Linh ném về phía chíếc kẹp bằng 1 ánh nhìn chua chát. Chia tay? Cô đã dự định sẽ nghe câu này từ lâu rồi, nhưng ko ngờ nó sớm và thẳng thừng như thế. Linh ứa nước mắt ko kìm được.
“Đừng khóc.” – Hắn cố gặng nên từng chữ 1 cách bình thản – “Anh đang giải thóat cho em đó, ngốc ạh.” Và nở nụ cười nhăn răng. Linh càng đau đớn hơn…”Sao anh có thể cười?” – Linh cầm chiếc kẹp. “Cô ấy làm anh yêu đến như vậy à?”
Hắn ko trả lời, cũng ko có phản ứng. Đơn giản, ko phải vì nàng mà hắn chia tay Linh. Hắn chỉ muốn để Linh tự do, để Linh yêu 1 người khác, sẽ hạnh phúc hơn. Và vì hắn ko chắc mình sẽ sống…15% là quá thấp cho 1 người con gái gửi gắm số phận cho người bạn trai của mình…
Nhưng hơn tất cả, Linh có thể đã đúng. Hắn yêu nàng chứ ko phải cô. Cứ để Linh nghĩ như thế thì sẽ tốt hơn. Hắn đã ko xin lỗi, dù hắn thấy mình có lỗi với Linh nhiều nhất.
“Em chỉ mong anh hạnh phúc.” Linh nói 1 câu sáo rỗng. Có thực muốn thế hay ko, chỉ mình cô biết. Nhưng nói câu ấy lúc này, chỉ làm cho hắn thấy nhạt nhẽo và chán chường. Cuộc tình của họ bắt đầu có đoạn kết ko đẹp đẽ..
…………
“Ey, mày quen lại nhỏ Ngọc hả?” – Long hỏi khi hắn đang ăn đũa mì xào giòn.
“Sao hỏi vậy?”
“Cô ta tìm tao để hỏi mày. Vẻ gấp gáp lắm” – Long trả lời – “Tao sợ mày ko muốn gặp nên nói ko biết.”
Hắn quàng cổ Long, cười khà – “Giỏi, thế mới là bạn tao chứ!” Long nháy mắt và uống ngụm bia 333. Nó vẫn hồn nhiên như thế, mà thực ra thì nó có biết gì đâu. Hắn thấy tiếc cho Long, lỡ mà…, chắc gì nó có thằng bạn nào tốt như hắn. (!!)
“Mày suy tư gì vậy?” – Long lại hỏi, lúc nào, nó cũng hỏi. Hắn đánh trống lảng “Ey, tao sắp làm phụ rể đó!”
“Vậy hả?” – Long xô hắn ra – “Ai cho mày làm sớm dzị? Tao định cho mày làm rể phụ cho tao, đám cưới tao với Hảo! Hahahha!” – Tiếng cười của Long sảng khoái như Cocacola! hắn cười buồn hiu… “Chắc ko có cơ hội đâu.”
Long ko nghe thấy, nó chắc còn đang mơ đến cái đám cưới kỳ diệu đó của nó.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT