Yannick thử hỏi Darwin vài câu, phát hiện đối phương vẫn như trước đây, giữa nịnh bợ thỉnh thoảng lại lộ ra một chút sơ hở, luôn miệng nói muốn lôi kéo y về phía của Hồng y giáo chủ Gustav.
Y cũng không đem chuyện này kể ra cho bất luận kẻ nào, chỉ nói mọi người sau khi ăn điểm tâm xong liền chuẩn bị về cảng Jasmine.
Tinh linh từ sớm đã không thấy tăm hơi, đây là chuyện thần quan đã thương lượng xong với đối phương từ trước, im ắng rời đi miễn cho người khác chú ý. Cho dù thực sự có người muốn lấy chuyện này ra làm khó dễ, Yannick cũng có thể mượn cớ Tinh linh tự tỉnh rồi tự trốn đi, không phải chịu trách nhiệm.
Hành trình trở về rất thuận lợi, hầu như không gặp bất kỳ trở ngại nào, từ cảng Jasmine đã có truyền tống trận trực tiếp trở về Đế đô Đế quốc Garde.
Tính toán trong nhiệm vụ này, bọn họ nhiều nhất cũng chỉ dừng lại ở thị trấn Trent không quá nửa tháng, tốc độ quả thực có thể nói là kinh người, ngay cả Giáo chủ Rahl khi thấy bọn họ trở lại cũng giật mình không khép miệng được.
Yannick đơn giản kể lại một lần quá trình tiêu diệt Huyết tộc, càng đem công lao của đám người Daifield và Augustine khóa trương lên một chút, cuối cùng mới đem cái túi chứa răng nanh Vampire ra giao cho Giáo chủ Rahl: “Đây là số Vampire lần này chúng tôi tiêu diệt được, phiền ngài chuyển giao cho Giáo đình.”
Nhóm người Daifield ở bên cạnh nghe được, biết thần quan tóc bạch kim đây là đang giúp bọn họ tranh công, không khỏi vừa xấu hổ vừa cảm kích.
Rahl giáo chủ mở túi ra nhìn, cằm đều nhanh rớt xuống.
Bên trong ít nhất cũng có bốn năm mươi cặp răng nanh.
Vốn số răng Anna nhổ xuống cũng không chỉ bao nhiêu đây, chỉ là Yannick cảm thấy quá khoa trương rồi, nếu thực sự đem mấy trăm cặp răng nanh trở lại, sợ rằng đám người của Giáo đình sẽ cảm thấy hoài nghi.
“Đạo hữu thân ái, ta thực sự có vài phần kính trọng với con!” Giáo chủ Rahl vỗ vỗ vai y, vẻ mặt tươi cười, “Có mấy thứ này, những người đó khẳng định cũng không còn lời gì để nói.”
“Nếu như không có sự tiến cử của ngài, còn cũng không thể nắm được cơ hội này.” Yannick rất hiểu đạo lý bánh ít đi bánh quy trở lại, mặc kệ là phương Đông hay phương Tây thậm chí là dị giới, tất cả mọi người đều thích cách cư xử này.”Nếu như chuyện lần này có thể thuận lợi, cũng là toàn dựa vào ngài.”
Giáo chủ Rahl quả nhiên bị lời nói của y làm cho vô cùng vui vẻ. “Bất quá nhóm người Daifield đều là thành viên của Tòa thánh, phải cùng ta trở về hồi báo cặn kẽ việc này.”
Yannick cười tủm tỉm: “Đó là đương nhiên, hy vọng mọi chuyện thuận lợi với chúng ta.”
Từ Đế quốc Garde đến Tòa thánh cũng không cần lặn lội đường xa, tại Giáo hội đã có truyền tống trận nối thẳng với Tòa thánh trung ương, loại truyền tống trận này ở các thành phố lớn là cực kỳ thường thấy, giống như lần trước khi bọn họ đi từ đế đô của Garde đến cảng Jasmine vậy, trong nháy mắt đã tới nơi, quả thực so với máy bay hay xe lửa trong thế giới nguyên bản của Yannick còn tiện hơn nhiều, đây chính là chỗ thuận lợi mà ma pháp mang tới. Nếu như một ngày xảy ra chiến loạn, vì đề phòng người có tư tâm lợi dụng truyền tống trận làm ra chuyện không thể khống chế gì đó, thủ tục đầu tiên cần tiến hành chính là phá hủy truyền tống trận, lần trước ở La Serena bọn họ cũng đã tuân theo luật lệ này.
Vì vậy, những quốc gia cho phép lưu thông truyền tống trận với nhau bình thường đều có độ tín nhiệm hữu hảo tương đối cao, bằng không nếu như đối phương xảy ra chuyện lại cố ý không thông báo, thậm chí là có tâm lưu lại lỗ thủng, dung túng tai nạn lan tràn qua truyền tống trận, hậu hoạn liền không thể đo lường. Có người nói giữa Đế quốc Garde và Đế quốc Charlemagne là không có truyền tống trận, muốn từ nơi này đến đế đô Đế quốc Charlemagne, trước hết bọn họ phải dùng truyền tống trận đi thành thị biên cảnh của Đế quốc Garde, sau đó ngồi xe ngựa vượt qua biên giới, lại từ đó dùng truyền tống trận, coi như tương đối phiền phức.
Bất quá, hiện tại Yannick tạm thời không quan tâm những việc này, chuyện y muốn làm nhất bây giờ chính là trở về tòa nhà xinh đẹp mà y chưa ở được bao lâu, thanh thản hưởng thụ một chút thời gian nghỉ phép.
Trước lúc xuất phát Giáo chủ Rahl đã cho y năm nghìn đồng vàng, trừ đi đủ loại chi tiêu hiện tại cũng còn lại hơn hai nghìn, Giáo chủ Rahl không mở miệng, Yannick cũng vui vẻ làm như không biết, đến một thế giới khác cũng có thể tiêu xài của công, quả thực không có gì đắc ý hơn —— dùng tiền của người khác luôn là việc thoải mái nhất! Dù sao Giáo đình giàu nứt đố đổ vách, Giáo hội ở Đế quốc Garde càng là không ít của hời, y bây giờ cũng không cần tiết kiệm tiền thay người khác.
Quản gia Adam thấy y trở về cũng vô cùng cao hứng, chỉ là vẫn có chút oán giận: “Ngài thế nào không báo trước một tiếng, tôi cũng có thể chuẩn bị sẵn đi Giáo hội nghênh đón ngài!”
Yannick cười nói: “Tôi cũng không phải đại nhân vật gì, đâu cần phiền phức như vậy?”
Từ lúc Adam quen thuộc với Yannick, biết người chủ nhân này tính tình tốt, quan hệ của hai người cũng rất hòa hợp, Adam vốn tính trung thành, lập tức đem cơ nghiệp này trở thành công trình tim óc mà quản lý, cho dù Yannick đột nhiên trở về, nhóm tôi tớ cũng có thể dùng thời gian nhanh nhất chuẩn bị nước tắm nóng và thức ăn cho y, mọi việc đều ngay ngắn rõ ràng, không hề vì y rời khỏi đã lâu mà xảy ra hỗn loạn.
Canh nấm bơ nóng hầm hập, gà jambon xé sợi, sườn lợn chiên tiêu đen, bánh kem hoa Bilan, thức ăn tại thế giới này càng thiên hướng với cơm Tây trong nhận tri của Yannick, nhưng lại có thêm không ít động thực vật đặc hữu của đại lục Olin, vì vậy thực đơn coi như tương tự như nhau, không nhiều khác biệt.
Y cũng không phải không muốn đem mỹ thực thuần chất của phương Động dọn lên bàn ăn, bất quá bản thân y không biết nấu nướng, dạy cho đầu bếp thì vị đạo lại trở nên phi thường cổ quái, Yannick cũng chỉ đành buông tha ý nghĩ này, chuyên tâm làm một người chỉ hưởng thụ món ngon
Mỹ thực trước mặt, ngay cả Huyết tộc không cần dựa vào thức ăn của nhân loại duy trì sự sống cũng bị hấp dẫn, con dơi xám nhỏ trong ống tay áo của y không ngừng kích động, mà mèo mun nhỏ vốn đã tồn tại quang minh chính đại cũng hạnh phúc hơn dơi nhỏ nhiều lắm. Dựa theo sự phân phó của Yannick, quản gia đã phân phó người hầu làm nhiều hơn một phần thức ăn, đặt vào những chén đĩa riêng biệt cho mèo ta hưởng dụng.
Đợi đến khi Yannick ăn uống no đủ, tắm rửa sạch sẽ, nhàn nhã cầm một tách trà ngồi bên cạnh bàn dài, rốt cục cũng có tinh thần nghe quản gia hồi báo mọi chuyện sau khi mình rời đi.
Sau khi Yannick rời khỏi, Ma pháp công hội đã mời một vị nữ Đại ma pháp sư tên Bethel Fenney đến học viện ma pháp của Đế quốc tổ chức tọa đàm, giảng giải hàm nghĩa sâu xa của ma pháp. Tình huống lúc đó nhộn nhịp chưa bây giờ thấy, hội trường chứa được ba nghìn người của Học viện ma pháp từ sớm đã không thể chen chân, không ít người còn là hối lộ bảo vệ mới có thể đứng ngoài nghe trộm, D’Antonio và Avra chính là một trong số đó.
Thông thường, sau khi diễn giảng hoàn tất, người diễn thuyết đều sẽ lưu lại trò chuyện với mọi người, giải đáp một ít vấn đề. Đây chính là thời cơ tốt để mọi người biểu hiện, nếu như vấn đề hỏi ra đủ sắc bén hoặc cao thâm, nói không chừng còn có thể được Đại ma pháp sư ưu ái thu làm học đồ. Rất nhiều pháp sư bình dân đều mơ ước có thể thông qua phương thức này tiến vào con đường lớn trong sự nghiệp học tập ma pháp, vậy nên tự nhiên không ai bỏ lỡ.
Lần này cũng không ngoại lệ, không ít người đều ôm mục đích riêng mà làm rất nhiều chuẩn bị, hy vọng có thể hỏi một ván đề, khiến vị Đại ma pháp sư xinh đẹp kia nhìn trúng chính mình. Kết quả thực sự ngoài dự liệu của mọi người, vị Đại ma pháp sư kia quả thực đã trực tiếp nhận một học đồ, bất quá người nọ cũng không phải pháp sư trung cấp có biểu hiện nổi bật nhất, mà là pháp sư cấp thấp tư chất bình thường, Avra.
Lần này Avra rốt cuộc nổi danh.
Có thể được Đại ma pháp sư thu làm học đồ, ý nghĩa ngang với tương lai rất có cơ hội danh lợi song thu, mà quan trọng hơn chính là bản thân sẽ tiến được xa hơn trên con đường ma pháp so với người bình thường.
Nhưng Avra cũng không có thiên tư thông minh, bối cảnh hiển hách, thứ duy nhất có thể khen ngợi chính là sự chăm chỉ nỗ lực, chính vì lẽ đó, nàng đã bị không ít các pháp sư khác đố kỵ ước ao. Tình huống diễn ra khiến Avra đột nhiên bị đưa lên đỉnh cao không biết phải làm thế nào, mỗi ngày khi đi từ nhà của Yannick đến chỗ sư phụ, trên đường ít nhiều đều nhận được không ít ánh mắt và lời lẽ xì xầm, thậm chí còn có một ít pháp sư quý tộc ra tay khó dễ, khiến nàng không khỏi xấu hổ. Cuối cùng, nàng chỉ có thể dọn ra khỏi căn nhà này, triệt để tạm cư tại trụ sở tạm thời của đạo sư tại Học viện ma pháp của Đế quốc.
