“Hee!” Shin Woo nhẹ nhàng gọi, bạc môi mềm mại rơi ở trên gương mặt
ta, hôn tới giọt nước mắt rơi bên mi mắt của ta, theo dòng nước mắt một
đường đi xuống, cuối cùng dừng ở cánh môi, dây dưa……
Hồi lâu sau, chúng ta rốt cục cũng tách ra, Shin Woo mở miệng nói:“Hee, chúng ta kết giao đi!”
Ta trong lòng đè nén tâm trạng mừng như điên, vui đùa nói:“Nếu vừa
rồi người ôm em không phải anh, hiện tại người nọ chỉ sợ đã phải nằm
bệnh viện .”
Đứng ở trước trên cỏ xanh trước nhà trọ, đầu gối lên vai Shin Woo,
tay Shin Woo đùa bỡn ngón tay ta,“Anh nghĩ, chúng ta phải cám ơn
Jeremy.”
“Jeremy, vì cái gì?” Ta tò mò hỏi.
“Là cậu ấy nói cho anh biết, tâm ý em đối với anh, anh mới dám cố lấy hết dũng khí cùng em thổ lộ.” Shin Woo cười nhẹ nói.
“Từ khi nào anh bắt đầu không có tự tin như vậy?” Ta dường như làm nũng nói.
“Từ lúc quen biết em thì bắt đầu, anh bắt đầu lo được lo mất, em
nguyện ý ở trong lòng bàn tay người khác viết chữ, lại duy chỉ một mình
anh bảo trì khoảng cách, em có thể cùng Jeremy ở hoa viên thở dài, có
thể mặc hắn nằm ở trên chân của em, có thể cùng Go Mi Nam cùng nhau ra
ra vào vào, chỉ có anh, anh chỉ có thể đứng ở một bên nhìn em.”
Hắn nhéo nhéo ngón tay của ta, tiếp tục nói:“Anh từng trải qua một
hồi luyến ái thất bại, chuyện kia làm cho anh cảm thấy tự ti, sau lại,
anh cũng chỉ có thể dùng mỉm cười nhìn như ấm áp che dấu tự ti cùng xa
cách của bản thân mình, khi em đánh mất giọng, anh không rõ ràng được
phần cảm tình mà mình đối với em cùng đối với Gemma, sau đó khi em bình
phục, em là chỉ huy trưởng của dàn nhạc quốc tế nổi danh, tuy rằng âm
điệu em vẫn thấp, nhưng là, trên mạng có đủ tin tức của em, rốt cục cũng phát hiện ra em và anh trong lúc đó có khoảng cách rất xa.”
Hắn ở trên cái trán của ta, khẽ hôn, không nói gì.
“Vậy anh còn dám theo đuổi em?” Ta ngẩng đầu nói.
“Bởi vì anh cảm thấy,…… Anh có thể cho em hạnh phúc!” Shin Woo còn thật sự nghiêm túc đáp.
……
Trung tâm nghệ thuật ‘Thủy nham’ buổi biểu diễn rất thành công, ba ba cũng cố ý về nước đến cổ động. Tuy rằng Goo hội trưởng đứng ở giữa phá
hư, nhưng cũng may Tuệ Tĩnh cùng Lý Luật tài năng âm nhạc sáng tạo rất
cao, thế thân cho hai vị âm nhạc gia vắng mặt.
Sau buổi biểu diễn, ta đem Shin Woo giới thiệu cho Lí Tín cùng Lý Luật, Goo Jun Pyo cùng Tuệ Tĩnh.
Chúng ta ba người dị thế, đều có hạnh phúc của riêng mình.
Bởi vì Goo hội trưởng xuất thủ, ta dưới cơn giận dữ, lấy một số tiền
tiết kiệm không đáng kể thu mua tập đoàn ‘Shinhwa’ cùng ‘ND’, cho nên
hiện tại,‘thực nghiệp Quân Huy ’ đã trở thành cổ đông lớn nhất của tập
đoàn ‘Shinhwa ’cùng ‘ND’.
Nhiệm vụ Tuệ Tĩnh giao cho ta đã hoàn thành, kế tiếp liền giao lại cho bọn họ tự mình để ý đi.
……
Ta ngồi ở bên cạnh ghế điều khiển, nhìn Shin Woo lái xe, vuốt ve nhẫn trên tay, trong lòng một trận thỏa mãn.
Ước định cùng hắn cùng nhau ăn cơm, ở trên ghế lô lộng lẫy, chúng ta
lẳng lặng dùng bữa tối, khi món điểm tâm ngọt đi lên, Shin Woo cầm một
cái hộp đưa cho ta,“Đây là vật mà mẹ đưa cho em, hiện tại, em có thể yên tâm thoải mái nhận lấy đi!”
Ta cười nhận lấy chiếc hộp, nhìn hắn nhìn nó, ánh mắt tràn đầy chờ
mong, ta chậm rãi mở ra: Vốn dĩ mặt trên lễ vật, rõ ràng nằm đó là một
chiếc nhẫn bạch kim.
Shin Woo cười đi đến bên người ta, từ trong hộp lấy chiếc nhẫn ra, quì một gối, ngẩng đầu nói:“Gả cho anh đi!”
Ta một bàn tay gắt gao ôm lấy hộp gỗ, gật gật đầu, đem tay kia đưa qua cho hắn……
Hắn trịnh trọng mang chiếc nhẫn vào tay ta, nâng đầu ngón tay của ta, ta nắm lấy bàn tay hắn, ý bảo hắn đứng lên, nhìn đôi mắt hắn thâm tình, ta chậm rãi nói:“Chú rể có thể hôn cô dâu.”
Hắn tà mị cười, cúi đầu hàm trụ cánh môi của ta, tùy ý hôn môi ……
“Làm sao vậy, Hee?” Đang lái xe Shin Woo đánh vỡ không khí trầm tĩnh
mà ấm áp, ta từ trong niềm hạnh phúc tĩnh lại, oán trách nói:“Còn không
phải anh……”
Shin Woo thấp giọng cười khanh khách lên……
……
Ta cùng Shin Woo cử hành nghi thức đính hôn, bởi vì nhà Shin Woo là
gia đình truyền thống, tuy rằng xuống dốc nhưng quy củ vẫn là rất lớn,
vì thế, trên mặt ta có chút thầm oán.
Shin Woo hôn tóc mai của ta, cười nói:“Hee, chúng ta cho mọi người thời gian chuẩn bị lễ vật a!”
Tuệ Tĩnh cùng Goo Jun Pyo cũng kết hôn, nhìn thân ảnh bọn họ ôm nhau, ta cũng ngóng trông hôn lễ của ta mau mau đến, dù sao chúng ta liền đợi như vậy, mới gặp gỡ được người kia, gặp được người trong vận mệnh.
Một năm sau, Gemma trở lại, ta cùng Shin Woo cử hành hôn lễ, không có hôn lễ thế kỷ như Lý Luật, không có xa hoa như Tuệ Tĩnh, chính là hôn
lễ truyền thống náo nhiệt mà hạnh phúc, nhìn lụa màu trên đầu kia, Shin
Woo mặc lễ phục chú rể truyền thống, ngọt ngào quanh quẩn quyện ở trong
lòng, người kia, chính là người yêu ta.
HẾT
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT