Ân nhảy lên trước vào cổng trường, Đan khựng lại, cố vắt óc suy nghĩ. Đối thủ của Kiệt? Năm ngoái thì chắc chắn Đan phải biết. Sao không nghĩ ra ai nhỉ. Ai nhỉ?? Ai……

Ơ….

Đan sực nhớ đến cái kẻ “thư sinh” đặc biệt yêu thích mặc đồng phục trường, hơn Đan 2 tuổi, đã từng bắt Đan đèo hắn tới trường bằng chiếc xe đạp. Rất đẹp trai, nổi tiếng (phù hợp với những gì mấy nữ sinh bàn tán), trên hết là một kẻ luôn đối đầu với Kiệt (phù hợp với những gì Ân suy luận)

“Haha. Làm sao lại là hắn được. Hắn về Hàn Quốc rồi !!! Hàn Quốc…”

Đan tắt cười, hắn đi Hàn Quốc từ năm ngoái (lại thêm một điểm phù hợp với những gì mấy nữ sinh vừa nói chuyện).

“Không… phải…chứ…”

Đúng lúc này, một chiếc xe mui trần màu trắng vượt êm qua cổng trường Hạ Long. Đan căng mắt dõi theo, học sinh xung quanh la hét ầm ĩ như còi báo động. Người cầm lái mặc bộ đồng phục trường Hạ Long, mái tóc màu vàng ôm lấy khuôn mặt hoàn hảo. Ghim ngồi ghế bên cạnh, cô bạn tóc bạch kim thấy Đan liền vẫy tay với Đan. Học sinh quanh Đan thì cứ hét lên, vẫy tay đáp lại Ghim rối rít vì tưởng Ghim… vẫy tay cười với họ.

+ Dừng xe đi anh, em thấy Đan *Ghim giãy nảy lên*

Anh trai Ghim vòng xe vào mé cổng trường, Ghim nhảy vèo xuống, không cần mở cửa xe. Gã con trai liếc Ghim sắc nhẹm, hắn bước xuống và càu nhàu.

+ Em có đúng là con gái không hả Ghim? Anh còn chưa dừng hẳn xe =.=

Hai anh em Ghim tiến lại chỗ Đan, Đan hốt hoảng đứng không vững.

Sao Đan lại quen người như hắn – kẻ nổi tiếng “giang hồ” đột lốt “thư sinh”, nỗi kinh hoàng của giáo viên trường Hạ Long. Trời đất quỷ thần ơi ~ Giờ Đan mới ngậm ngùi cay đắng, Ghim “đẹp trai” bởi lẽ hai anh em họ giống nhau như hai giọt nước, chỉ là Ghim ít tuổi và tính trẻ con nên khuôn mặt hai người mới có chút đối lập về biểu hiện.

+ Đan~~~~~ *Ghim cười thích thú lao đến chỗ Đan*

+Hix…hix..CÁO…CÁO…..Nam cáo già !!!!

+ Hả *Ghim chớp chớp 2 con mắt*Cáo?

Đan lạc hồn lạc vía, định chạy thì Ghim nhào tới giữ chặt cặp Đan không buông.

+ Á Thả tớ ra Ghim, Cáo…..!! Huuuu… Hắn đáng sợ lắm á !!*giằng cặp*

+ Hê. Tớ không hiểu cậu nói gì nhưng chắc chắn cậu biết anh trai tớ. Hà hà.

+ Anh trai cậu? Thật…thật không ngờ… cậu là em gái con cáo khủng bố đó.

+ Ai dà. Dù anh tớ là ai thì tớ vẫn là tớ, cậu bỏ chạy tớ sẽ buồn lắm *buồn mà cứ nhe răng cười nham nhở*

Nhớ tới hồi hè, Nam yêu Vân cũng chẳng kém Kiệt, hết đánh nhau với Huyền vì Vân lại còn thường xuyên hẹn hò với Vân nữa..v..v..Đan rành Nam quá rồi, băng đảng đầy trong trường, đánh nhau chém giết như cơm bữ, tới giáo viên còn sợ Nam thì Đan nào có gan mà đứng cạnh hắn.

“Trời trời !!! Mình điên nặng rồi. Thỏ đế mà dám làm bạn với em gái của hổ báo ! À không ! Em gái của Cáo chứ !! Không biết Nam có giết mình không? Sợ quá. Óa óa…help me !!”

+ GHIM bỏ tay ra để tớ còn chạy. Chạy không nhanh tớ mất mạng cậu phải chịu trách nhiệm.

Nam nheo mày chậm rãi bước tới, đứng khoanh tay phía sau Ghim và cười mỉm. Ghim cũng nhăn nhở cái mặt. Đan bủn rủn người mềm nhũn như cọng bún. Xỉu thôi, phải xỉu để giả chết may thì Nam tha cho…

+ Cô kia. Cô lớn tiếng quát tháo em tôi trước mặt tôi. Có coi thằng anh này ra gì không?

+ Ồ anh à ! Đan mềm như bún rồi *Cười đau bụng* Xem ra anh thật là đáng sợ đối với Đan đấy.

+ Cô ta sợ anh mà còn oang oang “cáo già”?? Đâu phải biểu hiện sợ hãi, em thấy ai sợ hãi mà còn rống lên những từ như thế không? *Nam nhướn 1 bên mày trừng mắt với Đan*

“Hix, nỡ mồm, huhu, đời mình tận thật rồi” – Đan mềm oặt người.

KÉT…

Một chiếc xe đen bóng đỗ lại ngay bên cổng trưởng, đối diện chiếc xe trắng của Nam. Con trường qua cổng trước hiện tại phải đi theo hàng một người. Kiệt bước xuống cùng Trung – Tuấn – Chi, nhìn thấy Nam, Kiệt trở nên dè chừng. Nam đáp lại Kiệt cái nhìn có phần dễ chịu hơn. Tuấn dụi mắt nhìn, rồi lại dụi mắt.

+ Kia có phải thằng Nam không? *Tuấn kéo tay Kiệt*

+ Này, hình như là thằng Nam? *Chi khuề tay Kiệt*

+ Nó về VN rồi *Trung đập vào ngực Kiệt một phát*

Kết quả cả 3 gã bị Kiệt dúi đầu cốp mạnh vào nhau.

+ Thấy rồi, nói nhiều !! *Kiệt nhăn nhó*

+ Kiệt !! Chờ em !! *Vân chạy lại đứng bên Kiệt*

Vân vừa nhìn thấy Nam thì mặt biến sắc. Ả nhìn Ghim đang túm cặp sách Đan, đầu Ghim băng bó chính vì Vân đã đẩy Ghim vao đầu bào tường. Ghim với Nam là hai anh em sống rất yêu quý nhau, không hiểu Nam về VN có phải vì Ghim bị thương không?

Và, quả đúng là Nam về VN vì việc ấy.

+ À. Ra Ghim nào đó chính là em hả Thu? *Kiệt nhìn Ghim và cười* Em chọn phong cách này từ bao giờ vậy? Anh không nhận ra em.

+… Lâu không gặp anh *cười

Đan nhìn Kiệt trân trối, đầu Đan cứ nhập đi nhập lại 2 từ duy nhất.

“Làm ngơ… Làm ngơ… phải… làm ngơ”.

Lúc Kiệt chưa nhớ được Đan thì Đan chỉ mong Kiệt mau nhớ lại, giờ Kiệt nhớ lại thì Đan thậm chí còn không được nói chuyện với Kiệt. Kiệt nhìn Ghim, nhìn sang Đan. Kiệt khẽ thở dài. Chẳng khác nào một hình thức tra tấn tinh thần mà !

+ Nghe nói cậu đang tiến hành dự án lớn sáp nhập 7 tiềm năng trẻ ở VN vào công ty T.A? *Nam lên tiếng*

+ Ừm… cậu thông tin nhanh thật.

Nam lặng im không nói gì một lúc, ánh mắt của Nam hướng toàn bộ vào Vân. Đan để ý thấy Vân cứ núp dần, núp dần sau lưng Kiệt, tránh ánh mắt của Nam. Hẳn Nam đang khó chịu khi người hắn Nam yêu lại nắm tay Kiệt và nhìn Nam như kẻ cần tránh xa. Không khéo Nam đánh nhau với Kiệt mất. Tình hình tệ quá, Kiệt vẫn ác cảm với Nam, Nam vì Vân mà đối đầu với Kiệt”.

+ Ghim, vào lớp rồi kìa, kéo Nam vào lớp đi *Đan đẩy Ghim*

+ Tại sao phải vào? Vào trễ một chút giáo viên cũng không nói gì cả.

+ Ax….Hix.

“Anh em nhà Nam nhiễm tính của nhau thì phải”.

+ Vân.

Cuối cùng Nam cũng phá vỡ sự im lặng nhưng ngay tức khắc Nam làm Đan, Kiệt và bạn thân của Kiệt phải choáng ngợp bởi chất giọng nó

ng nảy của Nam.

+ Nếu em còn động tới Ghim anh sẽ không nể nang em đâu.

Nam có năng khiếu làm Đan đau tim thật. Kiệt liếc Vân, ả không dám ngẩng đầu nhìn Nam và Kiệt.

+ Ghim bị sao vậy? *Kiệt hỏi Nam*

+ Cái đầu quấn băng mấy vòng, hậu quả sau khi bị Vân xô đẩy vào tường gạch.

+ Cái gì????

Cả bọn đồng thanh. Đan cứ đinh ninh Ghim bị ngã, cô không tưởng tượng được Ghim bị Vân xô vào tường đến mức vào bệnh viện.

+ Mày xô Ghim hả? Ghim đã làm gì mày? *Đan chạy tới đẩy Vân khỏi Kiệt*

+ Con ranh này *Vân quát*

+ Có thật mày khiến em Nam phải băng đầu thế kia không? Mày không còn nhân tính nữa à *Tuấn mắng*

Kiệt cười khinh khỉnh không ghé nửa con mắt nhìn Vân.

+ Em ổn chứ? Lần sau em đừng gặp riêng Vân, có ngày…*Kiệt khuyên Ghim*

+ Thôi đủ rồi. Tôi muốn gửi lời đến Vân rằng đây sẽ là lần cuối cùng Vân còn chạm tới Ghim. Còn cậu *Nam tiến đến đứng sát Kiệt* Không nên mất thời gian quý báu để thực hiện dự án sáp nhập, hãy về mà lo cho T.A đi nhé. Tập đoàn của gia đình tôi chính thức tuyên chiến với T.A.

+ SAO?

Lại có tin giật gân được Nam mang đến. Vân ấp úng, sửng sốt.

+ Nói thế là sao? Tập đoàn LI xưa nay vẫn hợp tác tốt với T.A cơ mà?

+ Xưa là vậy còn giờ thì không. LI chúng tôi thấy T.A tuy ngoài mặt là hợp tác cùng phát triển nhưng đằng sau lại ngầm thu các hợp đồng quốc tế về mình. Ngay dự án sáp nhập Top 7 tại VN là bằng chứng quá rõ ràng. Lợi dụng thị trường cần nguồn đầu tư rộng mà T.A “cá lớn nuốt cá bé”, hốt tay trên của LI. Đáng ra Top 7 sẽ được khoanh vùng chia đôi để LI và T.A cùng đầu tư, cùng thu lợi nhưng T.A các người lại muốn chiếm hết. Bên cạnh đó, T.A muốn đầu tư Top 7 hay muốn “nuốt sống” Top 7? *Nam bật cười* Là các người tự phá bỏ sự hợp tác thôi.

Quả thực T.A đã có khá nhiều hành động sau lưng LI để chiếm lấy thị trường.

+ Không phải như thế *Vân cố phủ nhận*

Đan nghe mà không hiểu mô-tê gì, ngẩn ngơ như bò đội nón. Đại khái là gia đình Nam sở hữu Li, T.A và LI xưa nay luôn hợp tác cùng phát triển. Vì những hành động tham lam nên giờ LI hủy bỏ hợp tác và quay lại đối đầu với T.A.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play