Có người nói vị Đại ma pháp sư này sẽ lưu lại Học viện ma pháp của Đế quốc hai năm, đảm nhiệm vị trí giảng viên. Avra cũng hướng về phía quản gia Adam đưa ra giải thích, nói rằng nếu mình dọn đi sẽ càng thuận tiện học tập ma pháp, không cần mỗi ngày chạy tới chạy lui.
Quản gia Adam biểu thị thông cảm, đồng thời còn thay mặt chủ nhân Yannick hoanh nghênh nàng tùy thời trở lại nơi này.
“Chuyện này làm phi thường tốt, lễ tiết đều rất đúng chỗ.” Yannick nghe xong lập tức khen ngợi.
“Đa tạ sự khích lệ của ngài.” Vị quản gia lớn tuổi tao nhão khom người. “Bất quá lần cuối cùng tôi nhìn thấy tiểu thư Avra, áp lực của nàng giống như rất lớn.”
“Áp lực là rất bình thường, không có áp lực mới kỳ lạ. Tư chất của Avra vốn không nổi trội, muốn nàng vờ như một cường giả bình tĩnh không màng hơn thua nàng cũng không làm ra được. ” Yannick nói.
Từ một nhân vật nhỏ trong suốt gần như không có tiếng tăm gì, đột nhiên trở thành đệ tử của một vị Đại ma pháp sư danh tiếng vang dội, còn bị người người xét nét. Với tính cách của Avra, hiện tại nhất định là giống như đi trên băng mỏng, cẩn thận hốt hoảng, vừa lo lắng năng lực học tập của mình không đủ khiến đạo sư thất vọng, lại lo lắng tư chất theo không kịp tiến độ đạo sư yêu cầu.
Nàng dọn khỏi nhà Yannick hẳn không phải chỉ vì muốn được ở gần đạo sư để thuận tiện việc học, càng là vì thân phận thần quan của Yannick. Nàng là một pháp sư, Giáo đình và Ma pháp công hội mặc dù hiện tại đã có quan hệ hợp tác tạm thời, thế nhưng loại quan hệ này dù sao cũng chỉ là mặt ngoài, vô cùng yêu ớt, không biết khi nào sẽ vỡ tan, vì vậy sự ngăn cách giữa pháp sư và thần quan nói cho cùng cũng không có nhiều cải thiện.
Với loại tình trạng bị chú ý như Avra hiện tại, nàng đương nhiên sẽ lo lắng mình bị người khác phát hiện đi lại quá gần với một thần quan, từ đó chịu đủ lên án.
Quản gia Adam hẳn cũng đã nghĩ đến việc này, vì vậy hảo cảm đối với Avra đã lập tức giảm xuống một tầng.
Yannick đối với việc đó chỉ phì cười: “Theo lợi tránh hại là bản năng của con người, nàng không làm ra chuyện nguy hại đến người khác đã là rất tốt rồi, không cần trách móc qua nặng nề. như vậy, D’Antonio đâu? Anh ta cũng đã tìm được đạo sư sao?”
Quản gia Adam: “Sau khi diễn thuyết chấm dứt, pháp sư D’Antonio đã ra ngoài du lãm, nói là phải gia tăng lịch duyệt, học hỏi kinh nghiệm, như vậy đối với việc học tập ma pháp cũng có giúp đỡ.”
Yannick nghe vậy cũng có chút đồng tình với D’Antonio, tình trường thất ý ngay cả sự nghiệp cũng không thuận lợi, thảo nào muốn tách khỏi mọi người đi xa tha phương, hy vọng vận khí sau này của anh ta có thể tốt hơn một chút đi.
Y còn định hỏi tình huống gần đây của nhóm người Chris và Sophia thì chợt nghe một thanh âm vui vẻ của thiếu nữ từ bên ngoài truyền tới: “Quản gia Adam, tôi đã về rồi!”
Quản gia Adam hướng về phía Yannick nở một nụ cười khổ, không có sự cho phép của Yannick, ông vẫn tuân thủ nghiêm ngặt chức trách của quốc gia, đặt chủ nhân lên hàng đầu, không hề dao động.
Ngược lại Yannick thì kinh ngạc đứng lên, đi về phía cửa: “Sophia?”
Thiếu nữ mặc kỵ trang hiên ngang phong độ trước hết là sửng sốt, sau đó thét lên một tiếng xông tới, tàn bạo trao cho thần quan một cái ôm siết chặt.
Tiếp theo thần quan phát hiện, khí lực của nữ hán tử này lại tăng thêm, y bị ôm một cái như vậy thiếu chút đã không thở nổi.
“Ngài rốt cuộc đã trở về!!!”
“Tôi biết tiểu thư rất cao hứng, nhưng cũng không cần nhiệt tình như vậy!” Thần quan lộ ra nụ cười khổ không khác quản gia Adam là bao, “Kỳ thực, chúng ta cũng chỉ coi như không gặp nửa tháng mà thôi.”
“Tôi chỉ là quá cao hứng!” Sophia buông người ra, có chút ngượng ngùng.
Yannick nhướn mày: “Vừa rồi hình như tôi nghe tiểu thư nói ‘Tôi đã trở về’?”
Sophia có chút chột dạ, ánh mắt mắt đầu liếc ngang liếc dọc: “Là… vì.”
Yannick nói: “Tiểu thư Sophia thân ái, tôi không phản đối tiểu thư ở lại nơi này, thậm chí trong nhà của tôi luôn để lại một phòng cho tiểu thư. Bất quá, ở Đế đô tiểu thư cũng không phải không nhà để về, nếu vẫn lưu lại ở nơi này, một khi bị Bá tước đại nhân biết được, ngài ấy có thể nghĩ rằng tôi đang dụ dỗ thiên kim của ngài!”
Sophia nặng nề thở dài, vòng qua thần quan ngồi xuống salon, “Anh nghĩ tôi không muốn trở về sao? Tôi thực sự chịu không nổi ông ấy rồi, phụ thân vậy mà lại bắt đầu giới thiệu không ít quý tộc ở Đế đô cho tôi, càng trầm trọng chính là, anh biết lần này ông ấy đã gán ghép tôi với ai không??”
Yannick trêu ghẹo: “Dù sao cũng không phải Hoàng đế bệ hạ đi?”
“Nếu như Hoàng đế bệ hạ không phải cũng đủ trung trinh với Hoàng hậu mà nói, tôi nghĩ phụ thân sẽ phi thường nguyện ý đưa tôi lên giường của ngài!” Sophia liếc mắt, không chút khách khí phỉ báng cha mình.”Phụ thân vậy mà định gán ghép tôi với ngài Chris cơ!”
Yannick: “…”
“Oh trời ạ! Tôi nghĩ anh nhất định có thể hiểu được cảm thụ lúc đó của tôi!” Sophia ôm ngực, “Đừng nói ngài Chris căn bản sẽ không coi trọng tôi, tôi chỉ cần ngẫm lại tình cảnh cả đời phải sinh hoạt cùng ngài ấy tôi đã cực kỳ sợ hãi. Nếu như đem diện mạo của tôi đổi thành một quyển trục da dê, tôi cho rằng ngài Chris sẽ càng tình nguyện bố thí cho tôi một cái liếc mắt?”
Yannick không hề có lòng trắc ẩn cười ha hả: “Nếu ngài Bá tước đã có ý định như vậy, chẳng bằng tiểu thư cứ thử tiếp cận với ngài Chris một chút xem sao? Lần trước tôi không phải đã giao phó tiểu thư cho quản gia của anh ta à? Tiểu thư có thể nhân đó tiến tới một chút!”
Sophia trợn trắng mắt, giống như đang nói ‘Anh đang đùa với tôi sao?’, lại bổ sung: “Từ lúc ngài Chris trở về từ thành St Mery, trừ hai ngày đầu tôi chưa nghe tin, sau đó đã hoàn toàn không dám tới dinh thự của ngài ấy nữa.”
Yannick hỏi: “Tình hình của thành St Mery như thế nào? Tân dược anh ta nghiên cứu có phát huy tác dụng không?”
Sophia lắc đầu: “Tôi không gặp được ngài Chris, bất quá hẳn là không có gì khởi sắc, bằng không đã có tin tức lan ra. Nghe quản gia Teco nói, tâm trạng của ngài Chris giống như không tốt lắm.”
Yannick hơi nhíu mày, chuyện này ly kỳ rồi, theo ấn tượng của y gương mặt của Chris chỉ có một biểu tình tê liệt, chưa bao giờ hiện ra vẻ u ám. “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Tôi cũng không biết, nhưng tôi đoán là có liên quan đến tiền tuyến. Nghe phụ thân nói, tin tức báo về gần đây không mấy khả quan, những người được phái đi điều tra hoàn toàn không thấy trở về, một người cũng không có.”
Yannick sửng sốt, nghe ngữ điệu của Sophia hẳn là còn có tin tức khác.
Quả nhiên, nàng hơi dừng một chút liền bổ sung: “Sau đó thành St Mery cũng không gặp phải xác sống công kích, bất quá nghe nói một tòa thành thị khác tiếp giáp với La Serena, Lanti, đã chịu tập kích. Tuy rằng khi ấy đã sớm có đề phòng, nhưng cũng không tránh được một hồi thảm chiến, có không ít người đã chết, hơn nữa bọn họ còn phát hiện những nhân viên do thám trước kia xuất hiện trong đại quân xác sống.”
Trái tim Yannick chùng xuống: “Nghe cách nói của tiểu thư, có lẽ còn tin tức tệ hơn?”
“Đúng vậy.” Sophia thở dài, thần tình trầm trọng.”Đáng sợ nhất chính là, những xác sống sinh tiền là thần quan hoặc pháp sư, khi biến đổi rồi cũng vẫn lưu lại một phần kỹ năng ma pháp!”
“Trời ạ, đây quả thực đáng sợ!” Quản gia Adam bên cạnh không nhịn được phát ra kinh hô.
“Đúng vậy, thật là đáng sợ!” Sophia cười khổ, “Không ai biết đây là có chuyện gì, giải thích duy nhất cho đến lúc này chính là xác sống đã biến dị, bọn họ có thể lưu giữ lại một phần năng lực nguyên bản chỉ là đã đánh mất linh hồn.”
Yannick cau mày: “Tòa thành kia có thể bảo trụ sao?”
“Anh nói Lanti? Hẳn là có thể, nghe nói ngài Hồng y giáo chủ Arthur Vatican Ridge và pháp sư Mude Val đều đã đuổi tới tiêu diệt phần lớn xác sống, còn bắt được một ma vật.”
Yannick ngồi thẳng người: “Sau đó thì sao?”
Sophia: “Sau đó, trước khi anh trở về không bao lâu có tin tức truyền lại, Giáo đình và Ma pháp công hội vì muốn tranh đoạt quyền nghiên cứu ma vật này mà phát sinh cãi vã, hiện tại còn đang tiếp tục khắc khẩu.”
Yannick: “… … …”
——————————–
Tác giả có lời: Xác sống tiến hóa rồi, còn có thể dùng ma pháp nữa, quả là càng lúc càng căng thẳng
Bất quá, đến cuối cùng khi viết Giáo đình và Ma pháp công hội vì quyền sở hữu một ma vật mà khắc khẩu, yêm nhất thời có loại cảm giác bầu không khí khẩn trương chợt tan vỡ biến thành khôi hài = =
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT