“Ý bệ hạ là gì? Hạ thần không hiểu.” Cao Phúc Nguyên đáp

Trước khi Nhân Tài Học Cung diễn ra võ thi trước 2 tuần, ngươi đã cùng một người khác bước chân vào Vạn Mộc Lâm. Ahhh, cũng thật trùng hợp là sau đó, tại chỗ ngươi nướng thịt trâu, 7 cái xác thịt nát xương tan và một cái xác không đầu, về sau được xác minh là cháu ta, Nguỵ Bảo, không biết ta nói như vậy có đúng không?” Nguỵ Thành cười nhãn nhã nói ra

Vũ Văn Tuyết lúc này không hiểu sao có một luồn hơi lạnh chạy dọc theo xương sống hắn. Hắn cảm nhận được việc mình và Cao Phúc Nguyên vào Vạn Mộc Lâm săn Dạ Ma Lang giờ đây, theo Kim Thành Quốc Quốc Chủ, đã biến thành một hành động chính trị, một hành động mưu sát nhắm đến hoàng tộc!

“Ha, thần vào Vạn Mộc Lâm đơn giản là ma luyện, luyện tập mà thôi, thần không ngờ kinh động đến cả bệ hạ.” Cao Phúc Nguyên cũng đáp lại

“Nhìn thẳng vào mắt ta.” Nguỵ Thành bước ra khỏi kiệu, ra lệnh

Cao Phúc Nguyên nhìn thẳng vào mặt người đafn ông khoảng 40 tuổi này

“Ngươi có liên quan đến cái chết của Nguỵ Bảo hay không?” Nguỵ Thành nhấn mạnh từng chữ

“Thần không biết bệ hạ đang nói đến chuyện gì. Vào trong cuộc thi, lấy sinh tồn làm mục đích, ngươi không chết chính là ta vong. 8 cái xác chết oan chết uổng tại chỗ hạ thần nướng thịt không có nghĩa là hạ thần giết. Vậy thần giám hỏi, có xác ở Hoàng Cung, vậy dám hỏi bệ hạ có phải là hung thủ hay không.” Cao Phúc Nguyên cứng cỏi đáp lại

“Ngươi, phạm thượng!” Đại Thiên Tru quát lên, lấy ngón trỏ chỉ về mặt Cao Phúc Nguyên

“Ể “ Nguỵ Thành khoát tay chặn lại

“Vậy ta đặt ra giả thuyết này” Nguỵ Thành gật đầu nói:” Ngươi liên kết với ngoại quốc, ân, liên kết với ngoại quốc, muốn mượn tay ngoại quôc giết chết nhiều người khác để mình có tỷ lệ đậu cao hơn vào Nhân Tài Học Cung, ân, bỗng nhiên, ngươi bị bọn Nguỵ Bảo nghe lén được, sợ hắn làm lộ việc ngươi cấu kết với ngoại quốc, bèn ra tay, bịt miệng bọn hắn, giết chết bọn hắn. Ta nói không sai chứ?” Nguỵ Thành nhìn thẳng vào đôi mắt của Cao Phúc Nguyên, nói



“Vậy thần xin được biện minh cho chính mình. Ngoại quốc? Vậy xin hỏi ngoại quốc là ai? Long Việt Quốc? Nước bọn hắn nhỏ yếu, lo thân mình còn chưa xong, dư thừa tinh lực đối phó nước chúng ta sao? Cầm Chính Quốc? Nước bọn hắn loạn trong giặc ngoài, nước ta không gây sự can qua với bọn hắn hay sao? Hoa Hạ Quốc, thứ lỗi cho thần, chỉ cần bọn hắn điều vài chục vạn quân tinh nhuệ sang, đủ làm cỏ nước ta, hơi đâu lại chơi trò tiêu diệt ngầm như vậy, mà cứ cho thần liên kết với Hoa Hạ Quốc và nhờ đó thần đậu được vào Nhân Tài Học Cung đi, thì bọn chúng được cái gì? Ngọc ngà, châu báu? Hay bí mật quốc gia? “Cao Phúc Nguyên biện luận rằng

Mọi người đứng ở trên sân đều im lặng. Đúng a, nếu muốn, chỉ cần Hoa Hạ Quốc cử vài chục vạn tinh nhuệ sang, thì nước mình cả ngọn cỏ cũng không mọc được, còn cần chơi trò bẩn thiểu đó sao? Nhớ lại trận chiến cách đây 4 năm, lòng ai cũng phát lạnh!

“Vậy được, là ta nghi oan ngươi, vậy ngươi cố tình vẽ ra Bạo Diễm Kinh Hoả Thuật, làm thiệt hạ tài sản,gây chấn động kinh thành, vậy ngươi nói xem ngươi có phải bị phạt không?” Nguỵ Thành hỏi lại Cao Phúc Nguyên

“Đúng là thần nên bị phạt, nhưng người xưa hay nói, bật quân vương giỏi là bật quân vương cho thần dân của mình cơ hội lập công chuộc tội “ Cao Phúc Nguyên cúi gập người nói

“ Ồ, vậy là ngươi đang cầu xin ta?”Nguỵ Thành mang theo tiếu dung

“Là một thần tử, hướng quốc vương của mình cầu xin gì đó, cũng không tính là cái gì mất mặt sự tình.” Cao Phúc Nguyên lễ phép đáp lại

“Ưmm, vậy được đi, ta xem ngươi là người tài giỏi, ứng đối cứng rắn, vậy sau này ngươi đi sứ Hoa Hạ Quốc cho ta đi.” Nguỵ Thành nói

“Bệ hạ tin thần thật sao? “ Cao Phúc Nguyên lại một lần nữa ngướt lên, nhìn chằm chằm người đàn ông này

“Thật, tuyệt đối là thật, ngươi đi chuyến này, nếu không làm nhục quốc thể, trẫm sẽ suy nghĩ, cất nhắc ngươi lên làm một chức quan nào đó, còn nhược bằng không.” Nguỵ Thành nhếch mép “ Trẫm sẽ cho cả gia đình ngươi đi lưu đày 2 năm vì tội làm nhục quốc thể, và phá hoại tài sản!”

“Bệ hạ...” Lễ Thân Vương vội bước lên cầu tình

“Được rồi ông Lễ Thân Vương,nào, Khương Đại Tru, theo trẫm về cung. “ Nguỵ Thành ra lệnh

Đây quả thật là chiêu mượn đao giết người của Nguỵ Thành. Theo hắn, họ Cao đang có thể tham gia vào một cuộc ngấm ngầm làm phản, cho nên, ciệc đưa Cao Phúc Nguyên đi sứ để chứng tỏ lòng trung thành của họ Cao. Còn nếu như không trung thành, ông sẽ vin vào cớ làm nhục quốc thể để tước đi quyền lực của họ Cao, đây đúng là bực nào cao siêu mưu kế!

“Bệ hạ.” Sử Ngọc Tuân đã đứng chờ từ lâu trên Bảo Chánh điện, thấy Nguỵ Thành thì vội quỳ xuống

“Nói đi “

“Gần đây sứ thần Hoa Hạ Quốc đi lại với Vinh Thân Vương rất nhiều. Vinh Thân Vương có khi còn tự lại gần sứ quán, rước đi sứ thần, ngồi chung xe, nói chuyện nữa ạ!” Sử Ngọc Tuân tâu lên

“Tiếp tục theo dõi, truyền Khương Đại Tru vào cho trẫm “ Nguỵ Thành phất tay, ra lệnh

Sử Ngọc Tuân lui ra. Lát sau, Khương Đại Tru đi vào, trong dáng người cục mịch, nặng nề, người ta vẫn thấy được một viên trung quân ái quốc của Khương Đại Tru, em trai Khương Bất Vi!

“Trẫm sử việc Cao Phúc Nguyên, khanh có oán thán không?”

“Bẩm báo bệ hạ, hạ thần nửa lời không oán.” Khương Đại Tru lời thề son sắt nói ra

“Vậy là tốt rồi, nghe dụ của trẫm, truyền tăng cường thêm 10 đội quân tuần tra vào ban đêm ở kinh thành cũng như gấp rút huấn luyện thêm tân binh, xung vào quân ngũ, sắp có biến lớn rồi đó.” Nguỵ Thành vẻ mặt nghiêm túc nói

“Hạ thần sẽ đi làm ngay. “Khương Đại Tru răm rắp nghe theo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play