Cái kiếp người ăn nhờ ở đậu thật khốn khổ quá đi.Mọi việc nhà hai chị em nó phải gánh hết.Chưa được *****ng đũa,hay chính xác hơn là một thìa cơm nào,con mu chằn ăn đã đanh mặt lại:
-Có time mà ngồi 88888 thì tốt nhất lên giặt cho tôi cái đống đồ trên kia đi.
-Ơ em tưởng nhà mình có giúp việc rồi mừ.Rainne hồn nhiên đáp.
-Uh....Đúng là trước thì có ....Nhưng hôm qua tôi cho nó nghỉ rồi.Nhà mà lắm kẻ ra vào phức tạp lắm...Mà sao hai cô còn đứng đó làm j????
Rồi chị ta kéo hai đứa ra khỏi ghế và ngồi vào bàn.....kèm theo mộ cái chỉ tay thẳng lên tầng thượng.....
TRỜI ĐẤT ƠI!!!!!Quần áo ji mà lắm thế này?????/Chị ta một tuần chưa giặt rồi chắc????Rainne gào rú...
-Không nghi ngờ ji nữa...Đây là món quà chào mừng bọn mình tới đây.....Nói cho bồ nghe nhé.Ngay từ đầu mình đã nhìn thấu tâm địa mụ này rồi.Làm ji có chuyện cho giúp việc nghỉ ngay khi bọn mình đến.Mục đích chỉ có thể là...Thế Thế Thế Hiểu chưa????
Hiểu rồi.Muốn biến bọn mình thành giúp việc không công đây mà,Không được.Mình phải cho ba má biết chuyện này mới được..
-Ấy khoan ...ARIEl ngăn....Để xem tình hình thế nào đã.....Mình ở nhờ nhà họ cũng phải biết điều chứ??Bình tĩnh đi.Đến đâu hay đến đó.
Rồi nó ra sức nhét đống quần áo to đoành vào máy giăt......Rainne đổ xà phòng vô đó....hai đứa tựa lưng vào mày giặt ngồi chờ......
Trên thành máy giặt hiện thù lù dòng chữ:
VÌ ĐẠi NGHIỆP LỚN,TA THA CHO MỤ.NHƯNG NHẤT ĐỊNH CÓ NGÀY TA CHO MỤ NẾM MÙI KHỔ ĐAU CỦA KẺ CHUYÊN BỨC HIẾP KẺ KHÁC....ĐỒ XẤU XA.....
Kèm theo đó là hình một con quạ bị bứt hết lông,mồm thì kêu quang quác..Trên mình con quạ có ghi chú rất hồn nhiên :mụ chủ jenny(ko them viết hoa).....hai đứa ôm bụng cười...Đây đích thị là bút tích của chị giúp việc trước....Ariel ngoay ngó thêm mấy dòng mà chính xác hơn là một hình vẽ....Một cọn mụ tóc tai dựng ngược cau có khó chịu...
bên dưới là một dòng chữ:MẾN TĂNG JENNY rồi ngồi cười hỉ hả...
Giữa trưa,đánh vvatj xong với đống quần áo hai đứa tý tởn xuống nhà.Chị chủ ngồi đó,đương sơn sửa móng tay....Trên bàn,dưới thảm mọi thứ ngổn ngang...Bữa sáng của hai đứa chị ta chén hết....lại còn cố tình bày bừa thêm ra cho có việc mà làm....
Rainne nhăn mũi lại....:Chúng em dọn chưa đủ mệt sao mà chị bày gớm thế???
-Thì càng có việc cho tụi bây làm chứ sao......Ăn không ngồi rồi một chỗ thì tao trông ngứa mắt lắm,liệu mà nhanh nhanh biến khỏi nhà tao nghen chưa.....Chả hiểu làm sao mà gà rừng ở đâu kéo về lắm thế?Rõ mệt.....Rồi mụ nguẩy đuôi lên gác....
Rainne tức trào nước mắt...Từ bé tới giờ hai đứa chưa khi nào bị coi thường tới như thế.
Ariel thì bình tĩnh hơn một chút,nó khuyên Rainne nguôi đi...Rồi hai đứa lại hì hụi dọn...
Dọn xong gần chiều,đói xanh mắt mèo,Rainne mở tủ lạnh lôi ra một gói bắp to va bắt đầu cho lấy cho để vào miệng.....Quay sang ARIEL:Này ăn đi mà,dọn nãy giờ mà không đói à????
ARIEL chưa kịp đỡ lấy nắm bắp thì chị chủ lại lần nữa xuất hiện........lần này thì chẳng thèm đếm xỉa tới sĩ diện của tụi nó quát:
-này mấy người tự tiện nó vừa vừa thôi nhớ.nhà của mình đấy mà thích ăn ji thi ăn,làm ji thì làm???Trông cái mặt thế mà tính cách ti tiện chẳng khác ji ăn xin....Ăn xin thì nói là ăn xin người ta còn thương.Còn cái loại tự tiện lấy đồ của người khác thì chỉ đáng làm cái quân ăn cắp.Nhà này không chứa chấp cái quân ăn cắp nhé.Liêu mà cút sớm đi...
Rainne nước mắt lưng tròng.
ARIel không nhịn nổi cơn giận :
-Tôi nói cho chị biết nhé.chúng tôi không phải là quân ăn cắp.Đừng thích thì chụp mũ cho người khác như vậy.Ở đây là Nước Mỹ chứ không phải Đài Loan mà chị thích nói ji thì nói nghe chưa???
-CHị thích tôi kiện chị ra tòa vì lăng mạ người khác không.Có Rainne làm chứng,tôi dám chắc mức phạt của chị không dưới $10 000 đâu.Thế chị thích thế nào???
thấy vậy mụ ta chùn lại một chut rồi vênh cái ,mặt đóng rầm cái cửa tội nghiệp.
Rainne vẫn chưa thôi khóc,trông mặt đáng thương quá làm ARIEL cũng tủi thân......
Bữa tối nếu không kể tới chuyện hai cái bát bị vỡ do cố ý,cộng với việc trong bữa cơm hai đứa bị sai tới sai lui thì nhìn chung mọi chuyện vẫn bình thườngg......
Đóng cửa phòng cái rầm....Rainne bắt đầu ỷ ôi:
-Mụ ta thiệt quá đáng,cứ vẽ việc cho tụi mình làm....à sao anh Jack ấy.Không nói ji nhỉ??Chẳng nhẽ anh ấy không nhận ra????
-Thôi nhắc làm ji .Thế bồ nghĩ vì sao mà ổng lấy cái thứ chằn lửa này?/Chẳng phải vì tiền thì vì ji????
-Sao bồ nghĩ thế???chắc lúc ấy ảnh bị che mắt thui.
-Thui không nói chuyện này nữa...Mình có chuyện quan trọng hơn....Ariel lấy bộ mặt nghiêm nghị.
-Rainne này....Bồ có mún học hành tử tế không???
-hỏi vớ vỉn quá.Đương nhiên mún rồi.
-Nếu với tình trạng này thì không thể nào học nổi với mụ ấy.mình định thế này.ở đây khoảng một tháng thì bọn mình sẽ chuyến ra chỗ khác.Thế được không???
-Được quá đi.nhưng còn anh jack ?Và liệu ba mẹ có cho không???
-mình bảo anh Jack giữ bí mật,Bọn mình cũng giữ bí mật với ba mẹ lun.okie???
-okie.mình không có ý kiến ji
-tuy nhiên ,như vậy sẽ phát sinh nhiều vấn đề lắm,tiền thuê nhà và sắm sửa đồ đạc nữa.Bọn mình phải tự lực cánh sinh hết.và cũng để tỏ rõ quyết tâm.Mình yêu cầu bọn mình cùng phải tuyên thệ những điều sau đây.:::
Ariel chìa ra mảnh giấy(chẳng rõ đã soạn khi nào)
trên đó có ghi rất rõ ràng mạch lạc rằng:
thứ 1phải tự lực cánh sinh toàn bộ,không được phép ngửa tay xin bố mẹ một hào nào dù là muốn hay không muốn.....
Thứ nhì:Ko được phép ôn nghèo kể khổ với bất kì ai(ngoài hai đứa ra),đặc biệt là với ba mẹ.Khó khăn nào cũng phải tự vượt qua.kẻ thù nào cũng đánh thắng.
Thứ 3:Kì này nhất định đạt học bổng để đỡ tốn tiền học,
thứ nữa:Không quan hệ yêu đương trai gái trong thời kì còn học ở đây.Đảm bảo không bị phân tán tư tưởng.
thứ nữa:Tuyệt đối không mất đoàn kết nội bộ.
nếu đứa nào phạm luật sẽ tùy quyền đứa kia quyết định.trước mắt sẽ đánh vào kinh tế.Mức phạt là $2000.Nếu không có tiền sẽ quyết toán bằng hiện vật.
Đồng ý không????Ariel hỏi nhỏ
-Đông ý.nhưng mà quen sơ sơ thì không tính là yêu đương vớ vỉn nhé.Rainne khẽ khàng
-uhm.nhưng không đc tiến xa qua
.
thế thì kí tên đí.
hai đứa kí tên vào tớ giấy.Khí thế và lòng quyết tâm ngút trời.
Ngày thứ 2
,Rainne thì bị hành hạ theo cái kiểu là vô tình làm rớt thứ này thứ kia xuống của con mụ yêu tinh.
Khi đang lau chùi những vệt nước sơn móng tay dưới sàn,Rainne ỷ ôi:Con mụ này chơi ác quá,nước sơn móng tay mà cứ làm như nước canh không bằng.
Cứ tưởng thích là đổ ra và bắt người ta chùi à???Nhưng rồi nó lại nghĩ:Không sao trò này dù sao cũng cũ rồi.Mà suy cho cùng mụ ta cũng chỉ nghĩ được ra có nhiêu đấy.mình không gì phải bực tức...Mình thông minh hơn mụ ta mà.hehe....
.Vừa nói nó vừa giả vờ vô tình đổ hết lọ thuốc tẩy trắng vào cái váy đỏ choét của chị chủ.
-Người ji mà đồng bóng.Lòe loẹt...Thế này cho hết diêm dúa......
Cùng lúc đó,ARIEL thì bị hành hạ theo kiểu cọ đi cọ lại cái toilet đến 6 làn mà vẫn chưa đúng ý mụ ta.ARIEL làm ji mụ cũng canh từng bước.......Vì theo mụ,đối phó với ARIEL xem chừng nan giải hơn.
Con bé này dù sao cũng được xếp vào loại ghê gớm.
Lau giọt mồ hôi trên trán.ARIEL thầm nghĩ”Cố lên dù sao cũng chỉ con 28.5 ngày nữa là hết khổ rùi.....và nó lại tự tin như thường:Không ji dẻo dai bằng sức chịu đựng của nó...
Chiều hai đứa bắt xe buýt đến trường.Vật vã....mất hơn 45 phút..........
trường học là nơi tuyệt vời nhất.......
hai đứa tung tăng nhìn nhìn ngó ngó hệt như nhà quê ra tỉnh.....
Và nơi chúng nó muốn đến nhất lúc này....không phải thư viện,.....ko phải lớp học mà là khu kí túc......
hai đứa hi vọng tràn trề bứớc vào....vì nếu được vào kí túc và được vào ban quản lý kí túc thì sẽ được miễn tiền phòng..
Hai đứa thất vọng tràn trề bước ra:HẾT PHÒNG
Ngày thứ hai trôi qua thế cũng được tính là êm đềm rồi.Đêm đến hai chị em đấm bóp cho nhau.....Khổ cái thân...cả ngày hì hụi lau dọn.......ê ẩm hết cả....Trưa nay đang ăn dở thì bị nghe tình ca của chị chủ vì cái tội lỗi tày trời của Rainne trong việc hành xác cái áo đầm mà chị ta thích....Trông bây giờ chẳng khác cại giẻ lau nhà là mấy.....Màu mè loang lổ.....
Ariel quay ra Rainne nghĩ”nhỏ này bạo gớm....
Rồi nó trách Rainne:Lần sau ko được phép làm “trò” trẻ con như vậy nữa....Nhưng thực chất trong lòng thì hả hê lắm”””””Cho Đáng Đời Con Mụ Đáng ghét”””””””
Đang bóp lưng cho Ariel,Rainne quay sang hỏi:Này,chị ta mà thôi son phấn trông khiếp nhỉ????
-uhm.Nhìn kĩ trông cứ như người đàn ông có bộ mặt cười.mình đã bảo mà.Xinh đẹp ji đâu.Chỉ giỏi ngụy trang thui.......
.
Rồi hai đứa cười rụng rốn....tý nữa thì xoắn rốn vào nhau....
-này Rainne.Dạo này không thấy bồ trang điểm?
-uh thì.........Chẳng phải bồ bảo minh để mặt mộc cũng đẹp rồi đó sao????
-uhm ,thì vẫn đẹp nhưng mà.....
-mà sao????
-Không có ji,ngủ sớm đi......Ariel quay lưng vào tường “Mới có mấy ngày mà Rainne tiều tụy đi nhiều quá....mình phải nghĩ ra cách ji mới được.....”
Rainne chưa ngủ,nằm nghĩ:ẢIEL trưa nay chẳng ăn được ji,cũng là lỗi tại mình cả........Phải làm sao để thoát khỏi tình huông hiểm nghèo này.......
Cùng lúc đó,tại một căn phong khác,có một con mụ phù thủy đang nghiến răng ken két:cứ lặp đi lặp lại một câu nói:”Để rồi xem ....”
Sáng ngày thứ 3...Một tiếng thúc như động đất cấp độ 8...DẬY(hiển nhiên là của chị chủ)
DẬY NGAY!!!!XUỐNG NHÀ!!!Có chuyện muốn bảo hai cô.
Từ ngày đến đây hai đứa cũng quen rồi....mà sao hôm nay “nàng” dậy sớm thế.Mọi ngày phải giữa trưa.....Nhưng list các việc mà tụi nó phải làm thì đã lên từ trước.Cứ thế mà tiến hành...Trưa mụ kiểm.Nhưng hôm nay thì khác.....Ariel nhìn Rainne còn đang ngơ ngác”Thôi xuống đi”
Hai đứa bước xuống.Anh Jack thì đã ngồi đấy.thấy 2 đứa xuống,anh nhìn hai đứa rồi nhìn vợ bảo:
-Thôi.Có việc ji mấy chị em bàn với nhau....Anh đi trước....Có việc
-Chị ta dằn mặt:Việc ji thì việc cùng phaỉ ngồi xuống đã.Chuyện của hai đứa em thân quý của anh mà anh cũng không quan tâm sao???
Thấy vậy anh Jack ngồi xuống ngắn cả mặt lại.........
Rồi chị ta lên tiếng.
-hôm qua đứa nào dọn phòng tao???À quên chị thế???
Suy nghĩ một lúc....Hôm qua dọn biết bao nhiêu phòng.Ai biết phòng nào với phòng nào.
Rainne hỏi lại....:Có phải phòng chị là phong treo nhiều tóc giả không???
-Không đấy là phòng hóa trang.Phòng tao...à quên phòng chị là phòng có nhiều đồ nhất ấy,Có cái gương lớn nhất ấy....
Ở đây mình phải mở ngoặc là chị chủ có rất nhiều phòng.phòng nào cũng to rộng để thỏa mãn cái sở thích ích kỉ của chị talà mỗi khi tức giận hay vui mừng thì vào đấy gào rú....
_Là em dọn...Rainne nói dứt khoát....
-Thế à????Thế có thấy cái dây chuyền mặt trái tim màu xanh lam của chị không????
-Có ạ...Em thấy chị để trên mặt bàn trang điểm.
-Cô có thấy nó à???
-Dạ vâng.
-thế sau khi dọn xong cô thấy nó ở đâu????
-vẫn ở chỗ cũ....trên mặt bàn ấy.....
-Thế sao bây giờ tôi không thấy nữa???
-Chị nói sao????Rõ ràng nó vẫn ở đấy mà.Không tin chị theo em.....
cả nhà 4 người kéo nhau lên gác.Rainne hết tìm bên này rồi kiếm bên kia.......
-Rõ ràng nó ở đây mà......Rainne mếu máo...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT