Phương Bắc có nam nhân, tuyệt thế mà độc lập. Nhất cố khuynh thành, tái cố khuynh quốc, người này là Tư
Đồ Âu Dương – người khiến người ta kinh sợ một phương, Tư Đồ đại nhân.
(= =! Tên này cũng quá độc đi, tác giả khẩy lỗ mũi trả lời: bởi vì ba
hắn họ Tư Đồ, mẹ hắn họ Âu Dương, cho nên được gọi là Tư Đồ Âu Dương.
Độc giả: = =#. . . . . . )
Bởi vì Tư Đồ vừa xuất
thế, lợi dụng ngoại hình kỳ lạ vang danh cả tiểu khu. Nghe nói ngày đó
Tư Đồ sinh ra, xuất hiện rất nhiều hiện tượng kỳ quái, đầu tiên là ống
nước nhà hắn bị bể, tiếp theo WC nhà hắn đổ, lại sau đó, ông nội Tư Đồ
bị táo bón( Tư Đồ = =: chuyện này thì liên quan gì tôi, tôi không
xuất thế, ông ấy cũng táo bón à! ), tiểu khu có một bà thầy bói tính
toán tài tình, sắc mặt đều xanh phán một câu : trời giáng dị tượng, tất
có đại loạn, tất có yêu nghiệt xuất hiện! [dị tượng là hiện tượng kì
quái]
Cùng ngày, khi trời đầy
rặng mây đỏ, mẹ Âu Dương bụng đau đớn khó có chịu, tiếp theo bể nước ối. . . . . . Đứa nhỏ phải xuất thế, ba ba Tư Đồ vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng, lại bị vấp chân vào ghế té xuống đất, cái trán nhất thời
xuất hiện một cái bánh bao to thật to, cuối cùng vẫn là ông nội Tư Đồ
lúc đấy đang ngồi xổm trong WC gọi điện thoại đến bệnh viện.
Đến lúc đó, cả nhà đều
xuất động , con cháu đời thứ 18 của gia tộc Tư Đồ xuất thế, đây chính là việc quan trọng nhất trong gia tộc năm ấy, hơn nữa mấy bác trai của Tư
Đồ đều sinh con gái, mà mẹ Âu Dương này mang thai, mặc kệ là từ góc độ
khoa học hay là theo góc độ mê tín đều xác nhận là bé trai, cho nên gia
tộc Tư Đồ sôi trào, đây chính là đơn truyền mấy đời a, cháu đích tôn của gia tộc Tư Đồ a! Cho nên mọi người không khó tưởng tượng, theo mamy Âu
Dương vào bệnh viện còn có bốn chú, ba bác, còn có cái gì thẩm thẩm, ông nội,bà nội. . . . . . Loạn thất bát tao, đi hết hai mươi mấy người, làm cho MM tiếp tân của bệnh viện sợ hãi, nghĩ đến bệnh viện có người
chết, hiện tại người nhà người chết qua thảo phạt bệnh viện.
Vật lấy hi làm quý, đứa
con trai độc nhất của gia tộc Tư Đồ ngay cả sinh ra cũng làm cho mọi
người bất an a ---- mẹ Âu Dương khó sanh ! !
Lúc ấy ba ba Tư Đồ đã ký sinh tử ước, khụ khụ, nhưng mà phải trước bảo đứa nhỏ hay là bảo vệ mẫu thân đây, ông nội cùng bà nội Tư Đồ nước mắt tung hoành, run rẩy rất
muốn phải bảo vệ tôn tử, nhưng mà ba ba Tư Đồ thật yêu vợ, vì thế tuyệt
bút vung lên, bảo vệ bà xã đại nhân ( bởi vì chuyện này, từ lúc bé đến
lúc 5 tuổi Tư Đồ cũng không cùng thân với ba ba Tư Đồ, ba ba Tư Đồ buồn
bực đã nhiều năm. )
Cũng may, được tổ tiên Tư Đồ gia tộc che chở, mẫu tử bình an.
Chính là. . . . . . !
Vấn đề lại tới nữa,
người của Tư Đồ gia tộc nhìn thấy đứa bé kia, đều cự tuyệt nhận, cho
rằng bệnh viện khẳng định là đem đứa nhỏ ôm sai rồi, kiên quyết yêu cầu
phải trả về đứa nhỏ ” của mình” .
Đây là vì sao? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, đến nỗi Tư Đồ gia tộc không tiếp thu đứa bé này?
Đây là vì nguyên nhân
lịch sử sâu sắc, lúc ấy, khi y tá xanh mặt bế một đứa bé trai từ trong
phòng sinh ôm ra, bà nội Tư Đồ vừa thấy, liền mở miệng ra, một hơi thiếu chút nữa không đứng dậy nữa, gần đi đoàn tụ ông bà, ông nội Tư Đồ vừa
thấy bạn già biểu tình này, cũng kinh ngạc, chạy tới vừa thấy, ôi, mẹ
yêu của tôi, bệnh viện làm thế nào mà có hắc tinh tinh lui tới vậy trời?
Ba ba Tư Đồ lúc ấy vội
vả nhìn bà xã, không nhìn đứa nhỏ, đợi cho ái thê thức tỉnh, một lòng
muốn nhìn đứa nhỏ mình mang thai mười tháng một chút thì ba ba Tư Đồ mới nhớ tới con mình, chính là không nhìn đừng thôi, vừa thấy, nước mắt nam tử hán đều nhanh chảy ra, hắn đây là tạo nghiệt gì a, hắn cùng thê tử
hai người tuy rằng không phải tuấn nam mỹ nữ, nhưng tốt xấu mắt cũng là
mắt, mũi cũng mũi, tính ra cũng không làm ... thất vọng Đảng, không làm
... thất vọng quốc gia, không làm ... thất vọng quần chúng nhân dân, đi
ra ngoài ít nhất sẽ không bị cho là quái thú xổng chuồng, chính là đứa
nhỏ trong tã lót này. . . . . .
Ba ba Tư Đồ là nam tử
hán đỉnh thiên lập đại, trong tự điển hắn cho tới bây giờ không có ba
chữ " Lệ Nam nhân ", hắn cảm thấy nam nhân khóc, chính là một loại tội,
không phải biểu hiện nam tử hán, nhưng một khắc kia lúc hắn nhìn đến ngũ quan kinh thế hãi tục của đứa nhỏ mình, hắn "Oa" một tiếng khóc đi ra: "Con trai à, ba ba thực xin lỗi con!"
Mẹ Âu Dương vừa thấy bộ
dáng này của trượng phu, nhất thời trợn tròn mắt, cô biết nam nhân này
bảy tám năm, chưa từng có thấy hắn có một mặt “Yếu đuối” như vậy, hắn
vẫn là ông trời của cô, là nơi dựa vào của cô, nhớ năm ngoái ba chồng
của cô bị bệnh nặng nhập viện, nam nhân này cũng chưa từng rơi một giọt
nước mắt, nhưng hôm nay lại. . . . . . Hơn nữa nước mắt này không giống
như là cực vui mà khóc a.
Cho nên khi cô nhìn thấy nam nhân của mình bỗng nhiên khóc nước mũi đều đi ra, kinh ngạc của cô
là không thể dùng ngôn từ để thuyết minh, nhưng khi cô xem chính đứa nhỏ mình mang thai chín tháng, cô rốt cục cũng hiểu được vì sao chồng mình
luôn luôn kiên cường bỗng nhiên lại rơi nước mắt .
Đứa nhỏ này tình yêu cả
đời bọn hắn a! Mẹ Âu Dương đem đứa bé gắt gao ôm vào trong lòng ngực,
con trai, mamy sẽ dùng cả đời yêu thương để bồi thường bề ngoài của con.
Đối với bề ngoài Tư Đồ,
người viết thật sự là lạc bút, không thể dùng dăm ba câu để miêu tả, chỉ có thể dùng một câu đối thuyết minh cho mọi người:
Vế trên: Xem bóng dáng cấp sát thiên quân vạn mã;
Vế dưới: Quay đầu dọa lui trăm vạn hùng binh;
Hoành phi: Má ơi!
Các vị độc giả bởi vậy
có thể tưởng tượng bên ngoài kinh thế hãi tục của bạn học Tư Đồ chưa, Tư Đồ trưởng thành như vậy, là bất hạnh nhưng mà hắn là bất hạnh trong may mắn, bởi vì Tư Đồ gia tộc không vì hắn như vậy mà vứt bỏ hắn, ghét bỏ
hắn, ngược lại càng thêm bảo vệ hắn, vợ chồng Tư Đồ vì chuyên tâm bồi
dưỡng đứa nhỏ này đã quyết định không sinh lần thứ hai, để tránh này
lạnh nhạt với đứa nhỏ đáng thương này, mà mặt khác, có thành viên trong
gia tộc Tư Đồ cũng là vô cùng bảo vệ Tư Đồ, có gì tốt tốt người đầu tiên nghĩ đến khẳng định là Tư Đồ.
Vợ chồng Tư Đồ tư tưởng
là thật đơn thuần, bọn họ không nghĩ tới nên vì đứa nhỏ trang điểm dung
nhan, bọn họ chính là nghĩ thông suốt quá nội tâm kiên cường đến giáo
dục đứa nhỏ, làm cho con bọn họ tuy rằng không có bên ngoài perfect
nhưng có thể có nhân cách hoàn thiện, bọn họ thật là làm được, đáng
thương Tiểu Tư Đồ của chúng ta lớn lên đại gia đình này là hoàn toàn
không biết “Xấu” là cái nghĩa gì, hắn một lòng nghĩ mình cũng giống như
những người khác, nhưng mà biểu hiện giả dối này lại bị người ta hung
hăng chà đạp mà tổn thương lòng tự trọng, người kia không phải là ai
khác, chính là nữ chính –bạn học Tiểu Trư.
Nói năm ấy, Tiểu Tư Đồ
của chúng ta ăn mặc vô cùng xinh đẹp đi đến trường, cầm trong tay một
túi kẹo chocolate mà thân thích trong nhà mang về từ nước ngoài, vừa đi
vừa hát "Tiểu thôi tiểu nhị lang, lưng túi sách đi đến trường đường. . . . . ." , lại ở nửa đường nhảy ra con "Trình Giảo Trư". [Sun: ngày xưa có Trình Giảo Kim, ngày nay có Trình Giảo Trư ==#]
“Uy. . . . . . Ách ( bị hoảng sợ, nhưng rất nhanh liền trấn định). . . . . . Cậu cầm trên tay là cái gì vậy?”
" Kẹo Chocolate, bác tớ mua về từ Australia."
"Ăn ngon không?"
"Ừ, ăn ngon lắm."
"Vậy cậu cho tớ ăn!"
“Không được.”
"Không cho tớ liền đánh
cậu, nhanh lên lấy lại đây!" Tiểu cô nương hai tay chống nạnh, trên cao
nhìn xuống, rất có hình thức ban đầu của đậu hủ Tây Thi.
"Nhưng mà đây là đồ của tớ, tớ vì sao phải cho cậu?" Cậu bé nắm chặt túi kẹo chocolate, chết cũng không buông tay.
"Bởi vì. . . . . . Bởi
vì bộ dạng cậu thật xấu cho nên cậu không xứng ăn kẹo." Tiểu cô nương
"Cái khó ló cái khôn" , thốt ra, khi đó tiểu cô nương còn nhỏ, còn không biết quy củ giang hồ ---- cảnh giới tổn hại người cao nhất là không tổn hại bề ngoài chà đạp người khác, càng không biết lời của mình là tàn
nhẫn cỡ nào .
"Cậu. . . . . . Cậu nói
bậy, cậu mới bộ dạng xấu, cả nhà cậu mới bộ dạng xấu!" Tiểu Tư Đồ mặt đỏ bừng, thì ra N năm sau câu này nổi danh trên internet là do Tiểu Tư Đồ
của chúng ta sáng chế.
"Chúng ta hai người so
với nhau đương nhiên là cậu xấu hơn rồi. Bằng không chúng ta đi hỏi mọi
người một chút?" Người chết vì tiền, trư chết vì đồ ăn ~~, bạn học
"Trình Giảo Trư" hoàn toàn không phát hiện Tiểu Tư Đồ đã sắp khóc ra
rồi.
"Người nào sợ là tiểu trư."
Bạn học “Trình Giảo Trư” hoàn toàn không sợ nguyền rủa này, bởi vì cô bé vốn đã kêu “Tiêu Chu” , nhưng cũng sự thật là đứng ở bên cạnh hắn, bọn họ vừa mới đi vào một
khu trò chơi con nít, có một tiểu cô nương vừa thấy đến tiểu bằng hữu
Tiểu Tư Đồ liền lập tức sợ tới mức”Oa oa” khóc lớn gọi mẹ, mẹ tiểu cô
nươnglại đây, biết bảo bối của mình là bị bộ dáng Tư Đồ dọa, vì thế che
chở tiểu bảo bối của mình, chỉ vào cái mũi Tiểu Tư Đồ chửi ầm lên: h
"Con nít nhà ai bộ dạng xấu như vậy còn dám thả ra ngoài, dọa con nhà người khác không tốt a."
"Bộ dạng xấu không phải sai của con, con trai à, chính là đi ra ngoài dọa người chính là con không tốt!"
"Bảo bối, mau nhắm mắt lại, mamy bế con về nhà."
Tiếp theo các tiểu bằng
hữu khác cũng cười nhạo Tiểu Tư Đồ xấu, Tiểu Tư Đồ mặt từ trắng chuyển
thành hồng, lại từ hồng biến thành tím, cuối cùng thành màu xanh, quả
thực chính là một cái cầu vồng.
