Nhưng, lúc này thuốc trên người Y Na hết tác dụng.

Tử Hổ ngửi ngửi nàng, sau đó đặt nàng ở bên người, nói: “Nàng ngủ, ta canh.”

Y Na đã hết cạn sức lực, nàng đâu còn tâm tư muốn ân ái với Tử Hổ, vì thế gật đầu nói: “Ừm!” Nói xong nàng ghé vào trên người Tử Hổ ngủ thiếp đi.

Cũng không biết qua bao lâu, nàng chậm rãi tỉnh lại.

Vừa tỉnh liền phát hiện Tử Hổ lại đút thức ăn nước uống cho nàng.

Trình tự này lại bắt đầu, nhưng Tử Hổ không sợ sao, dã thú hẳn là còn quanh đây.

“Tử Hổ, bọn họ còn ở đây không?” Nếu đều đi rồi, sẽ không cần vội vả ái ân. Ngẩng đầu, phát hiện tuy là ban ngày, nhưng bốn phía vẫn có tiếng dã thú gầm nhẹ. Nhưng không biết vì sao lại không đến gần.

Tử Hổ đã giết hoan hợp, lấy dầu, lại cắt hạ thể.

Y Na khẩn trương nói: “Bọn họ sẽ lại đến.”

Tử Hổ hình như cũng không nghĩ về chuyện này, theo trình tự bôi dầu, sau đó lại đút nàng ăn hạ thể.

Y Na thực sợ hãi, nhưng nơi đó của nàng liền kìm lòng không được, bắt đầu có phản ứng.

Không riêng gì nơi đó, ngay cả bộ ngực cũng căng lợi hại.

Tử Hổ chú ý tới, vươn tay nhẹ nhàng bóp một cái.

Không động còn được, vừa động Y Na liền cảm thấy nơi đó liên tục phun ra dòng chất lỏng ấm nóng!

Xong rồi! Cái này toàn bộ xong rồi!

Y Na trải qua lễ rửa tội mấy ngày nay đã hoàn toàn hiểu được chuyện nam nhân cùng nữ nhân, nàng hiểu thú nhân sẽ ngửi cho đã sau đó hành động.

Nhưng đầu óc nàng càng ngày càng trì độn, trong lòng chỉ nghĩ lúc nào Tử Hổ mới hoan ái với nàng. Y Na ôm lấy cổ Tử Hổ, nói: “Thực không cần vuốt ve…… vuốt ve ta……” Tư vị này thật không phải dễ chịu, Y Na nhận thua.

Tử Hổ nghe thỉnh cầu của nàng, hắn bắt đầu liếm, chờ lúc nơi đó của nàng hưng phấn nhất mới bế nàng lên.

Y Na vẫn cảm thấy này tư thế thực 囧, nhưng mà lúc Tử Hổ ôm lấy nàng, nàng xem đến bốn phía có rất nhiều dã thú, trong đó còn có Hắc Hùng. Hắn hướng về nơi này gầm rú, nhưng Tử Hổ giơ Y Na lên, giống như thị uy, đem nàng đặt ở trên đại thụ của mình chậm rãi buông xuống.

Y Na rất thống khổ, nhưng lại nghĩ muốn cho loại thống khổ này tiếp tục mới có thể thoải mái. Nàng vặn vẹo vòng eo muốn cho Tử Hổ hành động nhanh lên.

Nhưng Tử Hổ lại sợ thương tổn nàng, rất lâu mới tiến thêm một chút.

Y Na co khóe miệng, rất đau! Nhưng gốc đại thụ ở nơi đó ma xát vài cái nàng liền cảm thấy thực thoải mái. Làm sao bây giờ? Là chủ động, hay là chờ!

Chờ? Bốn phía đều là dã thú, nàng không cần bị bọn họ mang đi.

Vì thế cắn răng một cái, nàng chủ động ngồi xuống phía dưới.

Nơi đó thực đã rất ướt rất trơn, nhưng bởi vì nguyên nhân lớn nhỏ không vừa mà chậm chạp không chịu đi vào. Nhưng mà Tử Hổ thật cao hứng với sự chủ động của nàng, cũng không quá cẩn thận nữa, thắt lưng dùng một chút lực liền đâm đại thụ vào vài phần.

“A……” Y Na rốt cục biết nguyên nhân hắn thật cẩn thận, cảm giác này rất thống khổ.

Nhưng mà, Tử Hổ không nhúc nhích.

Còn may hắn không nhúc nhích, nàng mới bớt đau, nhưng mà, vẫn tê tái đến mức thở phì phò từng ngụm.

Tử Hổ cũng sắp nhẫn nại đến cực hạn, mồ hôi của hắn đã chảy như thác nước, lại dùng lực đem Y Na chân mở ra thật to, không ngừng cố gắng cố gắng.

Cả quá trình, một người một thú đều thực vất vả, nhưng mà đã có một ít thoải mái bên trong.

Bọn họ ở trên cây vừa vội vừa mệt, mà thú nhân ở dưới cũng đều rít gào, hình như chuẩn bị tùy thời xông lên.

Y Na nằm mơ cũng sẽ không nghĩ đến lần đầu tiên của mình mất đi ở cái loại tình huống này, hơn nữa thực căng đến không chịu nổi. Không riêng như thế, gốc đại thụ kia càng hướng vào bên trong, nàng càng cảm giác mình sắp hòa tan.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, nàng tận lực thả lỏng, không thèm nghĩ đến quả đào phía dưới kia nữa.

Xoạt ~

Tử Hổ vào đến một nửa đột nhiên rút đại thụ đi ra, Y Na liền co miệng, muốn bắt đầu vận động sao? Nhưng, dường như còn chưa có đi vào toàn bộ mà?

Nàng nhớ rõ từng xem qua một tiết mục biến thái, nói là bởi vì cái kia của bạn trai quá lớn không thể vào toàn bộ, cho nên chỉ tiến vào một nửa là bắt đầu vận động, chẳng lẽ mình chính là tình hình này? Vừa rồi đã là cực hạn?

Lúc bắt đầu vận động có chút không thích ứng, nhưng qua một thời gian nàng liền cảm thấy, đây thật sự là vận động thống khổ nhất, thoải mái nhất, để cho người ta phát điên.

Ngẫm lại chỉ có mình hưởng thụ, Tử Hổ vất vả hơn, hắn là vừa chiếu cố cảm thụ của nàng, vừa giám thị dã thú chung quanh.

Vẫn duy trì vận động này một hồi lâu, Y Na tuy rằng là không cần động, nhưng cứ há miệng thở dốc đã làm cho nàng miệng khô lưỡi khô.

Nàng lười mở miệng, lười động một đầu móng tay, giao toàn thân cho Tử Hổ, tùy ý hắn đùa nghịch.

Nhưng mà trong lòng lại nghĩ, hắn phải làm cái này bao lâu, phải vận động bao lâu? Đang suy nghĩ, bất ngờ gốc đại thụ kia lại dùng sức đâm sâu vào bên trong!

Nước mắt Y Na liền chảy xuống, điên cuồng cào cánh tay khởi Tử Hổ, lần này thực là đúng chỗ, đau quá!

Da Tử Hổ rất dày, căn bản là không sợ nàng cào. Để nàng tùy ý phát cáu xong, hắn lại vui vẻ vận động tiếp.

Còn may nơi đó của Y Na đủ ướt, bằng không lần này nàng nhất định đau chết.

Mỗi cái vận động khiến nàng không bình tĩnh được, nhịn không được rên rỉ ra tiếng. Mà Tử Hổ nghe tiếng rên của nàng càng kích động hơn!

Trước kia hắn cũng từng giao phối với nữ nô, nơi đó của bọn họ cũng không nhỏ hẹp như nàng, hơn nữa cũng sẽ không ướt át như vây. Mặt khác, vừa nghe xong thanh âm rên rỉ kia làm cho hắn không còn kiên trì, dùng sức va chạm vào. Nhưng lỡ thương tổn nàng, sẽ tìm không được nữ nhân mặc dù cường đại lại làm cho người ta muốn hết sức bảo vệ như vậy.

Y Na cảm thụ được Tử Hổ có bao nhiêu chăm sóc nàng, tâm cảm kích, liền làm cho cả thân thể càng dán chặt vào hắn. Bốn phía dã thú kêu càng lơn, hơn nữa còn đến gần vài bước. Tử Hổ vẫn duy trì tư thế này thật lâu, nhưng thỉnh thoảng đổi phương hướng.

Nàng bị ra vào ra vào ra vào ra vào đến choáng váng đầu óc, hoàn toàn đắm chìm ở bên trong hoan ái. Cảm giác được mình rất có tiềm chất làm dâm phụ, rõ ràng là lần đầu tiên, lại say mê như vậy.

Bị dã thú và một thú nhân vây xem, còn thành cái dạng này, rõ ràng đã không còn mặt mũi, nàng nhịn không được ngửa mặt lên trời thở dài.

Nhưng có ai nói cho nàng biết thú nhân sẽ kéo dài hoan ái đến bao lâu không, hoặc là hắn rốt cuộc có bắn ra không?

Hẳn là sẽ bắn, trước kia nàng đã nhìn thấy. Lúc đó cũng không có dài như vậy a, chẳng lẽ hắn có thể khống chế thời gian?

Không cần đâu, bây giờ đã là giữa trưa, cũng đã làm mấy giờ rồi. Lũ sói đều nằm úp sấp rồi, nhưng hắn vẫn động!

Y Na biết qua giữa trưa xuân dược sẽ hết hiệu quả, hắn vẫn làm đến lúc đó sao? Hay là khuyên hắn nhanh chấm dứt đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play