-Ơ vâng-Seohyun cười trừ.

.

.

.

-Công chúa ơi,người làm thừa rồi,cà rốt chỉ cần lấy 10 củ thôi.

-Ơ vậy sao?Thôi kệ,11 củ cũng cósao đâu.

-Thế cxung được ạ-Seohyun mỉmcơời,mái tóc của cô cứ đùa giỡn với

gió.Sulli lấy tay dụi dụi mắt,cô thốt lên:

-Kyuhyun….Kyuhyun.

-Ơ,sao ạ?-Seohyun ngạc nhiên nhìn Sulli.

-À không ,không có gì-Sulli chối,côcảm thấy thắc mắc,tại saokhi nhìn

Seohyun,cô lại nhớ đến Kyuhyun chứ.Cứ như là hai ngườihọ có mộtsợi dây

ràng buộc mà cô không biết.

——————–o0o——————

-Hình như là cô ấy sắp tỉnh rồi.



-Ơ…đây…đây là đâu vậy?

-Ơ,đây là đâu vậy?-Cô gái có mái tóc vàng óng mở to đôi mắt ra nhìn

xung quanh rồi cô nhắm mắtlại mở ra một lần nữa,vẫn là đây không thay

đổi.Trí nhớ của cô mắtđầu hiện ra rõ rệt.-đúng rồi-Cô bậtdậy-Mình nhớ

rõ ràng là bị Park Hanul đẩy xuống biển mà,sao giờ lại ở đây?Mà đây là

đâu vậy?-Hàng vạn câu hỏi cứ bao lấy quanh cô mà vẫn không có một câu

trả lời.

-Ồ,cô đã tỉnh lại rồi sao?-Sunny nhẹ đặt chậu nước ấm xuống mặtbàn và

nở một nụ cười

-Đây là đâu vậy?-Jessica hoang mang nhìn xung quanh với một ánh mắt sợ hãi.

-Cô đừng lo,đây là nhà của tôi.Tôi thấy cô bị thương rất nặng nên đã

đưa cô về.Thật may là cô đã tỉnh.Mà có chuyện gì đã xảy ra với cô

vậy?-Sunny vắt khăn ứơt và hỏi.

-Cô có biết hiện giờ anh Donghaeđang ở đâu không?-Jessica toan bước

xuống giường nhưng cô khựng lại vì vết thương trên vai.-A,đau quá.

-Cô mới tỉnh vết thương đã lành đâu.Nằm xuống đi,tôi sẽ tiếp chuyện

với cô-Sunny nhẹ nhàng đặt Jessica xuống và đắp khăn ướt lên mặt cho

cô-Cô muốn hỏi đến Donghae-Thái tử của nước Azura sao?Cô có quan hệ gì

với anh ấy?

-Tôi là….-Jessica định nói thì ngừng lại.Cô đưa ánh mắt dò hỏi nhìn

cô gái đang ngồi ở đầu giường kia.Nhỡ đâu cô ta là đồng bọn của Park

Hanul thì sao?Nếu là Seohyun thì cô đã khai lìên mình là ai rồi,còn cô

thì mơ đi,cô phải xem xét tình hình người kia là bạn hay thù đã rồi

mới nói.Như nhận ra ánh mắt của Jessica,Sunny cười bí ẩn rồi nói:

-Cô muốn xác định xem tôi là bạnhay thù sao?Được rồi,xin tự giới,tên

tôi là Lee Sun Kyu,con gáicủa chỉ huy nội cấm vệ thành Ilu,cứ gọi tôi

là Sunny cho tiện.

-Ồ,xem ra chúng ta là bạn rồi-Jessica mỉm cười.

-Vậy sao?

-Tôi là thái tử phi,hân hạnh được gặp cô.

-Xin lỗi tiểu nữ có mắt như mù,là thái tử phi mà lại vô lễ-Sunny bối

rối quỳ xuống.

-Không sao,tôi cũng nợ cô mà,cô là ân nhân của tôi đấy.Cảm ơn

nhiều.Tôi là Jessica Jung,cứ gọi tôilà Sica.Cô không cần phải dùng

kính ngữ để xưng hô với tôi đâu.Xem chừng tôi với cô cũng trạc tuổi

nhau,xưng hô là bạn bè đi,tôi thích thế.

-Cảm ơn công chúa-Sunny đứng dậy và không quên hỏi Jessica-Vớitư cách

là ân nhân của công chúa,tôi có thể mạn phép hỏi lí dovì sao công chúa

lại bị thươngkhông?Có thể tôi sẽ giúp được.

-Được thôi-Jessica kể lại mọi chuyện cho Sunny nghe.

-Vậy sao?Vậy ai là kẻ chủ muu trong vụ này vậy?

-Park Hanul.

-PARK HANUL???!!!-Sunny thoáng chút ngạc nhiên và giận giữ.

-Sao vậy?-Jessica ngạc nhiên.

-À không không có gì!Công chúa cứ nghỉ ngơi,tôi sẽ quay lại ngay-Sunny

đứng dậy,cúi đầu và bê thau nước đi.Jessica nhìn cô với vẻ khó hiểu

rồi cũng ngoan ngoãn nghe lời,nhắm mắt,gọi tênanh một lần nữa.

“Donghae,sẽ gặp lại anh hoặc không bao giờ…”

Sunny đóng cửa lại,thở dài.Cô buông nhẹ một câu cố chỉ để chomình cô nghe thấy:

“Anh hai,em tìm thấy cô ta rồi,nhất định em sẽ trả thù,…bằng con tim

của chính con rắn độc đó…”

——————————————–o0o————————————-

-Thát tử,thái tử.

-Hả sao vậy?-Donghae giật mình.

-Mời thái tử hãy tập trung,đây là buổi họp quan trọng của triều

đình-Tổng quản khẽ nhắc.

-À,ta xin lỗi,đến đâu rồi-Donghae cười trừ.Kyuhyun nhìn anh lo

lắng,anh nói với cha:

-Phụ vương à,anh con hình như không được khoẻ.Có thể cho anhấy nghỉ

ngơi được không?Các ý kiến của anh aasy,con sẽ nói thaycho.

Như hiểu ý con mình,Hangeng nói:

-Donghae con có thể nghỉ hôm nay được rồi,em con sẽ thay con.

-Nhưng mà con khoẻ mà-Donghae nói.

-Hyung,hyung cứ để em lo,giờ quan trọng nhát là hyung nên giữgìn sức

khoẻ đi,từ hôm ấy đến giờ,hyung gầy đi nhiều rồi đấy.-Kyuhyun nói nhỏ

vào tai anh.

-Ừ,anh biết rồi,phụ vương con xin phép-Donghae đứng dậy và bước ra

khỏi phòng thư vụ để mặc cho những con mắt lo lắng đang nhìn anh.

-Trông thái tử có vẻ gầy đi nhiều.

-Ừ,từ hôm ấy đến giờ…

-Thái tử tội nghiệp thật.

Các quan cứ xì xào bàn tán làm Hangeng và Kyuhyun bực mình.

-Im lặng quay trở lại với buổi họp-Hangeng nghiêm giọng.

-Thưa vâng-Các quan lúng túng,ngồi lại vị trí của mình.chẳngkhác gì

Donghae,suốt cả buổi họp,Kyuhyun và Hangeng cứ cố gắng nghe ý kiến của

các quan nhưng thực ra…chẳng có chữ nào lọt vào đầu họ cả.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play