Kết quả lần này là Tư Đồ khóc suốt ba ngày, tránh ở trong phòng không chịu đi ra, mọi người
trong Tư Đồ gia tộc lo lắng, nhiều lần hỏi thăm mới biết là một con kêu
"Tiểu Trư" khiến cho như vậy, Tư Đồ gia tộc lang huyết sôi trào, chạy
đến người người gây họa định tính sổ, chính là vừa thấy người gây ra họa là một tiểu cô nương vẫn còn rất khả ái mập mập tròn tròn, hơn nữa khi
tiểu cô nương chớp đôi mắt to hồn nhiên nhìn bọn họ, một chút tức giận
cũng không phát được.
Nhưng bọn họ dù sao cũng càng yêu đứa con của mình, tất cả Tư Đồ gia tộc có người đề nghị, làm
cho này con "Tiểu Trư" này làm vợ của Tiểu Tư Đồ, bạn học Tiểu Trư
trưởng thành sớm vừa nghe phải cùng một người xấu như vậy cùng nhau ăn
cơm, cùng nhau ngủ, sợ tới mức bị bệnh ba ngày ba đêm, Tư Đồ gia tộc
đành phải thôi, nhưng hai nhà từ nay về sau cũng thân thiết, vợ chồng Tư Đồ thật sự thích tiểu cô nương này, vì thế nhận Tiểu Trư làm con gái
nuôi.
Tư Đồ là một đứa bé kiên cường, tuy rằng bề ngoài khiến cho kẻ khác khổ sở như thế nhưng mà hắn
không có bởi vậy mà cam chịu, ngược lại hắn thật cố gắng, thành tích ở
toàn bộ thường thường là đứng nhất, cầm kỳ thư họa, mọi thứ tinh thông,
trên biết thiên văn, dưới biết địa lý, được cử đi học đại học trọng
điểm, sau khi tốt nghiệp, trực tiếp được nhận vào một công ty quốc tế
siêu lớn, trên phương diện học tập hay công tác, Tư Đồ gia tộc vô cùng
cảm động, an ủi cùng tự hào, chính là ở phương diện cảm tình, Tư Đồ gia
tộc lại đau xót cân não, vì việc này mà ông nội Tư Đồ lại bắt đầu táo
bón .
Ông nội Tư Đồ ( một bên
ngồi chồm hổm WC một bên vẽ vẽ trên tường ): Tư Đồ đứa nhỏ này đã 23
tuổi, nhớ năm đó mình bằng tuổi nó thì đã có hai đứa con, có điều đứa
nhỏ này ngoại trừ con bé gọi là trư trư gì đó (kỳ thật con bé kia lớn
lên cũng không giống là con gái), cho tới bây giờ đều không thấy nó mang theo cô gái nào khác về giới thiệu, vài năm trước mình đã chuẩn bị tốt
áo mưa cho nó nhưng mà đến bây giờ đều chưa có tống xuất đi, haizz. . . . . . [Sun: sợ ông rồi, chuẩn bị cả áo mưa nữa = =#]
Bà nội Tư Đồ ( mang theo kính viễn thị, ôm một con mèo tam thể phơi nắng ): Đứa cháu nội Tư Đồ
này a, đặc biệt ngoan đặc biệt hiếu thuận, lại thật thuần phác đơn
thuần, lại không thích làm nam nữ quan hệ, ( nhỏ giọng ) đến bây giờ vẫn là con gà giò, ngươi nói cô nương nào đó đến nhà Tư Đồ chúng tôi mà có
hại a, ngươi nói đúng không?
Ba ba Tư Đồ ( đỏ hốc mắt ): Con trai, ba ba thật xin lỗi con, đem con sinh thành cái dạng này. . . . . . ( một đầu tiến vào trong WC) [Sun: sắp có triệu chứng của táo bón ==#]
Mẹ Tư Đồ ( ánh mắt kiên
định ): Con tôi chỉ là nhìn không thuận mắt một chút, chính là con chúng tôi có nhà có xe a ~~ vả lại đã chuẩn bị cho hắn mấy trăm vạn tiền để
cưới vợ, tôi cũng không tin con gái bây giờ đều coi trọng bề ngoài.
Tư Đồ gia tộc lang huyết lại bắt đầu sôi trào, cả gia tộc động viên, cùng nhau giúp Tư Đồ tìm
bạn trăm năm, vì thế một hồi oanh oanh liệt liệt tìm bạn trăm năm sắp
bắt đầu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT