôi mà đã lớn như vậy, thì có thể thấy được thân thể đầu cự mãng này to lớn bao nhiêu, hơn nữa, tại cái trụ sở u ám quanh co này cự mãng không thể đo đạc được, Trương Dương đoán, cự mãng này ít nhất cũng dài hơn 50 thước.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play