Rơi trên mặt đất liền rơi trên mặt đất đi! Hắn còn cúi
đầu hít hà sau đó thực tự nhiên liếm vài cái!
Nội tâm Y Na liền rối rắm, nàng cả đời này, chưa thấy
qua đầu lưỡi tẩy đồ lót hữu dụng như vậy. Hơn nữa bộ dáng hình như còn tẩy đến
vui vẻ, vô cùng vui sướng.
Này tuyệt đối không cần trị thương, hơn nữa còn cứ
tiếp tục như vậy, Y Na cho rằng mình nhất định sẽ bị thương lần thứ hai. Nàng
nghĩ muốn đối hắn một cái, nhưng lại cảm thấy người ta dù sao cũng là ân nhân
cứu mạng, làm như vậy có chút ngượng ngùng!
Nhân loại là như thế đó, nghĩ đông nghĩ tây lại không
thể nghĩ rõ ràng.
Cho nên lúc Y Na đang do dự, nàng cảm giác nơi ẩn mật
nhất của mình bị liếm tới rồi.
Y Na kinh hãi, thân mình không tự chủ nhào tới phía
trước trốn.
Lần này dùng khí lực rất lớn, lập tức tông vào trên
tường thiếu chút nữa bổ đầu mà chết. Nàng ôm đầu kêu đau, kết quả Tử Hổ lại đưa
đầu lưỡi đến liếm đầu nàng.
Y Na càng rối rắm, mới vừa liếm nơi đó bây giờ lại
liếm đầu, ngay cả miệng cũng chưa rửa, thật sự là rất không vệ sinh. May mắn
nàng không có đụng môi vào, nếu không……
Thật sự là muốn nghĩ đến cái gì? Tử Hổ mặc kệ mầy chỗ
còn lại của nàng có bị thương hay không, đem cả khuôn mặt đều liếm.
Y Na rất muốn phóng đi rửa mặt, lại sợ con thú nao đó
thương tâm, cứ chịu đựng như vậy đi!
Liếm xong mặt rồi, Tử Hổ hình như còn muốn tiếp tục, Y
Na liền vội hỏi: “Chờ một chút, chúng ta thương lượng một chút đi.”
Tử Hổ tự nhiên biết ý tứ ‘chờ một chút’, vì thế hắn
nâng mặt bình tĩnh nhìn Y Na.
Nhưng Y Na đối với cái đầu hổ này, tuy rằng sẽ không
bị dọa sợ đến bỏ chạy, nhưng là nó như vậy chằm chằm nhìn mình, tim nàng thiếu
chút biến thành bọt nước.
Nàng ho nhẹ một tiếng, nói: “Ngươi có thể biến thành
người hình không?”
Tử Hổ gật đầu, sau đó biến thành người ngồi ở trước
mặt Y Na.
Vì thế, Y Na lại thấy được hai trái đào cực lớn, cẩn
thận đối chiếu một chút, nhánh cây phía trước còn lớn hơn của nam nhân hưng
phấn trong phim người lúc nàng trộm xem. Cái này có thể đâm thủng chết nữ nhân
đi!
Cúi đầu nhìn nhìn phía dưới bụng mình, thật sự kém
nhiều lắm! Không được, nàng phải tranh thủ thoát khỏi miệng cọp.
“Ta là nhân loại, nhân loại là nói chuyện yêu đương
trước kết hôn, sau đó mới có thể cái kia…… cái kia.”
Tử Hổ ngồi đối diện nàng, cao hơn nàng rất nhiều, hắn
lắc người đầy lông mấy cái, hỏi: “Kết hôn? Cái kia? Cái gì?”
Y Na cắn chặt răng, dù sao lại không có người ngoài sẽ
không mất mặt. Vì thế dùng phương thức nói chuyện của thế giới nói thẳng với Tử
Hổ: “Ta là người, cho nên trước phải làm quen với ngươi một chút mới có thể
nghĩ trở thành phối ngẫu của ngươi hay không, sau đó mới có thể nghĩ vấn đề
giao phối.”
Giết nàng đi, này nói xong mặt lập tức đỏ lên!
Tử Hổ nghe, nhưng trong mắt lại chú ý tới bộ dáng đỏ
mặt của nàng, gương mặt trắng nõn đó hoàn toàn khác vơi nữ nhân và nữ thú nhân
ở đây. Hắn chưa từng gặp qua nữ tử nhân loại nhỏ xinh như vậy, nhưng lại dám
đấu cùng thú nhân như vậy.
“Nàng là phối ngẫu của ta, sẽ cùng ta giao phối.”
Y Na hết chỗ nói rồi, mới vừa thấy hắn không nói gì
thì thực lo lắng, nhưng nghe câu nàynàng hoàn toàn hiểu được, mấy lời nàng vừa
nói hắn căn bản không có nghe vào tai.
Nàng ôm chặt da thú trong
lòng ngực thở dài, nói: “Vậy ngươi muốn xuống tay với ta lúc nào?” Nhụt chí cúi
đầu, lúc nãy gặp Thì Thần thể nghiệm rồi, nếu thú nhân thực động đến nàng, như
thế nào cũng phản kháng không được ! Thay vì bị cường bạo, còn không bằng chính
mình chuẩn bị một chút… thì tốt hơn. Nếu hắn không ôn nhu, có lẽ nàng sẽ trở
thành một nữ chính xuyên qua bị cường bạo mà chết!
Tử Hổ đại khái hiểu được ý nàng, suy nghĩ trong chốc
lát phải trả lời như thế nào. Thú nhân không giống nhân loại, bọn họ cũng không
dùng ngôn ngữ trao đổi nhiều.
“Nàng là phối ngẫu của ta, không phải nữ nô, nàng
không muốn giao phối với ta, ta sẽ chờcho đến khi mặt trời lên tới đỉnh.”
Y Na tin tưởng lổ tai mình, tuy rằng nàng không hiểu
‘mặt trời lên tới đỉnh’ là lúc nào, nhưng là theo ý Tử Hổ, hắn sẽ không dùng
sức mạnh với phối ngẫu của hắn.
Đồng thời nàng hiểu được, phối ngẫu chính là vợ chồng,
là muốn trao đổi tình cảm. Mà nữ nô giống như là kỹ nữ, là đồ chơi của thú
nhân. Bọn họ sẽ không cho phép các nàng sinh con cho bọn họ, cho dù sinh ra
cũng sẽ giết chết.
Thì Thần cũng không muốn hoặc là không thể làm cho
nàng trở thành phối ngẫu, cho nên mới muốn cùng nàng sinh hạ con, sau đó trộm
ôm quay về. Nhưng mà, bọn họ hình như đều sai lầm rồi! Đứa nhỏ do nàng sinh chỉ
sợ sẽ yếu ớt chứ không mạnh mẽ, trừ phi học các loại vận động giảm béo từ mẹ
chúng!
“Cho dù như thế nào đi nữa, ta vẫn cám ơn ngươi, Tử
Hổ.” Cho dù là lúc bắt đầu cướp được nàng, đến bây giờ cho nàng thời gian, mấy
việc này đều phải nói cám ơn !
“Cám ơn?” Tử Hổ nghiêng đầu.
Y Na tuyệt đối bị động tác này của Tử Hổ làm ngạc
nhiên! Một nam nhân cực to lớn, lại nghiêng đầu nhìn người ta, này không phải
cố ý đùa giỡn thì là cái gì?
“Ách, chính là mấy lời ngươi nói làm ta thật cao
hứng.” Đột nhiên có loại cảm giác giống như đang dạy mấy con vật ‘nho nhỏ’ học
nói, làm thỏa mãn bản năng làm mẹ của nàng vô cùng.
“Nàng cao hứng?” Tử Hổ hình như thực kích động, nếu
bây giờ hắn có cái đuôi nhất định lại lắc đuôi vòng vòng.
” Ừm, ta thật cao hứng, cũng thật cao hứng ngươi đã cứu
ta!” Nhìn đi, bây giờ bọn họ đã có thể hiểu nhau rồi!
Y Na thật cao hứng với tiến triển hày, trong lòng thầm
nghĩ nếu tiếp tục trao đổi, có thể có một ngày Tử Hổ sẽ đem nàng trả về nơi
nàng đến hay không?
“Nếu ngươi dẫn ta xuống núi, ta sẽ càng cao hứng!” Y
Na nhịn không được nói, sau đó nhìn đến Tử Hổ hô một tiếng đứng, lên quả đào
cùng nhánh cây thô to đối diện trước mắt nàng dùng sức lung lay vài cái.
Y Na theo bản năng trốn về phía sau, sợ chúng nó đụng
tới mình. nhưng mặt sau đó là vách đá, quả nhiên là muốn tránh cũng không được.
Mắt thấy nhánh kia cây đã sắp đụng tới cái mũi nàng, Tử Hổ đột nhiên đi vòng
quanh vài vòng.
Y Na nhẹ nhàng thở ra, xoa xoa cái mũi mình, chỉ kém
một chút nó liền quang vinh cùng hôn chỗ ấy của người ta nha! nhưng màTử Hổ
đang làm cái gì đó, đưa lưng về phía nàng, bả vai run run. Sẽ không phải là
khóc đi!
Chẳng lẽ trong lúc vô tình mình đã làm một cái thú
nhân thuần khiết thương tâm sao?
Nàng nhăn nhó khóe miệng, rốt cục sau khi trầm mặc hơn
mười phút, nhịn không được đem da thú khoác trên người chậm rãi đi lên đi nhìn.
Vừa nhìn, nàng thế nhưng có chút cảm động nho nhỏ.
Tử Hổ đang ngồi may áo da thú. Mà một khối da tuyết
trắng thú rất đẹp đã bị hắn xé thành từng khối từng khối, đang cầm kim bằng
xương may may.
Đại khái là bởi vì lần trước thấy nàng may, cho nên
hắn học theo nàng, cẩn thận may từng mũi kim.
Một thú nhân thô kệch may vá đó! Y Na vừa buồn cười
lại cảm thấy không được tự nhiên. Không khỏi nghĩ nếu đặt hắn ở hiện đại, nhất
định là một người đàn ông đảm đang, là mơ ước của nhiều cô gái!
Nàng ngồi xổm xuống nói: “Làm cho ta?”
Tử Hổ nói: “Ừ! Nàng không có lông!”
Y Na 囧 một
chút, cái này nói rất thẳng, làm cho nàng có chút ngượng ngùng.
“Khụ! Cám ơn!”
“Nàng cao hứng?”
“Thật cao hứng!” Nàng vui lòng tặng
cho hắn một nụ cười tươi, nói: “Hay là để ta làm đi!”
Tử Hổ lại nói: “Cao hứng!” Nói xong hình như sợ nàng
giành lấy liền quay lưng lại may tiếp.
Y Na bất đắc dĩ nở nụ cười, biết hắn nhất định không
chịu cho nàng làm, vì thế an vị ngồi nhìn hắn may. Nhìn một chút liền thấy mệt
nhọc, ngã vào trên da thú mơ mơ màng màng ngủ.
Tỉnh lại, bị kích thích một phen, thiếu chút nữa máu
văng ra khỏi mũi.
Thấy Tử Hổ nửa quỳ ở trước mặt nàng, tư thế có chút giống
phụ nữ Nhật Bản hoan nghênh chồng về nhà. Quan trọng nhất là là, hạ thể của hắn
cũng bắt chước Y Na mặc vào một cái quần lót vừa mới may xong, nhưng mà thật sự
là hơi nhỏ, cái da thú màu rám nắng bao ở một nửa quả đào cùng một nửa nhánh
cây, mà nửa phần còn lại hướng ra ngoài, hình như nghĩ muốn mau chóng chui từ
dưới đất mà mọc lên!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT