Trong thời gian 3 tuần đầu tiên bắt đầu bên bé Nhi, mỗi ngày một tui lại cố nặn nát óc ra để tìm cớ để dẫn em vô câu chuyện của mình, rồi chỉ dạy em 1 chút, đôi khi tui sợ làm quá đâm ra tui lại là 1 người anh hay 1 người bạn của em chứ ko phải là 1 người yêu, nên quả thật trong việc này thiệt ko dễ 1 chút nào. Nhất lại là 1 đứa con gái thông minh như em. Ngoài những việc tui đã chỉ bảo em nó như thế nào thì đã kể cho các bạn ở 2 chap trước, đó chỉ là những mẩu đối thoại chính mà tui còn nhớ cặn kẽ thôi, ngoài ra tui còn tâm sự với em nhiều lắm. Nhất là khi 2 đứa gọi điện thoại cho nhau giữa đêm. Đúng là con gái họ nhiều chuyện thật, con bé đem ba cái chuyện xảy ra ở chỗ em học rồi kể lể với tui, rồi chuyện thằng hàng xóm nó đánh vợ, chuyện trong nhóm của con bé ai chơi xấu chơi đẹp, rồi đến chuyện vợ chồng anh Hưng taxi... Rồi đến cả việc mấy thằng con trai trong xóm em nó cua em nó, cũng được con bé lôi ra khoe như 1 chiến tích

Nếu mà nói tui dạy dỗ chỉ bảo con bé thì quả thực có phần không đúng lắm, tui đến với em như 1 người yêu, nhưng từng bài học tui chỉ em lại trong vai trò một người tri kỉ, tui sẵn sàng lắng nghe em than thở bất cứ thứ gì về cuộc đời, rồi sau đó rút ra lời khuyên cho em. Để dạy em bớt cái tính nông nổi, tui lại đem bản thân của mình ra mà kể cho em nghe cái tính cách ngày xưa của tui, rồi kể cho em nghe cái được và mất của cái tính này. Để dạy em cách học chữ Nhẫn, tui lại dẫn em đi câu cá chung với tui, rồi lại kể lể về tác dụng của việc câu cá giúp con người ta nhẫn lại, sống chậm lại, ngẫm đời. Tui cũng hay dẫn con bé đi chùa vào mấy buổi tối, hay lại dẫn con bé về nhà tui rồi lại đem ra vài ba cuốn sách gối đầu ngủ của tui như:Đắc nhân tâm, Quảng gánh lo đi mà sống, 50 việc cần làm tuổi 20, Nghệ thuật đứng trước đám đông, Trưởng thành – trách nhiệm là chính mình... Đó là những cuốn sách tui sưu tầm hoặc đc bạn bè tặng(đến bây giờ thì kệ sách nhà tui cũng tăng lên thêm vài chục quyển rồi)... Và đem ra cho bé Nhi đọc, rồi 2 đứa lại thảo luận rôm rả cũng may là con bé cũng thích thú với những quyển sách của tui. Nhưng mà dạy mà ko thực hành thì cũng như không... Nên tui quyết định test thử xem con bé đã thay đổi mình đến đâu bằng 1 vài chiêu tui vẽ ra

Bắt đầu vào 1 ngày nọ, tui rủ em đi uống nước và hẹn em nó tại quán ché Thái đối diện công viên Biên Hùng vào lúc 7h tối, 8h tối tui mới tắm rửa, thay đồ rồi chạy lên quán để gặp em, trễ hẳn 1 tiếng 15' so với lịch hẹn hò, đến nơi thì thấy con bé đang chăm chú cầm cuốn sách tui cho em nó mượn đọc say sưa, đến nỗi tui đến còn chả biết, đến khi tui ngồi xuống rồi gọi nước con bé mới nhận ra tới vừa đến

- Ủa anh đến hồi nào zạ - Bé Nhi nhe răng ra cười, vuốt vuốt cái mái tóc rồi gấp cuốn sách "Quẳng gánh lo đi mà sống" lại mà hỏi tui

- Trời say sưa đến mức đến lúc nào mà cũng ko biết à trời, anh vừa đến thôi

- Gì mà hẹn người ta 7h giờ mới tới thế, em tưởng anh không tới luôn chứ

- À, anh mới đi chơi với con nhỏ trong công ty ấy mà, nhỏ đó rủ anh ăn tối, còn tính rủ anh đi xem phim, mà quên mất là có hẹn với em, nên nhớ ra nên từ chối, đến đây

- Vậy hả, hihi, vậy ăn no chưa? tí sao có bụng đi ăn với em tiếp được?- Con bé vẫn nhí nhảnh hỏi tui

- Ủa, anh tới trễ không giận anh hả?

- Mắc gì giận, hihi, trễ chút có sao, em ngồi đọc sách của anh cũng được mà

- Ủa vậy chớ hổng có ghen khi anh đi ăn với con nhỏ trong công ty à

- Ko, mắc gì mà ghen - Bé Nhi trả lời với khuôn mắt đầy vẻ ngạc nhiên

- Xạo, sao ko ghen - Tui nhăn nhó cái mặt

- Thì ảnh với chị ấy là đồng nghiệp, đi ăn với nhau thì bình thường thôi có gì đâu ^^! với lại em luôn tin tưởng anh mà, việc gì phải ghen cho mệt người ra - Bé Nhi trả lời tỉnh bơ

- Haha, do em nói đó nha, mai anh rủ cô ấy đi ăn lại đó

- Xí, rủ đi rồi cho em đi cùng luôn nha - Bé Nhi đưa cái mặt hống hách ra chễ giễu tui

- Vậy thôi hổng rủ nữa, ở nhà chùm trăn ngủ cho khỏe

- Ờ, biết vậy tốt đó - Bé Nhi vẫn đưa cái khuôn mặt đáng ghét ấy nhìn tui

- Nói vậy chứ cho anh xin lỗi vụ đi trễ nhé, tính anh đúng hẹn, ít khi nào trễ giờ lắm, tui có hẹn với người khác nên quên em thôi

- Hihi, thì em có trách gì anh đâu, anh tới trễ thì biết anh bận chuyện gì đó mà, thì em cũng tranh thủ đọc sách nè, cơ mà lần sau hẹn với em không được quên nghe chưa? bé Nhi đưa tay ra nhéo lỗ mũi tui

- Dạ con biết rồi má

Xem ra con bé cũng tiến bộ, cũng học được cách chờ đợi 1 ai đó, và cái quan trọng là biết tin tưởng vào người yêu mình... Nhìn cái thái độ và sự bình thản của em là tui để hiểu em nó tin tưởng tui như thế nào rồi...

Vẫn cảm thấy chưa đủ đô, cần phải làm thêm vài quả như vậy nữa và quả thực là tình huống này từ lúc 2 đứa bắt đầu yêu nhau hình như vẫn chưa từng xảy ra đó là cãi nhau. Thiệt là giờ nghĩ lại cũng nực cười, ai đời yêu nhau, bình yên không muốn mà lại muốn cãi nhau. Nhưng ở vị trị tui thì khác, tui là 1 người dười dắt em trong vài trò người yêu hờ thôi, nên tui cũng thiệt sự muốn trải qua cái cảm giác cãi vã với em xem bé Nhi phản ứng như thế nào... Nhưng quả thực là khó làm Bé Nhi tức giận lắm các bạn à. Tui đã thử đến việc ko nhắn tin 1 ngày trời với em nó với cái lý do hết sức vô duyên là bận đi làm rồi coi tivi, (gặp con nhỏ khác là nó chửi lên đầu cha tui rồi, xem tivi mà ko có time nhắn lại 1 tin hết có 10s à) vậy mà bé Nhi vẫn chả giận hờn gì mà chỉ khuyên tui xem tivi ít lại có hại cho mắt. Thấy ko khả quan, tui lại chuyển qua cái màn cho con bé leo cây, rủ cho cố rồi tui lại không tới. Rồi nằm nhà xem phim, con bé gọi lại cũng không bắt máy luôn. Những đến khoảng 1, 2 tiếng sau lại nhận được tin nhắn từ bé Nhi: "anh ơi, anh đang ở đâu thế, anh có bị làm sao không thế, sao em gọi mà anh không bắt máy, giờ em lo lắm, ko biết anh có chuyện gì ko nữa, nên nhận được tin nhắn thì rep em liền nha"

Mẹ ơi, tui cứ ngỡ con bé sẽ tức lồng lộn vì bị tui troll vậy mà lại đâm ra lo lắng cho tui lỡ có việc gì nữa chứ, chẳng lẽ những lời tui dạy có tác dụng nhanh như vậy sao? chẳng lẽ muốn cãi nhau với em lại khó như vậy sao? vò đầu bứt tai mãi mới tìm được 1 cách. Và quả thực cách này khá trẻ trâu và ngoài tầm kiểm soát của tui vì phải cần thêm 1 người hỗ trợ, nói thiệt với các bác chứ giờ nghĩ lại, thấy cái cách tạo ra cãi nhau của tui này khá đểu, đôi khi ngồi nghĩ lại mà vẫn mắc cười... Thì theo dự định của tui, thì sẽ nhờ 1 thằng nào đó (nháy mắt với nó trước, tui nhớ sau vụ này tui mất chầu cafe oan mạng cho nó), gọi điện thoại tới Bé Nhi tán tỉnh, trước 1, 2 bữa với tần xuất dày đặc... Rồi tới hôm tui sẽ hẹn em đi ăn uống gì đó, rồi nhá cho thằng bạn, để nó gọi đến bé Nhi, rồi tui sẽ giả vờ kiếm cớ bé Nhi quen thằng khác bỏ tui, kế hoạch là vậy và sau đây tui xin review lại bữa đó...

Cách đó 2 bữa, là thằng bạn tui đã gọi đt đến bé Nhi, với cái mồm của thằng bạn tui nó dẽo hơn cả đường mạch nha thì bé Nhi tuy ko có cảm tình với nó nhưng cũng vẫn trả lời những câu nó hỏi. Đến bữa nay thì tui hẹn bé Nhi đi uống nước trước cổng Công Viên Bửu Long, do tui chọn chỗ này thì nó được cái sân khá rộng và vắng, tiện cho việc... Cãi nhau

Đang uống nước nói chuyện bình thường thì thằng bạn tui gọi đến số bé Nhi và ghẹo, tui vẫn giả vờ thản nhiên uống nước và xem ko có chuyện gì, 2 đứa nói chuyện 1 hồi, rồi bỗng bé Nhi cúp máy. Tui mới quay qua hỏi: ủa ai vậy em

- Dạ, cái anh này em mới quen, ảnh rủ em đi ăn đồ biển mà em không đi

- Trời, cái thằng đấy giàu vậy à (tui nghĩ thầm trong bụng, đm thằng bạn mình sao nó quăng bomb dữ vậy trời)

- Dạ anh, hihi, ảnh kêu, anh làm quản lý cho công ty gì đó lớn lắm. Rủ em đi bar biếc tùm lum ấy

- Ủa vậy hả, sao em ko nói anh.

- Nói anh làm gì, hihi, có quan trọng đâu mà phải nói - Bé Nhi nhe răng ra cười.

- Vậy chẳng lẽ đến hôm nay anh phát hiện ra có người kua em thì em mới nói à - Tui hơi lớn giọng.

- Trời, hôm nay anh sao vậy, ai bảo anh ta kua em? Em coi ảnh như là bạn thôi mà - Bé Nhi thanh minh.

- Chứ còn gì nữa, không không nó gọi điện thoại cho em, rủ đi chơi này nọ là đang kua em rồi, có người khác kua em, em phải nói cho anh biết 1 tiếng chứ, mấy bữa trước, có chuyện gì em cũng kể anh nghe hết cơ mà, sao giờ lại không?

- Trời ơi trời, coi anh Vượng nhà ta ghen kia trời - Bé Nhi tỏ bộ mặt khó hiểu nhìn tui kèm theo nụ cười ngạc nhiên têu tếu, em nói lại nhé, em với anh ta chả có gì đâu mà, anh thích nói chuyện với em thôi, thì em nghe máy em có mất tiền đâu, còn ảnh rủ em đi em đâu có đi.

- Thiệt là không có gì ko? - Tui tỏ vẻ nguy hiểm trên khuôn mặt

- Thiệt - Bé Nhi khẳng định

- Vậy đưa máy đây, anh gọi nó, hỏi thử

- Nè, để em bấm số ảnh cho anh gọi

Tui mở loa ngoài rồi bắt đầu nghe

- Alo, em iu gọi anh đó hả - Giọng nói đểu giả của thằng bạn tui vang lên.

- Cho tui hỏi ai đầu dây vậy? - Giọng nói nghiêm trong của tui nói lại.

- Ủa không phải Nhi à, tui là Tuấn, người yêu của Nhi, còn anh là ai vậy mà cầm máy bé Nhi - Giọng thằng tuấn bạn tui hống hách trả lời lại.

- Vậy là sao - Tui quay qua nhìn bé Nhi chờ 1 câu chờ lời thích đáng.

- Ko có mà ảnh bị điên ấy, đưa điện thoại đây em nói ảnh cho - Bé Nhi dành lấy cái điện thoại.

- Khoan, để anh hỏi nó tiếp, tui dựt lại điện thoại và bắt đầu tỏ vẻ trẻ trâu đầy nghiêm trọng đúng với cái tuồng mà tui vẽ ra cùng với thằng bạn mình.

- Mày nói cái l` gì mày nói lại coi thằng kia, tao nghe chưa rõ.

- Anh nói chuyện đàng hoàng lại nhé, tui chưa có chửi thề với anh nha, nếu anh điếc thì tui nói lại cho anh nghe cho rõ, tui là người yêu bé Nhi được chưa.

Xong chữ được chưa là tui liền cúp máy, rồi trừng trừng nhìn bé Nhi

- Vậy là sao em, em giải thích cho anh đi.

- Trời ơi, anh ấy anh bị điên ấy, tự nhiên kêu em bồ ảnh, em chả hiểu gì hết trơn.

- Em đừng có xạo, có phải em lén lút quen thằng đó rồi dấu anh đúng ko.

- Em đã bảo không có mà, sao anh cứ gán ghép cho em như vậy chứ.

- Vậy chứ sao anh gọi điện thoại lại, nó bảo là bồ em kìa.

- Ai mà biết ảnh, anh tự nhận chứ có gặp mặt nhau bao giờ đâu mà yêu vs chả đương với ảnh - Bé Nhi trả treo.

- Làm sao mà anh biết được em với thằng đó chưa gặp nhau - Tui bắt đầu lớn giọng dần đều

- Em đã nói rồi, ổng là thằng cha nào em có biết đâu, đang ko gọi đt đòi làm quen, rồi giờ anh gọi, ổng lại bảo là bồ em.

- Em đã có xạo nữa, ngay từ đầu, em đã dấu anh là gọi đt với nó rồi, giờ còn dấu anh vụ này nữa. Thiệt sự, anh thiệt không hiểu em như thế nào nữa, chẳng lẽ em ham giàu như vậy sao? tui bắt đầu vu khống cho bé Nhi

- Ơ, cái anh này, gì mà ham giàu ở đây, anh đừng có nói như vậy nữa nha, em ko phải hạng người đó đâu...

- Chứ em là hạng người gì, chưa biết chừng, em đã ngủ với nó rồi cũng nên - Tui nhấn giọng ở cái câu này, vì tui biết rõ, câu này sẽ là xuất phát điểm cho cuộc cãi nhau này.

Chợt bé Nhi lấy 1 tay vuốt mái qua 1 bên mái, thở dài 1 cái rồi đưa 2 tay nắm lấy tay tui mà nói bằng cái giọng đầy ấm ức, nghèn nghẹn ở cổ họng.

- Anh nè, em chỉ muốn nói cho anh biết 1 điều, từ ngày đầu quen anh đến giờ chưa khi em làm điều gì có lỗi với anh, mong anh hiểu điều này.

Giờ em biết anh đang nóng. Cho nên anh có thể chửi đổng hay nói bất cứ cái gì xúc phạm đến em, nhưng điều anh vu khống cho em là ko đúng. Em hiểu là đang bực, nhưng anh hãy bình tĩnh lại đi, chính anh đã dạy cho em cách kiềm chế cảm xúc của mình, anh dạy em như thế, vậy tại sao anh lại như vậy, nếu như trước mặt anh là bé Nhi của 1 tháng trước thì có lẽ sẽ khác sẽ khác anh à, chứ ko phải bình tĩnh mà nói những câu này đâu. Bởi vậy, anh đừng bảo giờ nói những câu xúc phạm em nữa nhé, em là của anh, mãi mãi là của anh. Chứ ko phải của 1 ai khác nữa mà có thể ngủ tùy tiện với bất cứ đứa nào, anh hiểu ko? - 2 giọt nước mắt của bé Nhi bắt đầu ngân ngấn lệ.

Chắc có lẽ màn kịch của tui diễn chưa chuẩn, chắc có lẽ nó chưa đạt tới cảnh giới tối thượng max lvl, thì cho có thể là bé Nhi quá thánh thiện mà thôi, tự nhiên cảm thấy bản thân của mình thiệt sự chó đẻ khi mà phun ra câu đó với bé Nhi, nhưng cuối cùng ko "được cãi nhau" mà tui còn bị be Nhi dạy đời lại cho... Thiệt là nhục nhã vô cùng tận. Sau quả đó thì tui xin lỗi bé Nhi rối rít rồi đền bù cho con bé bằng 1 chầu Lẩu cá, rất may con bé không để bụng gì sau vụ đó

Vậy là thời gian thấm thoát cũng trôi qua 3 tuần yêu nhau, càng ngày tui càng cảm nhận tình cảm bé Nhi trao cho tui ngày 1 nhiều hơn. Càng như vậy, tui lại càng có thể có lỗi và lo lắng cho chính bản thân mình. Có 1 người bạn cũng trạc tui tuổi ở Đà nẵng cùng từng hỏi tui, nếu có phép màu nào đó được trở lại lúc đó: cậu có chịu yêu bé Nhi thật lòng ko? tui liền trở lời dứt khoát với anh ta là ko!!! Biết vì sao không các bạn, Vì ở ngay hiện tại, con tim tui đang đập chung nhịp với người yêu của mình, thì dù có phép màu đưa tui trở lại ngày đó, thì trong đầu tui vẫn chỉ có người mình yêu thôi, sao có hình bóng bé Nhi được... Nếu như cậu bạn ấy hỏi, cậu có hối hận khi ko yêu bé Nhi không? Thì câu trả lời từ tui... Chắc có lẽ là... Có..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play